Chương 752: Trong ngục
Huyết Hồng
03/07/2019
Ngục giam trong lòng đất Hắc Sa bảo quy mô cực lớn.
Hành lang rộng tới năm trượng đan xen lui tới, hai bên hành lang là phòng giam quy cách chỉnh tề, dài rộng mấy trượng. Hàng rào kim loại thô to bịt phòng giam, xuyên thấu qua hàng rào có thể nhìn thấy rõ ràng cảnh tượng trong phòng giam.
Bốn vách phòng giam lấy đá màu đen trộn lẫn kim loại lỏng đúc thành, thô ráp, băng lạnh, không có chút vật trang trí. Dưới đất hơi nước nồng đậm, trên vách đá của phòng giam thỉnh thoảng có những dòng sương chảy xuống.
Trong mỗi gian phòng giam đều chen chúc đầy người, mặc kệ nam nữ già trẻ, mặc kệ địa vị cao thấp, trong mỗi phòng giam ít nhất bị ném vào một hai trăm người, người với người chen chúc với nhau, tựa vào nhau, muốn nằm xuống nghỉ ngơi cũng là một loại hy vọng xa vời.
Trên vách hành lang, những ngọn đèn bằng đá phát ra ánh đèn tối tăm, chiếu sáng vô số tù phạm vẻ mặt chết lặng trong phòng giam.
Gần mười vạn tộc nhân Đế thị nhất tộc bị giam giữ ở khu giam một tầng này, trừ có tiếng la khóc của trẻ con truyền đến, toàn bộ khu giam không khí trầm lặng không có bất cứ sức sống gì. Các tộc nhân Đế thị nhất tộc mặt không biểu cảm ngồi ở trên nền phòng giam, như gia súc đợi làm thịt, lẳng lặng đợi tận thế đến.
Quý tộc Ngu tộc đấu đá lẫn nhau, bọn họ đã gặp nhiều, cho nên bọn họ rất hiểu vận mệnh của bọn họ.
Giãy dụa với phản kháng, trừ tự rước lấy nhục, khiến bản thân gặp tra tấn lớn hơn nữa, sẽ không có bất cứ hiệu quả nào.
Trong một phòng giam cuối hành lang, mấy thanh niên Ngu tộc quần áo hoa lệ, đầy người là máu đang thở phì phò từng ngụm lớn. Đám quý tộc Ngu tộc thể lực cũng không phải là tốt lắm, vận động kịch liệt chút bọn họ sẽ mệt không chịu nổi.
Một thanh niên Đế thị nhất tộc bị dây thừng gân mãng xà trói hai chân, treo ngược ở trên trần phòng giam. Khắp hai cái chân của hắn đều lộ ra xương khớp ửng đỏ, bán trong suốt, trên mặt đất nơi nơi đều là da thịt vụn.
Mấy cây chùy sắt dày đặc gai ngược chui thật sâu vào xương cột sống toàn bộ thanh niên Đế thị nhất tộc, nhiều giọt máu tươi không ngừng theo chùy sắt chảy ra, trong máu còn lẫn tuỷ sống dinh dính, ở trên chùy sắt kéo ra sợi tơ nhỏ dài dài.
Thanh niên Đế thị khẽ rên rỉ. Ba con mắt mở thật to, nhưng mà trong mắt đã không còn chút thần thái nào.
“Đế La, thích món quà nhỏ ta tặng cho ngươi không?” Thở dốc một phen, một thanh niên Ngu tộc xách lên một cây thiết bổng nặng nề, dày đặc răng nhọn, nắm trong tay nhẹ nhàng vung vẩy.
Trên khuôn mặt tuấn tú tràn đầy sự dữ tợn, thanh niên Ngu tộc nghiến răng nghiến lợi nói: “Vị hôn thê của ta. Ngươi đã làm nàng to bụng!”
‘Thùng’ một tiếng, thiết bổng hung hăng nện ở trên bụng Đế La. Đế La ‘Oa’ một tiếng nôn ra một ngụm máu, thân thể run rẩy giống như cá giãy chết. Qua hồi lâu, Đế La mới giãy dụa thở hổn hển một hơi, uể oải nói: “Là nàng chủ động bám lấy ta! Loại chuyện này… Không phải rất bình thường sao? Ngươi với nàng còn chưa thành thân, ngươi không có quyền can thiệp!”
“Đương nhiên, đương nhiên, ta có thể lý giải.” Thanh niên Ngu tộc vung thiết bổng, đắc ý nhe răng cười: “Chút chuyện phong lưu đó rất bình thường, đối với chúng ta mà nói, chỉ là một loại chuyện cười nhỏ ngày thường của chúng ta. Nhưng ngươi khiến nàng mang thai, bởi vì huyết mạch Đế thị nhất tộc ngươi, gia tộc của ta sẽ rất vui vẻ thu dụng đứa bé đó, để nó thật sự trở thành một thành viên của gia tộc ta!”
Lực lượng truyền thừa của Ngu tộc, càng nhiều là dựa vào huyết mạch gia tộc để tiến hành.
Huyết mạch đại hào tộc, đại biểu cho tiềm lực thiên phú càng cường đại hơn, tương lai có được tiền đồ phát triển cường đại hơn. Cho nên như Đế La làm ra loại chuyện này, thanh niên Ngu tộc đó cùng gia tộc hắn sẽ rất vui vẻ dễ dàng tha thứ đứa bé đó tồn tại, hơn nữa đem nó nuôi dưỡng thành người.
Đối với quý tộc Ngu tộc trẻ tuổi mà nói, ai cũng không phải trinh nam liệt nữ, chút chuyện phong lưu trước hôn nhân, ai cũng đừng nói ai sai lầm.
“Ta và gia tộc của ta sẽ phi thường cao hứng có huyết mạch một gia tộc đại quý tộc dung nhập gia tộc ta.” Thanh niên Ngu tộc nghiến răng điên cuồng rít gào: “Nhưng ngươi không nên sau khi làm nàng to bụng, ở trên một cái lại một cái đêm khuya – sa long thổi phồng và khoe khoang!”
“Nếu mọi người đều không biết phụ thân đứa nhỏ kia là ngươi, ta sẽ rất vui vẻ trở thành phụ thân của nó!” Thanh niên Ngu tộc gần như điên cuồng tru lên: “Nhưng ngươi đã nói ra, mọi người đều đã biết… Đây là vũ nhục lớn nhất đối với ta!”
Một trong các pháp tắc xã hội Ngu tộc—— không bị nắm được chính là vô tội!
Trong pháp tắc này có sự diễn sinh giải đọc cực kỳ kỳ diệu, huyền diệu trong đó chỉ có quý tộc Ngu tộc đích thực mới có thể hiểu được.
Đế La dùng sức nôn ra một ngụm máu, trào phúng nhìn thanh niên Ngu tộc cười lạnh nói: “Nhưng ngươi vẫn đã thành thân cùng nàng, không phải sao?”
Thanh niên Ngu tộc trầm mặt nói: “Đó là bởi vì ngươi cho ta mười vạn ngọc tệ, chết tiệt! Mười vạn ngọc tệ, ngươi đã làm nhục ta!”
Vung thiết bổng, thanh niên Ngu tộc đem thiết bổng nhắm ngay đầu Đế La: “Tằng tổ phụ của ngươi là Đế Duyên Đà đại nhân, ngươi được xưng người trẻ tuổi có thiên phú nhất thế hệ trẻ nhất của Đế thị nhất tộc. Có thể tự tay đánh chết ngươi, ta thật sự cảm thấy rất vinh hạnh!”
Mấy tên thanh niên Ngu tộc đồng thời cười lên.
Trước kia, ở thời điểm Đế thị nhất tộc vẫn cao cao tại thượng, bọn họ hận không thể quỳ dưới đất liếm giày Đế La, bởi vì khi đó thân phận địa vị bọn họ một trời một vực.
Nhưng hiện tại, Đế thị nhất tộc gặp rủi ro, bọn hắn sốt ruột không chờ nổi chạy tới, tiêu phí số tiền lớn tự tay trả thù Đế La.
Đây là tính chủng tộc của quý tộc Ngu tộc, nhìn như cao cao tại thượng tôn quý uy nghiêm như thần linh, thực ra trong xương tủy bọn hắn là một đám ‘Tiện – nhân’ rõ đầu rõ đuôi!
Thiết bổng trong tay đang muốn vung xuống, đột nhiên mười mấy chiến sĩ Già tộc tung chân sải bước theo hành lang lao tới, một người trong đó cách gần trăm trượng, tùy tay ném ra một cây lao nặng nề.
Cây lao sắc bén chuẩn xác xuyên thấu khe hở giữa hàng rào kim loại, hung hăng đánh vào trên thiết bổng trong tay thanh niên Ngu tộc. Đôi tay thanh niên Ngu tộc đau đớn, thiết bổng rời tay bay ra, bị cây lao hung hăng cắm ở trên bức tường phía sau.
Hai tay đổ máu, thanh niên Ngu tộc khàn cả giọng hét lên: “Chết tiệt, đây là thái độ đối đãi hộ khách của ngục giam Hắc Sa bảo các ngươi sao? Ta tốn năm mươi vạn ngọc tệ, chính là vì tự tay giết chết Đế La!”
Cơ Hạo ở dưới Đế Duyên Đà, Đế Lạc Lãng… các trưởng lão Đế thị nhất tộc vây quanh, mang theo đám người Xi Chiến, Cáp Môn Đức theo hành lang đi nhanh tới.
Nghe được tiếng gầm gừ của thanh niên Ngu tộc, Cơ Hạo lạnh giọng quát: “Ngu xuẩn, thiên tài có thiên phú nhất một thế hệ trẻ của Đế thị nhất tộc, ta đã tốn tận năm ngàn vạn ngọc tệ, mới mua được mạng của hắn! Ngươi muốn để ta tổn thất vô ích năm ngàn vạn ngọc tệ? Chặt đầu hắn!”
Các chiến sĩ Già tộc đã xâm nhập phòng giam Đế La chịu hình phạt, nghe được lời Cơ Hạo nói, các chiến sĩ Già tộc đó không chút do dự rút trường đao, một đao sạch sẽ lưu loát đem đầu thanh niên Ngu tộc chặt xuống.
“Một ngàn vạn!” Xi Chiến nhanh chóng ghé lên: “Thêm một ngàn vạn nữa, thừa dịp Lương Chử loạn hết cả lên, ta giúp ngươi đem gia tộc của hắn cũng thu thập. Chúng ta cần rất nhiều tù phạm mới, bỏ thêm vào ngục giam trống rỗng!”
Cơ Hạo gật gật đầu, cười lạnh lùng.
Đế Duyên Đà đã đứng ở chính giữa hành lang, bắt đầu lớn tiếng hô quát.
Đám đông tinh quái ngục tốt sải bước chạy tới ngoài các chỗ phòng giam, lấy ra cái chìa khóa thật lớn, mở ra hàng rào dày nặng của phòng giam.
Hành lang rộng tới năm trượng đan xen lui tới, hai bên hành lang là phòng giam quy cách chỉnh tề, dài rộng mấy trượng. Hàng rào kim loại thô to bịt phòng giam, xuyên thấu qua hàng rào có thể nhìn thấy rõ ràng cảnh tượng trong phòng giam.
Bốn vách phòng giam lấy đá màu đen trộn lẫn kim loại lỏng đúc thành, thô ráp, băng lạnh, không có chút vật trang trí. Dưới đất hơi nước nồng đậm, trên vách đá của phòng giam thỉnh thoảng có những dòng sương chảy xuống.
Trong mỗi gian phòng giam đều chen chúc đầy người, mặc kệ nam nữ già trẻ, mặc kệ địa vị cao thấp, trong mỗi phòng giam ít nhất bị ném vào một hai trăm người, người với người chen chúc với nhau, tựa vào nhau, muốn nằm xuống nghỉ ngơi cũng là một loại hy vọng xa vời.
Trên vách hành lang, những ngọn đèn bằng đá phát ra ánh đèn tối tăm, chiếu sáng vô số tù phạm vẻ mặt chết lặng trong phòng giam.
Gần mười vạn tộc nhân Đế thị nhất tộc bị giam giữ ở khu giam một tầng này, trừ có tiếng la khóc của trẻ con truyền đến, toàn bộ khu giam không khí trầm lặng không có bất cứ sức sống gì. Các tộc nhân Đế thị nhất tộc mặt không biểu cảm ngồi ở trên nền phòng giam, như gia súc đợi làm thịt, lẳng lặng đợi tận thế đến.
Quý tộc Ngu tộc đấu đá lẫn nhau, bọn họ đã gặp nhiều, cho nên bọn họ rất hiểu vận mệnh của bọn họ.
Giãy dụa với phản kháng, trừ tự rước lấy nhục, khiến bản thân gặp tra tấn lớn hơn nữa, sẽ không có bất cứ hiệu quả nào.
Trong một phòng giam cuối hành lang, mấy thanh niên Ngu tộc quần áo hoa lệ, đầy người là máu đang thở phì phò từng ngụm lớn. Đám quý tộc Ngu tộc thể lực cũng không phải là tốt lắm, vận động kịch liệt chút bọn họ sẽ mệt không chịu nổi.
Một thanh niên Đế thị nhất tộc bị dây thừng gân mãng xà trói hai chân, treo ngược ở trên trần phòng giam. Khắp hai cái chân của hắn đều lộ ra xương khớp ửng đỏ, bán trong suốt, trên mặt đất nơi nơi đều là da thịt vụn.
Mấy cây chùy sắt dày đặc gai ngược chui thật sâu vào xương cột sống toàn bộ thanh niên Đế thị nhất tộc, nhiều giọt máu tươi không ngừng theo chùy sắt chảy ra, trong máu còn lẫn tuỷ sống dinh dính, ở trên chùy sắt kéo ra sợi tơ nhỏ dài dài.
Thanh niên Đế thị khẽ rên rỉ. Ba con mắt mở thật to, nhưng mà trong mắt đã không còn chút thần thái nào.
“Đế La, thích món quà nhỏ ta tặng cho ngươi không?” Thở dốc một phen, một thanh niên Ngu tộc xách lên một cây thiết bổng nặng nề, dày đặc răng nhọn, nắm trong tay nhẹ nhàng vung vẩy.
Trên khuôn mặt tuấn tú tràn đầy sự dữ tợn, thanh niên Ngu tộc nghiến răng nghiến lợi nói: “Vị hôn thê của ta. Ngươi đã làm nàng to bụng!”
‘Thùng’ một tiếng, thiết bổng hung hăng nện ở trên bụng Đế La. Đế La ‘Oa’ một tiếng nôn ra một ngụm máu, thân thể run rẩy giống như cá giãy chết. Qua hồi lâu, Đế La mới giãy dụa thở hổn hển một hơi, uể oải nói: “Là nàng chủ động bám lấy ta! Loại chuyện này… Không phải rất bình thường sao? Ngươi với nàng còn chưa thành thân, ngươi không có quyền can thiệp!”
“Đương nhiên, đương nhiên, ta có thể lý giải.” Thanh niên Ngu tộc vung thiết bổng, đắc ý nhe răng cười: “Chút chuyện phong lưu đó rất bình thường, đối với chúng ta mà nói, chỉ là một loại chuyện cười nhỏ ngày thường của chúng ta. Nhưng ngươi khiến nàng mang thai, bởi vì huyết mạch Đế thị nhất tộc ngươi, gia tộc của ta sẽ rất vui vẻ thu dụng đứa bé đó, để nó thật sự trở thành một thành viên của gia tộc ta!”
Lực lượng truyền thừa của Ngu tộc, càng nhiều là dựa vào huyết mạch gia tộc để tiến hành.
Huyết mạch đại hào tộc, đại biểu cho tiềm lực thiên phú càng cường đại hơn, tương lai có được tiền đồ phát triển cường đại hơn. Cho nên như Đế La làm ra loại chuyện này, thanh niên Ngu tộc đó cùng gia tộc hắn sẽ rất vui vẻ dễ dàng tha thứ đứa bé đó tồn tại, hơn nữa đem nó nuôi dưỡng thành người.
Đối với quý tộc Ngu tộc trẻ tuổi mà nói, ai cũng không phải trinh nam liệt nữ, chút chuyện phong lưu trước hôn nhân, ai cũng đừng nói ai sai lầm.
“Ta và gia tộc của ta sẽ phi thường cao hứng có huyết mạch một gia tộc đại quý tộc dung nhập gia tộc ta.” Thanh niên Ngu tộc nghiến răng điên cuồng rít gào: “Nhưng ngươi không nên sau khi làm nàng to bụng, ở trên một cái lại một cái đêm khuya – sa long thổi phồng và khoe khoang!”
“Nếu mọi người đều không biết phụ thân đứa nhỏ kia là ngươi, ta sẽ rất vui vẻ trở thành phụ thân của nó!” Thanh niên Ngu tộc gần như điên cuồng tru lên: “Nhưng ngươi đã nói ra, mọi người đều đã biết… Đây là vũ nhục lớn nhất đối với ta!”
Một trong các pháp tắc xã hội Ngu tộc—— không bị nắm được chính là vô tội!
Trong pháp tắc này có sự diễn sinh giải đọc cực kỳ kỳ diệu, huyền diệu trong đó chỉ có quý tộc Ngu tộc đích thực mới có thể hiểu được.
Đế La dùng sức nôn ra một ngụm máu, trào phúng nhìn thanh niên Ngu tộc cười lạnh nói: “Nhưng ngươi vẫn đã thành thân cùng nàng, không phải sao?”
Thanh niên Ngu tộc trầm mặt nói: “Đó là bởi vì ngươi cho ta mười vạn ngọc tệ, chết tiệt! Mười vạn ngọc tệ, ngươi đã làm nhục ta!”
Vung thiết bổng, thanh niên Ngu tộc đem thiết bổng nhắm ngay đầu Đế La: “Tằng tổ phụ của ngươi là Đế Duyên Đà đại nhân, ngươi được xưng người trẻ tuổi có thiên phú nhất thế hệ trẻ nhất của Đế thị nhất tộc. Có thể tự tay đánh chết ngươi, ta thật sự cảm thấy rất vinh hạnh!”
Mấy tên thanh niên Ngu tộc đồng thời cười lên.
Trước kia, ở thời điểm Đế thị nhất tộc vẫn cao cao tại thượng, bọn họ hận không thể quỳ dưới đất liếm giày Đế La, bởi vì khi đó thân phận địa vị bọn họ một trời một vực.
Nhưng hiện tại, Đế thị nhất tộc gặp rủi ro, bọn hắn sốt ruột không chờ nổi chạy tới, tiêu phí số tiền lớn tự tay trả thù Đế La.
Đây là tính chủng tộc của quý tộc Ngu tộc, nhìn như cao cao tại thượng tôn quý uy nghiêm như thần linh, thực ra trong xương tủy bọn hắn là một đám ‘Tiện – nhân’ rõ đầu rõ đuôi!
Thiết bổng trong tay đang muốn vung xuống, đột nhiên mười mấy chiến sĩ Già tộc tung chân sải bước theo hành lang lao tới, một người trong đó cách gần trăm trượng, tùy tay ném ra một cây lao nặng nề.
Cây lao sắc bén chuẩn xác xuyên thấu khe hở giữa hàng rào kim loại, hung hăng đánh vào trên thiết bổng trong tay thanh niên Ngu tộc. Đôi tay thanh niên Ngu tộc đau đớn, thiết bổng rời tay bay ra, bị cây lao hung hăng cắm ở trên bức tường phía sau.
Hai tay đổ máu, thanh niên Ngu tộc khàn cả giọng hét lên: “Chết tiệt, đây là thái độ đối đãi hộ khách của ngục giam Hắc Sa bảo các ngươi sao? Ta tốn năm mươi vạn ngọc tệ, chính là vì tự tay giết chết Đế La!”
Cơ Hạo ở dưới Đế Duyên Đà, Đế Lạc Lãng… các trưởng lão Đế thị nhất tộc vây quanh, mang theo đám người Xi Chiến, Cáp Môn Đức theo hành lang đi nhanh tới.
Nghe được tiếng gầm gừ của thanh niên Ngu tộc, Cơ Hạo lạnh giọng quát: “Ngu xuẩn, thiên tài có thiên phú nhất một thế hệ trẻ của Đế thị nhất tộc, ta đã tốn tận năm ngàn vạn ngọc tệ, mới mua được mạng của hắn! Ngươi muốn để ta tổn thất vô ích năm ngàn vạn ngọc tệ? Chặt đầu hắn!”
Các chiến sĩ Già tộc đã xâm nhập phòng giam Đế La chịu hình phạt, nghe được lời Cơ Hạo nói, các chiến sĩ Già tộc đó không chút do dự rút trường đao, một đao sạch sẽ lưu loát đem đầu thanh niên Ngu tộc chặt xuống.
“Một ngàn vạn!” Xi Chiến nhanh chóng ghé lên: “Thêm một ngàn vạn nữa, thừa dịp Lương Chử loạn hết cả lên, ta giúp ngươi đem gia tộc của hắn cũng thu thập. Chúng ta cần rất nhiều tù phạm mới, bỏ thêm vào ngục giam trống rỗng!”
Cơ Hạo gật gật đầu, cười lạnh lùng.
Đế Duyên Đà đã đứng ở chính giữa hành lang, bắt đầu lớn tiếng hô quát.
Đám đông tinh quái ngục tốt sải bước chạy tới ngoài các chỗ phòng giam, lấy ra cái chìa khóa thật lớn, mở ra hàng rào dày nặng của phòng giam.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.