Chương 220: Vô sỉ
Huyết Hồng
03/07/2019
Vô Ưu thái tử?
Cộng Công Vô Ưu!
Con của Thuỷ Thần Cộng Công thị?
Lòng Cơ Hạo trầm xuống, đối mặt Húc đế tử và Vô Ưu thái tử hai tầng áp lực, hắn rất trấn định nhìn hai người: “Vẻn vẹn một quặng vu tinh, không ngờ được lại có thể nhọc đại giá Vô Ưu thái tử.”
Cộng Công Vô Ưu đã nói, không thể cho Cơ Hạo còn sống trở về, vậy là đã triệt để xé rách da mặt. Một khi đã như vậy, Cơ Hạo nói chuyện cũng rất không khách khí, trực tiếp điểm ra Cộng Công Vô Ưu chính là nhận lợi ích từ Húc đế tử, vì quặng vu tinh này mà cố ý vu hãm người ta.
Con ngươi màu bạc của Vô Ưu thái tử biến thành màu lam đen quỷ dị, như có vô cùng vô tận sóng nước ở trong đôi mắt hắn quay cuồng rống giận.
Ngón tay thon dài như trúc, trắng như ngọc khẽ gảy dây đàn, dây đàn trong suốt chấn động, phát ra tiếng vang thanh thúy ‘Ting ting’. Vô Ưu thái tử lạnh nhạt nói: “Tiểu tử vô sỉ, làm sao dám dùng loại ô danh này oan ta? Cộng Công Vô Ưu, sao có thể để ý vẻn vẹn chút vật này?”
Húc đế tử ở bên cười nói: “Người vô sỉ xấu xa, trong lòng tự nhiên sẽ là ý tưởng xấu xa vô sỉ bực này, có thể nào hiểu được thái tử cao thượng?”
Vô Ưu thái tử khẽ thở dài một tiếng, nhìn Cơ Hạo lạnh nhạt nói: “Ta ở đây, là vì Húc đế tử sẽ ở nơi này xây dựng một tòa hành cung, làm khách nhân, ta đến chúc mừng. Không ngờ thế mà lại đụng phải các ngươi loại tiểu nhân vô sỉ này lừa bịp tống tiền tộc nhân Liệt Sơn thị, hành vi không biết xấu hổ như thế…”
Phất phất tay, Vô Ưu thái tử thở dài một hơi: “Thôi, thôi, nhiều lời với ngươi một câu, cũng là bẩn mắt ta, bẩn tai ta, bẩn miệng ta. Người đâu, bắt thằng nhãi này, chặt đầu của hắn, ta tự mình đưa đi trước mặt nhân vương, hướng Vu điện đòi một cái công bằng!”
Một tiếng dạ vang lên như sấm, trong băng vụ mông lung, mấy chục chiến sĩ dũng mãnh thân khoác long lân trọng giáp màu đen, cầm trường đao lưỡi hẹp dạng sóng nước kéo theo hàn khí toàn thân đạp sóng mà đến. Bọn họ hành tẩu trên mặt đất, dưới chân tự nhiên có sóng nước kéo nên, theo tiếng sóng nước ‘ào ào’, những chiến sĩ này chen chúc mà đến, nháy mắt lướt qua tường thành hướng Cơ Hạo lao tới.
Nha Công thét dài, đôi cánh chấn động, muốn hóa thành ánh sáng xông lên bầu trời.
Những chiến sĩ này cũng chỉ là thực lực Đại Vu cảnh, căn bản không có sức cao, chỉ cần Nha Công xông lên trời cao, đám thủ hạ của Cộng Công Vô Ưu cũng không có cách nào làm gì nó.
Nhưng cánh Nha Công vừa mới mở ra, một đạo ác phong từ phía sau đánh úp lại, Mạnh Ngao cầm một thanh trường thương ba cạnh màu bạc trắng, hung hăng đâm xuyên qua cánh bên trái của Nha Công. Đầu thương dài ba thước hai tấc từ gốc cánh Nha Công đâm vào, cheo chéo từ trước ngực nó đâm ra.
“Nổ!” Mạnh Ngao thét dài một tiếng. Trên đầu thương một mảng ngân quang chợt lóe, đầu thương sắc bén đột nhiên phát nổ, hóa thành vô số cây kim nhỏ mang theo tiêm tiếng xé gió chói tai chui vào trong cơ thể Nha Công.
Nha Công rống dài rên rỉ, lục phủ ngũ tạng đồng thời bị vô số cây kim dài chất chứa canh kim nhuệ khí mãnh liệt đâm thủng, nơi cây kim dài đi qua cơ thịt, nội tạng, kinh lạc, mạch máu ùn ùn vỡ ra, cả mảng máu tươi phun ra. Nha Công há mồm kêu to, trong miệng không ngừng phun ra lượng lớn máu tươi.
Cây kim dài nhỏ bé ít nhất có hơn một ngàn cây, kim dài rậm rạp đâm ở trong cơ thể Nha Công. Nha Công theo bản năng điều động khí huyết trong cơ thể chữa trị vết thương, nhưng vết thương chữa trị rồi, những cây kim dài kia vẫn cắm thật sâu ở trong thân thể.
Nha Công muốn vỗ cánh lao lên trời, nhưng cánh vừa động, nhất thời vô số mũi kim xuyên thấu da thịt đâm ra, cả mảng lớn máu tươi lại phun ra, nửa người Nha Công hoàn toàn không chịu khống chế, thân thể nặng trịch rơi xuống đất.
Mạnh Ngao đánh bất ngờ, thương thế không nguy hiểm đến tính mạng, nhưng Nha Công muốn đào tẩu đã là không có khả năng.
“Dát!” Đôi mắt Nha Công phun lửa, nhìn thủ hạ của Vô Ưu thái tử xông nhanh đến, hướng Cơ Hạo hét giận dữ một tiếng.
Từ nhỏ cùng nhau lớn lên với Nha Công Cơ Hạo nháy mắt đã nghe hiểu ý tứ Nha Công —— không cần để ý tới nó, tự mình chạy trốn!
Nhưng Cơ Hạo sao có thể bỏ lại Nha Công tự chạy trốn?
Từ khi Cơ Hạo có thể chạy lung tung khắp mặt đất, hắn đã kết duyên với Nha Công, từ nhỏ đã cưỡi Nha Công chạy lung tung khắp Kim Ô lĩnh. Tuổi hơi lớn một chút, Cửu Tự Chân Ngôn Đan Kinh hơi có thành tựu, hắn đã dám cưỡi Nha Công chạy khắp núi rừng, do đó kết giao bọn Hành La Quân một đám bạn tốt dị tộc.
Nha Công và hắn, là thật sự cảm tình huyết nhục sư trưởng.
Nhìn mũi kim thò ra rậm rạp trên người Nha Công, ác khí trong lòng Cơ Hạo chợt bùng nổ, hắn lớn tiếng quát: “Mạnh Ngao, ta thề giết ngươi!”
Ôm cổ Nha Công, tử phủ kim đan của Cơ Hạo chợt bành trướng, quanh thân một mảng tử khí mờ mịt gào thét trào ra, nháy mắt đem hàn khí Vô Ưu thái tử vô thanh vô tức thêm vào ở trên người hắn đánh nát, quanh thân thể cuồng phong gào thét, Cơ Hạo mang theo Nha Công hóa thành cuồng phong muốn bỏ chạy.
“Lai!”
Hai người trẻ tuổi đứng ở bên người Mạnh Ngao đồng thời quát lớn một tiếng, hai tay kết ấn, đôi mắt phóng ra u quang màu xanh lục thâm thúy, thủ ấn đồng thời hướng Cơ Hạo phóng tới.
Vô số dây leo vặn vẹo từ trong lòng đất sinh ra, trong chớp mắt đã bao trùm phạm vi mấy mẫu. Dây leo rậm rạp vặn vẹo đan xen, ngăn cách không khí, ngăn cách gió, càng đem phong độn của Cơ Hạo triệt để đánh gãy.
Càng có vô số dây leo nhỏ bé như tơ, cứng cỏi như sắt từ bốn phương tám hướng hướng Cơ Hạo quấn quanh tới. Trên những dây leo này dày đặc vô số gai độc, rất hiển nhiên chỉ cần bị chúng nó hơi chạm đến một chút da thịt, khẳng định sẽ không là kết cục cảnh đẹp ý vui gì.
“Mạnh Ngao!” Cơ Hạo một lần nữa hét giận dữ một tiếng.
Mấy chỗ vu huyệt đã mở đồng thời thiêu đốt, vu lực cất giữ trong mỗi một chỗ vu huyệt đều tương đương với tổng vu lực chất chứa trong toàn bộ kinh lạc toàn thân Cơ Hạo khi Tiểu Vu cảnh đỉnh phong, hơn nữa những vu lực này càng thêm tinh thuần, nháy mắt bùng nổ tốc độ nhanh hơn, cuồng dã hơn.
Thân thể Cơ Hạo cháy lên, gần như điên cuồng phun lửa.
Nha Công tức giận hót dài, một chảo của nó chụp ở trên vai Cơ Hạo, móng vuốt xé rách da thịt Cơ Hạo, ngập vào trong thân thể Cơ Hạo, cùng một mạch lạc lực lượng truyền thừa Kim Ô nhất tộc chủ yếu nhất trên xương sống Cơ Hạo gắt gao nối cùng một chỗ.
Trong nháy mắt tiếp theo, toàn bộ vu lực trong cơ thể Nha Công, Kim Ô lực thuần khiết, mang theo một tia khí tức nguyên thủy gào thét ùa vào thân thể Cơ Hạo.
Nha Công sống gần ngàn năm, vu lực của nó hùng hồn hơn xa so với Cơ Hạo vừa mới đột phá nhiều lắm. Cho dù Cơ Hạo đã mở kinh lạc toàn thân, nhưng tổng lượng vu lực của Nha Công vẫn cường đại hơn so với Cơ Hạo mười mấy lần, trình độ tinh thuần, thuần thục càng là Cơ Hạo tạm thời không thể đánh đồng.
Vu lực cuồn cuộn rót vào trong cơ thể, ở dưới thần niệm của Cơ Hạo khống chế, nhanh chóng hóa thành một dòng chảy nóng lao vào trong Hỏa Vũ Ngoa dưới chân.
Hỏa Vũ Ngoa bám vào ở trên chân Cơ Hạo cháy lên, vô số lông quạ thiêu đốt từ trên hai chân Cơ Hạo phun ra, nhanh chóng hóa thành một đôi giày màu đỏ vàng bao lấy hai chân hắn từ đầu gối trở xuống, sau đó một ánh lửa phóng lên cao, Cơ Hạo mang theo Nha Công và hai con Thần Hỏa Xà trên vai hóa thành một cột lửa lao thẳng lên.
Hỏa Vũ Ngoa, trọng bảo Vu Đế Kim Ô bộ truyền thừa, một khi kích phát có thể làm người ta lăng không hư độ, càng có Kim Ô thần viêm hộ thân, đủ để thiêu hủy vạn vật.
Tuy Cơ Hạo và Nha Công liên thủ, cũng chỉ có thể thúc dục Hỏa Vũ Ngoa một đoạn thời gian rất ngắn, nhưng dùng để chạy trốn thì đã đủ.
Toàn bộ dây leo đều ở trong lửa hóa thành một làn khói. Cơ Hạo mở ra Lưu Quang Hỏa Dực, tốc độ so với bình thường ít nhất tăng vọt gấp mười, mang theo vô số đạo liệt hỏa ngưng tụ thành tàn ảnh nháy mắt đã chạy ra mười mấy dặm.
Cộng Công Vô Ưu!
Con của Thuỷ Thần Cộng Công thị?
Lòng Cơ Hạo trầm xuống, đối mặt Húc đế tử và Vô Ưu thái tử hai tầng áp lực, hắn rất trấn định nhìn hai người: “Vẻn vẹn một quặng vu tinh, không ngờ được lại có thể nhọc đại giá Vô Ưu thái tử.”
Cộng Công Vô Ưu đã nói, không thể cho Cơ Hạo còn sống trở về, vậy là đã triệt để xé rách da mặt. Một khi đã như vậy, Cơ Hạo nói chuyện cũng rất không khách khí, trực tiếp điểm ra Cộng Công Vô Ưu chính là nhận lợi ích từ Húc đế tử, vì quặng vu tinh này mà cố ý vu hãm người ta.
Con ngươi màu bạc của Vô Ưu thái tử biến thành màu lam đen quỷ dị, như có vô cùng vô tận sóng nước ở trong đôi mắt hắn quay cuồng rống giận.
Ngón tay thon dài như trúc, trắng như ngọc khẽ gảy dây đàn, dây đàn trong suốt chấn động, phát ra tiếng vang thanh thúy ‘Ting ting’. Vô Ưu thái tử lạnh nhạt nói: “Tiểu tử vô sỉ, làm sao dám dùng loại ô danh này oan ta? Cộng Công Vô Ưu, sao có thể để ý vẻn vẹn chút vật này?”
Húc đế tử ở bên cười nói: “Người vô sỉ xấu xa, trong lòng tự nhiên sẽ là ý tưởng xấu xa vô sỉ bực này, có thể nào hiểu được thái tử cao thượng?”
Vô Ưu thái tử khẽ thở dài một tiếng, nhìn Cơ Hạo lạnh nhạt nói: “Ta ở đây, là vì Húc đế tử sẽ ở nơi này xây dựng một tòa hành cung, làm khách nhân, ta đến chúc mừng. Không ngờ thế mà lại đụng phải các ngươi loại tiểu nhân vô sỉ này lừa bịp tống tiền tộc nhân Liệt Sơn thị, hành vi không biết xấu hổ như thế…”
Phất phất tay, Vô Ưu thái tử thở dài một hơi: “Thôi, thôi, nhiều lời với ngươi một câu, cũng là bẩn mắt ta, bẩn tai ta, bẩn miệng ta. Người đâu, bắt thằng nhãi này, chặt đầu của hắn, ta tự mình đưa đi trước mặt nhân vương, hướng Vu điện đòi một cái công bằng!”
Một tiếng dạ vang lên như sấm, trong băng vụ mông lung, mấy chục chiến sĩ dũng mãnh thân khoác long lân trọng giáp màu đen, cầm trường đao lưỡi hẹp dạng sóng nước kéo theo hàn khí toàn thân đạp sóng mà đến. Bọn họ hành tẩu trên mặt đất, dưới chân tự nhiên có sóng nước kéo nên, theo tiếng sóng nước ‘ào ào’, những chiến sĩ này chen chúc mà đến, nháy mắt lướt qua tường thành hướng Cơ Hạo lao tới.
Nha Công thét dài, đôi cánh chấn động, muốn hóa thành ánh sáng xông lên bầu trời.
Những chiến sĩ này cũng chỉ là thực lực Đại Vu cảnh, căn bản không có sức cao, chỉ cần Nha Công xông lên trời cao, đám thủ hạ của Cộng Công Vô Ưu cũng không có cách nào làm gì nó.
Nhưng cánh Nha Công vừa mới mở ra, một đạo ác phong từ phía sau đánh úp lại, Mạnh Ngao cầm một thanh trường thương ba cạnh màu bạc trắng, hung hăng đâm xuyên qua cánh bên trái của Nha Công. Đầu thương dài ba thước hai tấc từ gốc cánh Nha Công đâm vào, cheo chéo từ trước ngực nó đâm ra.
“Nổ!” Mạnh Ngao thét dài một tiếng. Trên đầu thương một mảng ngân quang chợt lóe, đầu thương sắc bén đột nhiên phát nổ, hóa thành vô số cây kim nhỏ mang theo tiêm tiếng xé gió chói tai chui vào trong cơ thể Nha Công.
Nha Công rống dài rên rỉ, lục phủ ngũ tạng đồng thời bị vô số cây kim dài chất chứa canh kim nhuệ khí mãnh liệt đâm thủng, nơi cây kim dài đi qua cơ thịt, nội tạng, kinh lạc, mạch máu ùn ùn vỡ ra, cả mảng máu tươi phun ra. Nha Công há mồm kêu to, trong miệng không ngừng phun ra lượng lớn máu tươi.
Cây kim dài nhỏ bé ít nhất có hơn một ngàn cây, kim dài rậm rạp đâm ở trong cơ thể Nha Công. Nha Công theo bản năng điều động khí huyết trong cơ thể chữa trị vết thương, nhưng vết thương chữa trị rồi, những cây kim dài kia vẫn cắm thật sâu ở trong thân thể.
Nha Công muốn vỗ cánh lao lên trời, nhưng cánh vừa động, nhất thời vô số mũi kim xuyên thấu da thịt đâm ra, cả mảng lớn máu tươi lại phun ra, nửa người Nha Công hoàn toàn không chịu khống chế, thân thể nặng trịch rơi xuống đất.
Mạnh Ngao đánh bất ngờ, thương thế không nguy hiểm đến tính mạng, nhưng Nha Công muốn đào tẩu đã là không có khả năng.
“Dát!” Đôi mắt Nha Công phun lửa, nhìn thủ hạ của Vô Ưu thái tử xông nhanh đến, hướng Cơ Hạo hét giận dữ một tiếng.
Từ nhỏ cùng nhau lớn lên với Nha Công Cơ Hạo nháy mắt đã nghe hiểu ý tứ Nha Công —— không cần để ý tới nó, tự mình chạy trốn!
Nhưng Cơ Hạo sao có thể bỏ lại Nha Công tự chạy trốn?
Từ khi Cơ Hạo có thể chạy lung tung khắp mặt đất, hắn đã kết duyên với Nha Công, từ nhỏ đã cưỡi Nha Công chạy lung tung khắp Kim Ô lĩnh. Tuổi hơi lớn một chút, Cửu Tự Chân Ngôn Đan Kinh hơi có thành tựu, hắn đã dám cưỡi Nha Công chạy khắp núi rừng, do đó kết giao bọn Hành La Quân một đám bạn tốt dị tộc.
Nha Công và hắn, là thật sự cảm tình huyết nhục sư trưởng.
Nhìn mũi kim thò ra rậm rạp trên người Nha Công, ác khí trong lòng Cơ Hạo chợt bùng nổ, hắn lớn tiếng quát: “Mạnh Ngao, ta thề giết ngươi!”
Ôm cổ Nha Công, tử phủ kim đan của Cơ Hạo chợt bành trướng, quanh thân một mảng tử khí mờ mịt gào thét trào ra, nháy mắt đem hàn khí Vô Ưu thái tử vô thanh vô tức thêm vào ở trên người hắn đánh nát, quanh thân thể cuồng phong gào thét, Cơ Hạo mang theo Nha Công hóa thành cuồng phong muốn bỏ chạy.
“Lai!”
Hai người trẻ tuổi đứng ở bên người Mạnh Ngao đồng thời quát lớn một tiếng, hai tay kết ấn, đôi mắt phóng ra u quang màu xanh lục thâm thúy, thủ ấn đồng thời hướng Cơ Hạo phóng tới.
Vô số dây leo vặn vẹo từ trong lòng đất sinh ra, trong chớp mắt đã bao trùm phạm vi mấy mẫu. Dây leo rậm rạp vặn vẹo đan xen, ngăn cách không khí, ngăn cách gió, càng đem phong độn của Cơ Hạo triệt để đánh gãy.
Càng có vô số dây leo nhỏ bé như tơ, cứng cỏi như sắt từ bốn phương tám hướng hướng Cơ Hạo quấn quanh tới. Trên những dây leo này dày đặc vô số gai độc, rất hiển nhiên chỉ cần bị chúng nó hơi chạm đến một chút da thịt, khẳng định sẽ không là kết cục cảnh đẹp ý vui gì.
“Mạnh Ngao!” Cơ Hạo một lần nữa hét giận dữ một tiếng.
Mấy chỗ vu huyệt đã mở đồng thời thiêu đốt, vu lực cất giữ trong mỗi một chỗ vu huyệt đều tương đương với tổng vu lực chất chứa trong toàn bộ kinh lạc toàn thân Cơ Hạo khi Tiểu Vu cảnh đỉnh phong, hơn nữa những vu lực này càng thêm tinh thuần, nháy mắt bùng nổ tốc độ nhanh hơn, cuồng dã hơn.
Thân thể Cơ Hạo cháy lên, gần như điên cuồng phun lửa.
Nha Công tức giận hót dài, một chảo của nó chụp ở trên vai Cơ Hạo, móng vuốt xé rách da thịt Cơ Hạo, ngập vào trong thân thể Cơ Hạo, cùng một mạch lạc lực lượng truyền thừa Kim Ô nhất tộc chủ yếu nhất trên xương sống Cơ Hạo gắt gao nối cùng một chỗ.
Trong nháy mắt tiếp theo, toàn bộ vu lực trong cơ thể Nha Công, Kim Ô lực thuần khiết, mang theo một tia khí tức nguyên thủy gào thét ùa vào thân thể Cơ Hạo.
Nha Công sống gần ngàn năm, vu lực của nó hùng hồn hơn xa so với Cơ Hạo vừa mới đột phá nhiều lắm. Cho dù Cơ Hạo đã mở kinh lạc toàn thân, nhưng tổng lượng vu lực của Nha Công vẫn cường đại hơn so với Cơ Hạo mười mấy lần, trình độ tinh thuần, thuần thục càng là Cơ Hạo tạm thời không thể đánh đồng.
Vu lực cuồn cuộn rót vào trong cơ thể, ở dưới thần niệm của Cơ Hạo khống chế, nhanh chóng hóa thành một dòng chảy nóng lao vào trong Hỏa Vũ Ngoa dưới chân.
Hỏa Vũ Ngoa bám vào ở trên chân Cơ Hạo cháy lên, vô số lông quạ thiêu đốt từ trên hai chân Cơ Hạo phun ra, nhanh chóng hóa thành một đôi giày màu đỏ vàng bao lấy hai chân hắn từ đầu gối trở xuống, sau đó một ánh lửa phóng lên cao, Cơ Hạo mang theo Nha Công và hai con Thần Hỏa Xà trên vai hóa thành một cột lửa lao thẳng lên.
Hỏa Vũ Ngoa, trọng bảo Vu Đế Kim Ô bộ truyền thừa, một khi kích phát có thể làm người ta lăng không hư độ, càng có Kim Ô thần viêm hộ thân, đủ để thiêu hủy vạn vật.
Tuy Cơ Hạo và Nha Công liên thủ, cũng chỉ có thể thúc dục Hỏa Vũ Ngoa một đoạn thời gian rất ngắn, nhưng dùng để chạy trốn thì đã đủ.
Toàn bộ dây leo đều ở trong lửa hóa thành một làn khói. Cơ Hạo mở ra Lưu Quang Hỏa Dực, tốc độ so với bình thường ít nhất tăng vọt gấp mười, mang theo vô số đạo liệt hỏa ngưng tụ thành tàn ảnh nháy mắt đã chạy ra mười mấy dặm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.