Vũ Toái Hư Không

Chương 316: Vũ hồn kỳ diệu

Du Tạc Bao Tử

05/04/2013

Sau đại chiến, Xuất Vân thành tan hoang. Binh lính Hoàng Kim dọn dẹp trên đường, thi thể đồng tộc thì vây lại đại táng mà thi thể của Thiên Minh thì bị chúng lặng lẽ làm đông lạnh, chuẩn bị như là một nguyên liệu cho Hoàng Kim thịnh yến. Ăn sống những thi thể quân địch mới có thể làm nguôi lòng những Hoàng Kim Huyết tộc đã mất!

Trầm Côn lòng nóng như lửa đốt, kéo Nguyên Quân, mở Sí Thiên Song Dực, sau nửa canh giờ liền về tới nơi.

Vốn hắn muốn lập tức tìm kiếm A La, nhưng vừa tiến vào cổng thành thì thấy một tướng lãnh không tính là quen, nhưng nhất định phải chào hỏi Cơ Nhược Vũ.

- Các người từ chỗ nào ra vậy?

Cơ Nhược Vũ cũng đang muốn vào thành, gặp Trầm Côn cùng Nguyên Quân trở về, mặt lạnh lùng mắng mỏ Trầm Côn:

- Nay Đoạt Nhật Lâu không biết tung tích, ngươi thân là tổng đốc sư, lại vô trách nhiệm như thế!

- Ai da, xem mỹ nữ nói kìa, ta là một hồng nguyên vũ tông, coi như ở lại Đoạt Nhật Lâu cũng có tác dụng gì!

Trầm Côn híp mắt nói láo:

- Vừa rồi thấy quân địch giết tới đây, ta liền nghĩ tới ngũ Dương gia ở đoàn biểu diễn, ngươi cũng biết ta xuất thân từ đoàn biểu diễn, cùng ngũ gia có quan hệ không tệ. Vậy ta không tìm đến chỗ ngũ gia thì đi đâu đây?

- Người trốn ở đoàn biểu diễn?

- Đúng! Không tin ngươi có thể hỏi Nguyên Quân tiểu thư!

Nguyên Quân tiếp lời:

- Cơ tướng quân, nói ra cũng thật xấu hổ. Tối hôm qua, Đông Ca thánh nhân ở chỗ đoàn biểu diễn bị tập kích, ta thật không có tiền đồ, bị ngất đi.

- Đã biết, không cần giải thích!

Tối hôm qua, Y Y giả mạo Nguyên Quân, khi cuộc chiến nổ ra sẽ giả vờ hôn mê. Đây chính là Đông Ca tận mắt nhìn thấy, cho nên không ai có thể tưởng tượng được chiến tướng đeo mặt nạ thú kia là Nguyên Quân!

Nguyên Quân biết không tránh khỏi liên quan, liền tiếp tục làm chứng cho Trầm Côn, làm cho một chút nghi ngờ của Cơ Nhược Vũ tan biến.

- Nếu còn sống trở về, lập tức cùng ta đi gặp thánh nhân, Đông Ca thánh nhân đang ở chỗ này!

- Ai, mỹ nữ, ta còn muốn tìm mấy vị bằng hữu.

- Ít nói lời vô ích đi, bây giờ đã muộn, cẩn thận cái đầu của ngươi!

Nắm chặt tay Trầm Côn, Nhược Vũ cùng đội nhân mã chạy như bay về hành cung của công chúa..

Sau trận đại chiến, chỉ có chỗ này tạm coi là sạch sẽ một chút.

Nguyên Quân không phải quan chức của Hoàng Kim, không có tư cách dự thính hội nghị cơ mật, nàng trò chuyện một chút với Cơ Nhược Vũ liền trở về đoàn biểu diễn.

Vừa tiến vào hành cung của công chúa, Trầm Côn cảm nhận được ánh mắt của mọi người với hắn đã khác trước.

Trước hôm qua, Trầm Côn là sủng thần của công chúa Cơ Na, là tế tửu cung đình, tương lại là tể tướng Cửu Châu, là tài phán trưởng, ai dám không tôn trọng hắn!? Có thể hiện tại Cơ Na đã chết, trong mắt Hoàng Kim Huyết tộc hắn cũng chỉ là một tên tiểu bạch kiểm mất đi chỗ dựa… Đại tế tự, tổng đốc sư, tên tiểu bạch kiểm này xứng sao?

Trầm Côn chép miệng chẹp chẹp, trong lòng có chút không thoải mái. Nha đầu Cơ Na kia cũng có điểm tốt… Đáng tiếc. Vứt ý nghĩ đó sang một bên, Trầm Côn bước vào đại điện.

Nhóm quan lại Hoàng Kim còn sống đều ở chỗ này. So sánh với hôm qua, có tới mấy trăn quan lớn nhỏ đồng thời đi cổ vũ cho Nguyên Quân, bây giờ chỉ còn lại một nhóm nhỏ. Hơn nữa, đại đa số là mang thương tích, đến võ tướng còn như vậy nói chi đến quan văn trói gà không chặt, còn có thể sống sót sao?

Ít nhất Trầm Côn không thấy được hai người đối với hắn rất tốt là Mạnh lão cùng Tiêu lão.

Sau khi Cơ Nhược Vũ đứng vào vị trí của mình, trong ba vị trí phía trên, nhưng bên cạnh nàng chỉ còn Lôi Động mang chi chít những vết thương, chỗ của Lệ Thiên… Vị trí của hắn chỉ còn lại bộ giáp bị cắt làm hai mảnh. Vị trí của Lịch Cửu Tiêu cũng không có ai…

- Đại tế tửu, đến đây ngồi đi!

Đông Ca ngồi trên một chiếc ghế lớn chính giữa phòng, ở phía trên. Vai trái mất đi một mảng thịt, mặt sạm đi lộ vẻ mệt mỏi kiệt lực.

- Thánh nhân, ngài bị thương sao?

Trầm Côn cũng không biết chuyện Yến Nan Quy phục kích Đông Ca.

- Tối hôm qua, ta truy kích Quang Minh Hoàng, tại Hỏa Thiêu đảo gặp một quái nhân bịt mặt.



Đông Ca cảm thán thở dài:

- Tàn hài của chân long bị cướp đi, hơn nữa bách tính trong thành còn nhìn thấy phần chân long đế khí của Huyền Dận cũng Dương Vô Mệnh cũng bị người này cướp đi rồi.

Một mặt nói chuyện, một mặt Đông Ca ho kịch liệt, đám quan lớn Hoàng Kim vội vàng an ủi:

- Thánh nhân, nếu ngài không phải liên tục trải qua ba trận đại chiến từ đoàn biểu diễn, Đoạt Nhật lâu, bờ biển, làm linh khí tiêu hao thì tên hắc nhân bịt mặt kia làm sao có khả năng phục kích được ngài!

- Thúi lắm!

Lần đầu Đông Ca chửi như vậy.

- Đánh không lại thì thừa nhận, không có dũng khí thừa nhận thất bại thì làm sao chúng ta còn có thể thống trị Cửu Châu.

Rồi hắn thở dài nói tiếp:

- Ta cùng quái nhân che mặt kia giao thủ ba mươi chiêu, ít nhất ta cũng nhìn qua thực lực của hắn. Cho dù là ta ở trạng thái tốt nhất, cũng còn kém hắn một chút… Ài, hai ngày trước, ta còn bài danh đệ nhị cường giả, có lẽ bây giờ đã ở ngoài mười người đứng đầu rồi!

- Thánh nhân!

- Được rồi, không cần nói nữa!

Đông Ca quét mắt qua đám tàn binh bại tướng, bùi ngùi nói:

- Ta gọi các ngươi lại đây là có hai chuyện. Thứ nhất: công chúa Cơ Na đã chết!

Sột xoạc!

Ánh mắt mọi người đều tập trung trên người Trầm Côn. Mà Trầm Côn thì lặng yên nhìn ra cửa, binh lính Hoàng Kim nặng nề khiêng thi thể Cơ Na vào.

Thi thể của Cơ Na, là Trầm Côn cố ý lưu lại cho Hoàng Kim Huyết tộc, một phần là vì Cơ Na chết bởi ám khí của Công Thâu gia, có thể hãm hại Công Thâu Huyền, một phần là vì nguyên nhân khác nữa! Trầm Côn cảm giác mình có phần có lỗi với Cơ Na, người thì có thể giết nhưng thi thể thì nhất định phải được đại táng, để không có lỗi với thân phận công chúa của nàng.

- Ám Kỵ Nỗ!?

Thi thể Cơ Na vừa được đưa vào, Lôi Động nhìn vết thương nơi ngực của nàng liền giận tím mặt nói.

- Là ám khí độc môn của Công Thâu gia, Công Thâu Huyền, ngươi giải thích thế nào!?

- Thánh nhân, oan uổng quá!

Vừa nhìn thấy Cơ Na chết bởi ám khí của mình, đám người Công Thâu Huyền vội vàng quỳ xuống.

- Ta cũng là Hoàng Kim Huyết tộc, không có ân oán gì với công chúa, làm sao có thể…

- Coi như không phải là ngươi ra tay giết công chúa, nhưng hung thủ cũng là lấy binh khí từ tay các ngươi! Công Thâu Huyền, Công Thâu gia các ngươi nhất định phải trả giá đắt!

- Lôi Động!

Thanh âm của Đông Ca nhẹ nhàng truyền đến:

- Coi như Công Thâu huyền muốn giết công chúa cũng sẽ không dùng chính binh khí nhà mình, hẳn là bị người ta hãm hại. Chuyện này bỏ qua đi, các ngươi khẩn trương truy tìm hung thủ thực sự!

- Thánh nhân anh minh!

Công Thâu Huyền tìm được đường sống trong chỗ chết, cả người ướt đẫm mồ hôi.

Nhưng Lôi Động không cam lòng, hầm hầm chỉ vào Công Thâu Huyền.

- Thánh nhân, coi như Công Thâu gia không phải hung thủ, cũng không tránh được tội quản lý sơ hở, chiến khí lọt ra ngoài, thỉnh Thánh nhân giết Công Thâu Huyền!

Công Thâu Huyền mới đứng lên lại lập tức quỳ xuống.. Hắn vừa muốn biện giải thì Đông Ca đã phát tay.

- Không cần ầm ĩ nữa, Cơ Na cũng không phải đã chết thật sự, hà tất không buông tha cho Công Thâu Huyền.

Không phải là đã chết rồi sao!?? Lưng Trầm Côn bắt đầu xuất hiện mồ hôi lạnh, thoáng chốc lưng đã ướt đẫm.



Quan quân Hoàng Kim kinh ngạc nhìn Đông Ca, lại nhìn thi thể Cơ Na, trái tim bị lợi khí đâm thủng, đầu bị đánh nát, ghê sợ hơn là não của nàng cũng không còn, cái sợ chỉ còn lại bùn nhão! Một thi thể như vậy mà chưa thực sự chết sao!?

- Cơ Nhược Vũ, cho ta một chút máu tươi của người!

Đông Ca thản nhiên phân phó.

- Dạ!

Cơ Nhược Vũ rút bội kiếm ra cắt cổ tay mình, một dòng máu tươi nhỏ lên thi thể Cơ Na.

Cơ Nhược Vũ, Cơ Na!

Rất hiển nhiên là các nàng đều xuất thân thì Cơ gia – hoàng thất Đại Chu. Các nàng có quan hệ huyết thống, trực hệ, nhóm máu giống nhau, các cơ quan trong thân thể có độ cân xứng cao nhất.

Máu tươi xối trên người Cơ Na, cực kỳ thần kỳ, cơ thể Cơ Na đang lạnh băng bỗng ấm lên một ít, lỗ chân lông cũng nở ra hấp thu máu tươi, rất nhanh Cơ Nhược Vũ gần như mất đi một nửa lượng máu, sắc mặt tái nhợt được người hầu dìu xuống. Mà thân thể Cơ Na đã hồng hào trở lại, giống như người sống!

Sau đó, những tổn hại kinh khủng ở đầu bắt đầu chậm rãi tự chữa trị!

- Thiên Ý Vô Phùng!

Đông Ca cười nhạt một tiếng:

- Hung thủ xuống tay rất độc ác, cũng rất cẩn thận, ngay cả đầu Cơ Na cũng không buông tha. Nhưng mà hắn không biết từ sau khi tổ tiên Ba Hách bị Mặc Ly phân thây, các hồn sư của Hoàng Kim Huyết tộc đã tiến hành cải tiến Thiên Ý Vô Phùng của Ba gia, chỉ cần có đầy đủ hài cốt, đầu không tổn hại, thành viên trực hệ của Ba gia có thể chết đi sống lại.

- Mà Cơ Na lại có Thiên Ý Vô Phùng, vũ hồn cảnh giới cao nhất của Ba gia!

Đông Ca cười nói:

- Coi như khung xương không hoàn chỉnh, đầu có bị người ta đập nát, chỉ cần có máu tươi giống nhau làm vật dẫn, nàng có thể tự mình chữa trị thân thể, một lần nữa sống lại!

@#$$%%^!

Cặp mắt Trầm Côn đảo nhanh, muốn tìm cớ chạy. Cơ Na tận mắt thấy Trầm Côn xuống tay với mình, nàng sống lại, Trầm Côn liền không có chỗ chôn! Nhưng mà không đợi hắn ra tới cửa, thi thể Cơ Na đã chữa trị xong rồi, nhất là mắt lại khôi phục giống như trước khi chết, chằm chằm nhìn hắn!

- Trầm đại tế tửu, ngươi đứng lại cho ta!

Nhìn vào cặp mắt của Cơ Na, Đông Ca thất thần một chút rồi nhìn lạnh lùng chằm chằm vào Trầm Côn.

- Ánh mắt là bộ phận kỳ diệu nhất, dù chết cũng sẽ đem những hình ảnh cuối cùng lưu lại, Ngươi hình Cơ Na xem, tại sao trên đồng tử nàng lại có hình ảnh của ngươi, tại sao trong mắt nàng có sự khó tin lẫn bi phẫn?

- Là ngươi giết công chúa Cơ Na!?

Nhóm quan lớn Hoàng Kim đột nhiên lạnh lùng cười rộ lên, tiểu bạch kiểm, vốn là chúng ta muốn thu thập ngươi sau, kết quả đưa đến chuyện này.

- Trầm tế tửu!

Công Thâu Huyền là người đầu tiên đứng dậy, oán độc nhìn Trầm Côn.

Trước có mối hận giết con, sau có mối hận bị đẩy ra khỏi vị trí ở Đoạt Nhật lâu, hôm nay nếu Công Thâu Huyền không giết chết Trầm Côn liền thẹn với danh của Công Thâu!

Sau lưng Công Thâu Huyền, quan lớn Hoàng Kim từng bước ép sát, quây Trầm Cô trong một vòng nhỏ.

Chỉ có thể liều mạng!

Trầm Côn vỗ thắt lưng của mình, Bất Sắc lập tức biến thành áo giáp hộ thân. Nhưng đúng vào lúc này, từ chỗ Cơ Na truyền đến một tiếng thở dài lãnh đạm:

- Đông Ca gia gia, các người làm gì vậy? Khi dễ đại tết tửu của ta sao?

Hắc Long Hội

:00 (32)::00 (32)::00 (32)::00 (32):

Loạn đàm Vũ Toái Hư Không (http://4vn/forum/showthread.php?69487)

Tại sao cô gái bị giết lại bảo vệ chàng trai đã giết mình. ngu ngốc chăng, hay là tình yêu, hay là tình yêu mù quáng hay là âm mưu lớn. Chương sau sẽ có vào sáng mai :88:

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Vũ Toái Hư Không

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook