Vũ Tôn

Chương 122: Chan xuất chiến.

Trung CTH

26/09/2016

Trương Dực không sợ hãi, hai chân đứng tấn co lại với nhau còn hai tay chum lại trước mặt thành thế thủ. Hư ảnh Hoàng kim tê cũng co lại theo.

- Phụp phụp phụp phụp phụp …

Lông vũ lần lượt thay phiên nhau đâm vào hư ảnh của Hoàng kim tê nhưng không thể phá nổi lớp gia dầy đó. Từng sợi lông cắm vào lớp lân giáp của Hoàng kim tê không đi thêm được dù chỉ là một centimet.

- Tới lượt ta. Phản đòn.

Hai tay Trương Dực mạnh mẽ mở ngang ra, hai chân cũng theo đó dang rộng. Hư ảnh Hoàng kim tê của hắn cũng động, bốn chân duỗi ngang cơ thể.

- Vút vút vút …

Những sợi lông hạc trên cánh của Phi Yến vốn đang cắm trên lớp hộ thân nguyên lực của Trương Dực đột nhiên mạnh mẽ bị bức ra, toàn bộ bắn ngược về Phi Yến.

Phi Yến cả kinh, huy động hai cánh đằng sau vội vã né tránh. Nhưng có lẽ do nàng chưa thực sự quen thuộc nên động tác khá vụng về.

Hơn một trăm sợi lông thì có tới bốn mươi cái cắm vào người nàng.

Phi Yến đau đớn rên lên một tiếng, rơi người xuống một góc tỉ thí đài. Trương Dực bước từng bước tới trước mặt nàng.

- Ngươi thua rồi, đừng cố quá. Bạch Hạc vốn dĩ lực công kích không cao mà chủ yếu là xảo diệu, ta có đứng cho ngươi đánh đến kiệt sức thì ngươi cũng không phá được phòng ngự của ta đâu.

Phi Yến cúi mặt, yên lặng. Rõ ràng là Trương Dực nói đúng. Ngoài lợi thế phi hành ra thì nàng hoàn toàn không có gì để so được với hắn. Cho dù hắn đứng yên thì nàng cũng khó mà đụng vào được người hắn, cuối cùng sẽ tiêu hao hết nguyên lực chứ đừng nói gì tới chiến thắng .

- Ta nhận thua.

Phi Yến rất dứt khoát. Có đánh nữa cũng vô ích, vậy thì đánh làm gì đây.

- Lôi đài số bốn, Trương Dực thắng.

Tên trọng tài phất tay tuyên bố.

Vũ Tôn, Chan, Dương, Cún vui vẻ hoan hô.

Trương Dực thu hồi Hồn hoàn, đưa tay ra muốn kéo Phi Yến dậy. Vết thương của nàng không quá nguy hại, chỉ là bị thương ngoài da mà thôi.

Phi Yến có chút bất ngờ nhưng cũng không từ chối, đưa tay ra để Trương Dực kéo nàng lên.

- Cảm ơn.

- Không có gì.

Trương Dực hờ hững đáp rồi quay đi.

Phi Yến nhìn hắn, ánh mắt có chút phức tạp rồi cũng cắn môi bước xuống tỉ thí đài.

Trận đấu của Trương Dực kết thúc sớm nhất từ khi bắt đầu.



Bên phía Tiểu Tam thì trận đấu đang bước vào giai đoạn cao trào. Hồn hoàn đối thủ của hắn cũng là một con hổ, nhưng là Hắc hổ.

Yêu thú thường có màu đen, Vũ Tôn cảm khái.

Hai con hổ dũng mãnh lao vào nhau, nhưng thực lực Tiểu Tam cao hơn một cấp nên càng về sau càng toát ra ưu thế. Cuối cùng sau mười lăm phút thi đấu, hắn dùng một trảo đánh bay đối thủ ra ngoài.

- Ta nhận thua. Nhưng trận này vẫn chưa đã, sau này khi ta thực lực bằng ngươi sẽ tiếp tục chiến một trận.

Tên hắc hổ đứng dậy thẳng thắn thừa nhận, ánh mắt toát ra chiến ý hừng hực.

- Luôn sẵn sàng.

Tiểu Tam mỉm cười, đưa bàn tay ra. Tên hắc hổ cũng đưa bàn tay ra nắm lại.

- Tỉ thí đài số bảy, Tiểu Tam, thắng.

Lục tục mười phút sau, toàn bộ mười tỉ thí đài đã kết thúc. Sau khi các trọng tài tuyên bố xong kết quả, nghỉ ngơi một lát lại chuẩn bị tới vòng bốc thăm tiếp theo.

Liên tục qua năm vòng, Vũ Tôn , Chan, Cún vẫn chưa phải lên đài thi đấu.

Chỉ có Bảo Nhi bị một tên vận khí cực xui bốc phải nhưng do nàng còn đang giác tỉnh Vũ Hồn nên chưa tham dự được nên vốn trận đấu được gác lại. Tuy vậy, đối thủ của nàng trực tiếp nhận thua.

Đùa sao, mười tám cấp đấu với ba mươi cấp. Cho dù ngươi có than trời trách đất cũng đánh cái gì ?

Đáng ra nếu may mắn một chút, với thực lực mười tám cấp Hồn sĩ của hắn dư sức được lọt vào chung kết. Nhưng mà ý trời đã là như vậy, hắn chỉ biết cay đắng bỏ cuộc.

- Chuẩn bị đợt thứ tám. Những học viên sau tiến lên bốc thăm:

Số một trăm chín chín, một trăm lẻ hai, hai trăm ba mươi, hai trăm lẻ chín, bảy mươi ba, chín mươi, chín mươi mốt, tám mươi, số năm, số một .

Liên tục mười người được xướng tên tách khỏi hàng ngũ. Số thứ tự của Chan là số chín mươi mốt cho nên đến phiên hắn xuất chiến, vị trí lôi đài của hắn như vậy sẽ là số bảy.

- Số một trăm chín chín đấu với số hai trăm.

- Số một trăm lẻ hai đấu với số sáu.

- Số hai trăm ba mươi đấu với số mười



- Số chín mươi mốt đấu với số chín mươi hai.



Đối thủ của Chan là một tên tân sinh mười bảy cấp. Thực lực ngang với hắn.

Thực ra, công bằng mà nói thì đấu trực tiếp trên tỉ thí đài là một điều cực kì bất lợi với Chan. Hắn giống một thích khách, thiên về ẩn nặc nhưng trên tỉ thí đài lấy đâu ra chỗ mà ẩn nặc ???

Cho nên lần này có thể xem là khảo nghiệm cực tốt dành cho hắn. Đối thủ của hắn sẽ toàn lực ra tay, không như những lần so chiêu trước kia với đám người Vũ Tôn.



Chan cùng tên thiếu niên kia đối diện nhau, cả hai chắp tay hành lễ. Trọng tài nhìn hai người hỏi:

- Các ngươi đã chuẩn bị xong chưa?

- Đã xong.

Cả hai đồng thời trả lời.

- Vậy trận đấu bắt đầu đi.

Hồn hoàn của Chan xuất hiện. Hư ảnh Độc Linh Xà từ sau lưng dần dần hiển lộ. Đôi mắt nó lấp lóe, dung nhập vào đôi mắt của Chan.

Đối thủ của hắn là Hồn hoàn Mãng ngưu. Chính là tên lần trước tới Ma thú sâm lâm cùng tổ đội, cùng có Hồn hoàn một ngày với Chan. Thân hình nó rất lớn, không thua kém gì Hoàng Kim Tê của Trương dực.

- Mãnh ngưu xuyên phá.

Tên đối thủ của Chan ngay lập tức chủ động tấn công. Người hắn rướn về phía trước nhào đến, cho nên hư ảnh mãng ngưu cũng không khác gì. Hai sừng khổng lồ nhọn hoắt nhắm thẳng người Chan lao tới.

Tỉ thí đài rung lên ầm ầm. Dù đối thủ chưa tới nhưng Chan đã cảm thấy áp lực cực lớn.

Rút ra phi tiêu, hắn nhắm vào hư ảnh mãng ngưu đang hục hục lao đến. Nhưng toàn bộ đều bị hư ảnh mãng ngưu hất văng.

Kình khí tỏa ra, hắn chỉ còn cách Chan mười bước chạy. Đầu mãng ngưu dường như chuẩn bị đâm vào cơ thể Chan.

- Xoẹt. Cơ thể Chan bị húc trúng, vỡ ra thành ngàn mảnh.

Những người chứng kiến thất kinh. Cún, Tiểu Tam, Trương Dực, Dương mặt tái nhợt không còn chút huyết sắc, chỉ có Vũ Tôn vẫn điềm tĩnh khoanh tay.

Hắn biết đó chỉ là tàn ảnh.

Xà tộc thân thể cực kì dẻo dai, linh hoạt.

Quả nhiên những mảnh vụn của cơ thể Chan tán đi. Hắn đã lách người về được một hướng khác tránh được cái đầu trâu khổng lồ kia.

Công kích thất bại, tên tân sinh kia ngay lập tức đổi thế công. Hai chân giậm xuống lún cả nền của tỉ thí đài, hắn tiếp tục sử dụng hồn kĩ :

- Mãnh ngưu chùng tràng.

Hai tay hắn kẹp vào nhau vắt chéo. Hai chiếc sừng trên hư ảnh Mãnh ngưu của hắn tách ra, bao lấy hai cánh tay của hắn ầm ầm xé tan không khí nhào đến Chan.

Kình khí từ trước mặt tên tân sinh mạnh mẽ ép vào cơ thể của Chan. Hắn cảm thấy cực kì khó chịu, khuôn mặt đã có chút đỏ bừng.

Tuyệt đối không thể chống đỡ. Đó là suy nghĩ duy nhất của Chan lúc này. Hắn chắc chắn nếu trực tiếp đối đầu hoặc trúng phải hồn kĩ của tên mãng ngưu chắc chắn sẽ bị thương không nhẹ, thậm chí bị đánh văng khỏi tỉ thí đài.

............

Thím nào nghĩ cho ta tên vài chục con yêu thú làm Hồn hoàn nào, nghĩ mãi mà quanh đi quẩn lại có vài con :(

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Vũ Tôn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook