Chương 12: Độc Nhãn Bang
Vô Lượng Cổ Âm
08/06/2021
Đóng lại cửa hàng, hắn đem Tụ Linh Thụ trồng tốt cạnh Thiết Mộc Lâu rồi lên lầu bắt đầu lĩnh hội Trận Pháp.
Trận Pháp, là sự phối hợp giữa Trận Văn, vật liệu bày trận, và địa hình xung quanh. Trận Văn, cơ bản có 100 loại cơ bản, nhưng cơ bản nhất là Nạp, Tụ, Trữ, Câu, Tăng 5 cái Trận Văn. Nếu Đan Phương là tính mạng của Luyện Đan Sư, Phối Khí Phổ là thứ quý giá nhất của Luyện Khí Sư thì Trận Văn lại là thứ quan trọng nhất với Trận Pháp Sư.
Ngoài Trận Văn, vật liệu bày trận cũng không được kém, nếu không sẽ không chịu nổi áp lực khi trận pháp vận chuyển lực lượng, dẫn tới trận pháp báo hỏng. Địa thế cũng không được lơ là, giữa một biển nước mênh mông ngươi đi bố trí trận pháp hoả hệ, có bị ngu hay không a.
Tuy những thứ trên quan trọng, nhưng có thể bù đắp nhanh chóng, nhưng thứ quan trọng nhất của Trận Pháp Sư lại chính là kiến thức. Núi kiến thức mà Trận Pháp Sư so với Luyện Đan Sư, Luyện Khí Sư chỉ có nhiều hơn chứ không hề kém. Cũng chính lượng kiến thức này đã khiến bao kẻ chùng bước.
Cổ Âm bây giờ có thể khắc hoạ ra 5-6 loại trận văn cơ bản, miễn cưỡng xem như Trận Pháp Sư học đồ.
Hắn lật từng trang sách, bắt đầu mày mò học tập...
Một tháng, trôi qua rất nhanh..
Hắc Quỷ Bình Nguyên trải dài mấy vạn dặm phía tây bắc Cổ Vực đại lục, quanh năm u ám không thấy mặt trời, khí hậu hanh khô nhưng lạnh lẽo lạ thường, cây cối khô héo, bạch cốt rải đầy khiến người thường phải run sợ.
Sở dĩ nơi đây có hoàn cảnh như vậy là vì bên dưới Hắc Quỷ Bình Nguyên tồn tại một cái tuyệt địa- Dạ Quỷ Khư.
Bởi vì cổng ra vào Dạ Quỷ Khư thường toát ra vô số quỷ hồn, quỷ vật, vì vậy các thế lực xung quanh liên thủ, tạo ra một trận pháp cự đại phong ấn lối ra vào, chỉ chừa 7 cái cửa ra vào. Trên 7 cái cửa này lại xây nên một toà thành lớn trấn giữ, gọi là Thất Quỷ Thành. Thất Quỷ Thành tuy không khí trên trời có chút u tối nhưng lại cực kì nhộn nhịp phồn hoa, ra vào người đa phần là tu luyện Âm, Ám, Quỷ,.... hệ thậm chí còn có tà tu lẫn vào.
Ngoài việc trấn giữ lối vào Dạ Quỷ Khư, độ phồn hoa của Thất Quỷ Thành còn bởi nó nằm ở biên giới 3 đại lục Cổ Vực, Thượng Nguyên và Hoang Hải. Vì vậy nơi đây còn có bán rất nhiều loại sản vật phong phú.
..............
Cô Quỷ Lâm, nằm ở hướng đông bắc Thất Quỷ Thành.
Vô Lượng Cổ Âm và Vũ Thiên Anh ngồi trên xe ngựa, hai tay Cổ Âm không ngừng đùa giỡn gò bồng mịn màng của Thiên Anh.
Hí.....
Bỗng chốc xe ngựa dừng lại, Cổ Âm lười biếng mở cửa hỏi:
- Là chuyện gì vậy? Dự lão.
Lão nhân ngồi trên lưng ngựa, nhìn về phía trước thông báo.
- Có đạo tặc phía trước, hơn nữa còn là Nguyên Phủ kì trở lên không a.
Dự lão run run nói, cái thân già của lão chỉ là Ngưng Nguyên viên mãn, thiên phú tồi tệ, lúc trẻ lại chịu ám thương vô vọng bước vào Nguyên Phủ. Bây giờ gặp một băng cướp toàn Nguyên Phủ hỏi lão có sợ hay không a.
- Dự lão bĩnh tĩnh, ngài tránh qua một bên đi.
Thiên Anh thay lời hắn nói, sau đó bước xuống xe ngựa cùng Cổ Âm. Mạng che phấp phới trong gió, đôi mắt lung linh huyền ảo, làn da bạch ngọc trắng nõn. Vẻ đẹp khiến một người như lão cũng phải nhìn thêm vài lần.
Phía trước xe ngựa chừng 30 mét, một đoàn người dữ tợn lao tới. Kẻ hung tợn, người âm trầm mỗi người mỗi vẻ mặt hung ác. Tổng có 18 người, 5 Ngưng Nguyên viên mãn, 5 Nguyên Phủ sơ kì, 4 Nguyên Phủ trung kì, 2 Nguyên Phủ hậu kì và 1 Linh Phủ hậu kì, 1 Nguyên Phủ viên mãn. Xem như một băng cướp hùng mạnh. Cầm đầu là một đại hán cao lớn, lưng hùng eo hổ, khuôn mặt lưu nhiều vết sẹo, mắt trái bị mù.
- Hai tên kia đứng lại, muốn đi qua Cô Quỷ Lâm này phải giao nộp lộ phí 10 vạn Nguyên Thạch cho Độc Nhãn Bang chúng ta, nếu không thì....
Một tên gầy ốm như ma đói lên tiếng, âm thanh cực kì khó chịu.
- Nếu không thì sao?
Cổ Âm bước tới lên tiếng, đồng thời ra hiệu cho Dự lão rút lui.
- Nếu không thì....bỏ mạng ở đây đi.
Tên cầm đầu lên tiếng, dứt lời liền lao lên, bộc phát khí tức Nguyên Phủ Viên Mãn. Theo sau đó là mấy tên thuộc hạ vây thành vòng tròn, cho bọn hắn vào giữa, riêng Dự lão đã trốn đi mất hút.
Cổ Âm không nhiều lời, lấy ra nguyên bộ phi châm đen nhánh, truyền vào Linh Lực, lại phối hợp với Linh Kỹ Bách Hồn Châm điều khiển phi châm phóng đi.
- Là Linh Giả!
Tên cầm đầu hét lên, trên tay xuất hiện một cái phù chú, chính là Hộ Hồn Phù thần dị. Tên một mắt dán lên trán, lập tức phù lục hoá thành chùm sáng chui vào não hắn, hình thành lớp phòng vệ. Hắn cũng không ngờ thanh niên trước mắt lại là một Linh Giả, với tu vi của tên một mắt này muốn cảm nhận được tu vi của Cổ Âm chính là mơ a. Cổ Âm tu luyện chính là Vô Thượng Công Pháp, việc ẩn dấu khí tức chỉ là chuyện bình thường.
- A...
- A... A
Liên tục là 9 tiếng hét vang lên, 5 Ngưng Nguyên viên mãn và 4 tên Nguyên Phủ sơ kì chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra thì đã lìa đời. Lúc trước chỉ với Bách Hồn Châm đã rất mạnh rồi, bây giờ lại có thêm một bộ phi châm bổ sung liền giúp nó cường hoá lên rất nhiều.
Thanh hắc châm còn lại đâm vào một tên Nguyên Phủ sơ kì mạnh nhất không ngờ lại bị cản lại bởi chuỗi hạt trên tay tên đó.
- Huyền Lực Bạch Quang, Phong Thiên Phù.
Cổ Âm và Thiên Anh đồng thời thì thầm. Khí tức Linh Giả của Thiên Anh miễn cưỡng tăng lên Linh Phủ viên mãn. Trên tay hắn xuất hiện một trương phù lục, sau khi truyền vào Nguyên Lực liền phá không bay lên, toả ra một màn sáng bao khoả trăm mét không gian lại. Tất cả diễn tả thì lâu, thực ra chỉ vài cái hô hấp từ lúc 9 tên đạo tặc trúng phi châm tới lúc Cổ Âm kích hoạt Phong Thiên Phù mà thôi.
Cổ Âm yên tâm, hai tay kết ấn, Tăng Nguyên Trận Pháo phá không lao đi, trúng vào một tên Nguyên Phủ trung kì. Tên này kích phát phòng ngự, trên tay phi kiếm lại vẽ ra một tấm khiêm bằng nước tránh thoát một kiếp.
- Trảm Xích Đao
Đại hán chột mắt không có ở không, lấy ra một thanh đại đao thi triển Nguyên kỹ hoả hệ. Trên thân đại đao phún dũng Hoả Nguyên lực trảm về phía Cổ Âm. Hắn xoay người, lấy ra Lục Diện Thuẫn, chính là Linh Bảo phòng ngự của Tô Cầu đưa lên che chắn. Sau đó một câu mộc thứ đâm lên, bên trên bọc bằng Thủy Nguyên Lực âm hàn đâm tới.
- Ngươi không phải Linh Giả! Khoan đã ngươi là...
Đại hán như không tin vào mắt mình, chỉ là chưa kịp nói hết câu liền bị 6 hư ảnh Bách Hồn Châm đâm tới. Trên tay phải Cổ Âm cùng lúc cầm lên Trảm Linh Đao bổ tới, tay trái lại kết ấn Tăng Nguyên Trận Pháo nhảy tới trước đại hán 1 mắt.
- Hừ, đừng tưởng ngươi là Linh Nguyên song tu liền giỏi.
Đại hán một mắt hừ lạnh, xung quanh bao khoả 7 mặt kính màu đỏ, bắn ra từng chùm ánh đỏ chói, nóng rát. Chúng cùng nhay hội tụ, bắn về phía Cổ Âm. Xung quanh 3 tên lâu la cũng hỗ trợ, bắn ra từng đạo công kích đổ dồn về phía Cổ Âm. Hắn kích hoạt Phiêu Mộc Hài và Bạch Ẩn Bào, thân thể trở nên nhẹ tênh, tốc độ lại gia tốc kinh người.
Trảm Linh Đao trên tay không ngừng chém tới, linh lực như vô hình xuyên qua phòng ngự Nguyên Lực, chỉ bị cản lại bởi vài món bảo vật đặc thù. Tăng Nguyên Trận Pháo trên tay không ngừng bắn đi, đồng thời dùng Khí Nguyên Pháo như những viên đạn nhỏ xíu công kích chỗ yếu hại. Chiến trận, chính là rối thành một đoàn.....
Trận Pháp, là sự phối hợp giữa Trận Văn, vật liệu bày trận, và địa hình xung quanh. Trận Văn, cơ bản có 100 loại cơ bản, nhưng cơ bản nhất là Nạp, Tụ, Trữ, Câu, Tăng 5 cái Trận Văn. Nếu Đan Phương là tính mạng của Luyện Đan Sư, Phối Khí Phổ là thứ quý giá nhất của Luyện Khí Sư thì Trận Văn lại là thứ quan trọng nhất với Trận Pháp Sư.
Ngoài Trận Văn, vật liệu bày trận cũng không được kém, nếu không sẽ không chịu nổi áp lực khi trận pháp vận chuyển lực lượng, dẫn tới trận pháp báo hỏng. Địa thế cũng không được lơ là, giữa một biển nước mênh mông ngươi đi bố trí trận pháp hoả hệ, có bị ngu hay không a.
Tuy những thứ trên quan trọng, nhưng có thể bù đắp nhanh chóng, nhưng thứ quan trọng nhất của Trận Pháp Sư lại chính là kiến thức. Núi kiến thức mà Trận Pháp Sư so với Luyện Đan Sư, Luyện Khí Sư chỉ có nhiều hơn chứ không hề kém. Cũng chính lượng kiến thức này đã khiến bao kẻ chùng bước.
Cổ Âm bây giờ có thể khắc hoạ ra 5-6 loại trận văn cơ bản, miễn cưỡng xem như Trận Pháp Sư học đồ.
Hắn lật từng trang sách, bắt đầu mày mò học tập...
Một tháng, trôi qua rất nhanh..
Hắc Quỷ Bình Nguyên trải dài mấy vạn dặm phía tây bắc Cổ Vực đại lục, quanh năm u ám không thấy mặt trời, khí hậu hanh khô nhưng lạnh lẽo lạ thường, cây cối khô héo, bạch cốt rải đầy khiến người thường phải run sợ.
Sở dĩ nơi đây có hoàn cảnh như vậy là vì bên dưới Hắc Quỷ Bình Nguyên tồn tại một cái tuyệt địa- Dạ Quỷ Khư.
Bởi vì cổng ra vào Dạ Quỷ Khư thường toát ra vô số quỷ hồn, quỷ vật, vì vậy các thế lực xung quanh liên thủ, tạo ra một trận pháp cự đại phong ấn lối ra vào, chỉ chừa 7 cái cửa ra vào. Trên 7 cái cửa này lại xây nên một toà thành lớn trấn giữ, gọi là Thất Quỷ Thành. Thất Quỷ Thành tuy không khí trên trời có chút u tối nhưng lại cực kì nhộn nhịp phồn hoa, ra vào người đa phần là tu luyện Âm, Ám, Quỷ,.... hệ thậm chí còn có tà tu lẫn vào.
Ngoài việc trấn giữ lối vào Dạ Quỷ Khư, độ phồn hoa của Thất Quỷ Thành còn bởi nó nằm ở biên giới 3 đại lục Cổ Vực, Thượng Nguyên và Hoang Hải. Vì vậy nơi đây còn có bán rất nhiều loại sản vật phong phú.
..............
Cô Quỷ Lâm, nằm ở hướng đông bắc Thất Quỷ Thành.
Vô Lượng Cổ Âm và Vũ Thiên Anh ngồi trên xe ngựa, hai tay Cổ Âm không ngừng đùa giỡn gò bồng mịn màng của Thiên Anh.
Hí.....
Bỗng chốc xe ngựa dừng lại, Cổ Âm lười biếng mở cửa hỏi:
- Là chuyện gì vậy? Dự lão.
Lão nhân ngồi trên lưng ngựa, nhìn về phía trước thông báo.
- Có đạo tặc phía trước, hơn nữa còn là Nguyên Phủ kì trở lên không a.
Dự lão run run nói, cái thân già của lão chỉ là Ngưng Nguyên viên mãn, thiên phú tồi tệ, lúc trẻ lại chịu ám thương vô vọng bước vào Nguyên Phủ. Bây giờ gặp một băng cướp toàn Nguyên Phủ hỏi lão có sợ hay không a.
- Dự lão bĩnh tĩnh, ngài tránh qua một bên đi.
Thiên Anh thay lời hắn nói, sau đó bước xuống xe ngựa cùng Cổ Âm. Mạng che phấp phới trong gió, đôi mắt lung linh huyền ảo, làn da bạch ngọc trắng nõn. Vẻ đẹp khiến một người như lão cũng phải nhìn thêm vài lần.
Phía trước xe ngựa chừng 30 mét, một đoàn người dữ tợn lao tới. Kẻ hung tợn, người âm trầm mỗi người mỗi vẻ mặt hung ác. Tổng có 18 người, 5 Ngưng Nguyên viên mãn, 5 Nguyên Phủ sơ kì, 4 Nguyên Phủ trung kì, 2 Nguyên Phủ hậu kì và 1 Linh Phủ hậu kì, 1 Nguyên Phủ viên mãn. Xem như một băng cướp hùng mạnh. Cầm đầu là một đại hán cao lớn, lưng hùng eo hổ, khuôn mặt lưu nhiều vết sẹo, mắt trái bị mù.
- Hai tên kia đứng lại, muốn đi qua Cô Quỷ Lâm này phải giao nộp lộ phí 10 vạn Nguyên Thạch cho Độc Nhãn Bang chúng ta, nếu không thì....
Một tên gầy ốm như ma đói lên tiếng, âm thanh cực kì khó chịu.
- Nếu không thì sao?
Cổ Âm bước tới lên tiếng, đồng thời ra hiệu cho Dự lão rút lui.
- Nếu không thì....bỏ mạng ở đây đi.
Tên cầm đầu lên tiếng, dứt lời liền lao lên, bộc phát khí tức Nguyên Phủ Viên Mãn. Theo sau đó là mấy tên thuộc hạ vây thành vòng tròn, cho bọn hắn vào giữa, riêng Dự lão đã trốn đi mất hút.
Cổ Âm không nhiều lời, lấy ra nguyên bộ phi châm đen nhánh, truyền vào Linh Lực, lại phối hợp với Linh Kỹ Bách Hồn Châm điều khiển phi châm phóng đi.
- Là Linh Giả!
Tên cầm đầu hét lên, trên tay xuất hiện một cái phù chú, chính là Hộ Hồn Phù thần dị. Tên một mắt dán lên trán, lập tức phù lục hoá thành chùm sáng chui vào não hắn, hình thành lớp phòng vệ. Hắn cũng không ngờ thanh niên trước mắt lại là một Linh Giả, với tu vi của tên một mắt này muốn cảm nhận được tu vi của Cổ Âm chính là mơ a. Cổ Âm tu luyện chính là Vô Thượng Công Pháp, việc ẩn dấu khí tức chỉ là chuyện bình thường.
- A...
- A... A
Liên tục là 9 tiếng hét vang lên, 5 Ngưng Nguyên viên mãn và 4 tên Nguyên Phủ sơ kì chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra thì đã lìa đời. Lúc trước chỉ với Bách Hồn Châm đã rất mạnh rồi, bây giờ lại có thêm một bộ phi châm bổ sung liền giúp nó cường hoá lên rất nhiều.
Thanh hắc châm còn lại đâm vào một tên Nguyên Phủ sơ kì mạnh nhất không ngờ lại bị cản lại bởi chuỗi hạt trên tay tên đó.
- Huyền Lực Bạch Quang, Phong Thiên Phù.
Cổ Âm và Thiên Anh đồng thời thì thầm. Khí tức Linh Giả của Thiên Anh miễn cưỡng tăng lên Linh Phủ viên mãn. Trên tay hắn xuất hiện một trương phù lục, sau khi truyền vào Nguyên Lực liền phá không bay lên, toả ra một màn sáng bao khoả trăm mét không gian lại. Tất cả diễn tả thì lâu, thực ra chỉ vài cái hô hấp từ lúc 9 tên đạo tặc trúng phi châm tới lúc Cổ Âm kích hoạt Phong Thiên Phù mà thôi.
Cổ Âm yên tâm, hai tay kết ấn, Tăng Nguyên Trận Pháo phá không lao đi, trúng vào một tên Nguyên Phủ trung kì. Tên này kích phát phòng ngự, trên tay phi kiếm lại vẽ ra một tấm khiêm bằng nước tránh thoát một kiếp.
- Trảm Xích Đao
Đại hán chột mắt không có ở không, lấy ra một thanh đại đao thi triển Nguyên kỹ hoả hệ. Trên thân đại đao phún dũng Hoả Nguyên lực trảm về phía Cổ Âm. Hắn xoay người, lấy ra Lục Diện Thuẫn, chính là Linh Bảo phòng ngự của Tô Cầu đưa lên che chắn. Sau đó một câu mộc thứ đâm lên, bên trên bọc bằng Thủy Nguyên Lực âm hàn đâm tới.
- Ngươi không phải Linh Giả! Khoan đã ngươi là...
Đại hán như không tin vào mắt mình, chỉ là chưa kịp nói hết câu liền bị 6 hư ảnh Bách Hồn Châm đâm tới. Trên tay phải Cổ Âm cùng lúc cầm lên Trảm Linh Đao bổ tới, tay trái lại kết ấn Tăng Nguyên Trận Pháo nhảy tới trước đại hán 1 mắt.
- Hừ, đừng tưởng ngươi là Linh Nguyên song tu liền giỏi.
Đại hán một mắt hừ lạnh, xung quanh bao khoả 7 mặt kính màu đỏ, bắn ra từng chùm ánh đỏ chói, nóng rát. Chúng cùng nhay hội tụ, bắn về phía Cổ Âm. Xung quanh 3 tên lâu la cũng hỗ trợ, bắn ra từng đạo công kích đổ dồn về phía Cổ Âm. Hắn kích hoạt Phiêu Mộc Hài và Bạch Ẩn Bào, thân thể trở nên nhẹ tênh, tốc độ lại gia tốc kinh người.
Trảm Linh Đao trên tay không ngừng chém tới, linh lực như vô hình xuyên qua phòng ngự Nguyên Lực, chỉ bị cản lại bởi vài món bảo vật đặc thù. Tăng Nguyên Trận Pháo trên tay không ngừng bắn đi, đồng thời dùng Khí Nguyên Pháo như những viên đạn nhỏ xíu công kích chỗ yếu hại. Chiến trận, chính là rối thành một đoàn.....
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.