Chương 74: Giả Cầy Ăn Như Chó
Một Ngụm Côn
19/09/2021
Lần này Đại Đế lại làm ra quyết định chính xác, cũng cho những người khác thấy chính mình giao hữu cường giả.
Thân là địa cầu đệ nhất cường giả, Đại Đế bây giờ lại xử lý chính xác nên coi như giao hữu với một vị cường giả còn mạnh hơn Đại Đế không biết bao nhiêu lần.
Từ đây lời nói trọng lượng của Đại Đế chắc chắn được nâng thêm một bậc, thậm chí những việc trọng đại thì Đại Đế cũng có thể đè ép những người còn lại mà quyết định.
Chỉ cần Đại Đế quyết định không phải là chèn ép quá nhiều tài nguyên tu luyện liền có thể, dù sao Chính Phủ Liên Hiệp cũng mới chỉ vài năm.
Cho nên các cường giả trong hội đồng đều có thế lực của mình, nhưng nhìn chung vẫn đang còn là thực sự vì lý tưởng, họ chưa bị các loại lợi ích ăn mòn tư cách, thậm chí có những người ý chí vững chắc không thể bị ăn mòn.
Cũng giống như các thế hệ cách mạng ngày xưa của Việt quốc, từ không có gì cả, các tiền bối cách mạng theo Đại Lãnh Tụ đấu tranh, cùng nhau vượt qua bao nhiêu nguy hiểm cùng cám dỗ.
Nhưng cuối cùng vì lý tưởng vĩ đại, cho dù hi sinh tính mạng họ vẫn đấu tranh cho tự do của dân tộc.
Đại Đế địa vị được nâng cao một bậc thang, đến địa vị như Đại Đế đã là đỉnh trần, muốn nâng lên phải có cực kỳ ngoại lực, hoặc nội lực mới có đủ khả năng tới tiếp theo bậc thang.
Lần này nhờ Nguyễn Linh Trúc và Sindragosa, địa vị của Đại Đế ngoài vẫn không thay đổi vì địa vị đã là cao nhất, nhưng ngầm thì đã là cao hơn một bậc rồi.
Như vậy Đại Đế liền phải nhớ lấy Nguyễn Linh Trúc một đại nhân tình.
Lộc Động Đình cũng không sẽ nghĩ rằng Đại Đế ham thích quyền lực gì cả, vì đây là thực tế không phải là trong tưởng tượng.
Thực tế rõ ràng, cường giả sở dĩ là cường giả vì một viên thuần túy muốn trở nên cường đại trái tim, phải có đủ tự tin, có đủ tâm huyết mới có thể càng cường đại hơn được.
Những kẻ thích âm mưu quỷ kế suốt cuộc đời là kẻ yếu vì cường giả là không cần âm mưu, âm mưu có thể tăng lên quyền lực nhưng không tăng được thực lực.
Cũng như vậy, muốn trở nên cường đại thì càng không tham luyến quyền lực, đơn giản bởi vì chỉ lo tham luyến quyền lực làm sao có thời gian có đủ tinh lực chăm chú vào tu luyện, như vậy sao có thể trở nên cường đại.
Cũng giống như chơi trò chơi, nếu chỉ dùng các phương pháp gian lận, có thể khiến trò chơi có thể dễ dàng hơn, nhưng khi không có thể sử dụng gian lận, thì cũng chỉ là kẻ yếu kẻ ngốc mà thôi.
Lấy một ví dụ thực tế như Deathwing, hắn sử dụng âm mưu lừa các con rồng khác truyền sức mạnh cho Demon Soul sau đó lợi dụng Demon Soul tăng lên thực lực của chính mình.
Nhưng hãy xem, Deathwing bởi vì chỉ biết ghen ghét với những con rồng cường đại hơn mình, cho nên thực lực của nó tuy mạnh nhưng mãi mãi chỉ là xếp ở hàng sau.
Đến khi Deathwing sử dụng âm mưu Demon Soul, cũng đạt được sức mạnh cường đại, nhưng vì nó quá yếu, cơ thể nó không thể chịu đựng được.— QUẢNG CÁO —
Deathwing phải sử dụng bộ giáp Adamantium để giữ cơ thể khỏi bị tan vỡ, tuy vậy cơ thể của Deathwing cũng bị nứt toác, nguồn sức mạnh của Demon Soul làm cho nội tạng của Deathwing bị thiêu đốt, máu biến thành mắc ma.
Deathwing luôn phải chịu nỗi đau đớn vô cùng, cho nên tính tình của Deathwing thực táo bạo.
Sở dĩ Deathwing bị như vậy, đơn giản là vì Deathwing không đủ cường đại, nếu hắn chịu tu luyện rèn luyện để cơ thể trở nên mạnh mẽ hơn thì sức mạnh của Demon Soul không bao giờ xé toạc và thiêu đốt thân thể hắn như vậy.
Nếu muốn trở thành cường giả muốn trở nên cường đại, ngoài đường đường chính chính không hề tồn tại con đường thứ hai.
Người có thể vì lý tưởng vì mơ ước rồi bước lên cường giả con đường, nhưng không bao giờ vì tham dục mà có thể bước lên con đường cường giả.
Bởi vậy Nguyễn Linh Trúc sau lưng có một đại bí mật, có thể mang có văn minh sinh vật khác qua cổng không gian đến địa cầu.
Nhưng cũng như Đại Đế, cả hội đồng cũng chỉ hơi hiếu kỳ mà thôi, cũng không ai muốn tìm hiểu hay tìm các cướp đoạt bí mật.
Dĩ nhiên ngoài chính những người này là có thật tốt nhân phẩm, càng là vì Sindragosa.
Không ai biết có một Sindragosa, còn có thể có hay không một Arthas hay Illidan khác.
Nguyễn Linh Trúc hoặc thế lực hay các nhân đứng sau Nguyễn Linh Trúc lựa chọn các làm thông qua chính quyền Chính Phủ Liên Hiệp mà không phải tự mình xử lý, thực rõ ràng đây là phóng thích thiện ý.
Để Nguyễn Linh Trúc cưỡi Sindragosa cũng là coi như đưa ra một chút át chủ bài vũ lực đe dọa, “nhìn thấy không, chúng ta (ta) cường đại như vậy, đừng làm ra hành động gì ngu ngốc.”.
Chỉ cần không phải ngu ngốc đều sẽ tự lượng sức ước thúc mình, dù sao chỉ cần không chọc đến liền sẽ yên tĩnh ngủ đông.
Có chút nghi ngờ mực đích của Nguyễn Linh Trúc lần này, nhưng lại chẳng ai dám miệt mài theo đuổi.
Chỉ cần một cái Sindragosa liền có thể quyét ngang địa cầu, lỡ chọc phải ai cũng không biết trong tổ ong còn có gì.
Nói chung Lộc Động Đình và Sindragosa đều dễ dàng hiểu được tiền căn, chỉ riêng Nguyễn Linh Trúc lại không hề biết gì.
Thật sự mà nói, bởi vì nhan sắc quá cao, cho nên Nguyễn Linh Trúc cho dù bị một chút hắc ám, xuýt nữa thì rơi đi vào, nhưng nhìn chung bình thường Nguyễn Linh Trúc bị bảo hộ quá tốt, gần như ai cũng phóng thích thiện ý.
Lộc Động Đình mặc kệ Nguyễn Linh Trúc và Sindragosa, hắn đi xuống bếp chuẩn bị bữa trưa.
Trưa nay Lộc Động Đình quyết định làm giả cầy với thịt và chuối xanh.— QUẢNG CÁO —
Thịt vẫn là thịt của Deatwing, bởi vì phải chiếu cố Nguyễn Linh Trúc có thể ăn được, vẫn là cần Lộc Động Đình sử dụng tay đánh.
Lộc Động Đình không nấu bằng bếp điện từ mà là ra nhà sau nhóm lửa bếp củi để nấu.
Nhóm lửa xong, bắc một nồi nước lên, Lộc Động Đình xách rổ ra vườn.
Mặc dù vườn rau đã bị làm sạch, nhưng xung quanh vẫn còn một ít các cây gia vị như gừng riềng sả …
Bẻ một vài trái chuối, mấy cọng sả, một vài củ riềng, một miếng nghệ, lại thêm mấy trái ớt chín đỏ tươi.
Giả cầy là món thịt thơm ngon, rất quen thuộc với phần lớn người Việt, có thể có người không ăn thịt chó, nhưng gần như không có ai không ăn giả cầy.
Khác hẳn với các kiểu chế biến khác, giả cầy dậy một mùi hương rất đặc trưng, không bị pha lẫn và luôn khiến bất kỳ ai cũng phải thèm nhỏ dãi.
Món giả cầy với mỗi vùng miền lại có những cách chế biến khác nhau, cho nên hương vị cũng sẽ khác nhau đôi chút, nhưng thực ra cũng không có quá nhiều khác biệt.
Phần lớn đều có nguyên liệu gia vị giống nhau với riềng, sả, nghệ, mắm tôm, ớt, rượu…
Lộc Động Đình cũng không biết cách làm giả cầy của chính mình là của vùng miền nào, chính ra cũng không quan trọng, quan trọng là ngon là được.
Từ vườn lấy đủ nguyên liệu đi vào nhà, Lộc Động Đình thấy Sindragosa đã đổi quần áo đứng chờ mình ở cửa, hẳn là Sindragosa vẫn muốn học nấu ăn đây mà.Không biết Sindragosa ở đây còn Nguyễn Linh Trúc đi đâu, Lộc Động Đình hỏi:
“Trúc đâu rồi?”
Sindragosa nói:“Cô ấy đang ngồi ở máy tính, chơi trò chơi, cô ấy muốn dạy cho tôi nhưng tôi muốn học nấu ăn hơn.”
Lộc Động Đình cười cười, gật đầu nói:“Ừ cố học nhé, sau này cả nhà cơm sẽ dựa vào cô đấy. Đến trình tự này thì học cái gì cũng dễ dàng, chẳng mấy bữa tôi sẽ chẳng có gì có thể dạy cho cô nữa thôi.Được rồi hôm nay tôi nấu món này gọi là giả cầy, chú ý nhé.”
Lộc Động Đình bắt đầu chế biến món giả cầy, mỗi đến một công đoạn cần thiết đều giảng giải yếu quyết cho Sindragosa.— QUẢNG CÁO —
“Gừng và nghệ rửa cạo sạch vỏ đập dập đâm nhuyễn, chú ý là thường thì không cần quá nhiều, nghệ có thể thêm một chút nhưng gừng thì chỉ cần một ít là đủ.
Riềng cũng rửa cạo sạch vỏ, sau đó thái thành lát, không quá mỏng cũng không quá dày.Nếu quá mỏng khi ăn sẽ không cảm nhận được riềng, dày quá riềng sẽ không thấm đủ gia vị.
Riềng và chuối là hai loại thực đặc biệt rất giỏi ngụy trang, nấu với món gì thì riềng và chuối đều có thể dễ dàng ngấm gia vị và ngụy trang thành món đó.
Mặc dù khi ăn liền có thể cảm nhận được sự khác biệt nhưng cũng có thể đủ cảm nhận sự giống nhau với nguyên liệu chính.
Chuối xanh, không quá già cũng không quá non, quá già thì ruột sẽ bắt đầu chuyển hóa thành đường, khi nấu sẽ có vị chua, quá non thì vỏ quá dày, chất chát quá nhiều.
Đem chuối rửa sạch rồi nướng trên lửa củi, không cần lửa quá lớn, nướng đến khi vỏ chuối mềm dễ bóc là được.
Sau đó dùng dao lước vỏ chuối, như vậy phần vỏ đã cháy bên ngoài bị bóc đi, phần vỏ bên trong vẫn còn lại một lớp.
Cắt chuối thành từng đoạn ngắn khoảng hơn một lóng tay, khoảng như vậy là vừa ăn.
Chuối nhớ là phải sử dụng loại chuối lùn quả dài cong, loại này không có quá nhiều chất chát, lượng tinh bột nhiều, ăn sống hay nấu cũng ngon hơn.
Sả đập dập băm nhỏ, trừ một đoạn cọng dài có thể ăn sống cùng với thịt, sả băm nhiều một chút như vậy thịt càng thơm.
Thịt được hui trên lửa lớn, tốt nhất là sử dụng lửa rơm, như vậy thịt sẽ ngấm vị khói một ít khiến thịt có vị đậm đà hơn khi ăn, hơn nữa với các loại thịt khác, hui trên lửa lớn cũng làm cho thịt săn chắc hơn.
Không hui quá lâu, cắt miếng dài khoảng 2 đốt ngón tay dày rộng khoảng 2 ngón tay, như vậy đủ nhỏ để gia vị thấm đều, cũng đủ lớn để khi cắn miếng thịt có cảm giác ngập miệng thơm ngon.
Chọn phần thịt ba chỉ có tỉ lệ mỡ nạc đều nhau, như vậy khi ăn thịt không có cảm giác bị khô hay ngán.Nếu sử dụng thịt lợn thì tốt nhất là sử dụng thịt thủ, mũi, môi lưỡi và tai.”
Lộc Động Đình đảo thịt đã cắt miếng vào tô, sau đó đôi tay thoăn thoắt cho các loại gia vị vừa sơ chế vào tô thịt.
Ướp gia vị vừa ăn luôn, chút nữa chỉ cần nấu là được, không cần phải nêm nếm thêm sau đó.
Thân là địa cầu đệ nhất cường giả, Đại Đế bây giờ lại xử lý chính xác nên coi như giao hữu với một vị cường giả còn mạnh hơn Đại Đế không biết bao nhiêu lần.
Từ đây lời nói trọng lượng của Đại Đế chắc chắn được nâng thêm một bậc, thậm chí những việc trọng đại thì Đại Đế cũng có thể đè ép những người còn lại mà quyết định.
Chỉ cần Đại Đế quyết định không phải là chèn ép quá nhiều tài nguyên tu luyện liền có thể, dù sao Chính Phủ Liên Hiệp cũng mới chỉ vài năm.
Cho nên các cường giả trong hội đồng đều có thế lực của mình, nhưng nhìn chung vẫn đang còn là thực sự vì lý tưởng, họ chưa bị các loại lợi ích ăn mòn tư cách, thậm chí có những người ý chí vững chắc không thể bị ăn mòn.
Cũng giống như các thế hệ cách mạng ngày xưa của Việt quốc, từ không có gì cả, các tiền bối cách mạng theo Đại Lãnh Tụ đấu tranh, cùng nhau vượt qua bao nhiêu nguy hiểm cùng cám dỗ.
Nhưng cuối cùng vì lý tưởng vĩ đại, cho dù hi sinh tính mạng họ vẫn đấu tranh cho tự do của dân tộc.
Đại Đế địa vị được nâng cao một bậc thang, đến địa vị như Đại Đế đã là đỉnh trần, muốn nâng lên phải có cực kỳ ngoại lực, hoặc nội lực mới có đủ khả năng tới tiếp theo bậc thang.
Lần này nhờ Nguyễn Linh Trúc và Sindragosa, địa vị của Đại Đế ngoài vẫn không thay đổi vì địa vị đã là cao nhất, nhưng ngầm thì đã là cao hơn một bậc rồi.
Như vậy Đại Đế liền phải nhớ lấy Nguyễn Linh Trúc một đại nhân tình.
Lộc Động Đình cũng không sẽ nghĩ rằng Đại Đế ham thích quyền lực gì cả, vì đây là thực tế không phải là trong tưởng tượng.
Thực tế rõ ràng, cường giả sở dĩ là cường giả vì một viên thuần túy muốn trở nên cường đại trái tim, phải có đủ tự tin, có đủ tâm huyết mới có thể càng cường đại hơn được.
Những kẻ thích âm mưu quỷ kế suốt cuộc đời là kẻ yếu vì cường giả là không cần âm mưu, âm mưu có thể tăng lên quyền lực nhưng không tăng được thực lực.
Cũng như vậy, muốn trở nên cường đại thì càng không tham luyến quyền lực, đơn giản bởi vì chỉ lo tham luyến quyền lực làm sao có thời gian có đủ tinh lực chăm chú vào tu luyện, như vậy sao có thể trở nên cường đại.
Cũng giống như chơi trò chơi, nếu chỉ dùng các phương pháp gian lận, có thể khiến trò chơi có thể dễ dàng hơn, nhưng khi không có thể sử dụng gian lận, thì cũng chỉ là kẻ yếu kẻ ngốc mà thôi.
Lấy một ví dụ thực tế như Deathwing, hắn sử dụng âm mưu lừa các con rồng khác truyền sức mạnh cho Demon Soul sau đó lợi dụng Demon Soul tăng lên thực lực của chính mình.
Nhưng hãy xem, Deathwing bởi vì chỉ biết ghen ghét với những con rồng cường đại hơn mình, cho nên thực lực của nó tuy mạnh nhưng mãi mãi chỉ là xếp ở hàng sau.
Đến khi Deathwing sử dụng âm mưu Demon Soul, cũng đạt được sức mạnh cường đại, nhưng vì nó quá yếu, cơ thể nó không thể chịu đựng được.— QUẢNG CÁO —
Deathwing phải sử dụng bộ giáp Adamantium để giữ cơ thể khỏi bị tan vỡ, tuy vậy cơ thể của Deathwing cũng bị nứt toác, nguồn sức mạnh của Demon Soul làm cho nội tạng của Deathwing bị thiêu đốt, máu biến thành mắc ma.
Deathwing luôn phải chịu nỗi đau đớn vô cùng, cho nên tính tình của Deathwing thực táo bạo.
Sở dĩ Deathwing bị như vậy, đơn giản là vì Deathwing không đủ cường đại, nếu hắn chịu tu luyện rèn luyện để cơ thể trở nên mạnh mẽ hơn thì sức mạnh của Demon Soul không bao giờ xé toạc và thiêu đốt thân thể hắn như vậy.
Nếu muốn trở thành cường giả muốn trở nên cường đại, ngoài đường đường chính chính không hề tồn tại con đường thứ hai.
Người có thể vì lý tưởng vì mơ ước rồi bước lên cường giả con đường, nhưng không bao giờ vì tham dục mà có thể bước lên con đường cường giả.
Bởi vậy Nguyễn Linh Trúc sau lưng có một đại bí mật, có thể mang có văn minh sinh vật khác qua cổng không gian đến địa cầu.
Nhưng cũng như Đại Đế, cả hội đồng cũng chỉ hơi hiếu kỳ mà thôi, cũng không ai muốn tìm hiểu hay tìm các cướp đoạt bí mật.
Dĩ nhiên ngoài chính những người này là có thật tốt nhân phẩm, càng là vì Sindragosa.
Không ai biết có một Sindragosa, còn có thể có hay không một Arthas hay Illidan khác.
Nguyễn Linh Trúc hoặc thế lực hay các nhân đứng sau Nguyễn Linh Trúc lựa chọn các làm thông qua chính quyền Chính Phủ Liên Hiệp mà không phải tự mình xử lý, thực rõ ràng đây là phóng thích thiện ý.
Để Nguyễn Linh Trúc cưỡi Sindragosa cũng là coi như đưa ra một chút át chủ bài vũ lực đe dọa, “nhìn thấy không, chúng ta (ta) cường đại như vậy, đừng làm ra hành động gì ngu ngốc.”.
Chỉ cần không phải ngu ngốc đều sẽ tự lượng sức ước thúc mình, dù sao chỉ cần không chọc đến liền sẽ yên tĩnh ngủ đông.
Có chút nghi ngờ mực đích của Nguyễn Linh Trúc lần này, nhưng lại chẳng ai dám miệt mài theo đuổi.
Chỉ cần một cái Sindragosa liền có thể quyét ngang địa cầu, lỡ chọc phải ai cũng không biết trong tổ ong còn có gì.
Nói chung Lộc Động Đình và Sindragosa đều dễ dàng hiểu được tiền căn, chỉ riêng Nguyễn Linh Trúc lại không hề biết gì.
Thật sự mà nói, bởi vì nhan sắc quá cao, cho nên Nguyễn Linh Trúc cho dù bị một chút hắc ám, xuýt nữa thì rơi đi vào, nhưng nhìn chung bình thường Nguyễn Linh Trúc bị bảo hộ quá tốt, gần như ai cũng phóng thích thiện ý.
Lộc Động Đình mặc kệ Nguyễn Linh Trúc và Sindragosa, hắn đi xuống bếp chuẩn bị bữa trưa.
Trưa nay Lộc Động Đình quyết định làm giả cầy với thịt và chuối xanh.— QUẢNG CÁO —
Thịt vẫn là thịt của Deatwing, bởi vì phải chiếu cố Nguyễn Linh Trúc có thể ăn được, vẫn là cần Lộc Động Đình sử dụng tay đánh.
Lộc Động Đình không nấu bằng bếp điện từ mà là ra nhà sau nhóm lửa bếp củi để nấu.
Nhóm lửa xong, bắc một nồi nước lên, Lộc Động Đình xách rổ ra vườn.
Mặc dù vườn rau đã bị làm sạch, nhưng xung quanh vẫn còn một ít các cây gia vị như gừng riềng sả …
Bẻ một vài trái chuối, mấy cọng sả, một vài củ riềng, một miếng nghệ, lại thêm mấy trái ớt chín đỏ tươi.
Giả cầy là món thịt thơm ngon, rất quen thuộc với phần lớn người Việt, có thể có người không ăn thịt chó, nhưng gần như không có ai không ăn giả cầy.
Khác hẳn với các kiểu chế biến khác, giả cầy dậy một mùi hương rất đặc trưng, không bị pha lẫn và luôn khiến bất kỳ ai cũng phải thèm nhỏ dãi.
Món giả cầy với mỗi vùng miền lại có những cách chế biến khác nhau, cho nên hương vị cũng sẽ khác nhau đôi chút, nhưng thực ra cũng không có quá nhiều khác biệt.
Phần lớn đều có nguyên liệu gia vị giống nhau với riềng, sả, nghệ, mắm tôm, ớt, rượu…
Lộc Động Đình cũng không biết cách làm giả cầy của chính mình là của vùng miền nào, chính ra cũng không quan trọng, quan trọng là ngon là được.
Từ vườn lấy đủ nguyên liệu đi vào nhà, Lộc Động Đình thấy Sindragosa đã đổi quần áo đứng chờ mình ở cửa, hẳn là Sindragosa vẫn muốn học nấu ăn đây mà.Không biết Sindragosa ở đây còn Nguyễn Linh Trúc đi đâu, Lộc Động Đình hỏi:
“Trúc đâu rồi?”
Sindragosa nói:“Cô ấy đang ngồi ở máy tính, chơi trò chơi, cô ấy muốn dạy cho tôi nhưng tôi muốn học nấu ăn hơn.”
Lộc Động Đình cười cười, gật đầu nói:“Ừ cố học nhé, sau này cả nhà cơm sẽ dựa vào cô đấy. Đến trình tự này thì học cái gì cũng dễ dàng, chẳng mấy bữa tôi sẽ chẳng có gì có thể dạy cho cô nữa thôi.Được rồi hôm nay tôi nấu món này gọi là giả cầy, chú ý nhé.”
Lộc Động Đình bắt đầu chế biến món giả cầy, mỗi đến một công đoạn cần thiết đều giảng giải yếu quyết cho Sindragosa.— QUẢNG CÁO —
“Gừng và nghệ rửa cạo sạch vỏ đập dập đâm nhuyễn, chú ý là thường thì không cần quá nhiều, nghệ có thể thêm một chút nhưng gừng thì chỉ cần một ít là đủ.
Riềng cũng rửa cạo sạch vỏ, sau đó thái thành lát, không quá mỏng cũng không quá dày.Nếu quá mỏng khi ăn sẽ không cảm nhận được riềng, dày quá riềng sẽ không thấm đủ gia vị.
Riềng và chuối là hai loại thực đặc biệt rất giỏi ngụy trang, nấu với món gì thì riềng và chuối đều có thể dễ dàng ngấm gia vị và ngụy trang thành món đó.
Mặc dù khi ăn liền có thể cảm nhận được sự khác biệt nhưng cũng có thể đủ cảm nhận sự giống nhau với nguyên liệu chính.
Chuối xanh, không quá già cũng không quá non, quá già thì ruột sẽ bắt đầu chuyển hóa thành đường, khi nấu sẽ có vị chua, quá non thì vỏ quá dày, chất chát quá nhiều.
Đem chuối rửa sạch rồi nướng trên lửa củi, không cần lửa quá lớn, nướng đến khi vỏ chuối mềm dễ bóc là được.
Sau đó dùng dao lước vỏ chuối, như vậy phần vỏ đã cháy bên ngoài bị bóc đi, phần vỏ bên trong vẫn còn lại một lớp.
Cắt chuối thành từng đoạn ngắn khoảng hơn một lóng tay, khoảng như vậy là vừa ăn.
Chuối nhớ là phải sử dụng loại chuối lùn quả dài cong, loại này không có quá nhiều chất chát, lượng tinh bột nhiều, ăn sống hay nấu cũng ngon hơn.
Sả đập dập băm nhỏ, trừ một đoạn cọng dài có thể ăn sống cùng với thịt, sả băm nhiều một chút như vậy thịt càng thơm.
Thịt được hui trên lửa lớn, tốt nhất là sử dụng lửa rơm, như vậy thịt sẽ ngấm vị khói một ít khiến thịt có vị đậm đà hơn khi ăn, hơn nữa với các loại thịt khác, hui trên lửa lớn cũng làm cho thịt săn chắc hơn.
Không hui quá lâu, cắt miếng dài khoảng 2 đốt ngón tay dày rộng khoảng 2 ngón tay, như vậy đủ nhỏ để gia vị thấm đều, cũng đủ lớn để khi cắn miếng thịt có cảm giác ngập miệng thơm ngon.
Chọn phần thịt ba chỉ có tỉ lệ mỡ nạc đều nhau, như vậy khi ăn thịt không có cảm giác bị khô hay ngán.Nếu sử dụng thịt lợn thì tốt nhất là sử dụng thịt thủ, mũi, môi lưỡi và tai.”
Lộc Động Đình đảo thịt đã cắt miếng vào tô, sau đó đôi tay thoăn thoắt cho các loại gia vị vừa sơ chế vào tô thịt.
Ướp gia vị vừa ăn luôn, chút nữa chỉ cần nấu là được, không cần phải nêm nếm thêm sau đó.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.