Chương 125: Cơ hội đến. (2)
Độc Du
04/09/2014
Như vậy, Mộ Hàn mỗi ngày liền chỉ có thể dùng riêng cho mình bốn mươi sáu khối. Số lượng này tự nhiên không thể so sánh với trước đây, nhưng cũng đã vượt rất nhiều thu hoạch mỗi ngày của các đệ tử của viện Duệ Phong còn lại .
Ba vị trưởng lão đề ra qui định như vậy, cũng là bất đắc dĩ mà phải làm. Nếu là một mực để cho Mộ Hàn tiếp tục đào như vậy, số Tử Tinh Thạch trong Tinh Vân động này e là tuyệt đại bộ phận đều sẽ phải rơi vào trong túi Mộ Hàn.
Cái này là phương thức để khống chế hạn mức cao nhất cho Mộ Hàn . Ngày thứ nhất đích xác còn có hiệu quả . Thế nhưng đến ngày tiếp theo, ba vị trưởng lão cũng là không thể tránh được đành nở nụ cười miễn cưỡng, Mộ Hàn tự chính mình đào quặng thì cũng thôi, nhưng hắn vẫn còn lấy thu sáu thành Tử Tinh Thạch gọi là thù lao chỉ điểm cho mấy vị đệ tử của viện Duệ Phong.
Vì vậy, số lượng Tử Tinh Thạch mà Mộ Hàn thu được chỉ trong một ngày lại lần nữa vượt qua một trăm. Ba vị trưởng lão thấy thế, cũng chỉ có thể mặc kệ nó, cũng không thể cấm chỉ Mộ Hàn tiến vào Tinh Vân động đào quặng.
Mỗi ngày có được lượng lớn "Tử Tinh nguyên khí" hấp thu luyện hóa, chân khí trong cơ thể Mộ Hàn vững bước tăng lên.
Trong nháy mắt, lại là hơn hai mươi ngày trôi qua.
Sáng sớm, ánh rạng đông hơi lộ ra, trong sân liền vang lên tiếng sấm kịch liệt.
Mộ Hàn đang luyện tập từng chiêu từng thức của "Lôi Cực Âm Cương". So sánh với hai tháng trước đây, hiện tại Mộ Hàn đã thi triển vượt trội công pháp này, đúng là đã trở thành làm dễ như không, cảnh giới cực kỳ cao siêu. Uy thế bá đạo cực kì cứng rắn mạnh mẽ này lại bắt đầu từ từ che giấu, những thức ra quyền đối kháng cứng rắn đã có nhiều phần được thay bằng thức mềm mại hơn.
Sau một lúc lâu, bóng dáng đang di chuyển nhảy vọt lên chợt lại đứng im. Đôi mắt Mộ Hàn khẽ nhắm lại, lẳng lặng trở về chỗ cũ để bắt đầu quá trình tu luyện mới. Sau khi đến viện Duệ Phong, điều này cơ hồ đã thành bản năng của Mộ Hàn. Thông qua những phương thức như thế, Mộ Hàn càng có thể dễ dàng phát hiện ra sai sót của mình, sự thấu hiểu về công pháp lại càng sâu.
- Boong! Boong! Boong!
Bỗng dưng, ba tiếng chuông réo rắt vang lên khắp cả viện Duệ Phong.
Mộ Hàn trong chớp mắt bị âm thanh điếc tai nhức óc nào kéo trở lại thực tế. Hắn hơi chút kinh ngạc đảo mắt nhìn về phía khu vực trung tâm viện Duệ Phong . Không chỉ có là hắn, tất cả đệ tử của viện Duệ Phong trong sân tu luyện, đào quặng tại Tinh Vân động cũng đều bị tiếng chuông bừng tỉnh, vội vàng dựng lỗ tai lên.
Ngay sau đó, một âm thanh già nua tràn ngập thiên địa, trong khoảnh khắc lọt vào trong tai mọi người:
- Tất cả đệ tử của viện Duệ Phong, mau chóng đến luyện võ trường tập hợp!
- Đây là. . . Đại trưởng lão Mộ Huyền Vũ!
Mộ Hàn nghe thấy âm thanh như thế, ánh mắt chợt sáng ngời. Trong lòng hắn đã mơ hồ đoán được nguyên nhân Mộ Huyền Vũ đột nhiên triệu tập tất cả đệ tử của viện Duệ Phong.
Đó chính là Thế Tộc Minh Hội được tổ chức ở thành Bạch Long thủ đô Việt Quốc.
Vì "Thế Tộc Minh Hội", thành phần tham gia chính là mười đại thế tộc của Việt Quốc, Mộ gia cũng là một trong số đó. Loại Minh Hội mười năm một lần, một lần Minh Hội này là một lần phân phối lợi ích thế tộc.
Đến lúc đó giữa các đệ tử trẻ tuổi của mười đại thế tộc sẽ cử hành một lần hội Thi Đấu võ đạo với quy mô to lớn . Từng thế tộc đều sẽ chọn lựa mười tên tu sĩ võ đạo hai mươi lăm tuổi trở xuống để tham gia, thành tích của bọn họ trong hội Thi Đấu quan hệ đến vị trí thứ hạng của thế tộc, cũng ảnh hưởng đến lợi ích thu được cuối cùng của thế tộc trong Minh Hội.
Chính vì nguyên nhân như vậy, mười đại thế tộc đều vô cùng coi trọng đối với Minh Hội này. Mà Minh Hội lần trước , bởi vì đòn sát thủ Mộ Chiêu Nghi gặp biến cố, Mộ gia cuối cùng chỉ xếp hạng thứ bẩy.
Mười năm nhẫn nhục, sự coi trọng của Mộ gia đối với Minh Hội lần này hơn xa dĩ vãng.
- Cơ hội đến !
Đối với việc Mộ gia có thể thu được lợi ích như thế nào ở trong Minh Hội thì Mộ Hàn không quan tâm chút nào. Điều khiến hắn vui mừng chính là cơ hội mình chờ mong đã lâu rốt cục xuất hiện ở trước mắt. Nếu như là kế hoạch có thể thành công, lần này sẽ có thể "Trời cao mặc sức chim bay, biển rộng thỏa thê cá lội", từ đó hắn hoàn toàn thoát khỏi Mộ gia.
Hít một hơi thật dài, bóng dáng Mộ Hàn chợt lóe. Hắn liền rời khỏi khu nhà ở , bước nhanh đi tới luyện võ trường. Sau khi đến nơi, Mộ Hàn thấy được không ít bóng dáng đệ tử của viện Duệ Phong đang túm năm tụm ba tụ chung một chỗ nhỏ giọng đàm luận. Tựa hồ cũng giống như Mộ Hàn , họ đều đoán được vì sao Đại trưởng lão triệu tập mọi người.
. . .
. . .
- Tinh Hàn sư đệ.
Mộ Hàn đang ngắm nhìn mọi nơi thì, bóng dáng Mộ Thiết Đường đột nhiên lọt vào tầm mắt của hắn. Trên gương mặt ngăm đen kia hiện rõ một sự hưng phấn khó có thể che dấu.
Sau khi dung hợp "Diệu Long Chân Hỏa" một ngày, Mộ Hàn liền không nhìn thấy hắn đâu nữa , nghe nói là hắn đang bế quan tu luyện.
Hiện tại gặp mặt lại, quả nhiên Mộ Thiết Đường có biến hóa rất lớn. Bên trong thân thể khôi ngô dị thường thật giống ẩn chứa lực lượng có tính bùng nổ mạnh mẽ, chỉ khẽ động chân tay đều lộ ra một khí thế cực kì cứng rắn mạnh mẽ. Mộ Hàn đã đột phá đến Ngọc Xu Cảnh không sai biệt lắm được một tháng nên tự nhiên biết điều này có ý nghĩa như thế nào.
- Thiết Đường sư huynh, chúc mừng.
Mộ Hàn cười ha hả chắp tay.
- Ta cũng là tối ngày hôm qua mới đột phá đến Ngọc Xu Cảnh, so sánh sư đệ muộn hơn nhiều.
Mộ Thiết Đường nhếch miệng cười một tiếng, bước đi đến bên cạnh Mộ Hàn rồi nói có hơi xúc động
- Đại trưởng lão triệu tập mọi người, khẳng định là vì chuyện Thế Tộc Minh Hội. Hiện tại trong số đệ tử của viện Duệ Phong hai mươi lăm tuổi trở xuống thì Ngọc Xu Cảnh trở lên mới có tám người. Chúng ta nhất định có thể lọt vào danh sách.
Cũng khó trách hắn vui mừng. Việc đại diện cho Mộ gia tham gia thi võ trong Thế Tộc Minh Hội , nếu mà giành được thành tích tốt, chẳng những có thể thu được giải thưởng lớn của gia tộc, cũng có thể lại được phần thưởng của hoàng thất Việt Quốc.
- Hẳn là không thành vấn đề.
Mộ Hàn gật đầu rồi cũng mỉm cười. Số suất thi võ tổng cộng có mười nên tám tu sĩ võ đạo Ngọc Xu Cảnh trở lên khẳng định được tham gia.
Đang khi nói chuyện, luyện võ trường đột nhiên yên tĩnh lại.
Mộ Hàn ngước mắt vừa nhìn, chỉ thấy có bốn bóng người xuất hiện ở ven sân bãi cách đó mấy chục thước. Bước chân chậm rãi mà lại mạnh mẽ, trong khoảnh khắc đã đi tới trước mặt mọi người. Đúng là Đại trưởng lão Mộ Huyền Vũ, Tứ trưởng lão Mộ Thiết Giang và Lục trưởng lão Mộ Phi Tiên. Còn ở phía sau bọn họ chính là Viện Thủ viện Duệ Phong Mộ Tinh Hà.
- Thiết nghĩ tất cả mọi người đã biết, lần này gọi mọi người tới, chính là vì Thế Tộc Minh Hội mười ngày sau.
Ba vị trưởng lão đề ra qui định như vậy, cũng là bất đắc dĩ mà phải làm. Nếu là một mực để cho Mộ Hàn tiếp tục đào như vậy, số Tử Tinh Thạch trong Tinh Vân động này e là tuyệt đại bộ phận đều sẽ phải rơi vào trong túi Mộ Hàn.
Cái này là phương thức để khống chế hạn mức cao nhất cho Mộ Hàn . Ngày thứ nhất đích xác còn có hiệu quả . Thế nhưng đến ngày tiếp theo, ba vị trưởng lão cũng là không thể tránh được đành nở nụ cười miễn cưỡng, Mộ Hàn tự chính mình đào quặng thì cũng thôi, nhưng hắn vẫn còn lấy thu sáu thành Tử Tinh Thạch gọi là thù lao chỉ điểm cho mấy vị đệ tử của viện Duệ Phong.
Vì vậy, số lượng Tử Tinh Thạch mà Mộ Hàn thu được chỉ trong một ngày lại lần nữa vượt qua một trăm. Ba vị trưởng lão thấy thế, cũng chỉ có thể mặc kệ nó, cũng không thể cấm chỉ Mộ Hàn tiến vào Tinh Vân động đào quặng.
Mỗi ngày có được lượng lớn "Tử Tinh nguyên khí" hấp thu luyện hóa, chân khí trong cơ thể Mộ Hàn vững bước tăng lên.
Trong nháy mắt, lại là hơn hai mươi ngày trôi qua.
Sáng sớm, ánh rạng đông hơi lộ ra, trong sân liền vang lên tiếng sấm kịch liệt.
Mộ Hàn đang luyện tập từng chiêu từng thức của "Lôi Cực Âm Cương". So sánh với hai tháng trước đây, hiện tại Mộ Hàn đã thi triển vượt trội công pháp này, đúng là đã trở thành làm dễ như không, cảnh giới cực kỳ cao siêu. Uy thế bá đạo cực kì cứng rắn mạnh mẽ này lại bắt đầu từ từ che giấu, những thức ra quyền đối kháng cứng rắn đã có nhiều phần được thay bằng thức mềm mại hơn.
Sau một lúc lâu, bóng dáng đang di chuyển nhảy vọt lên chợt lại đứng im. Đôi mắt Mộ Hàn khẽ nhắm lại, lẳng lặng trở về chỗ cũ để bắt đầu quá trình tu luyện mới. Sau khi đến viện Duệ Phong, điều này cơ hồ đã thành bản năng của Mộ Hàn. Thông qua những phương thức như thế, Mộ Hàn càng có thể dễ dàng phát hiện ra sai sót của mình, sự thấu hiểu về công pháp lại càng sâu.
- Boong! Boong! Boong!
Bỗng dưng, ba tiếng chuông réo rắt vang lên khắp cả viện Duệ Phong.
Mộ Hàn trong chớp mắt bị âm thanh điếc tai nhức óc nào kéo trở lại thực tế. Hắn hơi chút kinh ngạc đảo mắt nhìn về phía khu vực trung tâm viện Duệ Phong . Không chỉ có là hắn, tất cả đệ tử của viện Duệ Phong trong sân tu luyện, đào quặng tại Tinh Vân động cũng đều bị tiếng chuông bừng tỉnh, vội vàng dựng lỗ tai lên.
Ngay sau đó, một âm thanh già nua tràn ngập thiên địa, trong khoảnh khắc lọt vào trong tai mọi người:
- Tất cả đệ tử của viện Duệ Phong, mau chóng đến luyện võ trường tập hợp!
- Đây là. . . Đại trưởng lão Mộ Huyền Vũ!
Mộ Hàn nghe thấy âm thanh như thế, ánh mắt chợt sáng ngời. Trong lòng hắn đã mơ hồ đoán được nguyên nhân Mộ Huyền Vũ đột nhiên triệu tập tất cả đệ tử của viện Duệ Phong.
Đó chính là Thế Tộc Minh Hội được tổ chức ở thành Bạch Long thủ đô Việt Quốc.
Vì "Thế Tộc Minh Hội", thành phần tham gia chính là mười đại thế tộc của Việt Quốc, Mộ gia cũng là một trong số đó. Loại Minh Hội mười năm một lần, một lần Minh Hội này là một lần phân phối lợi ích thế tộc.
Đến lúc đó giữa các đệ tử trẻ tuổi của mười đại thế tộc sẽ cử hành một lần hội Thi Đấu võ đạo với quy mô to lớn . Từng thế tộc đều sẽ chọn lựa mười tên tu sĩ võ đạo hai mươi lăm tuổi trở xuống để tham gia, thành tích của bọn họ trong hội Thi Đấu quan hệ đến vị trí thứ hạng của thế tộc, cũng ảnh hưởng đến lợi ích thu được cuối cùng của thế tộc trong Minh Hội.
Chính vì nguyên nhân như vậy, mười đại thế tộc đều vô cùng coi trọng đối với Minh Hội này. Mà Minh Hội lần trước , bởi vì đòn sát thủ Mộ Chiêu Nghi gặp biến cố, Mộ gia cuối cùng chỉ xếp hạng thứ bẩy.
Mười năm nhẫn nhục, sự coi trọng của Mộ gia đối với Minh Hội lần này hơn xa dĩ vãng.
- Cơ hội đến !
Đối với việc Mộ gia có thể thu được lợi ích như thế nào ở trong Minh Hội thì Mộ Hàn không quan tâm chút nào. Điều khiến hắn vui mừng chính là cơ hội mình chờ mong đã lâu rốt cục xuất hiện ở trước mắt. Nếu như là kế hoạch có thể thành công, lần này sẽ có thể "Trời cao mặc sức chim bay, biển rộng thỏa thê cá lội", từ đó hắn hoàn toàn thoát khỏi Mộ gia.
Hít một hơi thật dài, bóng dáng Mộ Hàn chợt lóe. Hắn liền rời khỏi khu nhà ở , bước nhanh đi tới luyện võ trường. Sau khi đến nơi, Mộ Hàn thấy được không ít bóng dáng đệ tử của viện Duệ Phong đang túm năm tụm ba tụ chung một chỗ nhỏ giọng đàm luận. Tựa hồ cũng giống như Mộ Hàn , họ đều đoán được vì sao Đại trưởng lão triệu tập mọi người.
. . .
. . .
- Tinh Hàn sư đệ.
Mộ Hàn đang ngắm nhìn mọi nơi thì, bóng dáng Mộ Thiết Đường đột nhiên lọt vào tầm mắt của hắn. Trên gương mặt ngăm đen kia hiện rõ một sự hưng phấn khó có thể che dấu.
Sau khi dung hợp "Diệu Long Chân Hỏa" một ngày, Mộ Hàn liền không nhìn thấy hắn đâu nữa , nghe nói là hắn đang bế quan tu luyện.
Hiện tại gặp mặt lại, quả nhiên Mộ Thiết Đường có biến hóa rất lớn. Bên trong thân thể khôi ngô dị thường thật giống ẩn chứa lực lượng có tính bùng nổ mạnh mẽ, chỉ khẽ động chân tay đều lộ ra một khí thế cực kì cứng rắn mạnh mẽ. Mộ Hàn đã đột phá đến Ngọc Xu Cảnh không sai biệt lắm được một tháng nên tự nhiên biết điều này có ý nghĩa như thế nào.
- Thiết Đường sư huynh, chúc mừng.
Mộ Hàn cười ha hả chắp tay.
- Ta cũng là tối ngày hôm qua mới đột phá đến Ngọc Xu Cảnh, so sánh sư đệ muộn hơn nhiều.
Mộ Thiết Đường nhếch miệng cười một tiếng, bước đi đến bên cạnh Mộ Hàn rồi nói có hơi xúc động
- Đại trưởng lão triệu tập mọi người, khẳng định là vì chuyện Thế Tộc Minh Hội. Hiện tại trong số đệ tử của viện Duệ Phong hai mươi lăm tuổi trở xuống thì Ngọc Xu Cảnh trở lên mới có tám người. Chúng ta nhất định có thể lọt vào danh sách.
Cũng khó trách hắn vui mừng. Việc đại diện cho Mộ gia tham gia thi võ trong Thế Tộc Minh Hội , nếu mà giành được thành tích tốt, chẳng những có thể thu được giải thưởng lớn của gia tộc, cũng có thể lại được phần thưởng của hoàng thất Việt Quốc.
- Hẳn là không thành vấn đề.
Mộ Hàn gật đầu rồi cũng mỉm cười. Số suất thi võ tổng cộng có mười nên tám tu sĩ võ đạo Ngọc Xu Cảnh trở lên khẳng định được tham gia.
Đang khi nói chuyện, luyện võ trường đột nhiên yên tĩnh lại.
Mộ Hàn ngước mắt vừa nhìn, chỉ thấy có bốn bóng người xuất hiện ở ven sân bãi cách đó mấy chục thước. Bước chân chậm rãi mà lại mạnh mẽ, trong khoảnh khắc đã đi tới trước mặt mọi người. Đúng là Đại trưởng lão Mộ Huyền Vũ, Tứ trưởng lão Mộ Thiết Giang và Lục trưởng lão Mộ Phi Tiên. Còn ở phía sau bọn họ chính là Viện Thủ viện Duệ Phong Mộ Tinh Hà.
- Thiết nghĩ tất cả mọi người đã biết, lần này gọi mọi người tới, chính là vì Thế Tộc Minh Hội mười ngày sau.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.