Chương 935: Hỗn Độn Thiên Lực
Độc Du
09/03/2015
- Như thế xem ra, cơ hội này đích thật là không thể phí.
Hai đầu lông mày của Mộ Hàn hiện lên vẻ hưng phấn, thân ảnh khẽ động, liền từ cửa vào xuyên thẳng qua. Sau một khắc, Mộ Hàn liền cảm giác mình như đưa thân vào bên trong một đoàn Hỗn Độn mơ mơ hồ hồ, bốn phía nhìn không tới bất luận sự vật gì, nhưng Mộ Hàn có một loại cảm giác bị bột nhão đặc dính vây quanh.
Phảng phất có một cổ vũng bùn vô hình quanh quẩn ở quanh người, nhưng trong vũng bùn này lại ẩn chứa lực lượng cực kỳ khủng bố.
- Cái này là Hỗn Độn Thiên Lực?
Mộ Hàn ý niệm khẽ động.
- Đúng vậy, lực lượng thật tinh thuần. . .
Tử Linh chậc chậc tán thưởng.
- Mộ Hàn, mau mau tu luyện. Loại Hỗn Độn Thiên Lực này ai cũng có thể hấp thu, bất quá sau khi hấp thu, sẽ bị Thiên Oa bài xích, hơn nữa bài xích chi lực càng ngày càng mạnh, đương nhiên, loại sức đẩy này cũng không ảnh hưởng đến tu luyện, chỉ là ở trong quá trình tu luyện, người sẽ chậm chạp mà hướng lối ra của Thiên Oa di động, ai cũng khó có khả năng ngoại lệ, coi như là Bán Thần, thời gian tu luyện ở chỗ này cũng rất khó vượt qua một năm. Một khi đi ra ngoài, muốn đi vào nữa, tối thiểu phải trăm năm sau rồi. Giới Không Vũ Tiên bình thường, có thể ngốc một tháng cũng không tệ rồi, bất quá ngươi có lẽ ít nhất có thể ngốc hai tháng.
- Hai tháng. . . vậy là đủ rồi!
Mộ Hàn cười nhẹ một tiếng, chợt một đạo ý niệm liền hướng Tiêu Tố Ảnh trong Tử Hư Thần Cung truyền tới.
Đã Hỗn Độn Thiên Lực ai cũng có thể hấp thu, Tiêu Tố Ảnh tự nhiên cũng không thể bỏ qua cơ hội thật tốt này, dù sao tại đây lực lượng đủ nhiều. Nghĩ lại tầm đó, Mộ Hàn đã phân tâm tam dụng, đem Thái Hư động thần quyết, Anh Lôi Đan Quyết cùng Hỗn Độn Tiên Pháp đồng thời vận hành đến mức tận cùng.
Hô!
Chợt, mảng lớn mảng lớn Hỗn Độn Thiên Lực dũng mãnh vào không gian tâm cung của Mộ Hàn.
Quả nhiên như Tử Linh nói, sau khi Hỗn Độn Thiên Lực kia tiến vào Tử Hư Thần Cung, Mộ Hàn liền cảm ứng được một tia sức đẩy, chỉ là cái sức đẩy này cực kỳ yếu ớt, đối với mình không có bất kỳ ảnh hưởng. Mộ Hàn cũng lười đi chú ý, toàn bộ lực chú ý đều tập trung ở trong tâm cung của mình.
Hấp thụ mà đến Hỗn Độn Thiên Lực, một bộ phận bị Mộ Hàn đưa cho Tiêu Tố Ảnh luyện hóa, một bộ phận thì dùng để phối hợp ngũ đại Chân Linh pháp thân tu luyện Hỗn Độn Tiên Pháp, còn lại đấy, thì Mộ Hàn toàn bộ dùng để ngưng luyện Anh Lôi. Hôm nay hắn đã có chín mươi vạn Anh Lôi, chỉ cần lại ngưng luyện mười vạn, Thiên Anh sẽ lột xác.
Dùng Hỗn Độn Thiên Lực này, tốc độ ngưng luyện Anh Lôi nhanh đến không thể tưởng tượng nổi, mặc dù là Mộ Hàn cũng cảm thấy có chút giật mình.
Thời gian rất nhanh chuyển dời, trong bụng Thiên Anh của Mộ Hàn, số lượng Anh Lôi kịch liệt gia tăng, 91 vạn, chín mươi hai vạn. . . Chín mươi lăm vạn. . . Chín mươi tám vạn!
Một trăm vạn!
Oanh!
Trăm vạn Anh Lôi kịch liệt cuồn cuộn, tung hoành đan vào, chỉ trong chớp mắt công phu liền đã tụ lại thành một đoàn tròn căng, đem năm khỏa anh đan kia toàn bộ bao khỏa ở bên trong.
Thiên Anh Lục Biến, rốt cục bắt đầu!
. . .
Hô!
Tiếng rít mạnh kịch liệt ở trong thiên địa quanh quẩn ra, Hồng Nguyệt Phượng Hoàng ở trong các cành lá vui đùa ầm ĩ nhao nhao an tĩnh lại, một đôi con mắt nhìn về phía một huyệt động hình vòm trên đỉnh Thần Ngô Cổ Thụ, trong ánh mắt đều toát ra tí ti vui mừng, tựa hồ chỗ đó đang phát sinh sự tình làm cho người cao hứng.
Cái huyệt động kia chính là Niết Bàn Động, hơi nóng vô cùng rừng rực từ trong cửa động tuôn ra, chợt lại bị khí tức lạnh lẽo quanh quẩn trong cổ thụ trừ khử.
Niết Bàn động có thể nói là trọng địa của Hồng Nguyệt Phượng Hoàng nhất tộc.
Đối với Hồng Nguyệt Phượng Hoàng mà nói, cho dù thụ tổn thương lại nặng nữa, cho dù là thân thể hủy diệt, chỉ còn một đám tàn hồn yếu ớt, nhưng chỉ cần Hồn Ấn không tiêu tan, liền có thể ở trong Niết Bàn Động dục hỏa trùng sinh.
Giờ phút này, ở trong huyệt động, bên trên cao đàn đỏ rực kia đang có chín đoàn hỏa diễm hừng hực thiêu đốt.
Diễm tiêm của chín đạo hỏa diễm kia chặt chẽ quấn quanh cùng một chỗ, phía trên diễm tiêm, lơ lững một quả trứng khổng lồ chừng hai ba mươi mét, theo hỏa diễm chập chờn quả trứng khổng lồ kia cũng là quay tròn mà nhấp nhô lấy, hơi nóng đầm đặc không ngừng từ trong trứng gào thét mà ra, như muốn đem Hư Không trong động này đốt bạo.
Biên giới cao đàn, Hồng Liên hai mắt nháy cũng không nháy mà nhìn quả trứng khổng lồ kia, trong đôi mắt tràn đầy vui mừng.
- Lâu là năm năm, ngắn thì ba năm, Thần Nguyệt có thể một lần nữa ấp trứng đi ra!
Đã qua thật lâu, Hồng Liên mới than khẽ khẩu khí, hồng ảnh có chút lập loè, lặng yên hướng ra phía ngoài thối lui. Nhưng ngay khi nàng ly khai Niết Bàn Động, liền nhịn không được giương mắt nhìn lên trên, trong miệng nhẹ kêu lên tiếng. Nháy mắt về sau, thân ảnh Hồng Liên từ bên ngoài Niết Bàn Động biến mất.
Khi nàng xuất hiện lần nữa, đã ở bên ngoài Thiên Oa.
Đúng lúc này, đã có hai Hồng Nguyệt Phượng Hoàng hình thể to lớn đứng ở cách Thiên Oa không xa, trong mắt toát ra một vẻ ngạc nhiên.
- Tộc mẫu!
Nhìn thấy Hồng Liên hiện thân, hai Hồng Nguyệt Phượng Hoàng kia cũng hóa thành thân người, đúng là Thần Tâm cùng Thần Dực.
- Thời gian dài bao lâu?
Hồng Liên hơi gật đầu, nhìn qua cửa vào Thiên Oa kia, trong ánh mắt cũng là có một chút kinh ngạc.
- Không nhiều không ít, vừa vặn một tháng thời gian.
Thần Dực vội vàng nói.
- Một tháng trước, hắn chỉ là miễn cưỡng đạt tới Giới Không Cảnh đỉnh phong, không nghĩ tới nhanh như vậy đã đột phá đến Hỗn Nguyên Cảnh.
Hồng Liên mỉm cười, như có điều suy nghĩ nói.
- Xem ra Mộ Hàn tiểu huynh đệ này còn là một vị võ đạo thiên tài, nói không chừng hắn có thể ở trong Thiên Oa này ngây ngốc hai tháng thời gian.
- Thần Dực, Thần Tâm, các ngươi nhiều hơn lưu ý động tĩnh nơi đây, một khi hắn đi ra, lập tức cho ta biết.
- Vâng, tộc mẫu!
. . .
. . .
- Hỗn Nguyên Cảnh!
Ở trong một mảnh Hỗn Độn Thiên Oa, Mộ Hàn cảm ứng đến sáu khỏa anh đan óng ánh ngọc nhuận màu tím trong bụng Thiên Anh kia, cùng với tiên lực vô cùng hùng hồn trong cơ thể, không khỏi vui mừng nhướng mày.
Có Hỗn Độn Thiên Lực cơ hồ vô cùng ở đây chèo chống, hơn nữa có thể cùng Tử Linh thông thuận tự nhiên câu thông, với hắn mà nói, cái Thiên Anh lần thứ sáu lột xác này trên cơ bản không có bất kỳ nguy hiểm đáng nói, toàn bộ quá trình đều là nước chảy thành sông, lộ ra có chút bình tĩnh.
Sáu khỏa anh đan vừa sinh đi ra, tiên lực của Mộ Hàn liền bắt đầu kịch liệt tăng lên.
Sau khi tu vị khóa nhập Võ đạo tiên cảnh, coi như là Thiên Anh lột xác thành công, cũng không có khả năng lại để cho tu vị cảnh giới của Mộ Hàn như trước kia kịch liệt nhảy lên, dù sao Tiên cảnh ngũ trọng, mỗi hai trọng ở giữa chênh lệch đều phi thường to lớn, có thể từ Giới Không Cảnh đỉnh phong đột phá đến Hỗn Nguyên Cảnh, Mộ Hàn đã phi thường thỏa mãn.
Đạt tới Hỗn Nguyên Cảnh, Tiên Vực của Mộ Hàn lại xuất hiện biến hóa rất nhỏ, trong tâm cung đoàn khí tức màu tím nồng đậm kia đã trở nên càng thêm co lại.
Nhưng mà, trong Tiên Vực ẩn chứa Thôn Phệ Chi Lực chẳng những không có giảm bớt, ngược lại bạo tăng vô số lần.
- Hiện tại nếu cùng Diệp Phù Đồ giao thủ, hắn tuyệt đối không có khả năng đào thoát!
Đáy lòng Mộ Hàn dâng lên một cỗ tự tin mãnh liệt.
- Mới Thiên Anh Lục Biến, ngươi liền đến được Hỗn Nguyên Cảnh, chờ đến Thiên Anh Cửu Biến, ngươi tuyệt đối có thể đạt tới Thiên Nhân Cảnh. . . Mộ Hàn, thời gian kế tiếp, ngươi cái gì cũng không làm, chỉ cần tìm kiếm lực lượng đủ mức tiến hành Thiên Anh lột xác là được rồi.
Tử Linh cũng là vui vô cùng nói.
- Đương nhiên, Hỗn Độn Tiên Pháp vẫn phải tiếp tục tu luyện, ta đề nghị ngày sau lúc ngươi trùng kích Hư Thiên Thần Kiều lại dung hợp ngũ đại pháp thân.
- Nói như vậy, muốn cho Ngũ Hành Chân Linh Pháp Thể lột xác thành Hỗn Độn Tiên Thể, chẳng phải là càng thêm khó khăn?
Mộ Hàn có chút chần chờ.
- Khó khăn là khó khăn, lại có thể cho ngươi tỷ lệ thành công vượt qua Hư Thiên Thần Kiều gia tăng thật lớn.
. . .
Hai đầu lông mày của Mộ Hàn hiện lên vẻ hưng phấn, thân ảnh khẽ động, liền từ cửa vào xuyên thẳng qua. Sau một khắc, Mộ Hàn liền cảm giác mình như đưa thân vào bên trong một đoàn Hỗn Độn mơ mơ hồ hồ, bốn phía nhìn không tới bất luận sự vật gì, nhưng Mộ Hàn có một loại cảm giác bị bột nhão đặc dính vây quanh.
Phảng phất có một cổ vũng bùn vô hình quanh quẩn ở quanh người, nhưng trong vũng bùn này lại ẩn chứa lực lượng cực kỳ khủng bố.
- Cái này là Hỗn Độn Thiên Lực?
Mộ Hàn ý niệm khẽ động.
- Đúng vậy, lực lượng thật tinh thuần. . .
Tử Linh chậc chậc tán thưởng.
- Mộ Hàn, mau mau tu luyện. Loại Hỗn Độn Thiên Lực này ai cũng có thể hấp thu, bất quá sau khi hấp thu, sẽ bị Thiên Oa bài xích, hơn nữa bài xích chi lực càng ngày càng mạnh, đương nhiên, loại sức đẩy này cũng không ảnh hưởng đến tu luyện, chỉ là ở trong quá trình tu luyện, người sẽ chậm chạp mà hướng lối ra của Thiên Oa di động, ai cũng khó có khả năng ngoại lệ, coi như là Bán Thần, thời gian tu luyện ở chỗ này cũng rất khó vượt qua một năm. Một khi đi ra ngoài, muốn đi vào nữa, tối thiểu phải trăm năm sau rồi. Giới Không Vũ Tiên bình thường, có thể ngốc một tháng cũng không tệ rồi, bất quá ngươi có lẽ ít nhất có thể ngốc hai tháng.
- Hai tháng. . . vậy là đủ rồi!
Mộ Hàn cười nhẹ một tiếng, chợt một đạo ý niệm liền hướng Tiêu Tố Ảnh trong Tử Hư Thần Cung truyền tới.
Đã Hỗn Độn Thiên Lực ai cũng có thể hấp thu, Tiêu Tố Ảnh tự nhiên cũng không thể bỏ qua cơ hội thật tốt này, dù sao tại đây lực lượng đủ nhiều. Nghĩ lại tầm đó, Mộ Hàn đã phân tâm tam dụng, đem Thái Hư động thần quyết, Anh Lôi Đan Quyết cùng Hỗn Độn Tiên Pháp đồng thời vận hành đến mức tận cùng.
Hô!
Chợt, mảng lớn mảng lớn Hỗn Độn Thiên Lực dũng mãnh vào không gian tâm cung của Mộ Hàn.
Quả nhiên như Tử Linh nói, sau khi Hỗn Độn Thiên Lực kia tiến vào Tử Hư Thần Cung, Mộ Hàn liền cảm ứng được một tia sức đẩy, chỉ là cái sức đẩy này cực kỳ yếu ớt, đối với mình không có bất kỳ ảnh hưởng. Mộ Hàn cũng lười đi chú ý, toàn bộ lực chú ý đều tập trung ở trong tâm cung của mình.
Hấp thụ mà đến Hỗn Độn Thiên Lực, một bộ phận bị Mộ Hàn đưa cho Tiêu Tố Ảnh luyện hóa, một bộ phận thì dùng để phối hợp ngũ đại Chân Linh pháp thân tu luyện Hỗn Độn Tiên Pháp, còn lại đấy, thì Mộ Hàn toàn bộ dùng để ngưng luyện Anh Lôi. Hôm nay hắn đã có chín mươi vạn Anh Lôi, chỉ cần lại ngưng luyện mười vạn, Thiên Anh sẽ lột xác.
Dùng Hỗn Độn Thiên Lực này, tốc độ ngưng luyện Anh Lôi nhanh đến không thể tưởng tượng nổi, mặc dù là Mộ Hàn cũng cảm thấy có chút giật mình.
Thời gian rất nhanh chuyển dời, trong bụng Thiên Anh của Mộ Hàn, số lượng Anh Lôi kịch liệt gia tăng, 91 vạn, chín mươi hai vạn. . . Chín mươi lăm vạn. . . Chín mươi tám vạn!
Một trăm vạn!
Oanh!
Trăm vạn Anh Lôi kịch liệt cuồn cuộn, tung hoành đan vào, chỉ trong chớp mắt công phu liền đã tụ lại thành một đoàn tròn căng, đem năm khỏa anh đan kia toàn bộ bao khỏa ở bên trong.
Thiên Anh Lục Biến, rốt cục bắt đầu!
. . .
Hô!
Tiếng rít mạnh kịch liệt ở trong thiên địa quanh quẩn ra, Hồng Nguyệt Phượng Hoàng ở trong các cành lá vui đùa ầm ĩ nhao nhao an tĩnh lại, một đôi con mắt nhìn về phía một huyệt động hình vòm trên đỉnh Thần Ngô Cổ Thụ, trong ánh mắt đều toát ra tí ti vui mừng, tựa hồ chỗ đó đang phát sinh sự tình làm cho người cao hứng.
Cái huyệt động kia chính là Niết Bàn Động, hơi nóng vô cùng rừng rực từ trong cửa động tuôn ra, chợt lại bị khí tức lạnh lẽo quanh quẩn trong cổ thụ trừ khử.
Niết Bàn động có thể nói là trọng địa của Hồng Nguyệt Phượng Hoàng nhất tộc.
Đối với Hồng Nguyệt Phượng Hoàng mà nói, cho dù thụ tổn thương lại nặng nữa, cho dù là thân thể hủy diệt, chỉ còn một đám tàn hồn yếu ớt, nhưng chỉ cần Hồn Ấn không tiêu tan, liền có thể ở trong Niết Bàn Động dục hỏa trùng sinh.
Giờ phút này, ở trong huyệt động, bên trên cao đàn đỏ rực kia đang có chín đoàn hỏa diễm hừng hực thiêu đốt.
Diễm tiêm của chín đạo hỏa diễm kia chặt chẽ quấn quanh cùng một chỗ, phía trên diễm tiêm, lơ lững một quả trứng khổng lồ chừng hai ba mươi mét, theo hỏa diễm chập chờn quả trứng khổng lồ kia cũng là quay tròn mà nhấp nhô lấy, hơi nóng đầm đặc không ngừng từ trong trứng gào thét mà ra, như muốn đem Hư Không trong động này đốt bạo.
Biên giới cao đàn, Hồng Liên hai mắt nháy cũng không nháy mà nhìn quả trứng khổng lồ kia, trong đôi mắt tràn đầy vui mừng.
- Lâu là năm năm, ngắn thì ba năm, Thần Nguyệt có thể một lần nữa ấp trứng đi ra!
Đã qua thật lâu, Hồng Liên mới than khẽ khẩu khí, hồng ảnh có chút lập loè, lặng yên hướng ra phía ngoài thối lui. Nhưng ngay khi nàng ly khai Niết Bàn Động, liền nhịn không được giương mắt nhìn lên trên, trong miệng nhẹ kêu lên tiếng. Nháy mắt về sau, thân ảnh Hồng Liên từ bên ngoài Niết Bàn Động biến mất.
Khi nàng xuất hiện lần nữa, đã ở bên ngoài Thiên Oa.
Đúng lúc này, đã có hai Hồng Nguyệt Phượng Hoàng hình thể to lớn đứng ở cách Thiên Oa không xa, trong mắt toát ra một vẻ ngạc nhiên.
- Tộc mẫu!
Nhìn thấy Hồng Liên hiện thân, hai Hồng Nguyệt Phượng Hoàng kia cũng hóa thành thân người, đúng là Thần Tâm cùng Thần Dực.
- Thời gian dài bao lâu?
Hồng Liên hơi gật đầu, nhìn qua cửa vào Thiên Oa kia, trong ánh mắt cũng là có một chút kinh ngạc.
- Không nhiều không ít, vừa vặn một tháng thời gian.
Thần Dực vội vàng nói.
- Một tháng trước, hắn chỉ là miễn cưỡng đạt tới Giới Không Cảnh đỉnh phong, không nghĩ tới nhanh như vậy đã đột phá đến Hỗn Nguyên Cảnh.
Hồng Liên mỉm cười, như có điều suy nghĩ nói.
- Xem ra Mộ Hàn tiểu huynh đệ này còn là một vị võ đạo thiên tài, nói không chừng hắn có thể ở trong Thiên Oa này ngây ngốc hai tháng thời gian.
- Thần Dực, Thần Tâm, các ngươi nhiều hơn lưu ý động tĩnh nơi đây, một khi hắn đi ra, lập tức cho ta biết.
- Vâng, tộc mẫu!
. . .
. . .
- Hỗn Nguyên Cảnh!
Ở trong một mảnh Hỗn Độn Thiên Oa, Mộ Hàn cảm ứng đến sáu khỏa anh đan óng ánh ngọc nhuận màu tím trong bụng Thiên Anh kia, cùng với tiên lực vô cùng hùng hồn trong cơ thể, không khỏi vui mừng nhướng mày.
Có Hỗn Độn Thiên Lực cơ hồ vô cùng ở đây chèo chống, hơn nữa có thể cùng Tử Linh thông thuận tự nhiên câu thông, với hắn mà nói, cái Thiên Anh lần thứ sáu lột xác này trên cơ bản không có bất kỳ nguy hiểm đáng nói, toàn bộ quá trình đều là nước chảy thành sông, lộ ra có chút bình tĩnh.
Sáu khỏa anh đan vừa sinh đi ra, tiên lực của Mộ Hàn liền bắt đầu kịch liệt tăng lên.
Sau khi tu vị khóa nhập Võ đạo tiên cảnh, coi như là Thiên Anh lột xác thành công, cũng không có khả năng lại để cho tu vị cảnh giới của Mộ Hàn như trước kia kịch liệt nhảy lên, dù sao Tiên cảnh ngũ trọng, mỗi hai trọng ở giữa chênh lệch đều phi thường to lớn, có thể từ Giới Không Cảnh đỉnh phong đột phá đến Hỗn Nguyên Cảnh, Mộ Hàn đã phi thường thỏa mãn.
Đạt tới Hỗn Nguyên Cảnh, Tiên Vực của Mộ Hàn lại xuất hiện biến hóa rất nhỏ, trong tâm cung đoàn khí tức màu tím nồng đậm kia đã trở nên càng thêm co lại.
Nhưng mà, trong Tiên Vực ẩn chứa Thôn Phệ Chi Lực chẳng những không có giảm bớt, ngược lại bạo tăng vô số lần.
- Hiện tại nếu cùng Diệp Phù Đồ giao thủ, hắn tuyệt đối không có khả năng đào thoát!
Đáy lòng Mộ Hàn dâng lên một cỗ tự tin mãnh liệt.
- Mới Thiên Anh Lục Biến, ngươi liền đến được Hỗn Nguyên Cảnh, chờ đến Thiên Anh Cửu Biến, ngươi tuyệt đối có thể đạt tới Thiên Nhân Cảnh. . . Mộ Hàn, thời gian kế tiếp, ngươi cái gì cũng không làm, chỉ cần tìm kiếm lực lượng đủ mức tiến hành Thiên Anh lột xác là được rồi.
Tử Linh cũng là vui vô cùng nói.
- Đương nhiên, Hỗn Độn Tiên Pháp vẫn phải tiếp tục tu luyện, ta đề nghị ngày sau lúc ngươi trùng kích Hư Thiên Thần Kiều lại dung hợp ngũ đại pháp thân.
- Nói như vậy, muốn cho Ngũ Hành Chân Linh Pháp Thể lột xác thành Hỗn Độn Tiên Thể, chẳng phải là càng thêm khó khăn?
Mộ Hàn có chút chần chờ.
- Khó khăn là khó khăn, lại có thể cho ngươi tỷ lệ thành công vượt qua Hư Thiên Thần Kiều gia tăng thật lớn.
. . .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.