Chương 129: Thành Bạch Long. (1)
Độc Du
04/09/2014
- Xì xào xì xào . . .
Những lời này của lão còn chưa dứt thì luyện võ trường đã trở nên như đàn chim sẻ ngậm mỏ không phát ra một tiếng động.
Bọn họ phần lớn đều là tu sĩ võ đạo Yên Hà Cảnh, Bách Khiếu Cảnh, thậm chí còn có mấy người là Đại Thông Cảnh. Lấy thực lực như vậy đi khiêu chiến cao thủ Ngọc Xu Cảnh thì hy vọng chiến thắng sẽ xa vời.
Thấy sau một lúc lâu cũng không có người nào lên tiếng, Mộ Huyền Vũ mới cao giọng quát:
- Nếu không ai khiêu chiến, vậy thì danh sách thi võ lần này liền xem như đến đây đã được định ra. Mọi người tiếp tục tu luyện, đào quặng. Tinh Hà, bảy người các ngươi hiện tại liền quay về thành Liệt Sơn, chuẩn bị sẵn sàng. Sáng sớm ngày mai sẽ xuất phát đi tới thành Bạch Long.
- Vâng!
Trong luyện võ trường mọi người lập tức giải tán, về phần Mộ Tinh Vũ đang té xỉu thì được Tứ trưởng lão mang theo rời đi. . .
. . .
Thành Liệt Sơn.
Sau vài phần mười canh giờ , bóng dáng của Đại trưởng lão Mộ Huyền Vũ đột nhiên xuất hiện ở Liệt Sơn trong một điện phủ rộng rãi theo phong cách cổ xưa. Giờ phút này, tại vị trí trung tâm điện phủ , một bóng người khôi ngô cao lớn đang lẳng lặng ngồi ở trên đệm cói bồ đoàn, gương mặt với những đường nét kiên cường, rất có khí thế không giận mà uy.
Lão là tộc trưởng Mộ gia Mộ Thanh Sơn.
- Huyền Vũ trưởng lão, danh sách đã được công bố ?
Giống như đã nhận ra động tĩnh, Mộ Thanh Sơn đột nhiên mở mắt, nhìn Mộ Huyền Vũ đang nhẹ nhàng thanh thản đi tới
- Vậy nó có đưa ra khiêu chiến với người trong danh sách?
- Quả nhiên như tộc trưởng dự liệu.
Đang khi nói chuyện, Mộ Huyền Vũ đã ngồi xếp bằng đối diện với Mộ Thanh Sơn.
Mộ Thanh Sơn bùi ngùi thở dài nói:
- Xem ra quả nhiên nó đã có lòng thoát ly Mộ gia. Thế Tộc Minh Hội được tổ chức tại thành Bạch Long, rời xa Liệt Sơn. Đó đích thật là một cơ hội tốt.
Mộ Huyền Vũ cũng có hơi nhíu mày:
- Chỉ từ một lần khiêu chiến liền đưa ra phán đoán như vậy, tộc trưởng liệu có phải là hơi quá mức võ đoán chăng?
- Không.
Mộ Thanh Sơn cũng liền lắc đầu, trầm giọng nói
- Mộ Hàn say mê tu luyện, một lượng lớn Tử Tinh Thạch trong Tinh Vân động đối với hắn có lực hấp dẫn lớn lao. Nếu mà chưa đạt tới Không Cốc Cảnh, nói không chừng mười ngày nửa tháng hắn cũng sẽ không ra khỏi động. Hiện nay hắn lại có thể nhịn được trước sự mê hoặc của Tử Tinh Thạch, mặc dù là khiêu chiến cũng muốn thu được suất tiến vào danh sách thi võ, chẳng phải kỳ quái sao? Nhìn hành động dĩ vãng thì nó tham gia thi võ Minh Hội, cũng không phải vì nghĩ đến làm cho gia tộc vẻ vang, giúp gia tộc tranh cướp lấy lợi ích. Vậy chỉ có thể là muốn mượn cơ hội bỏ trốn.
Nói xong lời cuối cùng, Mộ Thanh Sơn không nhịn được hừ lạnh lên tiếng.
Khẽ hít vào một hơi, ánh mắt Mộ Thanh Sơn trở nên nghiêm nghị vô cùng
- Nếu hắn muốn tham gia, vậy thì để cho hắn tham gia tốt cũng được. Với thực lực hiện nay của hắn, sẽ có trợ lực rất lớn đối với việc Mộ gia chúng ta đánh sâu vào ba vị trí hàng đầu. Có điều sau khi rời khỏi thành Liệt Sơn , cần phải lúc nào cũng chú ý tới nhất cử nhất động của nghiệt chủng này. Tuyệt đối không thể để cho hắn chạy thoát!
- U u. . .
Mộ Huyền Vũ im lặng gật đầu.
Nói cho cùng, đối với Mộ gia thì Mộ Hàn không có bất cứ lòng trung thành nào, nguyên nhân có lẽ nằm ở chỗ vị tộc trưởng Mộ gia. Nếu như trong mười năm vừa qua, Mộ Thanh Sơn có thể san sẻ một phần yêu thương đối với hai người Mộ Tinh Hà, Mộ Tinh Lăng cho Mộ Hàn, thì cho tới bây giờ cũng sẽ không gây ra tình trạng thế này !
Mùa hè đã tới, khí trời càng ngày càng nóng bức, cùng với Thế Tộc Minh Hội mười năm tổ chức một lần đang ngày càng tới gần, thành Bạch Long như một tòa đệ nhất đại thành của Việt Quốc cũng bắt đầu trở nên càng ngày càng náo nhiệt. Người của mười đại thế tộc đến từ các thành trì Việt Quốc cũng đã lần lượt đi tới quốc đô, bên trong thành Bạch Long nhất thời có các cao thủ tụ tập.
- Thành Bạch Long, rốt cục đã đến !
Từ xa nhìn tới tòa thành trì kéo dài vắt ngang dãy núi, trong mắt Mộ Hàn hiện lên một tia kinh ngạc. Thành Bạch Long này có địa hình cực kỳ kỳ lạ.Nó tọa lạc ở trong một khe núi lớn hẹp dài, vì thế nhà cửa dày đặc liền dọc theo khe núi này mà uốn lượn về phía trước. Nhìn qua liền giống như một con Cự Long trông rất sống động.
- Đúng vậy, ta cũng là lần đầu tiên tới thành Bạch Long, không nghĩ tới chỉ đi trên đường liền mất đến bảy ngày!
Mộ Thiết Đường vung nắm đấm to như cái bát lớn, trên khuôn mặt ngăm đen cũng là sự hưng phấn khó nén nổi.
- Đừng có lằng nhằng, vào thành nhanh lên một chút.
Một khuôn mặt tựa như khô lâu đột nhiên lọt vào giữa tầm mắt của hai người, đó cũng là Tứ trưởng lão Mộ Thiết Giang vừa xoay mình lại trầm giọng quát hai người đã tụt lại phía sau gần mười thước.
Nghe thấy vậy, hai người vội vàng tăng tốc bước đi nhanh hơn.
Chỉ tiếp tục đi về phía trước được mấy thước, ánh mắt của Mộ Hàn liền bắt đầu có hơi chớp động. Đột nhiên hắn phát hiện một hiện tượng kỳ dị. Lúc này mặc dù đã là sẩm tối, thế nhưng dưới ánh nắng chiều chiếu rọi thì sắc trời chung quanh vẫn còn có hơi sáng sủa. Tuy nhiên ở phía bắc thành Bạch Long lại có một vùng trời cũng đang bóng tối dày đặc.
Đó là. . . Hắc Yểm Sâm Lâm?
Trong lòng Mộ Hàn hơi nhảy lên. Ở bên ngoài thành Bạch Long cũng có một chỗ tương tự với Hắc Ma Cốc. Đó chính là khu vực được người Việt Quốc gọi là Hắc Yểm Sâm Lâm. So sánh với Hắc Ma Cốc, nó chiếm cứ không gian càng rộng lớn hơn nhiều. Bây giờ nhìn lại, hẳn Hắc Yểm Sâm Lâm tất nhiên chính là cả một vùng đen tuyền kia ở phía bắc thành Bạch Long .
Nỗi ám ảnh đập ngay vào mắt, những mối nghi ngờ trong lòng Mộ Hàn đã bị nén xuống rất lâu lại bị khơi lên. Pháp La Thiên Vực, Độc Long Thú Tôn, Cổ Thần Âm. . .
Không biết liệu bên trong Hắc Yểm Sâm Lâm có phải là cũng có gì đó tương tự như Hắc Ma cổ điện hay không. Liệu có phải cũng có Vực Ngoại Hắc Ma bị phong ấn giống như Độc Long Thú Tôn hay không?
Nếu mà có cơ hội, nhất định phải tiến vào Hắc Yểm Sâm Lâm nhìn một chút.
Trong lòng Mộ Hàn bắt đầu ngo ngoe dao động, đầu óc tức thì bắt đầu nhanh chóng vận chuyển. Qua một hồi thật lâu sau hắn mới che giấu tâm thần, lại phát hiện chính mình đã có chút bất tri bất giác đi theo đội ngũ Mộ gia vào thành Bạch Long.
Lần này tu sĩ Mộ gia tham gia ngoại trừ bảy vị đệ tử trẻ tuổi tham gia thi võ Minh Hội như đám Mộ Hàn, Mộ Thiết Đường và Mộ Tinh Hà thì vẫn còn có Đại trưởng lão Mộ Huyền Vũ, Tam trưởng lão Mộ Thanh Hải, Tứ trưởng lão Mộ Thiết Giang, Lục trưởng lão Mộ Phi Tiên cùng với mấy vị cao thủ Mộ gia cấp bậc Không Cốc Cảnh khác.
Trong đó cũng có Nhị Chấp Sự Ngoại Sự Đường của Mộ gia Mộ Phi Hổ.
Trong thời gian đi đường bảy ngày này, Mộ Hàn cho dù đi tới chỗ nào thì cũng có hai con mắt của Mộ Phi Hổ đang hung hăng nhìn chăm chú hắn.
Những lời này của lão còn chưa dứt thì luyện võ trường đã trở nên như đàn chim sẻ ngậm mỏ không phát ra một tiếng động.
Bọn họ phần lớn đều là tu sĩ võ đạo Yên Hà Cảnh, Bách Khiếu Cảnh, thậm chí còn có mấy người là Đại Thông Cảnh. Lấy thực lực như vậy đi khiêu chiến cao thủ Ngọc Xu Cảnh thì hy vọng chiến thắng sẽ xa vời.
Thấy sau một lúc lâu cũng không có người nào lên tiếng, Mộ Huyền Vũ mới cao giọng quát:
- Nếu không ai khiêu chiến, vậy thì danh sách thi võ lần này liền xem như đến đây đã được định ra. Mọi người tiếp tục tu luyện, đào quặng. Tinh Hà, bảy người các ngươi hiện tại liền quay về thành Liệt Sơn, chuẩn bị sẵn sàng. Sáng sớm ngày mai sẽ xuất phát đi tới thành Bạch Long.
- Vâng!
Trong luyện võ trường mọi người lập tức giải tán, về phần Mộ Tinh Vũ đang té xỉu thì được Tứ trưởng lão mang theo rời đi. . .
. . .
Thành Liệt Sơn.
Sau vài phần mười canh giờ , bóng dáng của Đại trưởng lão Mộ Huyền Vũ đột nhiên xuất hiện ở Liệt Sơn trong một điện phủ rộng rãi theo phong cách cổ xưa. Giờ phút này, tại vị trí trung tâm điện phủ , một bóng người khôi ngô cao lớn đang lẳng lặng ngồi ở trên đệm cói bồ đoàn, gương mặt với những đường nét kiên cường, rất có khí thế không giận mà uy.
Lão là tộc trưởng Mộ gia Mộ Thanh Sơn.
- Huyền Vũ trưởng lão, danh sách đã được công bố ?
Giống như đã nhận ra động tĩnh, Mộ Thanh Sơn đột nhiên mở mắt, nhìn Mộ Huyền Vũ đang nhẹ nhàng thanh thản đi tới
- Vậy nó có đưa ra khiêu chiến với người trong danh sách?
- Quả nhiên như tộc trưởng dự liệu.
Đang khi nói chuyện, Mộ Huyền Vũ đã ngồi xếp bằng đối diện với Mộ Thanh Sơn.
Mộ Thanh Sơn bùi ngùi thở dài nói:
- Xem ra quả nhiên nó đã có lòng thoát ly Mộ gia. Thế Tộc Minh Hội được tổ chức tại thành Bạch Long, rời xa Liệt Sơn. Đó đích thật là một cơ hội tốt.
Mộ Huyền Vũ cũng có hơi nhíu mày:
- Chỉ từ một lần khiêu chiến liền đưa ra phán đoán như vậy, tộc trưởng liệu có phải là hơi quá mức võ đoán chăng?
- Không.
Mộ Thanh Sơn cũng liền lắc đầu, trầm giọng nói
- Mộ Hàn say mê tu luyện, một lượng lớn Tử Tinh Thạch trong Tinh Vân động đối với hắn có lực hấp dẫn lớn lao. Nếu mà chưa đạt tới Không Cốc Cảnh, nói không chừng mười ngày nửa tháng hắn cũng sẽ không ra khỏi động. Hiện nay hắn lại có thể nhịn được trước sự mê hoặc của Tử Tinh Thạch, mặc dù là khiêu chiến cũng muốn thu được suất tiến vào danh sách thi võ, chẳng phải kỳ quái sao? Nhìn hành động dĩ vãng thì nó tham gia thi võ Minh Hội, cũng không phải vì nghĩ đến làm cho gia tộc vẻ vang, giúp gia tộc tranh cướp lấy lợi ích. Vậy chỉ có thể là muốn mượn cơ hội bỏ trốn.
Nói xong lời cuối cùng, Mộ Thanh Sơn không nhịn được hừ lạnh lên tiếng.
Khẽ hít vào một hơi, ánh mắt Mộ Thanh Sơn trở nên nghiêm nghị vô cùng
- Nếu hắn muốn tham gia, vậy thì để cho hắn tham gia tốt cũng được. Với thực lực hiện nay của hắn, sẽ có trợ lực rất lớn đối với việc Mộ gia chúng ta đánh sâu vào ba vị trí hàng đầu. Có điều sau khi rời khỏi thành Liệt Sơn , cần phải lúc nào cũng chú ý tới nhất cử nhất động của nghiệt chủng này. Tuyệt đối không thể để cho hắn chạy thoát!
- U u. . .
Mộ Huyền Vũ im lặng gật đầu.
Nói cho cùng, đối với Mộ gia thì Mộ Hàn không có bất cứ lòng trung thành nào, nguyên nhân có lẽ nằm ở chỗ vị tộc trưởng Mộ gia. Nếu như trong mười năm vừa qua, Mộ Thanh Sơn có thể san sẻ một phần yêu thương đối với hai người Mộ Tinh Hà, Mộ Tinh Lăng cho Mộ Hàn, thì cho tới bây giờ cũng sẽ không gây ra tình trạng thế này !
Mùa hè đã tới, khí trời càng ngày càng nóng bức, cùng với Thế Tộc Minh Hội mười năm tổ chức một lần đang ngày càng tới gần, thành Bạch Long như một tòa đệ nhất đại thành của Việt Quốc cũng bắt đầu trở nên càng ngày càng náo nhiệt. Người của mười đại thế tộc đến từ các thành trì Việt Quốc cũng đã lần lượt đi tới quốc đô, bên trong thành Bạch Long nhất thời có các cao thủ tụ tập.
- Thành Bạch Long, rốt cục đã đến !
Từ xa nhìn tới tòa thành trì kéo dài vắt ngang dãy núi, trong mắt Mộ Hàn hiện lên một tia kinh ngạc. Thành Bạch Long này có địa hình cực kỳ kỳ lạ.Nó tọa lạc ở trong một khe núi lớn hẹp dài, vì thế nhà cửa dày đặc liền dọc theo khe núi này mà uốn lượn về phía trước. Nhìn qua liền giống như một con Cự Long trông rất sống động.
- Đúng vậy, ta cũng là lần đầu tiên tới thành Bạch Long, không nghĩ tới chỉ đi trên đường liền mất đến bảy ngày!
Mộ Thiết Đường vung nắm đấm to như cái bát lớn, trên khuôn mặt ngăm đen cũng là sự hưng phấn khó nén nổi.
- Đừng có lằng nhằng, vào thành nhanh lên một chút.
Một khuôn mặt tựa như khô lâu đột nhiên lọt vào giữa tầm mắt của hai người, đó cũng là Tứ trưởng lão Mộ Thiết Giang vừa xoay mình lại trầm giọng quát hai người đã tụt lại phía sau gần mười thước.
Nghe thấy vậy, hai người vội vàng tăng tốc bước đi nhanh hơn.
Chỉ tiếp tục đi về phía trước được mấy thước, ánh mắt của Mộ Hàn liền bắt đầu có hơi chớp động. Đột nhiên hắn phát hiện một hiện tượng kỳ dị. Lúc này mặc dù đã là sẩm tối, thế nhưng dưới ánh nắng chiều chiếu rọi thì sắc trời chung quanh vẫn còn có hơi sáng sủa. Tuy nhiên ở phía bắc thành Bạch Long lại có một vùng trời cũng đang bóng tối dày đặc.
Đó là. . . Hắc Yểm Sâm Lâm?
Trong lòng Mộ Hàn hơi nhảy lên. Ở bên ngoài thành Bạch Long cũng có một chỗ tương tự với Hắc Ma Cốc. Đó chính là khu vực được người Việt Quốc gọi là Hắc Yểm Sâm Lâm. So sánh với Hắc Ma Cốc, nó chiếm cứ không gian càng rộng lớn hơn nhiều. Bây giờ nhìn lại, hẳn Hắc Yểm Sâm Lâm tất nhiên chính là cả một vùng đen tuyền kia ở phía bắc thành Bạch Long .
Nỗi ám ảnh đập ngay vào mắt, những mối nghi ngờ trong lòng Mộ Hàn đã bị nén xuống rất lâu lại bị khơi lên. Pháp La Thiên Vực, Độc Long Thú Tôn, Cổ Thần Âm. . .
Không biết liệu bên trong Hắc Yểm Sâm Lâm có phải là cũng có gì đó tương tự như Hắc Ma cổ điện hay không. Liệu có phải cũng có Vực Ngoại Hắc Ma bị phong ấn giống như Độc Long Thú Tôn hay không?
Nếu mà có cơ hội, nhất định phải tiến vào Hắc Yểm Sâm Lâm nhìn một chút.
Trong lòng Mộ Hàn bắt đầu ngo ngoe dao động, đầu óc tức thì bắt đầu nhanh chóng vận chuyển. Qua một hồi thật lâu sau hắn mới che giấu tâm thần, lại phát hiện chính mình đã có chút bất tri bất giác đi theo đội ngũ Mộ gia vào thành Bạch Long.
Lần này tu sĩ Mộ gia tham gia ngoại trừ bảy vị đệ tử trẻ tuổi tham gia thi võ Minh Hội như đám Mộ Hàn, Mộ Thiết Đường và Mộ Tinh Hà thì vẫn còn có Đại trưởng lão Mộ Huyền Vũ, Tam trưởng lão Mộ Thanh Hải, Tứ trưởng lão Mộ Thiết Giang, Lục trưởng lão Mộ Phi Tiên cùng với mấy vị cao thủ Mộ gia cấp bậc Không Cốc Cảnh khác.
Trong đó cũng có Nhị Chấp Sự Ngoại Sự Đường của Mộ gia Mộ Phi Hổ.
Trong thời gian đi đường bảy ngày này, Mộ Hàn cho dù đi tới chỗ nào thì cũng có hai con mắt của Mộ Phi Hổ đang hung hăng nhìn chăm chú hắn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.