Vũ Vương

Chương 434: Thập Nhị Đô Thiên Tỏa Hồn Pháp Trận. (2)

Độc Du

22/09/2014

Trên trời cao, Mộ Hàn nghe vậy mà trong lòng cũng là dị thường nghi hoặc. Đại Địa Ma Long kia tàn phá bừa bãi Thái Huyền Thiên Vực, đám người Cổ Thần Âm sau khi vây khốn lại không dám lấy đi tính mạng nó. Đây là vì duyên cớ gì? Trong tích tắc này, Mộ Hàn lại nghĩ tới Độc Long Thú Tôn và vợ chồng Xà Long Thú Tôn. Với thực lực của đám người Cổ Thần Âm, hoàn toàn có khả năng giết chết toàn bộ bọn chúng. Tuy nhiên, bọn chúng đồng dạng chỉ là bị phong ấn, mà không có bị giết chết.

Phương diện này đến tột cùng che giấu bí ẩn như thế nào?

- Muốn chém tận giết tuyệt chúng ta? Cũng phải nhìn ngươi có bản lĩnh thoát khốn hay không !

Cổ Thần Âm trên mặt ẩn hiện cơn tức giận, đóa hoa Tuyết Liên trên trời cao tiếp tục sa xuống. Tốc độ càng lúc càng nhanh, cùng với việc bao trùm thì cảm giác bị đè nén cũng là trở nên càng tỏ ra khủng bố. Độ cao mà Đại Địa Ma Long gồng mình lên đang không ngừng giảm bớt. Không được một phần mười canh giờ, nó đúng là ngay cả nhảy lên đều phi thường khó khăn.

- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!. . .

Đại Địa Ma Long ra sức giãy dụa thân hình. Cái đuôi vĩ đại điên cuồng cuốn lấy chung quanh trụ ngọc khổng lồ. Những tiếng va đập kịch liệt vang lên liên tiếp. Nhưng bất kể nó va đập như thế nào, mười hai cây trụ ngọc lớn lại thủy chung như Định Hải Thần Châm, vẫn không nhúc nhích mà đứng lặng im hồi lâu bên trong Thiên mạch, không hề rung động chút nào.

- Hống! Hống! Hống! Hống! Hống! Hống!

Tiếng rống của Đại Địa Ma Long càng ngày càng bén nhọn, nhưng cùng với Bạch Liên ấn rớt xuống, biên độ lắc lư của thân thể nó lại càng ngày càng nhỏ, nhưng hai cái chân trước to lớn xù xì lại vẫn còn kiên cường chống lại.

- Đô Thiên Linh Trụ, cố phách toả hồn, ngưng!

Cổ Thần Âm chợt quát mạnh mẽ , "Bạch Liên ấn" rồi đột nhiên đình chỉ thế hạ xuống. Cùng với mười hai câu trụ ngọc bích thật lớn kia đang bắt đầu nhanh chóng xoay tròn tít mù. Khí tức mù sương liền tràn ngập bên trong không gian giữa các cây trụ lớn. Đúng là nó trở nên càng ngày càng đậm đặc, chỉ là trong thời gian chốc lát, thân hình của Đại Địa Ma Long cũng chỉ còn như một bóng dáng mơ hồ.

- Hống! Hống! Hống! Hống! Hống! Hống!



Đại Địa Ma Long giống như đã hoàn toàn không thể động đậy. Mặc dù nó vẫn đang không ngừng gầm rú, nhưng Mộ Hàn lại phát hiện, trong âm thanh của nó đã lộ ra sự kinh hoảng.

Không được một phần mười canh giờ, mười hai cây trụ lớn đột nhiên yên lặng.

Khí tức trắng xóa bên trong phiến không gian kia cũng lập tức biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi. Ở trên Thiên mạch phía dưới Mộ Hàn, thân thể Đại Địa Ma Long đúng là đã hóa thành một pho tượng điêu khắc to lớn dài đến mấy ngàn thước , đầu ngẩng cao, nhe răng lè lưỡi, cái chân trước to lớn xù xì chống đỡ cao cao. So cùng hình dáng bên trong Hắc Ma Điện thì hoàn toàn giống hệt.

Giờ khắc này, Mộ Hàn đột nhiên hiểu được. Những pho tượng điêu khắc mãnh thú bên trong Hắc Ma Điện này , tất cả đều là từ chính thân hình mãnh thú đọng lại mà thành.

- Hống! Hống! Hống! Hống! Hống! Hống!

Ở trên pho tượng điêu khắc cực lớn, hư ảnh của Đại Địa Ma Long đột nhiên hiển lộ ra ngoài. Nó gầm rú giãy dụa kịch liệt. Hư ảnh này chính là linh hồn của Đại Địa Ma Long.

- Bạch Liên ấn, phong!

Cổ Thần Âm bỗng dưng quát khẽ, đóa hoa Tuyết Liên kia trên trời cao chợt rớt xuống. Nó khắc vào bên trong thân thể vàng tươi kia của mãnh thú. Chỉ có điều là trong mấy giây ngắn ngủi, linh hồn của Đại Địa Ma Long kia liền kêu rên một tiếng rồi chìm vào bên trong pho tượng điêu khắc , hoàn toàn không còn động tĩnh gì nữa. Đóa hoa Tuyết Liên kia cũng thu dần vầng ánh sáng lấp lánh lại .

- Cuối cùng đã phong ấn xong Hắc Ma thần thú này !

Nữ nhân trung niên kia như trút được gánh nặng thở ra một hơi. Nhưng ngay sau đó, gương mặt trắng như tuyết liền phồng căng đến đỏ bừng, máu tươi chợt điên cuồng phun ra từ trong miệng. Giờ khắc này, lực lượng trong cơ thể bà ta thật giống như đột nhiên bị lấy ra hết sạch, cũng khó có thể Ngự Hư đứng thẳng nữa, thân hình yểu điệu thẳng tắp ngã nhào về phía mặt đất mà rơi xuống.

- Phốc! Phốc! Phốc. . .



Cùng thời khắc đó, lại có chín đạo bóng dáng rơi xuống.

Cổ Thần Âm và Cự Nhân kia có tu vi tối cao, miễn cưỡng chống lại không có thổ huyết, nhưng cũng giống như uống rượu , lắc la lắc lư mà rớt xuống về phía mặt đất. Hai chân vừa mới bước lên thực địa, hai người liền cũng không chống đỡ nổi nữa. Cứ thế đặt mông ngồi dưới đất rồi bắt đầu từng ngụm từng ngụm mà thở dốc. Thế nhưng mười người còn lại thì đã hoàn toàn hôn mê bất tỉnh.

- Xảy ra cái gì?

Thấy biến cố xảy ra bất thình lình, Mộ Hàn liên tục xuất hiện những nỗi nghi ngờ. Hắn đang muốn quan sát tỉ mỉ một phen thì hình ảnh trước mắt đột nhiên méo mó kịch liệt. Chỉ trong tích tắc, Mộ Hàn chỉ cảm thấy tầm mắt chợt sáng bừng, lập tức liền phát hiện chính mình chính đang ngồi xếp bằng ngay ngắn ở trong cánh hoa "Bạch Liên ấn" , đúng là trở lại Hắc Ma Điện.

Ánh mắt Mộ Hàn vừa chuyển, thì Tiêu Tố Ảnh, Cơ Vân Thiền, Hoa Hải và Văn Nhân Tinh Nhược ở ngay bên cạnh cơ hồ đồng thời tỉnh dậy, trong mắt đều lưu lại rung động lộ rõ.

Do Lệ Thu Thủy ra hiệu, năm người cố kìm nén sự kinh ngạc trong lồng ngực rồi đi ra khỏi Bạch Liên ấn. Ngay sau đó liền lại có năm tên tu sĩ khác đi vào.

Khe khẽ thở phào một hơi, Mộ Hàn trở lại đám người.

Đã tiếp thu xong những hình ảnh rung động trong Bạch Liên ấn , bây giờ lại lần nữa đánh giá tòa Hắc Ma Điện này, Mộ Hàn lập tức có phát hiện mới. Sau khi thân hình to lớn đồ sộ của Đại Địa Ma Long đọng lại thành pho tượng điêu khắc, hẳn là liền không có lại di động. Điều này liền có ý nghĩa, Hắc Ma Điện là kiến tạo trên Thiên mạch của Thái Huyền Thiên Vực. Mà khởi động mười hai cây trụ lớn ở Hắc Ma Điện này, có lẽ chúng chính là mười hai cây cột Đô Thiên Linh Trụ đã cùng Bạch Liên ấn phong ấn Đại Địa Ma Long kia.

Chỉ là, trong lòng Mộ Hàn đồng thời lại nổi lên nghi hoặc lớn hơn nữa.

Sau khi phong ấn Đại Địa Ma Long xong, trong số mười hai vị cường giả lại có mười người thổ huyết hôn mê. Tình trạng của Cổ Thần Âm và kia Cự Nhân kia cũng cực kì xấu. Cái này rốt cuộc là vì duyên cớ gì. Chẳng lẽ Đô Thiên Linh Trụ mà bọn họ mang theo trước đây không thể phá tan mất tất cả kình đạo của Đại Địa Ma Long , khiến cho bọn họ bị nội thương?

Hơn nữa Đại Địa Ma Long kia rốt cuộc có thực lực gì, mà có thể khiến cho đám người Cổ Thần Âm chỉ dám phong ấn nó mà không phải hoàn toàn giết chết. Nói không chừng nó có hậu trường mà đám người Cổ Thần Âm cũng không trêu chọc nổi , lúc này mới không dám xuống tay hạ sát? Nhưng nếu như hậu trường của nó thật sự cường đại như vậy, thì tại sao lại bị đuổi ra khỏi Pháp La Thiên Vực?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Vũ Vương

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook