Chương 652: Thủy Mang Thiên Kiếm
Độc Du
19/11/2014
- Hoàn hảo, hoàn hảo, ta còn tưởng rằng La Thành càng không ngừng thắng liên tiếp mười sáu trận chứ!
- Xem ra La Thành sư đệ cũng không phải làm bằng sắt.
- Cũng không biết mười trận luận bàn vừa rồi kia, La Thành tiêu hao đến tột cùng nhiều tới đâu. Sáu trận kế tiếp thì đối thủ đều là cao thủ Linh Trì Lục Trọng Thiên. Nếu như hắn tiêu hao quá mức, hai khắc canh giờ chỉ sợ rất khó khôi phục.
. . .
Dưới Võ Phong Thai, không ít người có tâm tình cũng giống như Hỗ Tinh Vân. Mộ Hàn đột nhiên yêu cầu nghỉ ngơi hai khắc chung, khiến cho bọn họ mơ hồ có loại cảm giác như trút được gánh nặng. Mặc dù tất cả mọi người là đệ tử Chân Vũ Thánh Sơn, nhưng từng nhánh không giống nhau. Mộ Hàn quá mức xuất sắc, sẽ tạo thành áp lực không nhỏ cho đệ tử lục Phong khác.
Thu hết dáng vẻ của các đệ tử Nội Sơn ở chung quanh vào trong mắt, trong lòng Mộ Hàn cười một tiếng. Ánh mắt nửa cố tình nửa vô ý xẹt qua phía tây Võ Phong Thai, rồi sau đó lẳng lặng ngồi xuống.
- La Thành, tu vi của ngươi đúng là vẫn còn quá yếu!
Phía tây Võ Phong Thai, trên khuôn mặt tuấn tú của Lâm Ngọc Bạch hiện lên một vẻ dữ tợn. Trong lòng hung tợn bật thốt lên
- Liên tục mười lần thao túng Đạo Khí siêu phẩm, sự tiêu hao lực tâm thần nhất định phi thường lớn. Chỉ ngắn ngủi hai khắc canh giờ, tuyệt đối không thể hoàn toàn khôi phục. La Thành, một trận tiếp theo là ngươi sẽ thất bại không nghi ngờ!
- Sư tỷ, La sư đệ có phải hơi có điểm nguy hiểm hay không?
Tu Diệu Châu hơi nhíu mày, hạ giọng hỏi có hơi lo lắng.
- Chắc là không phải đến mức đó.
Yến Thu Mi cũng là có hơi không quá xác định.
Đối với Đạo Văn sư mà nói, dùng Ngự Khí công kích từ cự ly xa tự nhiên là thủ đoạn cường đại nhất . Nhưng mà thủ đoạn như vậy sẽ tiêu hao đại lượng pháp lực và lực tâm thần, La Thành khống chế điều khiển Đạo Khí siêu phẩm liên tục mười lần lấy yếu thắng mạnh. Với tu vi hiện tại của hắn, bản thân tuyệt đối không thể không có bất cứ tiêu hao gì.
- Cũng không biết hiện tại lực tâm thần và Mộc pháp lực của hắn vẫn còn còn sót lại bao nhiêu. Liệu hai khắc canh giờ có thể khôi phục lại được hay không? Nếu mà không kịp khôi phục lại được, vậy liền phiền toái !
Yến Thu Mi trong lòng thầm than, La Thành vẫn còn quá trẻ tuổi, không đủ lão luyện, không dừng lại chút nào mà liên tục thắng liên tiếp mười trận. Điều đó đích thật là đặc biệt hấp dẫn ánh mắt, làm rung động lòng người. Nhưng nếu không cẩn thận liền dễ dàng tạo thành loại cục diện tiến thoái lưỡng nan như lúc này. Nếu như hắn sau mỗi trận thắng đều dùng thời gian hai khắc canh giờ để nghỉ ngơi, khôi phục cần thiết thì hiện tại lực tâm thần và Mộc pháp lực còn sót lại của hắn coi như không đạt chín thành, thì cũng có tám phần. Sau đó lại nghỉ ngơi nửa khắc canh giờ nữa, liền có thể dùng trạng thái vô cùng tốt để bắt đầu trận luận bàn thứ mười một , nghênh chiến với đệ tử Thiên Tuyền Phong cấp Linh Trì Lục Trọng Thiên.
- Ai nha, phiền toái lớn!
Tiêu Cố cũng đột nhiên nghĩ tới điểm này nên vỗ đầu thật mạnh một cái. Hắn nhìn Mộ Hàn trên đài mà nói hơi có ảo não
- Sớm biết vậy thì vừa rồi liền nhắc nhở La sư đệ một phen, để cho hắn sau mỗi một trận thắng đều nghỉ ngơi một chút. Hiện tại với thời gian ít ỏi như vậy, La sư đệ sao có thể kịp khôi phục lại được đầy đủ.
Thu Hàn Mặc hồ nghi nói:
- Ta xem dáng vẻ của La sư đệ. Lực lượng tựa hồ tiêu hao cũng không đến mức quá dữ dội.
- Ánh mắt thấy vậy, nhưng không nhất định chuẩn xác.
Ân Vận cũng là có hơi lo lắng. La Thành quét sạch mặt mũi Thiên Tuyền Phong, hiện tại nhất định sẽ bị những đệ tử Thiên Tuyền Phong này hận thấu xương. Nếu mà bị thua như thế thì có thể sẽ nguy hiểm. Mặc dù không đến mức vứt bỏ tính mạng, nhưng nhất định sẽ rơi vào cảnh bị thương nặng, thậm chí Tâm Cung đều có khả năng bị phế. Đối với tu sĩ võ đạo mà nói, phế bỏ Tâm Cung, tuyệt đối là sống không bằng chết.
. . .
. . .
- Dịch sư huynh, đồ đệ bảo bối này của huynh, sợ là sắp không chống đỡ nổi .
- Cái đó không nhất định, nói không chừng hắn có thể lại thắng sáu trận nữa.
- Ha ha, hắn nếu có thể lại thắng sáu trận, ta liền tặng một viên 'Xuân Vũ Hóa Sinh Đan' cho huynh, chờ sau khi đệ tử kia của huynh đột phá đến Linh Trì Nhị Trọng Thiên thì lại dùng nó. Trong một tháng là có thể đạt tới Linh Trì Tam Trọng Thiên, đan dược như vậy có thể cũng không nhiều lắm thấy. Nhưng mà nếu như La Thành không thể thắng đến cuối cùng, thì huynh đưa lại gốc 'Cấm Ma Hoa' kia cho đệ.
- Hảo, Long sư đệ, ta đây trước hết thay mặt La Thành cám ơn đệ.
. . .
Trên đỉnh Thiên Xu Phong, bên trong một ngôi đền tang thương có phong cách cổ xưa, có năm bóng người ngồi xúm quanh thành một vòng. Mà ở giữa bọn họ là một cái Phương Thai nhỏ ( đài vuông) cao một thước , dài rộng mỗi chiều ước hai thước. Bề mặt của nó trắng ngần sáng bóng long lanh rực rỡ, giống như mài từ ngọc thạch mà thành. Hình ảnh hiện ra từ bên trong Phương Thai đúng là tình cảnh ở trên Võ Phong Thai .
. . .
- Đã đến giờ!
Hai khắc canh giờ thoáng cái lướt qua, âm thanh của Hỗ Tinh Vân chợt vang lên. Dưới vô số con mắt nhìn kỹ, Mộ Hàn rốt cục mở mắt, vươn vai đứng lên.
Tên đệ tử Thiên Tuyền Phong thấp gầy kia đã sớm nóng lòng muốn thử sức xem sao. Nghe thấy thế, người đã như lò xo vụt đứng lên. Đôi mắt ti hí hung hăng nhìn chăm chú Mộ Hàn, ánh mắt cực kỳ lạnh lẽo, phảng phất một con rắn độc ẩn núp trong bóng đêm, tùy thời chuẩn bị mổ một nhát trí mạng đối với con mồi.
- La Thành, Lận Tương, luận bàn bắt đầu.
Cơ hồ là trong khoảnh khắc hai chữ bắt đầu kia vừa thốt ra từ trong miệng Hỗ Tinh Vân, một đạo tia chớp đen nhỏ ti liền bắn nhanh ra từ mi tâm mà nhằm thẳng Mộ Hàn. Tia chớp đen này nhanh như sao băng, đúng là ngay cả tâm thần đều khó có thể nắm bắt. Trong khoảnh khắc, nó chỉ còn cách Mộ Hàn không tới ba mươi thước.
- Thủy Đạo Văn Sư!
Trong lòng Mộ Hàn cười lạnh một tiếng, nhưng hắn cũng không hề lại thao tác Sinh Tức Mộc Dương Đao. Chỉ là ý niệm khẽ nhúc nhích, Mặc Tâm Thần Thủy liền từ bên trong Tâm Cung tuôn trào ra. Chỉ có điều là do Mộ Hàn tận lực khống chế, Mặc Tâm Thần Thủy đang tràn ra này lại tất cả đều là khí tức của U Minh Hồn Thủy.
- Vút!
Thủy Linh mặc dù đã ở lại tại Vong Linh Thánh Điện, nhưng lực lượng Thủy thuộc tính trình độ cao nhất bên trong Tâm Cung của Mộ Hàn lại cũng vẫn dồi dào dị thường. Mặc Tâm Thần Thủy cuồn cuộn ùa ra như sóng lớn lúc vỡ đê, chỉ trong nháy mắt sau đó, một vùng trăm thước quanh người Mộ Hàn thật giống như đã hóa thành đại dương mênh mông với những cơn sóng triều cuộn lên mãnh liệt .
- Lực lượng Thủy thuộc tính trình độ cao nhất?
Biến hóa bất thình lình khiến cho Lận Tương ngẩn người. Hắn vốn tin tưởng mười phần, nhưng hiện dưới đáy lòng lại nổi lên một tia dự cảm không ổn.
- Xoẹt!
Có điều là chỉ trong chốc lát ngây người giật mình đó, tia chớp đen nhỏ xíu kia đã nhập vào Mặc Tâm Thần Thủy. Kình đạo do tia chớp đen phát tán ra đúng là đã xé rách ngay con sóng Mặc Tâm Thần Thủy đầu tiên thành ra hai nửa. Nhưng chỉ trong tích tắc, sóng triều càng mạnh mẽ hơn liền dồn ép ùa đến. Nó liền bao trùm tia chớp đen nhỏ nhoi đúng là chặt chẽ kín mít.
Ngay sau đó, Lận Tương liền không nhịn được mà sắc mặt đại biến.
Tại Chân Vũ Thánh Sơn, trình độ Luyện khí của Lận Tương mặc dù không so sánh được với ba người Lâm Ngọc Bạch, Mục Phong và Cầm Cơ, nhưng cũng không kém cỏi bao nhiêu. Hiện tại hắn đang thao tác cũng là một kiện Đạo Khí siêu phẩm, có tên gọi là Thủy Mang Thiên Kiếm, uy lực thập phần cường đại. Mà lại còn là hắn đặc biệt tự tay chế tạo ra theo trình độ thăng tiến của chính mình.
Nhưng giờ phút này, hắn lại phát hiện Đạo Văn bên trong Thủy Mang Thiên Kiếm lại bắt đầu tan rã rất nhanh, làm cho uy lực có khả năng thể hiện ra ngoài của món Đạo Khí siêu phẩm này giảm xuống cực nhanh.
Không có Đạo Văn, Thủy Mang Thiên Kiếm liền không khác gì cục sắt vụn.
- Rốt cuộc là loại lực lượng Thủy thuộc tính trình độ cao nhất này, không ngờ lại khủng bố như thế sao?
Lận Tương trong lòng bắt đầu kinh hoảng, thân hình lập tức lui mạnh, bắt đầu khàn giọng gào lên
- La Thành, ta. . .
Tuy nhiên, so với hắn thì tốc độ của Mặc Tâm Thần Thủy kia nhanh hơn.Chỉ trong thời gian ngắn là đã ùa tới, hắn thậm chí vẫn còn chưa kịp nói ra hai chữ chịu thua phía sau thì đã bị hoàn toàn chôn vùi.
- Vút!
Mặc Tâm Thần Thủy kia dấy lên kịch liệt cuồn cuộn, khí tức khủng bố ùn ùn không ngừng mà chập chùng dập dờn bồng bềnh lan ra, làm cho tâm thần mọi người chung quanh đều hơi bị rung động. Không được một hồi, âm thanh "vút" kia đột nhiên chấn động vang dội. Một bóng dáng thấp gầy lại bị phụt ra, mềm nhũn té xuống bên cạnh năm tên đệ tử Thiên Tuyền Phong khác ở sát đài.
- Trận luận bàn thứ mười một, đệ tử Thiên Tuyền Phong Lận Tương bại!
- Xem ra La Thành sư đệ cũng không phải làm bằng sắt.
- Cũng không biết mười trận luận bàn vừa rồi kia, La Thành tiêu hao đến tột cùng nhiều tới đâu. Sáu trận kế tiếp thì đối thủ đều là cao thủ Linh Trì Lục Trọng Thiên. Nếu như hắn tiêu hao quá mức, hai khắc canh giờ chỉ sợ rất khó khôi phục.
. . .
Dưới Võ Phong Thai, không ít người có tâm tình cũng giống như Hỗ Tinh Vân. Mộ Hàn đột nhiên yêu cầu nghỉ ngơi hai khắc chung, khiến cho bọn họ mơ hồ có loại cảm giác như trút được gánh nặng. Mặc dù tất cả mọi người là đệ tử Chân Vũ Thánh Sơn, nhưng từng nhánh không giống nhau. Mộ Hàn quá mức xuất sắc, sẽ tạo thành áp lực không nhỏ cho đệ tử lục Phong khác.
Thu hết dáng vẻ của các đệ tử Nội Sơn ở chung quanh vào trong mắt, trong lòng Mộ Hàn cười một tiếng. Ánh mắt nửa cố tình nửa vô ý xẹt qua phía tây Võ Phong Thai, rồi sau đó lẳng lặng ngồi xuống.
- La Thành, tu vi của ngươi đúng là vẫn còn quá yếu!
Phía tây Võ Phong Thai, trên khuôn mặt tuấn tú của Lâm Ngọc Bạch hiện lên một vẻ dữ tợn. Trong lòng hung tợn bật thốt lên
- Liên tục mười lần thao túng Đạo Khí siêu phẩm, sự tiêu hao lực tâm thần nhất định phi thường lớn. Chỉ ngắn ngủi hai khắc canh giờ, tuyệt đối không thể hoàn toàn khôi phục. La Thành, một trận tiếp theo là ngươi sẽ thất bại không nghi ngờ!
- Sư tỷ, La sư đệ có phải hơi có điểm nguy hiểm hay không?
Tu Diệu Châu hơi nhíu mày, hạ giọng hỏi có hơi lo lắng.
- Chắc là không phải đến mức đó.
Yến Thu Mi cũng là có hơi không quá xác định.
Đối với Đạo Văn sư mà nói, dùng Ngự Khí công kích từ cự ly xa tự nhiên là thủ đoạn cường đại nhất . Nhưng mà thủ đoạn như vậy sẽ tiêu hao đại lượng pháp lực và lực tâm thần, La Thành khống chế điều khiển Đạo Khí siêu phẩm liên tục mười lần lấy yếu thắng mạnh. Với tu vi hiện tại của hắn, bản thân tuyệt đối không thể không có bất cứ tiêu hao gì.
- Cũng không biết hiện tại lực tâm thần và Mộc pháp lực của hắn vẫn còn còn sót lại bao nhiêu. Liệu hai khắc canh giờ có thể khôi phục lại được hay không? Nếu mà không kịp khôi phục lại được, vậy liền phiền toái !
Yến Thu Mi trong lòng thầm than, La Thành vẫn còn quá trẻ tuổi, không đủ lão luyện, không dừng lại chút nào mà liên tục thắng liên tiếp mười trận. Điều đó đích thật là đặc biệt hấp dẫn ánh mắt, làm rung động lòng người. Nhưng nếu không cẩn thận liền dễ dàng tạo thành loại cục diện tiến thoái lưỡng nan như lúc này. Nếu như hắn sau mỗi trận thắng đều dùng thời gian hai khắc canh giờ để nghỉ ngơi, khôi phục cần thiết thì hiện tại lực tâm thần và Mộc pháp lực còn sót lại của hắn coi như không đạt chín thành, thì cũng có tám phần. Sau đó lại nghỉ ngơi nửa khắc canh giờ nữa, liền có thể dùng trạng thái vô cùng tốt để bắt đầu trận luận bàn thứ mười một , nghênh chiến với đệ tử Thiên Tuyền Phong cấp Linh Trì Lục Trọng Thiên.
- Ai nha, phiền toái lớn!
Tiêu Cố cũng đột nhiên nghĩ tới điểm này nên vỗ đầu thật mạnh một cái. Hắn nhìn Mộ Hàn trên đài mà nói hơi có ảo não
- Sớm biết vậy thì vừa rồi liền nhắc nhở La sư đệ một phen, để cho hắn sau mỗi một trận thắng đều nghỉ ngơi một chút. Hiện tại với thời gian ít ỏi như vậy, La sư đệ sao có thể kịp khôi phục lại được đầy đủ.
Thu Hàn Mặc hồ nghi nói:
- Ta xem dáng vẻ của La sư đệ. Lực lượng tựa hồ tiêu hao cũng không đến mức quá dữ dội.
- Ánh mắt thấy vậy, nhưng không nhất định chuẩn xác.
Ân Vận cũng là có hơi lo lắng. La Thành quét sạch mặt mũi Thiên Tuyền Phong, hiện tại nhất định sẽ bị những đệ tử Thiên Tuyền Phong này hận thấu xương. Nếu mà bị thua như thế thì có thể sẽ nguy hiểm. Mặc dù không đến mức vứt bỏ tính mạng, nhưng nhất định sẽ rơi vào cảnh bị thương nặng, thậm chí Tâm Cung đều có khả năng bị phế. Đối với tu sĩ võ đạo mà nói, phế bỏ Tâm Cung, tuyệt đối là sống không bằng chết.
. . .
. . .
- Dịch sư huynh, đồ đệ bảo bối này của huynh, sợ là sắp không chống đỡ nổi .
- Cái đó không nhất định, nói không chừng hắn có thể lại thắng sáu trận nữa.
- Ha ha, hắn nếu có thể lại thắng sáu trận, ta liền tặng một viên 'Xuân Vũ Hóa Sinh Đan' cho huynh, chờ sau khi đệ tử kia của huynh đột phá đến Linh Trì Nhị Trọng Thiên thì lại dùng nó. Trong một tháng là có thể đạt tới Linh Trì Tam Trọng Thiên, đan dược như vậy có thể cũng không nhiều lắm thấy. Nhưng mà nếu như La Thành không thể thắng đến cuối cùng, thì huynh đưa lại gốc 'Cấm Ma Hoa' kia cho đệ.
- Hảo, Long sư đệ, ta đây trước hết thay mặt La Thành cám ơn đệ.
. . .
Trên đỉnh Thiên Xu Phong, bên trong một ngôi đền tang thương có phong cách cổ xưa, có năm bóng người ngồi xúm quanh thành một vòng. Mà ở giữa bọn họ là một cái Phương Thai nhỏ ( đài vuông) cao một thước , dài rộng mỗi chiều ước hai thước. Bề mặt của nó trắng ngần sáng bóng long lanh rực rỡ, giống như mài từ ngọc thạch mà thành. Hình ảnh hiện ra từ bên trong Phương Thai đúng là tình cảnh ở trên Võ Phong Thai .
. . .
- Đã đến giờ!
Hai khắc canh giờ thoáng cái lướt qua, âm thanh của Hỗ Tinh Vân chợt vang lên. Dưới vô số con mắt nhìn kỹ, Mộ Hàn rốt cục mở mắt, vươn vai đứng lên.
Tên đệ tử Thiên Tuyền Phong thấp gầy kia đã sớm nóng lòng muốn thử sức xem sao. Nghe thấy thế, người đã như lò xo vụt đứng lên. Đôi mắt ti hí hung hăng nhìn chăm chú Mộ Hàn, ánh mắt cực kỳ lạnh lẽo, phảng phất một con rắn độc ẩn núp trong bóng đêm, tùy thời chuẩn bị mổ một nhát trí mạng đối với con mồi.
- La Thành, Lận Tương, luận bàn bắt đầu.
Cơ hồ là trong khoảnh khắc hai chữ bắt đầu kia vừa thốt ra từ trong miệng Hỗ Tinh Vân, một đạo tia chớp đen nhỏ ti liền bắn nhanh ra từ mi tâm mà nhằm thẳng Mộ Hàn. Tia chớp đen này nhanh như sao băng, đúng là ngay cả tâm thần đều khó có thể nắm bắt. Trong khoảnh khắc, nó chỉ còn cách Mộ Hàn không tới ba mươi thước.
- Thủy Đạo Văn Sư!
Trong lòng Mộ Hàn cười lạnh một tiếng, nhưng hắn cũng không hề lại thao tác Sinh Tức Mộc Dương Đao. Chỉ là ý niệm khẽ nhúc nhích, Mặc Tâm Thần Thủy liền từ bên trong Tâm Cung tuôn trào ra. Chỉ có điều là do Mộ Hàn tận lực khống chế, Mặc Tâm Thần Thủy đang tràn ra này lại tất cả đều là khí tức của U Minh Hồn Thủy.
- Vút!
Thủy Linh mặc dù đã ở lại tại Vong Linh Thánh Điện, nhưng lực lượng Thủy thuộc tính trình độ cao nhất bên trong Tâm Cung của Mộ Hàn lại cũng vẫn dồi dào dị thường. Mặc Tâm Thần Thủy cuồn cuộn ùa ra như sóng lớn lúc vỡ đê, chỉ trong nháy mắt sau đó, một vùng trăm thước quanh người Mộ Hàn thật giống như đã hóa thành đại dương mênh mông với những cơn sóng triều cuộn lên mãnh liệt .
- Lực lượng Thủy thuộc tính trình độ cao nhất?
Biến hóa bất thình lình khiến cho Lận Tương ngẩn người. Hắn vốn tin tưởng mười phần, nhưng hiện dưới đáy lòng lại nổi lên một tia dự cảm không ổn.
- Xoẹt!
Có điều là chỉ trong chốc lát ngây người giật mình đó, tia chớp đen nhỏ xíu kia đã nhập vào Mặc Tâm Thần Thủy. Kình đạo do tia chớp đen phát tán ra đúng là đã xé rách ngay con sóng Mặc Tâm Thần Thủy đầu tiên thành ra hai nửa. Nhưng chỉ trong tích tắc, sóng triều càng mạnh mẽ hơn liền dồn ép ùa đến. Nó liền bao trùm tia chớp đen nhỏ nhoi đúng là chặt chẽ kín mít.
Ngay sau đó, Lận Tương liền không nhịn được mà sắc mặt đại biến.
Tại Chân Vũ Thánh Sơn, trình độ Luyện khí của Lận Tương mặc dù không so sánh được với ba người Lâm Ngọc Bạch, Mục Phong và Cầm Cơ, nhưng cũng không kém cỏi bao nhiêu. Hiện tại hắn đang thao tác cũng là một kiện Đạo Khí siêu phẩm, có tên gọi là Thủy Mang Thiên Kiếm, uy lực thập phần cường đại. Mà lại còn là hắn đặc biệt tự tay chế tạo ra theo trình độ thăng tiến của chính mình.
Nhưng giờ phút này, hắn lại phát hiện Đạo Văn bên trong Thủy Mang Thiên Kiếm lại bắt đầu tan rã rất nhanh, làm cho uy lực có khả năng thể hiện ra ngoài của món Đạo Khí siêu phẩm này giảm xuống cực nhanh.
Không có Đạo Văn, Thủy Mang Thiên Kiếm liền không khác gì cục sắt vụn.
- Rốt cuộc là loại lực lượng Thủy thuộc tính trình độ cao nhất này, không ngờ lại khủng bố như thế sao?
Lận Tương trong lòng bắt đầu kinh hoảng, thân hình lập tức lui mạnh, bắt đầu khàn giọng gào lên
- La Thành, ta. . .
Tuy nhiên, so với hắn thì tốc độ của Mặc Tâm Thần Thủy kia nhanh hơn.Chỉ trong thời gian ngắn là đã ùa tới, hắn thậm chí vẫn còn chưa kịp nói ra hai chữ chịu thua phía sau thì đã bị hoàn toàn chôn vùi.
- Vút!
Mặc Tâm Thần Thủy kia dấy lên kịch liệt cuồn cuộn, khí tức khủng bố ùn ùn không ngừng mà chập chùng dập dờn bồng bềnh lan ra, làm cho tâm thần mọi người chung quanh đều hơi bị rung động. Không được một hồi, âm thanh "vút" kia đột nhiên chấn động vang dội. Một bóng dáng thấp gầy lại bị phụt ra, mềm nhũn té xuống bên cạnh năm tên đệ tử Thiên Tuyền Phong khác ở sát đài.
- Trận luận bàn thứ mười một, đệ tử Thiên Tuyền Phong Lận Tương bại!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.