Vừa Gặp Đã Yêu: Độc Sủng Vợ Bé Nhỏ
Chương 35: Đi Phỏng Vấn Còn Vấp Phải Xui Xẻo.
Vân Khởi Mặc Ly
26/04/2023
Mạc Tố Tình không nhịn được mà mỉm cười: "Ừ, mình thấy cũng rất giống!"
Gương mặt Lệnh Hề Dao đột nhiên than khóc, uất ức, khịt khịt mũi: "Tố Tình, mình biết cậu là xấu xa nhất! Lại còn bắt nạt mình.."
Mạc Tố Tình không nhịn được mà cười lớn: "Được rồi được rồi, mình đùa cậu thôi, nhanh chóng làm việc đi, đến giờ rồi, nếu không bà la sát lại muốn mắng người đó!"
Giọng nói của cô vừa tắt, Lưu Tư Mẫn liền từ phòng làm việc của giám đốc đi ra: "Mạc Tố Tình, giám đốc gọi cô vào phòng làm việc!"
Đúng là nói Tào Tháo, Tào Tháo đến luôn, Mạc Tố Tình đứng dậy với khuôn mặt đau khổ nhìn Lệnh Hề Dao: "Chắc chắn là mắng mình! Lần này mình thành nơi trút giận rồi!"
Lệnh Hề Dao cười đến không thở nổi, toàn thân run rẩy.
Cô nhịn cười, nhìn Mạc Tố Tình đi vào phòng làm việc của giám đốc.
Mạc Tố Tình mỉm cười đẩy cửa đi vào, thuận đưa tay đóng cửa lại.
"giám đốc, cô gọi tôi!"
"Ừ!", An Tuệ Lâm đặt tài liệu trong tay sang một bên, không ngẩng đầu lên.
"Hôm nay có nhiệm vụ đi phỏng vấn, lần trước cuộc họp báo của Quan Tử Hiên cô không đi, lần này cô cùng Lệnh Hề Dao đi đi, ra ngoài gọi cô ta, địa điểm và thông tin tôi sẽ cho người gửi vào gmail cho cô."
Trong lòng Mạc Tổ Tình thầm nghĩ, vì chuyện này sao, có điều, sao bà la sát lại không muốn gặp Dao Dao mà chỉ nói bảo cô ấy một tiếng, tiện thì đem cô ấy theo.
"Vâng, được ạ, giám đốc, tôi đi chuẩn bị!"
Sau khi Mạc Tổ Tình rời đi, An Tuệ Lâm mới từ từ ngẩng đầu, gương mặt đầy vẻ bất mãn.
Mười mấy ngày rồi, cô vẫn không thể chấp nhận được sự thật rằng người đó thích Lệnh Hề Dao, cô yêu anh bao năm nay, tại sao từ đầu đến cuối cô đều không bằng một con nhỏ hỉ mũi chưa sạch chứ, đúng là chuyện quá nực cười!
Mạc Tố Tình ra ngoài ngồi vào chỗ ngồi
của mình, vừa mở gmail, vừa nói với Lệnh Hề Dao: "Bà la sát nói hai chúng ta ra ngoài phỏng vấn, cậu thu dọn đồ đạc đi, mình xem địa điểm rồi chúng ta xuất phát!"
Lệnh Hề Dao hơi ngẩn người, biểu cảm có chút mơ hồ không chắc chắn, rất rõ ràng, cách nghĩ của cô và Mạc Tố Tình giống nhau, bà la sát không muốn nhìn thấy cô, chỉ gọi Mạc Tố Tình nói với cô một tiếng, thật đúng là!
"Ừ, mình biết rồi!", Lệnh Hề Dao gật gật đầu.
Mạc Tố Tình nhìn thấy thông tin, không khỏi nói thầm: "Sao mình lại cảm thấy cái người tên Mộ Linh Nhi này có chút quen mắt nhỉ?"
Lệnh Hề Dao đập tay vào vai cô: "Phàm là người đẹp, cậu nhìn đều sẽ thấy quen mắt thôi!"
Nói xong cô nhanh chóng đứng về một bên, cười toe toét.
Mạc Tố Tình không vui quay lại nhìn: "Con nhỏ nhà cậu, đúng là, cái cô Mộ Linh Nhi này không phải luôn ở nước ngoài phát triển sao? Mình cũng không phải người hâm mộ của cô ấy, nhưng sao mình lại có chút cảm giác thân quen nhỉ!"
"Đừng có cảm thấy thân quen nữa, chúng
ta mau đi thôi nếu không sẽ muộn mất!" Mạc Tố Tình thu dọn chút đồ đạc rồi cùng Lệnh Hề Dao xuất phát.
Bà la sát nói họ hôm nay đi phỏng vấn người tên Mộ Linh Nhi đó, là một siêu mẫu quốc tế, nghe nói rất có tiếng, chỉ có điều ngày trước Mạc Tố Tình đúng là chưa từng nhìn thấy, cô căn bản không có chút ấn tượng nào.
Có điều, cảm giác thân quen này không biết từ đâu đến, cô cũng không rõ nữa.
Cuối cùng cũng đến nơi phỏng vấn, Mạc Tố Tình và Lệnh Hề Dao đứng chen lấn trong đám nhà báo, phóng viên, cô bị ánh nắng chiếu thẳng vào có chút đau đầu.
Cô quay người nhìn Lệnh Hề Dao: "Cái cô Mộ Linh Nhi này nổi tiếng đến cỡ nào vậy? Không phải chỉ là tiệc chào mừng trở về sao? Có cần phải làm đến trang trọng như vậy không? Mình sắp say nắng đến nơi rồi, có thể đợi cô ấy đến đây rồi mới đi phỏng vấn không, người vẫn còn chưa đến, chúng ta đã bị đè bẹp rồi!"
Lệnh Hề Dao nhìn cô cười: "Tố Tình yêu quý, cậu nghĩ chúng ta có thể đợi đến bữa tiệc chào mừng rồi hẵng phỏng vấn không? Vậy thì quá muộn rồi!"
Mạc Tố Tình bĩu môi: "Được rồi, vậy tiêu
tục phơi nắng đi, mong là nữ siêu mẫu này có thể đến sớm chút, cứu rỗi mình khỏi sự nóng nực này!"
Lệnh Hề Dao không nhịn được cười lớn, cô vừa muốn nói gì đó thì đột nhiên, một chiếc xe con đi đến.
Cô lập tức nói: "Tố Tình, đến rồi đến rồi!" Mạc Tố Tình và Lệnh Hề Dao ra sức chạy đến chỗ chiếc xe con đó.
Một người phụ nữ đeo kính râm, mặc chiếc váy da, những lọn tóc nâu xoăn gợn sóng bước từ trên xe xuống, dáng người vô cùng gợi cảm, đôi mắt của Mạc Tố Tình nhìn chằm chằm, người phụ nữ này, quả là tuyệt phẩm!
Đám phóng viên nhao nhao đặt câu hỏi. "Xin hỏi Mộ tiểu thư, lần này cô về nước có dự định tiếp tục ở lại không?"
"Mộ tiểu thư, xin hỏi cô định về nước phát triển sự nghiệp sao?"
"Mộ tiểu thư, sau khi cô về nước có dự định gì không?"
Câu hỏi của phóng viên rất nhiều, nhưng đều có ý nghĩa giống nhau.
Mộ Linh Nhi mỉm cười, hai má lúm đồng tiền trên gương mặt hiện ra.
Cô hào phóng mở lời: "Lần này về nước, tôi định sẽ không đi nữa, hy vọng có thể thể phát triển tốt hơn ở đất nước mình, cảm ơn!"
Cô mỉm cười gật gật đầu, nhưng từ đầu đến cuối, đều không tháo kính râm xuống.
Mạc Tố Tình đột nhiên lớn tiếng hỏi: "Mộ tiểu thư, xin hỏi cô có bạn trai chưa?"
Đám đông lập tức trở nên ồn ào, có lẽ đứng trước một người đẹp như vậy, lại là người trong ngành giải trí, mọi người đều rất quan tâm đến việc cô ấy còn độc thân hay không.
Mộ Linh Nhi mỉm cười nhìn về phía chiếc xe Cayenne màu đen đỗ cách đó không xa: "Tạm thời thì chưa có, nhưng nếu tôi gặp được người thích hợp, thì sẽ không từ chối việc ở bên nhau"
Người đại diện của cô nhanh chóng bước lên phía trước: "Được rồi được rồi! Hôm nay phỏng vấn đến đây, nếu còn câu hỏi gì khác, chờ khi bữa tiệc chào mừng kết thúc, mọi người có thể đặt câu hỏi"
Mạc Tố Tình và Lệnh Hề Dao cùng với đám phóng viên ở phía sau đi vào hội trường tổ chức tiệc.
Trong chiếc xe Cayenne ở cách đó không xa, ánh mắt thờ ơ của Quan Tử Hiên tuỳ ý quét qua một lượt.
Đột nhiên ánh mắt của anh hoàn toàn sững lại, đó không phải người phụ nữ hôm trước ở sân bay sao?
Cô ta không phải đã thề rằng mình không phải paparazzi sao? Chuyện lần trước, anh thiếu chút nữa đã tin cô không phải phóng viên, nhưng mà, việc cô đang cầm micro thì có cách gì giải thích được?
Quan Tử Hiên lập tức nghiêm nghị, người phụ nữ này, dám cả gan lừa tôi!
Anh nhanh chóng xuống xe, đeo kính râm, có điều chỉ trong một khoảng khắc, Mạc Tố Tình đã biến mất trong dòng người, không thấy bóng dáng.
Quan Tử Hiên cười lạnh, không thấy rồi, không sao cả, anh không vội, nếu cô đã là phóng viên, anh lục tung giới giải trí là có thể tìm ra cô.
Quan Tử Hiên mặc kệ sự can ngăn của người đại diện, trực tiếp bước vào trong hội trưởng tổ chức tiệc chào mừng của Mộ Linh Nhi, có điều anh đi ở phía sau cách gà, người đại diện thở phào nhẹ nhõm, chỉ cần không xuất hiện trước hồi trường là được.
Lần trước bức ảnh Quan Tử Hiên và Mộ Linh Nhi ở sân bay bị lộ ra, may thay trong bức ảnh gương mặt của Mộ Linh Nhi bị mờ không rõ, không ai có thể nhận ra, nếu không
thì rắc rối rồi.
Quan Tử Hiên đi thẳng đến phía sau hội trường.
Mộ Linh Nhi vừa nhìn thấy anh, gương mặt liền thoáng nét vui mừng.
"Hiên, anh đến rồi!"
Quan Tử Hiên gật đầu" "Ừ!" một tiếng, tuỳ tiện ngồi xuống.
Gương mặt anh tú không chút biến sắc: "Em không cần để ý đến anh, trang điểm rồi nhanh chóng bắt đầu buổi tiệc đi."
"Vâng vâng..", Mộ Linh Nhi mỉm cười gật đầu, đôi mắt có chút u mê, người đàn ông trước mặt đúng là đẹp trai đến mức người hay thần cũng phải ghen tỵ, hơn nữa, ở cạnh anh còn có thể giúp sự nghiệp của cô sau này có thể phát triển trong nước, đúng là vẹn cả đôi đường.
Mộ Linh Nhi trang điểm xong, nhẹ nhàng nhìn Quan Tử Hiên: "Hiên, vậy em ra trước!"
Quan Tử Hiên không ngẩng đầu lên, chỉ nói một tiếng: "Ừ!"
Gương mặt Mộ Linh Nhi để lộ chút thất vọng, có điều cô nhanh chóng điều chỉnh lại cảm xúc, bước ra phía bên ngoài.
Mộ Linh Nhi vừa ra, người hâm mộ đứng bên ngoài đã cổ vũ nổng nhiệt.
Quan Tử Hiên từ từ đứng dậy, nhìn về phía khán đài cách đó không xa.
Ánh mắt của anh trực tiếp nhìn về phía đám phóng viên, tìm kiếm bóng hình khiến anh nghiến chặt răng.
Rất nhanh anh đã nhìn thấy người phụ đang đứng nói chuyện cùng Lệnh Hề Dao.
Một nụ cười kì quái hiện trên gương mặt anh.
Phóng viên của toà soạn Phong Hàng, trong lòng anh không khỏi cười lạnh, người cùng với người phụ nữ đó nói chuyện không phải là một trong những phóng viên lần trước đến phỏng vấn anh sao?
Giờ anh vẫn nhớ rõ, lúc đó khi anh nói đến chuyện mình giúp mua băng vệ sinh, người phụ nữ đó đã cười rất vui vẻ.
Xem ra cô ta đã sớm biết chuyện này, vậy nhất định là do người phụ nữ không đáng tin đó nói với cô ta.
Cô gái, chờ đó, cuộc vui vẫn còn ở phía sau!
Bữa tiệc chào mừng Mộ Linh Nhi rất nhanh đã kết thúc, sau khi các phóng viên đặt ra câu hỏi, Mộ Linh Nhi nhanh chóng lên xe rời đi.
Lệnh Hề Dao vốn muốn kéo Mạc Tố Tình đi gọi xe, Mạc Tố Tình ngồi ở hàng ghế dưới khán đài, bất lực vẫy vẫy tay: "Đợi lát nữa rồi đi, mình mệt sắp chết rồi!"
Lệnh Hề Dao mỉm cười ngồi xuống: "Nhìn cậu mệt đến thế này, người không biết lại cho rằng tối qua cậu đã làm chuyện tốt gì đó!"
Khuôn mặt Mạc Tổ Tình chợt đỏ bừng lên, chuyện tối qua hiện lên rõ ràng trước mắt, hơi thở hổn hển của Diệp Chung Giác, nhịp tim dữ dội của cô, dường như vẫn còn cảm nhận được.
Cô luôn nói với Lệnh Hề Dao rằng cô và Diệp Chung Giác ngủ riêng, cho nên Lệnh Hề Dao mới trêu đùa cô như vậy, có điều cô ấy không biết, bọn họ sớm đã ngủ chung một giường rồi.
Lệnh Hề Dao đưa tay đẩy đẩy cô: "Đừng có dáng vẻ mơ màng ấy nữa, mình nhìn thấy lại nghĩ nhiều!"
Mạc Tố Tình không nhịn được đưa tay đánh cô: "Con nhỏ này, rõ là biết...
Những lời phía sau hoàn toàn bị mắc ở cổ họng cô, một câu cũng không thể nói ra.
Lệnh Hề Dao nhìn theo ánh mắt cô, trong lòng không khỏi thở dài, đúng là ông trời có mắt mà!
Mạc Tố Tình vừa định đánh cô, các vị thần đã hiển linh, cô ấy đúng là xui xẻo rồi.
Nhìn thấy bộ vest trắng trên người của Quan Tử Hiên, phong độ ngời ngời tiến về phía hai người.
Gương mặt anh tú, khí chất thanh cao như ngọc khiến Mạc Tố Tình không khỏi nghĩ đến một câu nói: Mạch thượng nhân như ngọc, công tử thế vô song( “Mạch thượng nhân như ngọc” ý chỉ các cô gái có vẻ đẹp nghiêng nước nghiêng thành; “Quân tử thế vô song” ý chỉ các chàng trai tuấn tú, có một không hai).
Chỉ có điều, cô vẫn là thích sự lạnh lùng bá đạo của Diệp Chung Giác hơn.
Cô vừa nghĩ đến đây liền dừng lại, mình đang nghĩ cái gì thế này!
Cô hôm nay đúng là đen đủi, đi phỏng vấn còn có thể dẫm phải phân, quả đúng là...!
Nhìn nụ cười dịu dàng của Quan Tử Hiên, khuôn mặt cô gắng gượng nặn ra được một nụ cười, sao lại trùng hợp vậy, đúng là có thể trốn một lần chứ không thể trốn cả đời.
Quan Tử Hiên cười như không cười, đứng trước mặt họ, nhìn Mạc Tố Tình, hờ hững nói: "Cô gái, thật trùng hợp!"
Trong lòng Mạc Tố Tình sắp khóc đến nơi
rồi, trùng hợp con khỉ! Tôi không muốn gặp anh chút nào, hiểu không!
18
Gương mặt Lệnh Hề Dao đột nhiên than khóc, uất ức, khịt khịt mũi: "Tố Tình, mình biết cậu là xấu xa nhất! Lại còn bắt nạt mình.."
Mạc Tố Tình không nhịn được mà cười lớn: "Được rồi được rồi, mình đùa cậu thôi, nhanh chóng làm việc đi, đến giờ rồi, nếu không bà la sát lại muốn mắng người đó!"
Giọng nói của cô vừa tắt, Lưu Tư Mẫn liền từ phòng làm việc của giám đốc đi ra: "Mạc Tố Tình, giám đốc gọi cô vào phòng làm việc!"
Đúng là nói Tào Tháo, Tào Tháo đến luôn, Mạc Tố Tình đứng dậy với khuôn mặt đau khổ nhìn Lệnh Hề Dao: "Chắc chắn là mắng mình! Lần này mình thành nơi trút giận rồi!"
Lệnh Hề Dao cười đến không thở nổi, toàn thân run rẩy.
Cô nhịn cười, nhìn Mạc Tố Tình đi vào phòng làm việc của giám đốc.
Mạc Tố Tình mỉm cười đẩy cửa đi vào, thuận đưa tay đóng cửa lại.
"giám đốc, cô gọi tôi!"
"Ừ!", An Tuệ Lâm đặt tài liệu trong tay sang một bên, không ngẩng đầu lên.
"Hôm nay có nhiệm vụ đi phỏng vấn, lần trước cuộc họp báo của Quan Tử Hiên cô không đi, lần này cô cùng Lệnh Hề Dao đi đi, ra ngoài gọi cô ta, địa điểm và thông tin tôi sẽ cho người gửi vào gmail cho cô."
Trong lòng Mạc Tổ Tình thầm nghĩ, vì chuyện này sao, có điều, sao bà la sát lại không muốn gặp Dao Dao mà chỉ nói bảo cô ấy một tiếng, tiện thì đem cô ấy theo.
"Vâng, được ạ, giám đốc, tôi đi chuẩn bị!"
Sau khi Mạc Tổ Tình rời đi, An Tuệ Lâm mới từ từ ngẩng đầu, gương mặt đầy vẻ bất mãn.
Mười mấy ngày rồi, cô vẫn không thể chấp nhận được sự thật rằng người đó thích Lệnh Hề Dao, cô yêu anh bao năm nay, tại sao từ đầu đến cuối cô đều không bằng một con nhỏ hỉ mũi chưa sạch chứ, đúng là chuyện quá nực cười!
Mạc Tố Tình ra ngoài ngồi vào chỗ ngồi
của mình, vừa mở gmail, vừa nói với Lệnh Hề Dao: "Bà la sát nói hai chúng ta ra ngoài phỏng vấn, cậu thu dọn đồ đạc đi, mình xem địa điểm rồi chúng ta xuất phát!"
Lệnh Hề Dao hơi ngẩn người, biểu cảm có chút mơ hồ không chắc chắn, rất rõ ràng, cách nghĩ của cô và Mạc Tố Tình giống nhau, bà la sát không muốn nhìn thấy cô, chỉ gọi Mạc Tố Tình nói với cô một tiếng, thật đúng là!
"Ừ, mình biết rồi!", Lệnh Hề Dao gật gật đầu.
Mạc Tố Tình nhìn thấy thông tin, không khỏi nói thầm: "Sao mình lại cảm thấy cái người tên Mộ Linh Nhi này có chút quen mắt nhỉ?"
Lệnh Hề Dao đập tay vào vai cô: "Phàm là người đẹp, cậu nhìn đều sẽ thấy quen mắt thôi!"
Nói xong cô nhanh chóng đứng về một bên, cười toe toét.
Mạc Tố Tình không vui quay lại nhìn: "Con nhỏ nhà cậu, đúng là, cái cô Mộ Linh Nhi này không phải luôn ở nước ngoài phát triển sao? Mình cũng không phải người hâm mộ của cô ấy, nhưng sao mình lại có chút cảm giác thân quen nhỉ!"
"Đừng có cảm thấy thân quen nữa, chúng
ta mau đi thôi nếu không sẽ muộn mất!" Mạc Tố Tình thu dọn chút đồ đạc rồi cùng Lệnh Hề Dao xuất phát.
Bà la sát nói họ hôm nay đi phỏng vấn người tên Mộ Linh Nhi đó, là một siêu mẫu quốc tế, nghe nói rất có tiếng, chỉ có điều ngày trước Mạc Tố Tình đúng là chưa từng nhìn thấy, cô căn bản không có chút ấn tượng nào.
Có điều, cảm giác thân quen này không biết từ đâu đến, cô cũng không rõ nữa.
Cuối cùng cũng đến nơi phỏng vấn, Mạc Tố Tình và Lệnh Hề Dao đứng chen lấn trong đám nhà báo, phóng viên, cô bị ánh nắng chiếu thẳng vào có chút đau đầu.
Cô quay người nhìn Lệnh Hề Dao: "Cái cô Mộ Linh Nhi này nổi tiếng đến cỡ nào vậy? Không phải chỉ là tiệc chào mừng trở về sao? Có cần phải làm đến trang trọng như vậy không? Mình sắp say nắng đến nơi rồi, có thể đợi cô ấy đến đây rồi mới đi phỏng vấn không, người vẫn còn chưa đến, chúng ta đã bị đè bẹp rồi!"
Lệnh Hề Dao nhìn cô cười: "Tố Tình yêu quý, cậu nghĩ chúng ta có thể đợi đến bữa tiệc chào mừng rồi hẵng phỏng vấn không? Vậy thì quá muộn rồi!"
Mạc Tố Tình bĩu môi: "Được rồi, vậy tiêu
tục phơi nắng đi, mong là nữ siêu mẫu này có thể đến sớm chút, cứu rỗi mình khỏi sự nóng nực này!"
Lệnh Hề Dao không nhịn được cười lớn, cô vừa muốn nói gì đó thì đột nhiên, một chiếc xe con đi đến.
Cô lập tức nói: "Tố Tình, đến rồi đến rồi!" Mạc Tố Tình và Lệnh Hề Dao ra sức chạy đến chỗ chiếc xe con đó.
Một người phụ nữ đeo kính râm, mặc chiếc váy da, những lọn tóc nâu xoăn gợn sóng bước từ trên xe xuống, dáng người vô cùng gợi cảm, đôi mắt của Mạc Tố Tình nhìn chằm chằm, người phụ nữ này, quả là tuyệt phẩm!
Đám phóng viên nhao nhao đặt câu hỏi. "Xin hỏi Mộ tiểu thư, lần này cô về nước có dự định tiếp tục ở lại không?"
"Mộ tiểu thư, xin hỏi cô định về nước phát triển sự nghiệp sao?"
"Mộ tiểu thư, sau khi cô về nước có dự định gì không?"
Câu hỏi của phóng viên rất nhiều, nhưng đều có ý nghĩa giống nhau.
Mộ Linh Nhi mỉm cười, hai má lúm đồng tiền trên gương mặt hiện ra.
Cô hào phóng mở lời: "Lần này về nước, tôi định sẽ không đi nữa, hy vọng có thể thể phát triển tốt hơn ở đất nước mình, cảm ơn!"
Cô mỉm cười gật gật đầu, nhưng từ đầu đến cuối, đều không tháo kính râm xuống.
Mạc Tố Tình đột nhiên lớn tiếng hỏi: "Mộ tiểu thư, xin hỏi cô có bạn trai chưa?"
Đám đông lập tức trở nên ồn ào, có lẽ đứng trước một người đẹp như vậy, lại là người trong ngành giải trí, mọi người đều rất quan tâm đến việc cô ấy còn độc thân hay không.
Mộ Linh Nhi mỉm cười nhìn về phía chiếc xe Cayenne màu đen đỗ cách đó không xa: "Tạm thời thì chưa có, nhưng nếu tôi gặp được người thích hợp, thì sẽ không từ chối việc ở bên nhau"
Người đại diện của cô nhanh chóng bước lên phía trước: "Được rồi được rồi! Hôm nay phỏng vấn đến đây, nếu còn câu hỏi gì khác, chờ khi bữa tiệc chào mừng kết thúc, mọi người có thể đặt câu hỏi"
Mạc Tố Tình và Lệnh Hề Dao cùng với đám phóng viên ở phía sau đi vào hội trường tổ chức tiệc.
Trong chiếc xe Cayenne ở cách đó không xa, ánh mắt thờ ơ của Quan Tử Hiên tuỳ ý quét qua một lượt.
Đột nhiên ánh mắt của anh hoàn toàn sững lại, đó không phải người phụ nữ hôm trước ở sân bay sao?
Cô ta không phải đã thề rằng mình không phải paparazzi sao? Chuyện lần trước, anh thiếu chút nữa đã tin cô không phải phóng viên, nhưng mà, việc cô đang cầm micro thì có cách gì giải thích được?
Quan Tử Hiên lập tức nghiêm nghị, người phụ nữ này, dám cả gan lừa tôi!
Anh nhanh chóng xuống xe, đeo kính râm, có điều chỉ trong một khoảng khắc, Mạc Tố Tình đã biến mất trong dòng người, không thấy bóng dáng.
Quan Tử Hiên cười lạnh, không thấy rồi, không sao cả, anh không vội, nếu cô đã là phóng viên, anh lục tung giới giải trí là có thể tìm ra cô.
Quan Tử Hiên mặc kệ sự can ngăn của người đại diện, trực tiếp bước vào trong hội trưởng tổ chức tiệc chào mừng của Mộ Linh Nhi, có điều anh đi ở phía sau cách gà, người đại diện thở phào nhẹ nhõm, chỉ cần không xuất hiện trước hồi trường là được.
Lần trước bức ảnh Quan Tử Hiên và Mộ Linh Nhi ở sân bay bị lộ ra, may thay trong bức ảnh gương mặt của Mộ Linh Nhi bị mờ không rõ, không ai có thể nhận ra, nếu không
thì rắc rối rồi.
Quan Tử Hiên đi thẳng đến phía sau hội trường.
Mộ Linh Nhi vừa nhìn thấy anh, gương mặt liền thoáng nét vui mừng.
"Hiên, anh đến rồi!"
Quan Tử Hiên gật đầu" "Ừ!" một tiếng, tuỳ tiện ngồi xuống.
Gương mặt anh tú không chút biến sắc: "Em không cần để ý đến anh, trang điểm rồi nhanh chóng bắt đầu buổi tiệc đi."
"Vâng vâng..", Mộ Linh Nhi mỉm cười gật đầu, đôi mắt có chút u mê, người đàn ông trước mặt đúng là đẹp trai đến mức người hay thần cũng phải ghen tỵ, hơn nữa, ở cạnh anh còn có thể giúp sự nghiệp của cô sau này có thể phát triển trong nước, đúng là vẹn cả đôi đường.
Mộ Linh Nhi trang điểm xong, nhẹ nhàng nhìn Quan Tử Hiên: "Hiên, vậy em ra trước!"
Quan Tử Hiên không ngẩng đầu lên, chỉ nói một tiếng: "Ừ!"
Gương mặt Mộ Linh Nhi để lộ chút thất vọng, có điều cô nhanh chóng điều chỉnh lại cảm xúc, bước ra phía bên ngoài.
Mộ Linh Nhi vừa ra, người hâm mộ đứng bên ngoài đã cổ vũ nổng nhiệt.
Quan Tử Hiên từ từ đứng dậy, nhìn về phía khán đài cách đó không xa.
Ánh mắt của anh trực tiếp nhìn về phía đám phóng viên, tìm kiếm bóng hình khiến anh nghiến chặt răng.
Rất nhanh anh đã nhìn thấy người phụ đang đứng nói chuyện cùng Lệnh Hề Dao.
Một nụ cười kì quái hiện trên gương mặt anh.
Phóng viên của toà soạn Phong Hàng, trong lòng anh không khỏi cười lạnh, người cùng với người phụ nữ đó nói chuyện không phải là một trong những phóng viên lần trước đến phỏng vấn anh sao?
Giờ anh vẫn nhớ rõ, lúc đó khi anh nói đến chuyện mình giúp mua băng vệ sinh, người phụ nữ đó đã cười rất vui vẻ.
Xem ra cô ta đã sớm biết chuyện này, vậy nhất định là do người phụ nữ không đáng tin đó nói với cô ta.
Cô gái, chờ đó, cuộc vui vẫn còn ở phía sau!
Bữa tiệc chào mừng Mộ Linh Nhi rất nhanh đã kết thúc, sau khi các phóng viên đặt ra câu hỏi, Mộ Linh Nhi nhanh chóng lên xe rời đi.
Lệnh Hề Dao vốn muốn kéo Mạc Tố Tình đi gọi xe, Mạc Tố Tình ngồi ở hàng ghế dưới khán đài, bất lực vẫy vẫy tay: "Đợi lát nữa rồi đi, mình mệt sắp chết rồi!"
Lệnh Hề Dao mỉm cười ngồi xuống: "Nhìn cậu mệt đến thế này, người không biết lại cho rằng tối qua cậu đã làm chuyện tốt gì đó!"
Khuôn mặt Mạc Tổ Tình chợt đỏ bừng lên, chuyện tối qua hiện lên rõ ràng trước mắt, hơi thở hổn hển của Diệp Chung Giác, nhịp tim dữ dội của cô, dường như vẫn còn cảm nhận được.
Cô luôn nói với Lệnh Hề Dao rằng cô và Diệp Chung Giác ngủ riêng, cho nên Lệnh Hề Dao mới trêu đùa cô như vậy, có điều cô ấy không biết, bọn họ sớm đã ngủ chung một giường rồi.
Lệnh Hề Dao đưa tay đẩy đẩy cô: "Đừng có dáng vẻ mơ màng ấy nữa, mình nhìn thấy lại nghĩ nhiều!"
Mạc Tố Tình không nhịn được đưa tay đánh cô: "Con nhỏ này, rõ là biết...
Những lời phía sau hoàn toàn bị mắc ở cổ họng cô, một câu cũng không thể nói ra.
Lệnh Hề Dao nhìn theo ánh mắt cô, trong lòng không khỏi thở dài, đúng là ông trời có mắt mà!
Mạc Tố Tình vừa định đánh cô, các vị thần đã hiển linh, cô ấy đúng là xui xẻo rồi.
Nhìn thấy bộ vest trắng trên người của Quan Tử Hiên, phong độ ngời ngời tiến về phía hai người.
Gương mặt anh tú, khí chất thanh cao như ngọc khiến Mạc Tố Tình không khỏi nghĩ đến một câu nói: Mạch thượng nhân như ngọc, công tử thế vô song( “Mạch thượng nhân như ngọc” ý chỉ các cô gái có vẻ đẹp nghiêng nước nghiêng thành; “Quân tử thế vô song” ý chỉ các chàng trai tuấn tú, có một không hai).
Chỉ có điều, cô vẫn là thích sự lạnh lùng bá đạo của Diệp Chung Giác hơn.
Cô vừa nghĩ đến đây liền dừng lại, mình đang nghĩ cái gì thế này!
Cô hôm nay đúng là đen đủi, đi phỏng vấn còn có thể dẫm phải phân, quả đúng là...!
Nhìn nụ cười dịu dàng của Quan Tử Hiên, khuôn mặt cô gắng gượng nặn ra được một nụ cười, sao lại trùng hợp vậy, đúng là có thể trốn một lần chứ không thể trốn cả đời.
Quan Tử Hiên cười như không cười, đứng trước mặt họ, nhìn Mạc Tố Tình, hờ hững nói: "Cô gái, thật trùng hợp!"
Trong lòng Mạc Tố Tình sắp khóc đến nơi
rồi, trùng hợp con khỉ! Tôi không muốn gặp anh chút nào, hiểu không!
18
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.