Chương 42: Phòng Tự Học )H++)
Nãi Hoàng Lưu Tâm
15/11/2022
Hết lần này tới lần khác, Mộ Dung Nguyệt cũng không biết mình vuốt ve bao lâu, chỉ trừ chỗ mã mắt tiết ra một chút nước, cự vật này càng ngày càng phấn chấn hơn.
Tay cô đã mỏi nhừ, vì sao Cố Hành còn chưa phóng thích?
Cố Hành cũng biết tình huống này cũng do bàn tay nhỏ bé chưa có kinh nghiệm của cô làm cho quá thoải mái, nhưng nếu cô cứ chậm rãi như vậy, bọn họ sẽ phải ở đây tới lúc trường học đóng cửa mất. Hai mắt anh rơi xuống giữa hai chân mê người của cô.
“Bảo bối, em ướt rồi.”
Vào lúc Mộ Dung Nguyệt ra sức vuốt ve côn thịt, ngón tay người nào đó đã chọc vào nơi tư mật của cô.
Dưới lớp váy đồng phục đều đã ướt đẫm.
Bảo bối của anh đúng là làm từ nước mà.
“Ưm… đừng mà…” Không thể ngờ được là Cố Hành lại tấn công bất ngờ. Anh cũng biết mình không thể nóng vội, chỉ hôn lên đôi môi đỏ mọng của cô.
“Ngoan, anh không đi vào… như vậy có thể nhanh hơn một chút.”
Khuôn mặt Mộ Dung Nguyệt đỏ bừng, tất nhiên cô hiểu nhanh của anh có nghĩa là gì.
Được sự cho phép của thiếu nữ, Cố Hành thoải mái cởi quần lót trắng của cô ra, dưới lớp váy đồng phục đen là làn da trắng nõn, khe thịt hồng nhạt đang phun mật dịch vô cùng đáng yêu.
Bảo bối của anh thật đẹp.
“A…” Lúc quy đầu xẹt qua khe thịt nhỏ, Mộ Dung Nguyệt theo bản năng ôm chặt Cố Hành, cô tin tưởng anh, anh nói không vào thì sẽ không.
Cố Hành cũng toát mồ hôi, bảo bối của anh quá mẫn cảm, mới chỉ chạm nhẹ một cái tiểu huyệt đã trào nước.
Lúc này, cự vật của anh đã bị mật dịch thấm ướt, Cố Hành dùng tay giữ lấy eo cô, chỉ đưa phần đầu cự long vào miệng tiểu huyệt.
Anh không thể muốn cô ngay đây được.
“Aaaa…” Quy đầu lớn và âm đế tiếp xúc thân mật, cảm giác kích thích tê dại khiến Mộ Dung Nguyệt không thể khống chế tiếng kêu của mình.
Tiểu huyệt chưa từng bị người ta chạm vào bao giờ theo bản năng bài xích dị vật, đè ép quy đầu lớn.
Thậm chí còn chưa đi vào đã khiến Cố Hành thoải mái muốn bắn ra. Cô cảm nhận được sự kiềm chế của Cố Hành, mỗi lần quy đầu chạm tới lớp màng mỏng sẽ ngay lập tức rút ra, như thế lặp lại mấy chục lần.
Thật thoải mái, bị Cố Hành làm vậy thật thoải mái.
Đầu óc Mộ Dung Nguyệt mơ mơ hồ hồ, bị Cố Hành ôm như một con mèo nhỏ cọ vào ngực anh.
Cố Hành quả thực đã dùng sức mạnh rất lớn để kiềm chế không cho mình tiến thẳng vào trong, anh di chuyển nhanh hơn, lại khép chặt đôi chân cô lại khiến cự vật bị đè ép, mỗi lần di chuyện, hai tinh hoàn sẽ đụng vào đùi cô. Mà loại ra vào nhàn nhạt như vậy lại phát ra tiếng nước vô cùng rõ ràng.
Tiểu huyệt bị đùa giỡn không nhịn được co rút lại như muốn giữ lấy gốc rễ của Cố Hành.
Mãi cho tới khi đùi cô đỏ lên, Mộ Dung Nguyệt mới bắn chất dịch trắng đục nóng hổi ra, theo đùi cô chảy xuống, bên trong váy đồng phục cũng bị dính lấy từng mảnh.
Một giọt lại một giọt, trên mặt bàn đều là tinh dịch và mật dịch hòa lại với nhau.
Trong phòng tự học yên tĩnh tràn đầy hơi thở của thiếu niên và thiếu nữ.
Cố Hành cũng biết không thể tiếp tục, ngay cả khi bây giờ anh đang rất rất khao khát cô, nhưng nếu hai người còn làm tiếp, nhất định là không được.
Anh cởi áo đồng phục mặc vào cho cô, không kìm được mà ôm cô dậy.
“Anh đưa em về nhà.” Nói rồi đặt một nụ hôn lên trán Mộ Dung Nguyệt.
Lúc đó, Mộ Dung Nguyệt còn cho rằng tất cả đều do tình dục chi phối.
Rất lâu về sau, cô mới biết được, thì ra anh đã thích mình lâu như vậy, sâu đậm như vậy.
------oOo------
Tay cô đã mỏi nhừ, vì sao Cố Hành còn chưa phóng thích?
Cố Hành cũng biết tình huống này cũng do bàn tay nhỏ bé chưa có kinh nghiệm của cô làm cho quá thoải mái, nhưng nếu cô cứ chậm rãi như vậy, bọn họ sẽ phải ở đây tới lúc trường học đóng cửa mất. Hai mắt anh rơi xuống giữa hai chân mê người của cô.
“Bảo bối, em ướt rồi.”
Vào lúc Mộ Dung Nguyệt ra sức vuốt ve côn thịt, ngón tay người nào đó đã chọc vào nơi tư mật của cô.
Dưới lớp váy đồng phục đều đã ướt đẫm.
Bảo bối của anh đúng là làm từ nước mà.
“Ưm… đừng mà…” Không thể ngờ được là Cố Hành lại tấn công bất ngờ. Anh cũng biết mình không thể nóng vội, chỉ hôn lên đôi môi đỏ mọng của cô.
“Ngoan, anh không đi vào… như vậy có thể nhanh hơn một chút.”
Khuôn mặt Mộ Dung Nguyệt đỏ bừng, tất nhiên cô hiểu nhanh của anh có nghĩa là gì.
Được sự cho phép của thiếu nữ, Cố Hành thoải mái cởi quần lót trắng của cô ra, dưới lớp váy đồng phục đen là làn da trắng nõn, khe thịt hồng nhạt đang phun mật dịch vô cùng đáng yêu.
Bảo bối của anh thật đẹp.
“A…” Lúc quy đầu xẹt qua khe thịt nhỏ, Mộ Dung Nguyệt theo bản năng ôm chặt Cố Hành, cô tin tưởng anh, anh nói không vào thì sẽ không.
Cố Hành cũng toát mồ hôi, bảo bối của anh quá mẫn cảm, mới chỉ chạm nhẹ một cái tiểu huyệt đã trào nước.
Lúc này, cự vật của anh đã bị mật dịch thấm ướt, Cố Hành dùng tay giữ lấy eo cô, chỉ đưa phần đầu cự long vào miệng tiểu huyệt.
Anh không thể muốn cô ngay đây được.
“Aaaa…” Quy đầu lớn và âm đế tiếp xúc thân mật, cảm giác kích thích tê dại khiến Mộ Dung Nguyệt không thể khống chế tiếng kêu của mình.
Tiểu huyệt chưa từng bị người ta chạm vào bao giờ theo bản năng bài xích dị vật, đè ép quy đầu lớn.
Thậm chí còn chưa đi vào đã khiến Cố Hành thoải mái muốn bắn ra. Cô cảm nhận được sự kiềm chế của Cố Hành, mỗi lần quy đầu chạm tới lớp màng mỏng sẽ ngay lập tức rút ra, như thế lặp lại mấy chục lần.
Thật thoải mái, bị Cố Hành làm vậy thật thoải mái.
Đầu óc Mộ Dung Nguyệt mơ mơ hồ hồ, bị Cố Hành ôm như một con mèo nhỏ cọ vào ngực anh.
Cố Hành quả thực đã dùng sức mạnh rất lớn để kiềm chế không cho mình tiến thẳng vào trong, anh di chuyển nhanh hơn, lại khép chặt đôi chân cô lại khiến cự vật bị đè ép, mỗi lần di chuyện, hai tinh hoàn sẽ đụng vào đùi cô. Mà loại ra vào nhàn nhạt như vậy lại phát ra tiếng nước vô cùng rõ ràng.
Tiểu huyệt bị đùa giỡn không nhịn được co rút lại như muốn giữ lấy gốc rễ của Cố Hành.
Mãi cho tới khi đùi cô đỏ lên, Mộ Dung Nguyệt mới bắn chất dịch trắng đục nóng hổi ra, theo đùi cô chảy xuống, bên trong váy đồng phục cũng bị dính lấy từng mảnh.
Một giọt lại một giọt, trên mặt bàn đều là tinh dịch và mật dịch hòa lại với nhau.
Trong phòng tự học yên tĩnh tràn đầy hơi thở của thiếu niên và thiếu nữ.
Cố Hành cũng biết không thể tiếp tục, ngay cả khi bây giờ anh đang rất rất khao khát cô, nhưng nếu hai người còn làm tiếp, nhất định là không được.
Anh cởi áo đồng phục mặc vào cho cô, không kìm được mà ôm cô dậy.
“Anh đưa em về nhà.” Nói rồi đặt một nụ hôn lên trán Mộ Dung Nguyệt.
Lúc đó, Mộ Dung Nguyệt còn cho rằng tất cả đều do tình dục chi phối.
Rất lâu về sau, cô mới biết được, thì ra anh đã thích mình lâu như vậy, sâu đậm như vậy.
------oOo------
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.