Chương 56
Hi Nguyệt Công Tử
17/01/2022
Tiêu Chính Vũ thành công cầu hôn Nhạc Thanh Dao, người vui vẻ nhất là
Chu Huệ Tâm và Tiêu Kim Duy. Hai người nhanh chóng chọn ngày, chỉ ước gì ngày mai hai đứa có thể kết hôn luôn.
Chu Huệ Tâm nói, "Tôi nghĩ tháng sáu là một tháng tốt, vẫn còn ba tháng, đủ để chuẩn bị cho đám cưới."
Nhạc Thanh Dao và Tiêu Chính Vũ nhìn nhau, "Con và Chính Vũ không có ý kiến, hai người cứ quyết định là được ạ."
Tiêu Kim Duy bình tĩnh nói: "Việc này vẫn còn phải được thảo luận với cha mẹ của Thanh Dao, rồi mới quyết định xem chọn ngày nào."
"Tôi nghĩ bên thông gia cũng giống như chúng ta. Chỉ mong hai đứa sẽ sớm kết hôn". Kể từ khi nghe hai người họ nói rằng sẽ kết hôn, Chu Huệ Tâm vẫn luôn vui vẻ, "Hoặc tôi sẽ gọi cho họ, hẹn ăn tối và nói về chuyện kết hôn của hai đứa. "
Nhạc Thanh Dao nói, "Vâng, được ạ, con sẽ bảo bố mẹ tới đây."
Tiêu Kim Duy nói: "Hay là, nếu họ đến đây không tiện, chúng ta có thể đến đó. Dù sao thì cũng không xa, chỉ mất vài giờ lái xe."
Nhạc Thanh Dao nói: "Không sao, con gọi họ tới là được ạ."
Tiêu Chính Vũ nói: "Tới lúc đó anh sẽ sắp xếp để tài xế đến đón."
"Đúng, bảo lái xe đón." Chu Huệ Tâm nói tiếp: "Hơn nữa, trước hôn lễ phải lấy giấy đăng ký kết hôn. Ngày 20 tháng 5 là rất tốt. 520 không phải là ngày yêu thích của giới trẻ sao? Con số này có ý nghĩa."
Chu Huệ Tâm vui mừng thái quá, Tiêu Kim Duy nói: "Bà đừng quản chuyện này, khi nào đăng kí thì là quyền bọn trẻ quyết định."
"Được rồi, tôi không quan tâm, tôi chỉ đang đưa ra một đề nghị thôi." Chu Huệ Tâm mỉm cười.
Cha mẹ của Nhạc Thanh Dao được đưa đến thành phố G vào ngày hôm sau, chuyển đến nhà họ Tiêu.
Bố mẹ hai bên sum họp, nói cười rất hòa thuận. Sau khi nghiên cứu hoàng lịch, cuối cùng quyết định kết hôn vào ngày 20/6.
Vẫn còn hơn ba tháng nữa để chuẩn bị.
Về chuyện hôn nhân, Nhạc Thanh Dao hoàn toàn không cần phải lo lắng. Chu Huệ Tâm và mẹ cô Tăng Mẫn Lệ đã bắt đầu quyết định nơi tổ chức đám cưới và đang thảo luận về việc nên tổ chức ở nước ngoài, ở Trung Quốc hay là làm hai lần.
——
Quan Cảnh Hoa đi vào phòng tổng giám đốc cầm tài liệu, đặt một xấp tài liệu lên bàn làm việc, "Anh Tiêu, đây là thông tin cá nhân của Dư Hân Khiết."
Tiêu Chính Vũ rời mắt khỏi màn hình máy tính, nhìn thông tin trước mặt, cầm lên xem lướt qua, Quan Cảnh Hoa nói: "Tôi đã phái người đến kiểm tra, học vấn và gia cảnh của cô ấy đều là giả."
Tiêu Chính Vũ dừng lại, "Tiếp tục."
Quan Cảnh Hoa nói tiếp: "Chống lưng mạnh nhất của cô ta là Viên Chấn Ninh, chủ tịch tập đoàn Dashi, là cổ đông lớn thứ hai của Leyin Media."
"Sau khi rút lại các thông báo của cô ta thì có ảnh hưởng gì không?"
"Hiện tại, các trang thông báo và tuyên truyền về cô ta đã được thay thế. Vài tháng nữa, sự xuất hiện của cô ta trên các phương tiện truyền thông trong nước sẽ giảm đi đáng kể. Dự kiến, trong vòng nửa năm nữa sẽ mất hút", Quan Cảnh Hoa dừng lại và nhìn Tiêu Chính Vũ, "Nhưng tôi nghe nói rằng công ty Mỹ MU muốn ký hợp tác với cô ấy."
Tiêu Chính Vũ gạt tài liệu sang một bên, "Vậy thì đưa ra những bằng chứng cho thấy trình độ học vấn và gia cảnh của cô ta là giả mạo."
Đây là lần đầu tiên Tiêu Chính Vũ đích thân chỉ đạo phong sát hoàn toàn một ngôi sao, có vẻ như Dư Hân Khiết đã thực sự chạm vào điểm mấu chốt của anh. Quan Cảnh Hoa nói: "Vâng, chủ tịch."
Tiêu Chính Vũ đột nhiên nghĩ đến điều gì đó, vẻ mặt vẫn nghiêm túc ban nãy cũng dịu đi một chút, ra lệnh: "Hơn nữa, tôi và Thanh Dao sẽ kết hôn vào tháng 6. Anh cũng có thể thu xếp và thông báo với giới truyền thông."
"Được, không thành vấn đề." Quan Cảnh Hoa gật đầu, một lúc sau mới cười nói: "Chúc mừng chủ tịch Tiêu."
Tiêu Chính Vũ nói: "Cảm ơn."
——
Vu Tĩnh Lan nắm lấy cánh tay của Nhạc Thanh Dao, "Chị Dao, nhanh thế sao, chị và chủ tịch Tiêu chuẩn bị kết hôn?"
"So với những người quen nhau nửa năm rồi kết hôn, chị và anh ấy vẫn ở tốc độ bình thường." Kỳ thực, hôn nhân chỉ là một nghi thức, chỉ cần cô ở bên anh là được.
Vu Tĩnh Lan mỉm cười, "Cho phép em hóng hớt xíu, anh Tiêu đã cầu hôn như thế nào?"
Nhạc Thanh Dao nhớ lại chuyện trên vòng đu quay vào ngày hôm đó, cực kỳ bất ngờ và cô không hề có chút chuẩn bị gì, "Uh... khá đơn giản, chỉ đưa một chiếc nhẫn và bảo chị đeo nó."
"Rồi sao?"
"Sau đó chị nói, không phải chỉ đeo nhẫn khi kết hôn sao? Anh ấy nói, ừ, anh đang cầu hôn."
Vu Tĩnh Lan trong nháy mắt không thể tin được, "Chỉ vậy?"
"Ừ, là vậy." Nhạc Thanh Dao nhìn cô ấy, "Không thì em nghĩ thế nào?
Vu Tĩnh Lan miêu tả cảnh cô ấy tưởng tượng, "Em đã nghĩ là sẽ bao trọn cả một nhà hàng, đặt 9.999 bông hồng và ăn một bữa tối lãng mạn kiểu Pháp, cuối cùng anh ấy đứng dậy và quỳ một chân xuống, thâm tình nói cưới anh nhé."
Nhạc Thanh Dao mỉm cười, "Em nghĩ nhiều rồi, anh ấy sẽ không làm chuyện cẩu huyết như vậy."
"Phim thần tượng toàn diễn vậy mà."
Nhạc Thanh Dao và Vu Tĩnh Lan trò chuyện và cười nói đi vào thang máy. Cửa thang máy mở ra, Lưu Mộng Kỳ đi ra. Hai người đối mặt với nhau, Nhạc Thanh Dao và Lưu Mộng Kỳ đều sững sờ.
Vu Tĩnh Lan chào, "Chị Kỳ."
Lưu Mộng Kỳ đáp lại và nhìn Nhạc Thanh Dao, cô ấy nói, "Tôi nghe nói rằng cậu và chủ tịch Tiêu sắp kết hôn, xin chúc mừng."
Nhạc Thanh Dao hào phóng đáp: "Cảm ơn."
Lưu Mộng Kỳ mím môi, "Tôi có việc phải làm, vậy tôi đi trước."
"Được."
Lưu Mộng Kỳ đi qua cô, Nhạc Thanh Dao và Vu Tĩnh Lan bước vào thang máy.
"Chị Dao, em thực sự nghĩ gần đây chị và chị Kỳ có vấn đề gì đó." Vu Tĩnh Lan nói một cách yếu ớt.
Nhạc Thanh Dao cố gắng nặn ra một nụ cười, "Không có chuyện gì."
"Vậy khi chị kết hôn, phù dâu có muốn mời chị Kỳ không?"
Nhạc Thanh Dao dừng lại, "Để suy nghĩ một chút."
——
Gần đây mỗi lần ra ngoài, vệ sĩ Chung Lỗi đều theo sát từng bước, nhiệm vụ lái xe cũng giao cho anh ta.
Sau khi sự kiện kết thúc, Nhạc Thanh Dao đi về phía chiếc xe đang đợi cô.
Chung Lỗi xuống xe, mở cửa ghế sau, Nhạc Thanh Dao ngồi vào, Vu Tĩnh Lan cúi người nói: "Chị Dao, vậy em đi trước."
"Được."
Vu Tĩnh Lan sống cách đây không xa, vì vậy cô ấy bắt xe buýt về một mình.
Xe đang chạy trên đường, Nhạc Thanh Dao nhìn ra ngoài cửa sổ, thấy một chiếc xe màu trắng vượt qua họ. Cô nhớ rất rõ chiếc xe này, chính là chiếc người đàn ông hôm đó lái.
Chiếc xe lao đi rất nhanh, liên tiếp vượt qua mấy chiếc xe phía trước.
Nhạc Thanh Dao nói với Chung Lỗi, "Đuổi theo chiếc xe màu trắng phía trước."
"Được." Chung Lỗi nhấn ga, vượt qua xe phía trước rồi đi theo sau.
Theo chân chiếc xe trắng đến tận khu phố cổ.
Chiếc xe dừng trước một tòa nhà chụp ảnh, và người đàn ông bước ra khỏi xe với chiếc máy ảnh SLR và đi vào.
Nhạc Thanh Dao cũng xuống xe và nói với Chung Lỗi "Tôi sẽ vào tìm người, đợi tôi ở đây."
"Ừ, được."
Truyện được đăng duy nhất tại wattpad Shining_Time95.v
Đây là studio chụp ảnh, thường chụp ảnh cưới hoặc ảnh nghệ thuật. Lúc này mọi người trong studio đều tan sở, Nhạc Thanh Dao gõ cửa phòng làm việc, một lúc sau cánh cửa mở ra, người đàn ông đứng sau cánh cửa.
Người đàn ông ngạc nhiên khi nhìn thấy Nhạc Thanh Dao, "Nhạc Thanh Dao?"
"Xin chào." Nhạc Thanh Dao chào hỏi.
"Cô đang tìm ai vậy?" Người đàn ông thắc mắc.
Nhạc Thanh Dao nói, "Tôi đang tìm anh."
Người đàn ông càng ngạc nhiên hơn, "Tìm tôi có chuyện gì vậy?"
"Có chuyện muốn nói với anh."
"Nói cái gì?"
"Về Dư Hân Khiết." Nhạc Thanh Dao nói.
Nghe thấy Dư Hân Khiết, vẻ mặt của người đàn ông thay đổi, anh ta nhìn ra ngoài và nói với cô, "Mời vào."
Nhạc Thanh Dao theo anh ta vào cửa, người đàn ông hít sâu một hơi, mặt lạnh nói: "Nói đi, cô biết cái gì?"
Dường như anh ta đã hiểu lầm điều gì đó, Nhạc Thanh Dao nói: "Tôi mới nên hỏi anh câu này, anh có thù oán gì với Dư Hân Khiết, hay là anh biết bí mật của cô ta?"
Người đàn ông cảm thấy thắc mắc, "Thù oán gì, bí mật gì? Tôi không biết cô đang nói cái gì."
"Vậy thì vừa rồi tôi có nhắc đến Dư Hân Khiết, sao anh lại căng thẳng?"
Người đàn ông liếc nhìn cô, "Tôi không căng thẳng, tôi không biết Dư Hân Khiết nào cả."
Nhạc Thanh Dao nói, "Không nói với tôi cũng không sao, nhưng tôi chỉ muốn nhắc nhở nếu anh vướng vào Dư Hân Khiết, tính mạng của anh sẽ gặp nguy hiểm."
Người đàn ông cười khinh thường, "Cô cho rằng cô là ai, thầy bói, tại sao tôi phải tin tưởng cô?"
Nếu nói chuyện cô nhìn thấy anh ta bị giết, người đàn ông trước mặt có lẽ sẽ nghĩ cô là một kẻ điên. Vì vậy Nhạc Thanh Dao phải nói: "Có tin hay không là một chuyện, tôi chỉ đang nhắc nhở anh."
Người đàn ông khoanh tay, "Nhưng mà, tôi thực sự không hiểu cô đang nói gì."
Người đàn ông này rất kín miệng, Nhạc Thanh Dao đoán rằng anh ta đã bị sát hại sau khi biết bí mật của Dư Hân Khiết, nhưng điều đó không hoàn toàn chắc chắn. Có lẽ là một lý do khác.
Nhạc Thanh Dao không muốn ép buộc người khác, nói: "Vì anh không muốn nói, tôi sẽ không ép, nhưng hi vọng anh có thể nhớ được lời tôi vừa nói."
Người đàn ông mở cửa và nói với cô ấy, "Vậy thì tôi cũng không tiễn."
Nhạc Thanh Dao quay người rời đi.
Truyện được đăng duy nhất tại wattpad Shining_Time95.
Về đến nhà, Chu Huệ Tâm ra hiệu với Nhạc Thanh Dao, "Thanh Dao, lại đây, đến đây xem con thích chỗ nào."
Nhạc Thanh Dao bước đến, Chu Huệ Tâm đang cầm trên tay một cuốn album rất dày, đây là top 10 nơi đẹp nhất thế giới để chụp ảnh cưới.
Chu Huệ Tâm lật một trang và nói, "Bác nghĩ hòn đảo Santorini ở Hy Lạp khá đẹp. Nó nằm ngay cạnh biển Aegean, có biển xanh và những ngôi nhà trắng. Đó là nơi tốt nhất để chụp ở đây."
Nhạc Thanh Dao nhìn một vài bức tranh mẫu, "Con nghĩ nó trông khá đẹp, cảm giác khá tươi tắn."
Chu Huệ tâm lại quay đầu lại, "Lại l xem cái khác, Neuschwanstein Castle ở Đức cũng không tệ, trông khí thế hơn một chút."
"Vâng."
Lúc này, Tiêu Chính Vũ mới quay về, Nhạc Thanh Dao đứng dậy nắm lấy tay anh, "Nào, đến xem địa điểm chụp ảnh cưới."
Tiêu Chính Vũ ngồi xuống với cô, và Chu Huệ Tâm đưa album ảnh cho họ, "Hai đứa xem chỗ nào thích hợp. Nếu chọn được thì mẹ đặt chỗ cho hai đứa."
Nhạc Thanh Dao mở album và hỏi Tiêu Chính Vũ bên cạnh, "Cái này thì sao, Santorini?"
Tiêu Chính Vũ nói, "Chỉ cần chọn một nơi em thích."
"Sao thế được? Đâu phải em chụp một mình, anh phải thích nó."
Tiêu Chính Vũ nói: "Em thích thì anh cũng thích.".
"Nói như anh thì anh thích, em cũng thích."
"Anh nghe em."
Chu Huệ Tâm che miệng cười, "Hai đứa từ từ chọn, mẹ có việc phải làm."
Nhạc Thanh Dao nhìn Tiêu Chính Vũ và mỉm cười, "Bác gái cũng không thể chịu được dáng vẻ này của anh."
"Mọi việc đều nghe em, có vấn đề gì sao?"
Nhạc Thanh Dao nói: "Không có vấn đề."
Chu Huệ Tâm nói, "Tôi nghĩ tháng sáu là một tháng tốt, vẫn còn ba tháng, đủ để chuẩn bị cho đám cưới."
Nhạc Thanh Dao và Tiêu Chính Vũ nhìn nhau, "Con và Chính Vũ không có ý kiến, hai người cứ quyết định là được ạ."
Tiêu Kim Duy bình tĩnh nói: "Việc này vẫn còn phải được thảo luận với cha mẹ của Thanh Dao, rồi mới quyết định xem chọn ngày nào."
"Tôi nghĩ bên thông gia cũng giống như chúng ta. Chỉ mong hai đứa sẽ sớm kết hôn". Kể từ khi nghe hai người họ nói rằng sẽ kết hôn, Chu Huệ Tâm vẫn luôn vui vẻ, "Hoặc tôi sẽ gọi cho họ, hẹn ăn tối và nói về chuyện kết hôn của hai đứa. "
Nhạc Thanh Dao nói, "Vâng, được ạ, con sẽ bảo bố mẹ tới đây."
Tiêu Kim Duy nói: "Hay là, nếu họ đến đây không tiện, chúng ta có thể đến đó. Dù sao thì cũng không xa, chỉ mất vài giờ lái xe."
Nhạc Thanh Dao nói: "Không sao, con gọi họ tới là được ạ."
Tiêu Chính Vũ nói: "Tới lúc đó anh sẽ sắp xếp để tài xế đến đón."
"Đúng, bảo lái xe đón." Chu Huệ Tâm nói tiếp: "Hơn nữa, trước hôn lễ phải lấy giấy đăng ký kết hôn. Ngày 20 tháng 5 là rất tốt. 520 không phải là ngày yêu thích của giới trẻ sao? Con số này có ý nghĩa."
Chu Huệ Tâm vui mừng thái quá, Tiêu Kim Duy nói: "Bà đừng quản chuyện này, khi nào đăng kí thì là quyền bọn trẻ quyết định."
"Được rồi, tôi không quan tâm, tôi chỉ đang đưa ra một đề nghị thôi." Chu Huệ Tâm mỉm cười.
Cha mẹ của Nhạc Thanh Dao được đưa đến thành phố G vào ngày hôm sau, chuyển đến nhà họ Tiêu.
Bố mẹ hai bên sum họp, nói cười rất hòa thuận. Sau khi nghiên cứu hoàng lịch, cuối cùng quyết định kết hôn vào ngày 20/6.
Vẫn còn hơn ba tháng nữa để chuẩn bị.
Về chuyện hôn nhân, Nhạc Thanh Dao hoàn toàn không cần phải lo lắng. Chu Huệ Tâm và mẹ cô Tăng Mẫn Lệ đã bắt đầu quyết định nơi tổ chức đám cưới và đang thảo luận về việc nên tổ chức ở nước ngoài, ở Trung Quốc hay là làm hai lần.
——
Quan Cảnh Hoa đi vào phòng tổng giám đốc cầm tài liệu, đặt một xấp tài liệu lên bàn làm việc, "Anh Tiêu, đây là thông tin cá nhân của Dư Hân Khiết."
Tiêu Chính Vũ rời mắt khỏi màn hình máy tính, nhìn thông tin trước mặt, cầm lên xem lướt qua, Quan Cảnh Hoa nói: "Tôi đã phái người đến kiểm tra, học vấn và gia cảnh của cô ấy đều là giả."
Tiêu Chính Vũ dừng lại, "Tiếp tục."
Quan Cảnh Hoa nói tiếp: "Chống lưng mạnh nhất của cô ta là Viên Chấn Ninh, chủ tịch tập đoàn Dashi, là cổ đông lớn thứ hai của Leyin Media."
"Sau khi rút lại các thông báo của cô ta thì có ảnh hưởng gì không?"
"Hiện tại, các trang thông báo và tuyên truyền về cô ta đã được thay thế. Vài tháng nữa, sự xuất hiện của cô ta trên các phương tiện truyền thông trong nước sẽ giảm đi đáng kể. Dự kiến, trong vòng nửa năm nữa sẽ mất hút", Quan Cảnh Hoa dừng lại và nhìn Tiêu Chính Vũ, "Nhưng tôi nghe nói rằng công ty Mỹ MU muốn ký hợp tác với cô ấy."
Tiêu Chính Vũ gạt tài liệu sang một bên, "Vậy thì đưa ra những bằng chứng cho thấy trình độ học vấn và gia cảnh của cô ta là giả mạo."
Đây là lần đầu tiên Tiêu Chính Vũ đích thân chỉ đạo phong sát hoàn toàn một ngôi sao, có vẻ như Dư Hân Khiết đã thực sự chạm vào điểm mấu chốt của anh. Quan Cảnh Hoa nói: "Vâng, chủ tịch."
Tiêu Chính Vũ đột nhiên nghĩ đến điều gì đó, vẻ mặt vẫn nghiêm túc ban nãy cũng dịu đi một chút, ra lệnh: "Hơn nữa, tôi và Thanh Dao sẽ kết hôn vào tháng 6. Anh cũng có thể thu xếp và thông báo với giới truyền thông."
"Được, không thành vấn đề." Quan Cảnh Hoa gật đầu, một lúc sau mới cười nói: "Chúc mừng chủ tịch Tiêu."
Tiêu Chính Vũ nói: "Cảm ơn."
——
Vu Tĩnh Lan nắm lấy cánh tay của Nhạc Thanh Dao, "Chị Dao, nhanh thế sao, chị và chủ tịch Tiêu chuẩn bị kết hôn?"
"So với những người quen nhau nửa năm rồi kết hôn, chị và anh ấy vẫn ở tốc độ bình thường." Kỳ thực, hôn nhân chỉ là một nghi thức, chỉ cần cô ở bên anh là được.
Vu Tĩnh Lan mỉm cười, "Cho phép em hóng hớt xíu, anh Tiêu đã cầu hôn như thế nào?"
Nhạc Thanh Dao nhớ lại chuyện trên vòng đu quay vào ngày hôm đó, cực kỳ bất ngờ và cô không hề có chút chuẩn bị gì, "Uh... khá đơn giản, chỉ đưa một chiếc nhẫn và bảo chị đeo nó."
"Rồi sao?"
"Sau đó chị nói, không phải chỉ đeo nhẫn khi kết hôn sao? Anh ấy nói, ừ, anh đang cầu hôn."
Vu Tĩnh Lan trong nháy mắt không thể tin được, "Chỉ vậy?"
"Ừ, là vậy." Nhạc Thanh Dao nhìn cô ấy, "Không thì em nghĩ thế nào?
Vu Tĩnh Lan miêu tả cảnh cô ấy tưởng tượng, "Em đã nghĩ là sẽ bao trọn cả một nhà hàng, đặt 9.999 bông hồng và ăn một bữa tối lãng mạn kiểu Pháp, cuối cùng anh ấy đứng dậy và quỳ một chân xuống, thâm tình nói cưới anh nhé."
Nhạc Thanh Dao mỉm cười, "Em nghĩ nhiều rồi, anh ấy sẽ không làm chuyện cẩu huyết như vậy."
"Phim thần tượng toàn diễn vậy mà."
Nhạc Thanh Dao và Vu Tĩnh Lan trò chuyện và cười nói đi vào thang máy. Cửa thang máy mở ra, Lưu Mộng Kỳ đi ra. Hai người đối mặt với nhau, Nhạc Thanh Dao và Lưu Mộng Kỳ đều sững sờ.
Vu Tĩnh Lan chào, "Chị Kỳ."
Lưu Mộng Kỳ đáp lại và nhìn Nhạc Thanh Dao, cô ấy nói, "Tôi nghe nói rằng cậu và chủ tịch Tiêu sắp kết hôn, xin chúc mừng."
Nhạc Thanh Dao hào phóng đáp: "Cảm ơn."
Lưu Mộng Kỳ mím môi, "Tôi có việc phải làm, vậy tôi đi trước."
"Được."
Lưu Mộng Kỳ đi qua cô, Nhạc Thanh Dao và Vu Tĩnh Lan bước vào thang máy.
"Chị Dao, em thực sự nghĩ gần đây chị và chị Kỳ có vấn đề gì đó." Vu Tĩnh Lan nói một cách yếu ớt.
Nhạc Thanh Dao cố gắng nặn ra một nụ cười, "Không có chuyện gì."
"Vậy khi chị kết hôn, phù dâu có muốn mời chị Kỳ không?"
Nhạc Thanh Dao dừng lại, "Để suy nghĩ một chút."
——
Gần đây mỗi lần ra ngoài, vệ sĩ Chung Lỗi đều theo sát từng bước, nhiệm vụ lái xe cũng giao cho anh ta.
Sau khi sự kiện kết thúc, Nhạc Thanh Dao đi về phía chiếc xe đang đợi cô.
Chung Lỗi xuống xe, mở cửa ghế sau, Nhạc Thanh Dao ngồi vào, Vu Tĩnh Lan cúi người nói: "Chị Dao, vậy em đi trước."
"Được."
Vu Tĩnh Lan sống cách đây không xa, vì vậy cô ấy bắt xe buýt về một mình.
Xe đang chạy trên đường, Nhạc Thanh Dao nhìn ra ngoài cửa sổ, thấy một chiếc xe màu trắng vượt qua họ. Cô nhớ rất rõ chiếc xe này, chính là chiếc người đàn ông hôm đó lái.
Chiếc xe lao đi rất nhanh, liên tiếp vượt qua mấy chiếc xe phía trước.
Nhạc Thanh Dao nói với Chung Lỗi, "Đuổi theo chiếc xe màu trắng phía trước."
"Được." Chung Lỗi nhấn ga, vượt qua xe phía trước rồi đi theo sau.
Theo chân chiếc xe trắng đến tận khu phố cổ.
Chiếc xe dừng trước một tòa nhà chụp ảnh, và người đàn ông bước ra khỏi xe với chiếc máy ảnh SLR và đi vào.
Nhạc Thanh Dao cũng xuống xe và nói với Chung Lỗi "Tôi sẽ vào tìm người, đợi tôi ở đây."
"Ừ, được."
Truyện được đăng duy nhất tại wattpad Shining_Time95.v
Đây là studio chụp ảnh, thường chụp ảnh cưới hoặc ảnh nghệ thuật. Lúc này mọi người trong studio đều tan sở, Nhạc Thanh Dao gõ cửa phòng làm việc, một lúc sau cánh cửa mở ra, người đàn ông đứng sau cánh cửa.
Người đàn ông ngạc nhiên khi nhìn thấy Nhạc Thanh Dao, "Nhạc Thanh Dao?"
"Xin chào." Nhạc Thanh Dao chào hỏi.
"Cô đang tìm ai vậy?" Người đàn ông thắc mắc.
Nhạc Thanh Dao nói, "Tôi đang tìm anh."
Người đàn ông càng ngạc nhiên hơn, "Tìm tôi có chuyện gì vậy?"
"Có chuyện muốn nói với anh."
"Nói cái gì?"
"Về Dư Hân Khiết." Nhạc Thanh Dao nói.
Nghe thấy Dư Hân Khiết, vẻ mặt của người đàn ông thay đổi, anh ta nhìn ra ngoài và nói với cô, "Mời vào."
Nhạc Thanh Dao theo anh ta vào cửa, người đàn ông hít sâu một hơi, mặt lạnh nói: "Nói đi, cô biết cái gì?"
Dường như anh ta đã hiểu lầm điều gì đó, Nhạc Thanh Dao nói: "Tôi mới nên hỏi anh câu này, anh có thù oán gì với Dư Hân Khiết, hay là anh biết bí mật của cô ta?"
Người đàn ông cảm thấy thắc mắc, "Thù oán gì, bí mật gì? Tôi không biết cô đang nói cái gì."
"Vậy thì vừa rồi tôi có nhắc đến Dư Hân Khiết, sao anh lại căng thẳng?"
Người đàn ông liếc nhìn cô, "Tôi không căng thẳng, tôi không biết Dư Hân Khiết nào cả."
Nhạc Thanh Dao nói, "Không nói với tôi cũng không sao, nhưng tôi chỉ muốn nhắc nhở nếu anh vướng vào Dư Hân Khiết, tính mạng của anh sẽ gặp nguy hiểm."
Người đàn ông cười khinh thường, "Cô cho rằng cô là ai, thầy bói, tại sao tôi phải tin tưởng cô?"
Nếu nói chuyện cô nhìn thấy anh ta bị giết, người đàn ông trước mặt có lẽ sẽ nghĩ cô là một kẻ điên. Vì vậy Nhạc Thanh Dao phải nói: "Có tin hay không là một chuyện, tôi chỉ đang nhắc nhở anh."
Người đàn ông khoanh tay, "Nhưng mà, tôi thực sự không hiểu cô đang nói gì."
Người đàn ông này rất kín miệng, Nhạc Thanh Dao đoán rằng anh ta đã bị sát hại sau khi biết bí mật của Dư Hân Khiết, nhưng điều đó không hoàn toàn chắc chắn. Có lẽ là một lý do khác.
Nhạc Thanh Dao không muốn ép buộc người khác, nói: "Vì anh không muốn nói, tôi sẽ không ép, nhưng hi vọng anh có thể nhớ được lời tôi vừa nói."
Người đàn ông mở cửa và nói với cô ấy, "Vậy thì tôi cũng không tiễn."
Nhạc Thanh Dao quay người rời đi.
Truyện được đăng duy nhất tại wattpad Shining_Time95.
Về đến nhà, Chu Huệ Tâm ra hiệu với Nhạc Thanh Dao, "Thanh Dao, lại đây, đến đây xem con thích chỗ nào."
Nhạc Thanh Dao bước đến, Chu Huệ Tâm đang cầm trên tay một cuốn album rất dày, đây là top 10 nơi đẹp nhất thế giới để chụp ảnh cưới.
Chu Huệ Tâm lật một trang và nói, "Bác nghĩ hòn đảo Santorini ở Hy Lạp khá đẹp. Nó nằm ngay cạnh biển Aegean, có biển xanh và những ngôi nhà trắng. Đó là nơi tốt nhất để chụp ở đây."
Nhạc Thanh Dao nhìn một vài bức tranh mẫu, "Con nghĩ nó trông khá đẹp, cảm giác khá tươi tắn."
Chu Huệ tâm lại quay đầu lại, "Lại l xem cái khác, Neuschwanstein Castle ở Đức cũng không tệ, trông khí thế hơn một chút."
"Vâng."
Lúc này, Tiêu Chính Vũ mới quay về, Nhạc Thanh Dao đứng dậy nắm lấy tay anh, "Nào, đến xem địa điểm chụp ảnh cưới."
Tiêu Chính Vũ ngồi xuống với cô, và Chu Huệ Tâm đưa album ảnh cho họ, "Hai đứa xem chỗ nào thích hợp. Nếu chọn được thì mẹ đặt chỗ cho hai đứa."
Nhạc Thanh Dao mở album và hỏi Tiêu Chính Vũ bên cạnh, "Cái này thì sao, Santorini?"
Tiêu Chính Vũ nói, "Chỉ cần chọn một nơi em thích."
"Sao thế được? Đâu phải em chụp một mình, anh phải thích nó."
Tiêu Chính Vũ nói: "Em thích thì anh cũng thích.".
"Nói như anh thì anh thích, em cũng thích."
"Anh nghe em."
Chu Huệ Tâm che miệng cười, "Hai đứa từ từ chọn, mẹ có việc phải làm."
Nhạc Thanh Dao nhìn Tiêu Chính Vũ và mỉm cười, "Bác gái cũng không thể chịu được dáng vẻ này của anh."
"Mọi việc đều nghe em, có vấn đề gì sao?"
Nhạc Thanh Dao nói: "Không có vấn đề."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.