Vừa Xuyên Qua Đã Bị Lưu Đày, Ta Dìu Dắt Cả Nhà Làm Ruộng Phất Lên
Chương 3:
Trà Nghệ
04/07/2024
Cứ như vậy mà nhường không gian cho nam nữ chính, rồi buông tha cho hai vợ chồng Hầu phủ chỉ muốn hút máu nữ phụ, không phải là phong cách của cô nhân viên văn phòng này.
Cứ coi như là vì trút giận cho nữ phụ, nàng không khỏi nảy ra một kế.
Một khuôn mặt xinh đẹp, những giọt nước mắt trong veo lăn dài trên hốc mắt, Thẩm Gia vốn không chịu yếu đuối trước mặt người ngoài, lúc này cũng đỏ hoe mắt.
Những giọt nước mắt rơi từng giọt xuống tấm thảm nhung trước mặt, rồi biến mất.
Cảnh tượng này khiến ba người kia không hiểu ra sao.
Thẩm Phù, không, bây giờ hẳn là Tống Phù, nhìn Thẩm Gia luôn cứng rắn không chịu khuất phục, lúc này cũng cúi đầu trước mặt mình, một cảm giác tự đắc không tên dâng lên trong lòng.
Ngẩng cao cằm, vẻ kiêu ngạo, quay đầu lại thấy cha mẹ dường như có chút mềm lòng.
"Khụ khụ khụ!"
Tống Phù đột nhiên ho khan, vẻ yếu ớt không chịu nổi, tay vô lực chống đỡ thân trên, quét sạch bầu không khí mà Thẩm Gia vừa tạo ra.
Điều này khiến Thẩm mẫu đau lòng không thôi, trái tim vừa mềm xuống lại cứng lại.
Thẩm Gia cũng biết bây giờ là thời cơ tốt nhất, thẳng lưng, nhẹ nhàng lau nước mắt trên mặt, lộ ra vẻ cố nén nỗi khổ trong lòng.
Từ tốn nói: "Thật ra, thật ra hôm qua ở buổi tiệc ngắm hoa của Vĩnh Xương Hầu phủ, con cũng không cố ý đụng phải muội muội.
Chỉ là lúc đó con và muội muội đều đứng bên hồ, con tình cờ nhìn thấy Tam hoàng tử, Tam hoàng tử..."
Ánh mắt Thẩm Gia vô tình lướt qua ánh mắt của ba người, quả nhiên cá đã cắn câu.
Ngay cả Tống Phù vẫn luôn phủ nhận mối quan hệ của hai người, hai tay cũng nắm chặt lại, một chiếc khăn tay bị vò nát, muốn biết nội dung tiếp theo trong lời nảng nói.
"Tam hoàng tử đang ở trong giả sơn trong vườn hoa sau lưng muội muội, trong đó còn có Phó đại tiểu thư của phủ Tướng quân.
Con chỉ nhất thời thấy hoảng hốt, mới vô tình đụng phải muội muội."
Nói xong, Thẩm Gia nhìn sắc mặt ba người từ đỏ chuyển sang xanh rồi lại chuyển sang trắng, như một bảng pha màu vậy, thật thú vị.
Bọn họ còn tưởng Tam hoàng tử là vật trong túi của mình sao?
Chẳng lẽ không biết Phó đại tiểu thư này chính là nữ phụ quan trọng nhất trong sách sao?
Cứ coi như là vì trút giận cho nữ phụ, nàng không khỏi nảy ra một kế.
Một khuôn mặt xinh đẹp, những giọt nước mắt trong veo lăn dài trên hốc mắt, Thẩm Gia vốn không chịu yếu đuối trước mặt người ngoài, lúc này cũng đỏ hoe mắt.
Những giọt nước mắt rơi từng giọt xuống tấm thảm nhung trước mặt, rồi biến mất.
Cảnh tượng này khiến ba người kia không hiểu ra sao.
Thẩm Phù, không, bây giờ hẳn là Tống Phù, nhìn Thẩm Gia luôn cứng rắn không chịu khuất phục, lúc này cũng cúi đầu trước mặt mình, một cảm giác tự đắc không tên dâng lên trong lòng.
Ngẩng cao cằm, vẻ kiêu ngạo, quay đầu lại thấy cha mẹ dường như có chút mềm lòng.
"Khụ khụ khụ!"
Tống Phù đột nhiên ho khan, vẻ yếu ớt không chịu nổi, tay vô lực chống đỡ thân trên, quét sạch bầu không khí mà Thẩm Gia vừa tạo ra.
Điều này khiến Thẩm mẫu đau lòng không thôi, trái tim vừa mềm xuống lại cứng lại.
Thẩm Gia cũng biết bây giờ là thời cơ tốt nhất, thẳng lưng, nhẹ nhàng lau nước mắt trên mặt, lộ ra vẻ cố nén nỗi khổ trong lòng.
Từ tốn nói: "Thật ra, thật ra hôm qua ở buổi tiệc ngắm hoa của Vĩnh Xương Hầu phủ, con cũng không cố ý đụng phải muội muội.
Chỉ là lúc đó con và muội muội đều đứng bên hồ, con tình cờ nhìn thấy Tam hoàng tử, Tam hoàng tử..."
Ánh mắt Thẩm Gia vô tình lướt qua ánh mắt của ba người, quả nhiên cá đã cắn câu.
Ngay cả Tống Phù vẫn luôn phủ nhận mối quan hệ của hai người, hai tay cũng nắm chặt lại, một chiếc khăn tay bị vò nát, muốn biết nội dung tiếp theo trong lời nảng nói.
"Tam hoàng tử đang ở trong giả sơn trong vườn hoa sau lưng muội muội, trong đó còn có Phó đại tiểu thư của phủ Tướng quân.
Con chỉ nhất thời thấy hoảng hốt, mới vô tình đụng phải muội muội."
Nói xong, Thẩm Gia nhìn sắc mặt ba người từ đỏ chuyển sang xanh rồi lại chuyển sang trắng, như một bảng pha màu vậy, thật thú vị.
Bọn họ còn tưởng Tam hoàng tử là vật trong túi của mình sao?
Chẳng lẽ không biết Phó đại tiểu thư này chính là nữ phụ quan trọng nhất trong sách sao?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.