Chương 29: Nụ Hôn Đầu Tiên
Nãi Hoàng Lưu Tâm
22/01/2024
"Mỗi ngày đều nhìn trộm anh, thích anh?"
Ngữ khí của Cố Hành vô cùng ngả ngớn, giọng nói trầm thấp vang lên bên tai thiếu nữ, khuôn mặt anh tuấn gần trong gang tấc khiến hơi thở của thiếu nữ rối loạn, Mộ Dung Nguyệt chỉ cảm thấy khoảng cách của hai người quá gần rồi.
Gần đến mức hơi thở của anh phun lên cổ cô, thật ngứa.
"Cố Hành..."
Mới chỉ đơn giản gọi tên anh, Cố Hành đã không thể ổn định bản thân được.
Nhóc con này muốn quyến rũ anh!
Mộ Dung Nguyệt cũng không biết tại sao hai người lại biến thành tình trạng xấu hổ như bây giờ.
Tuy rằng là bạn cùng bàn, nhưng Cố Hành quá cao không thể với được, nhiều nhất cũng chỉ là bắt nạt cô trong giấc mơ mà thôi.
"Cố..."
Mộ Dung Nguyệt vừa mới mở miệng, đôi môi đã bị Cố Hành ngậm lấy, không thầy dạy cũng hiểu cách hôn môi thế nào, cạy mở hàm răng thiếu nữ, đầu lưỡi xâm nhập vào trong miệng nhỏ công thành đoạt đất, cướp lấy hơi thở của cô.
"Ưm..." Tiếng nỉ non truyền ra từ khe hở của môi.
Đại não Mộ Dung Nguyệt trống rỗng, một tay Cố Hành chống tường, tay còn lại ôm lấy eo cô cường thế hôn môi.
Đây là nụ hôn đầu của cô.
Hai tay thiếu nữ chống lên ngực nam sinh, trái tim đập nhanh.
Mộ Dung Nguyệt nhắm mắt lại cẩn thận hôn anh, giờ phút này, cô không muốn nghĩ nhiều như vậy nữa, vì sao hôn Cố Hành ư, bởi vì cô... thích anh.
Từ ngày đầu chuyển trường đến, cô đã thích anh rồi.
Chỉ là Mộ Dung Nguyệt không biết, mỗi lần Cố Hành nhìn cô nói chuyện, miệng nhỏ anh đào lúc đóng lúc mở, anh giống như bị ma xui quỷ khiến mà muốn hôn cô. Người tỏ tình với nam thần Cố đây có vô số, nhưng anh cũng chưa từng rung động, chưa từng yêu ai, mãi cho tới khi cô nhóc này, Mộ Dung Nguyệt xuất hiện.
Lần đầu Cố Hành hiểu rõ, cái gì gọi là để ý, cái gì gọi là rung động.
Anh lại nhớ tới giờ triết, thầy giáo giảng về chủ nghĩa duy tâm, rung động nhất không phải gió, cũng không phải cờ bay, mà là trái tim.
Loại cảm giác này vô cùng kì lạ, toàn bộ tế bào trong cơ thể như đang kêu gào muốn chiếm hữu thiếu nữ trước mặt.
Cố Hành nắm lấy tay thiếu nữ đặt lên eo mình, tay cô rất nhỏ, hoàn toàn nằm trong bàn tay anh.
Trong không khí mùa thu tràn ngập hương hoa quế ngọt ngào, một cơn gió thoáng qua, giống như dừng hình ảnh lúc này lại.
Thiếu nữ mặc đồng phục bị nam sinh cao lớn ép sát vào tường đá mà bắt nạt hoàn toàn.
Hương vị của cô quá ngọt ngào, vất vả lắm Cố Hành mới buông môi cô ra, sau đó lại tiếp tục hôn xuống.
Môi răng va chạm, môi lưỡi giao hòa, dù thế nào cũng không thể nếm hết hương vị ngọt ngào của cô.
Mà khung cảnh tựa như phim thần tượng này lại trùng hợp rơi vào trong mắt người nào đó.
Ngữ khí của Cố Hành vô cùng ngả ngớn, giọng nói trầm thấp vang lên bên tai thiếu nữ, khuôn mặt anh tuấn gần trong gang tấc khiến hơi thở của thiếu nữ rối loạn, Mộ Dung Nguyệt chỉ cảm thấy khoảng cách của hai người quá gần rồi.
Gần đến mức hơi thở của anh phun lên cổ cô, thật ngứa.
"Cố Hành..."
Mới chỉ đơn giản gọi tên anh, Cố Hành đã không thể ổn định bản thân được.
Nhóc con này muốn quyến rũ anh!
Mộ Dung Nguyệt cũng không biết tại sao hai người lại biến thành tình trạng xấu hổ như bây giờ.
Tuy rằng là bạn cùng bàn, nhưng Cố Hành quá cao không thể với được, nhiều nhất cũng chỉ là bắt nạt cô trong giấc mơ mà thôi.
"Cố..."
Mộ Dung Nguyệt vừa mới mở miệng, đôi môi đã bị Cố Hành ngậm lấy, không thầy dạy cũng hiểu cách hôn môi thế nào, cạy mở hàm răng thiếu nữ, đầu lưỡi xâm nhập vào trong miệng nhỏ công thành đoạt đất, cướp lấy hơi thở của cô.
"Ưm..." Tiếng nỉ non truyền ra từ khe hở của môi.
Đại não Mộ Dung Nguyệt trống rỗng, một tay Cố Hành chống tường, tay còn lại ôm lấy eo cô cường thế hôn môi.
Đây là nụ hôn đầu của cô.
Hai tay thiếu nữ chống lên ngực nam sinh, trái tim đập nhanh.
Mộ Dung Nguyệt nhắm mắt lại cẩn thận hôn anh, giờ phút này, cô không muốn nghĩ nhiều như vậy nữa, vì sao hôn Cố Hành ư, bởi vì cô... thích anh.
Từ ngày đầu chuyển trường đến, cô đã thích anh rồi.
Chỉ là Mộ Dung Nguyệt không biết, mỗi lần Cố Hành nhìn cô nói chuyện, miệng nhỏ anh đào lúc đóng lúc mở, anh giống như bị ma xui quỷ khiến mà muốn hôn cô. Người tỏ tình với nam thần Cố đây có vô số, nhưng anh cũng chưa từng rung động, chưa từng yêu ai, mãi cho tới khi cô nhóc này, Mộ Dung Nguyệt xuất hiện.
Lần đầu Cố Hành hiểu rõ, cái gì gọi là để ý, cái gì gọi là rung động.
Anh lại nhớ tới giờ triết, thầy giáo giảng về chủ nghĩa duy tâm, rung động nhất không phải gió, cũng không phải cờ bay, mà là trái tim.
Loại cảm giác này vô cùng kì lạ, toàn bộ tế bào trong cơ thể như đang kêu gào muốn chiếm hữu thiếu nữ trước mặt.
Cố Hành nắm lấy tay thiếu nữ đặt lên eo mình, tay cô rất nhỏ, hoàn toàn nằm trong bàn tay anh.
Trong không khí mùa thu tràn ngập hương hoa quế ngọt ngào, một cơn gió thoáng qua, giống như dừng hình ảnh lúc này lại.
Thiếu nữ mặc đồng phục bị nam sinh cao lớn ép sát vào tường đá mà bắt nạt hoàn toàn.
Hương vị của cô quá ngọt ngào, vất vả lắm Cố Hành mới buông môi cô ra, sau đó lại tiếp tục hôn xuống.
Môi răng va chạm, môi lưỡi giao hòa, dù thế nào cũng không thể nếm hết hương vị ngọt ngào của cô.
Mà khung cảnh tựa như phim thần tượng này lại trùng hợp rơi vào trong mắt người nào đó.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.