Vực Sâu Sắc Tình: Kiều Thê Khó Làm (Ntr, Np)
Chương 36: Lớn Mật Trong Khuôn Viên Trường
Tiểu Lãng
12/07/2023
Một nam sinh có vẻ ngoài chính trực tác phong đứng đắn đi trên sân trường gọi to một tiếng, trong nháy mắt một đám nam sinh cao lớn chạy lại thành một nhóm trên sân trường.
Bên cạnh rừng cây nhỏ là một cái hồ trong xanh êm ả, đây được xem là thánh địa hẹn hò của những cặp đôi yêu nhau.
Cũng chẳng biết ai là kiến trúc sư của trường học này nữa, một khu vực rộng lớn như thế này lại thiết kế vị trí rừng cây chằng chịt, lá chen cành, cành chen thân như vậy, chẳng trách phía trước lại có bóng dáng một vài sinh viên cặm cụi lao động trồng cây, loáng tháng còn có thể nhìn thấy mồ hôi dính đầy khuôn mặt.
Một mình bản thân Khương Tuyết đi vào khu rừng nhỏ, liếc mắt nhìn bốn phía xung quanh, bất chợt lại nhìn thấy một hai cặp đôi nấp phía sau thân cây to lớn quấn quýt ôm lấy nhau.
Bỗng, nhìn thấy một cặp năm nữ to gan lớn mật, Khương Tuyết nhìn thấy thái độ trên khuôn mặt và tư thế của họ, cũng đoán được bộ phận phía dưới của hai người kia chắc chắn đang dính chặt lấy nhau, khi nhìn thấy người lạ đi ngang qua, hai người kia mới dừng lại, giả vờ như không có gì.
Nhìn thấy cảnh này, phía dưới cơ thể Khương Tuyết ngứa ngáy khó chịu, một lát nữa thôi, chắc chắn sẽ có một nhóm người đe dọa muốn chiếm đoạt cô, có phải bọn chúng sẽ chơi cô trước mặt người khác không?
Lúc này, một nam sinh cao lớn đẹp trai bước lại, anh ta đang mặc đồng phục bóng rổ, dáng dấp cao lớn khỏe khoắn, trên làn da xuất hiện lấm tấm mồ hôi, Khương Tuyết không để ý đến anh ta, đơn giản chỉ xem người vừa mới bước qua là một nam sinh khá khôi ngô.
Vậy mà cô không thể ngờ rằng, nam sinh vừa mới bước qua chưa hề lên tiếng đã bế thóc ngang người cô, ôm cô đi đến một nơi khác.
Trong nháy mắt, trời và đất quay cuồng dữ dội, Khương Tuyết giật mình sợ hãi, không tự chủ nắm lấy áo nam sinh chỉ vì sợ sẽ rơi xuống đất.
"Anh là ai, anh muốn làm gì? Mau buông tôi ra."
"Im miệng, không phải cô tới đây cho chúng tôi chơi sao, lại còn ra vẻ dùng dằng làm giá, đừng làm phí thời gian của tôi."
Giọng nói nam sinh thâm trầm bình thản, chuyện hù dọa nữ sinh để cùng nhau cưỡng đoạt lại thốt ra một cách nhẹ nhàng trơn tru từ miệng của anh ta, ngữ điệu không khác ngữ điệu nói chuyện hằng ngày là bao.
Khương Tuyết chợt tỉnh: "Anh chính là người quay video tôi?"
"Không. Tôi muốn chơi cô cần gì phải uy hiếp? Thừa thãi."
Bên cạnh rừng cây nhỏ là một cái hồ trong xanh êm ả, đây được xem là thánh địa hẹn hò của những cặp đôi yêu nhau.
Cũng chẳng biết ai là kiến trúc sư của trường học này nữa, một khu vực rộng lớn như thế này lại thiết kế vị trí rừng cây chằng chịt, lá chen cành, cành chen thân như vậy, chẳng trách phía trước lại có bóng dáng một vài sinh viên cặm cụi lao động trồng cây, loáng tháng còn có thể nhìn thấy mồ hôi dính đầy khuôn mặt.
Một mình bản thân Khương Tuyết đi vào khu rừng nhỏ, liếc mắt nhìn bốn phía xung quanh, bất chợt lại nhìn thấy một hai cặp đôi nấp phía sau thân cây to lớn quấn quýt ôm lấy nhau.
Bỗng, nhìn thấy một cặp năm nữ to gan lớn mật, Khương Tuyết nhìn thấy thái độ trên khuôn mặt và tư thế của họ, cũng đoán được bộ phận phía dưới của hai người kia chắc chắn đang dính chặt lấy nhau, khi nhìn thấy người lạ đi ngang qua, hai người kia mới dừng lại, giả vờ như không có gì.
Nhìn thấy cảnh này, phía dưới cơ thể Khương Tuyết ngứa ngáy khó chịu, một lát nữa thôi, chắc chắn sẽ có một nhóm người đe dọa muốn chiếm đoạt cô, có phải bọn chúng sẽ chơi cô trước mặt người khác không?
Lúc này, một nam sinh cao lớn đẹp trai bước lại, anh ta đang mặc đồng phục bóng rổ, dáng dấp cao lớn khỏe khoắn, trên làn da xuất hiện lấm tấm mồ hôi, Khương Tuyết không để ý đến anh ta, đơn giản chỉ xem người vừa mới bước qua là một nam sinh khá khôi ngô.
Vậy mà cô không thể ngờ rằng, nam sinh vừa mới bước qua chưa hề lên tiếng đã bế thóc ngang người cô, ôm cô đi đến một nơi khác.
Trong nháy mắt, trời và đất quay cuồng dữ dội, Khương Tuyết giật mình sợ hãi, không tự chủ nắm lấy áo nam sinh chỉ vì sợ sẽ rơi xuống đất.
"Anh là ai, anh muốn làm gì? Mau buông tôi ra."
"Im miệng, không phải cô tới đây cho chúng tôi chơi sao, lại còn ra vẻ dùng dằng làm giá, đừng làm phí thời gian của tôi."
Giọng nói nam sinh thâm trầm bình thản, chuyện hù dọa nữ sinh để cùng nhau cưỡng đoạt lại thốt ra một cách nhẹ nhàng trơn tru từ miệng của anh ta, ngữ điệu không khác ngữ điệu nói chuyện hằng ngày là bao.
Khương Tuyết chợt tỉnh: "Anh chính là người quay video tôi?"
"Không. Tôi muốn chơi cô cần gì phải uy hiếp? Thừa thãi."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.