Vực Thẳm Hôn Nhân: Dạy Anh Cách Yêu
Chương 38: Khoảng khắc ngắn ngủi
Mễ Mễ
04/02/2023
Lý Chấn Kiệt vừa tắm xong đã có một bàn đồ ăn dọn ra mùi thơm khiến cho anh không thể cưỡng lại được, Tư Nhuệ bảo Lý Chấn Kiệt đến ngồi bên cạnh mình, nhìn bàn đồ ăn dân dã khiến cho anh nuốt nước bọt không ngừng, đổi khẩu vị một chút nhưng lại vô cùng ngon miệng, so với những món ăn trịnh trọng ở hoàng cung thì những món ăn dân dã ở đây rất được lòng của Lý Chấn Kiệt.
Bọn họ quây quần bên nhau rất vui vẻ, sau bữa cơm Tư Nhuệ giúp bác gái rửa bát còn Lý Chấn Kiệt thì ngồi tâm sự cùng bác trai, hai người nói với nhau về cách khiến cho người phụ nữ của bọn họ yêu bọn họ đến điên đảo.
" Cháu biết không ngày xưa ta là một người đàn ông khoẻ mạnh nhất ở đây, đâu cần phải làm gì nhiều bà nhà cũng tự đi theo ta về nhà."
Lý Chấn Kiệt mở to mắt thán phục.
" Thật vậy sao không cần làm gì cũng tự đi theo về nhà, bác phải có biệt tài gì chứ."
Bác trai gật gật đầu rất tự tin nói.
" Đương nhiên là có rồi."
Lý Chấn Kiệt tò mò chồm người lên tò mò hỏi.
" Có bí quyết gì xin bác hãy truyền dạy lại cho con đi có được không."
Vừa nói xong Lý Chấn Kiệt ngồi lại vị trí của mình cầm lấy ly trà lên uống, bác trai lên tiếng nói.
" Đêm động phòng đầu tiên ta đã làm cho bà ấy la hét cầu xin, nhưng ngày hôm sau bà ấy đã bị ta làm cho mê mẩn không muốn nghĩ đến người đàn ông khác nữa."
Ngụm trà Lý Chấn Kiệt vừa uống đã bị trào ra ngoài hết, anh không ngậm được mồm trước những lời nói của bác trai.
" Đỉnh vậy sao, đúng là thán phục thật đấy."
Bác trai có vẻ rất đắc ý nhìn Lý Chấn Kiệt khiêu khích nói.
" Vậy cháu có gì để kết hôn với cháu gái của ta thế nhìn giống công tử da trắng chẳng có điểm nào thu hút."
Lý Chấn Kiệt liền lấy lại danh dự của mình.
" Bác nhìn cháu xem không ai có thể cưỡng lại sự đẹp trai này cả."
Bác trai đưa mắt quan sát gương mặt của Lý Chấn Kiệt rồi lắc đầu chê bai.
" Ta thấy nhan sắc cũng tầm thường không bằng ta hồi xưa."
Những người đàn ông khi nói chuyện với nhau chỉ có sự hơn thua, hai người không muốn thua thiệt đối phương nên luôn tân bốc mình lên, như hai đứa trẻ đang tranh cãi với nhau.
Bác gái đi ra véo mạnh vào tài của bác trai, ông đã nhăn mặt lại.
" Suốt ngày cứ thích khoe mẽ, đi vào nhà cho đôi vợ chồng trẻ được ở riêng với nhau."
Bác gái kéo bác trai đi vào bên trong, Tư Nhuệ và Lý Chấn Kiệt nhìn theo chỉ biết ngưỡng mộ, không biết cuộc hôn nhân của bọn họ sẽ có được kết cục như thế không, nhưng Tư Nhuệ vẫn luôn muốn có cuộc sống bình dị như thế, cô không muốn có những cuộc tranh cãi hay hiểu lầm giữa bọn hai người nữa.
Tư Nhuệ đi đến ghế ngồi đối diện với Lý Chấn Kiệt cô tò mò hỏi anh.
" Hai người đang nói chuyện gì với nhau vậy?"
Lý Chấn Kiệt không muốn Tư Nhuệ biết cuộc tranh luận vừa rồi, anh lắc đầu nói.
" Chỉ là chuyện phiếm thôi."
Tư Nhuệ gật đầu rồi nhìn lên bầu trời cao, cô chỉ tay lên rồi nói với Lý Chấn Kiệt.
" Anh xem hôm nay mặt trăng tròn chưa kìa, còn sáng nữa."
Lý Chấn Kiệt quay sang nhìn nụ cười hồn nhiên của Tư Nhuệ anh cũng bất giác mỉm cười theo.
" Cám ơn em."
Tư Nhuệ quay sang hỏi Lý Chấn Kiệt.
" Tại sao lại cám ơn?"
" Chỉ muốn cám ơn như thế thôi em không thích chồng mình nói cám ơn mình sao." _ Lý Chấn Kiệt có vẻ ngại ngùng nên mới phản ứng như thế.
Tư Nhuệ vẫn chưa hiểu vấn đề cho lắm nhưng cô không muốn đi sâu vào chuyện mà đối phương không nói, cô đứng lên nói.
" Chúng ta đi ngủ thôi."
Hai người nắm tay nhau đi vào bên trong, chiếc giường không quá rộng cũng không mềm mại như ở hoàng cung, nhưng chỉ cần nằm bên cạnh người mình yêu thương thì những thứ đó không còn quan trọng. Tư Nhuệ nằm trong lòng của Lý Chấn Kiệt, cô đưa tay vẽ theo đường cổ áo của anh tò mò hỏi.
" Trước khi kết hôn với em anh đã yêu bao nhiêu cô gái rồi?"
Đây là câu hỏi nan giải của tất cả đàn ông, Lý Chấn Kiệt suy nghĩ một lúc mới lên tiếng nói.
" Những người lướt qua cuộc đời của anh không để lại cho anh một chút ấn tượng nào, chỉ khi gặp em anh mới biết thế nào là ghen tuông và đã học cách yêu đối xử tốt với em hơn."
Tư Nhuệ im lặng không nói gì nữa, Lý Chấn Kiệt thấy hơi kì lạ anh cúi đầu nhìn xuống, cô vợ nhỏ nằm trong lòng mình đã ngủ từ lúc nào, anh hơi bực dọc khi bản thân đang nói ra những lời chân thành vậy mà cô lại nằm ngủ ngon lành, vì ở đây không tiện nếu không anh sẽ trừng phạt cho cô biết tay.
Buổi sáng hai người chào tạm biệt hai bác rồi ra về, bọn họ còn tặng cho vợ chồng Lý Chấn Kiệt rất nhiều trái cây làm quà mang về, chuyến đi chơi tuy ngắn ngủi nhưng lại khiến cho hai người cảm thấy rất hạnh phúc, bọn họ đã có một khoảng kí ức vô cùng tuyệt vời ở bên nhau, trải qua nhiều vấn đề cuối cùng hai người cũng đã biết trân trọng tình cảm giành cho nhau.
Bọn họ quây quần bên nhau rất vui vẻ, sau bữa cơm Tư Nhuệ giúp bác gái rửa bát còn Lý Chấn Kiệt thì ngồi tâm sự cùng bác trai, hai người nói với nhau về cách khiến cho người phụ nữ của bọn họ yêu bọn họ đến điên đảo.
" Cháu biết không ngày xưa ta là một người đàn ông khoẻ mạnh nhất ở đây, đâu cần phải làm gì nhiều bà nhà cũng tự đi theo ta về nhà."
Lý Chấn Kiệt mở to mắt thán phục.
" Thật vậy sao không cần làm gì cũng tự đi theo về nhà, bác phải có biệt tài gì chứ."
Bác trai gật gật đầu rất tự tin nói.
" Đương nhiên là có rồi."
Lý Chấn Kiệt tò mò chồm người lên tò mò hỏi.
" Có bí quyết gì xin bác hãy truyền dạy lại cho con đi có được không."
Vừa nói xong Lý Chấn Kiệt ngồi lại vị trí của mình cầm lấy ly trà lên uống, bác trai lên tiếng nói.
" Đêm động phòng đầu tiên ta đã làm cho bà ấy la hét cầu xin, nhưng ngày hôm sau bà ấy đã bị ta làm cho mê mẩn không muốn nghĩ đến người đàn ông khác nữa."
Ngụm trà Lý Chấn Kiệt vừa uống đã bị trào ra ngoài hết, anh không ngậm được mồm trước những lời nói của bác trai.
" Đỉnh vậy sao, đúng là thán phục thật đấy."
Bác trai có vẻ rất đắc ý nhìn Lý Chấn Kiệt khiêu khích nói.
" Vậy cháu có gì để kết hôn với cháu gái của ta thế nhìn giống công tử da trắng chẳng có điểm nào thu hút."
Lý Chấn Kiệt liền lấy lại danh dự của mình.
" Bác nhìn cháu xem không ai có thể cưỡng lại sự đẹp trai này cả."
Bác trai đưa mắt quan sát gương mặt của Lý Chấn Kiệt rồi lắc đầu chê bai.
" Ta thấy nhan sắc cũng tầm thường không bằng ta hồi xưa."
Những người đàn ông khi nói chuyện với nhau chỉ có sự hơn thua, hai người không muốn thua thiệt đối phương nên luôn tân bốc mình lên, như hai đứa trẻ đang tranh cãi với nhau.
Bác gái đi ra véo mạnh vào tài của bác trai, ông đã nhăn mặt lại.
" Suốt ngày cứ thích khoe mẽ, đi vào nhà cho đôi vợ chồng trẻ được ở riêng với nhau."
Bác gái kéo bác trai đi vào bên trong, Tư Nhuệ và Lý Chấn Kiệt nhìn theo chỉ biết ngưỡng mộ, không biết cuộc hôn nhân của bọn họ sẽ có được kết cục như thế không, nhưng Tư Nhuệ vẫn luôn muốn có cuộc sống bình dị như thế, cô không muốn có những cuộc tranh cãi hay hiểu lầm giữa bọn hai người nữa.
Tư Nhuệ đi đến ghế ngồi đối diện với Lý Chấn Kiệt cô tò mò hỏi anh.
" Hai người đang nói chuyện gì với nhau vậy?"
Lý Chấn Kiệt không muốn Tư Nhuệ biết cuộc tranh luận vừa rồi, anh lắc đầu nói.
" Chỉ là chuyện phiếm thôi."
Tư Nhuệ gật đầu rồi nhìn lên bầu trời cao, cô chỉ tay lên rồi nói với Lý Chấn Kiệt.
" Anh xem hôm nay mặt trăng tròn chưa kìa, còn sáng nữa."
Lý Chấn Kiệt quay sang nhìn nụ cười hồn nhiên của Tư Nhuệ anh cũng bất giác mỉm cười theo.
" Cám ơn em."
Tư Nhuệ quay sang hỏi Lý Chấn Kiệt.
" Tại sao lại cám ơn?"
" Chỉ muốn cám ơn như thế thôi em không thích chồng mình nói cám ơn mình sao." _ Lý Chấn Kiệt có vẻ ngại ngùng nên mới phản ứng như thế.
Tư Nhuệ vẫn chưa hiểu vấn đề cho lắm nhưng cô không muốn đi sâu vào chuyện mà đối phương không nói, cô đứng lên nói.
" Chúng ta đi ngủ thôi."
Hai người nắm tay nhau đi vào bên trong, chiếc giường không quá rộng cũng không mềm mại như ở hoàng cung, nhưng chỉ cần nằm bên cạnh người mình yêu thương thì những thứ đó không còn quan trọng. Tư Nhuệ nằm trong lòng của Lý Chấn Kiệt, cô đưa tay vẽ theo đường cổ áo của anh tò mò hỏi.
" Trước khi kết hôn với em anh đã yêu bao nhiêu cô gái rồi?"
Đây là câu hỏi nan giải của tất cả đàn ông, Lý Chấn Kiệt suy nghĩ một lúc mới lên tiếng nói.
" Những người lướt qua cuộc đời của anh không để lại cho anh một chút ấn tượng nào, chỉ khi gặp em anh mới biết thế nào là ghen tuông và đã học cách yêu đối xử tốt với em hơn."
Tư Nhuệ im lặng không nói gì nữa, Lý Chấn Kiệt thấy hơi kì lạ anh cúi đầu nhìn xuống, cô vợ nhỏ nằm trong lòng mình đã ngủ từ lúc nào, anh hơi bực dọc khi bản thân đang nói ra những lời chân thành vậy mà cô lại nằm ngủ ngon lành, vì ở đây không tiện nếu không anh sẽ trừng phạt cho cô biết tay.
Buổi sáng hai người chào tạm biệt hai bác rồi ra về, bọn họ còn tặng cho vợ chồng Lý Chấn Kiệt rất nhiều trái cây làm quà mang về, chuyến đi chơi tuy ngắn ngủi nhưng lại khiến cho hai người cảm thấy rất hạnh phúc, bọn họ đã có một khoảng kí ức vô cùng tuyệt vời ở bên nhau, trải qua nhiều vấn đề cuối cùng hai người cũng đã biết trân trọng tình cảm giành cho nhau.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.