Vực Thẳm Hôn Nhân: Dạy Anh Cách Yêu
Chương 60: Thiếu cô ấy con sẽ chết mất
Mễ Mễ
07/02/2023
Ngày hôm sau Lưu Đàm quyết định đến bệnh viện để kiểm tra cho chính xác, cô ấy không tin là mình lại mang thai trong lúc này, Lưu Đàm cố tình ăn mặc kín đáo để không ai phát hiện ra mình đang đến bệnh viện phụ sản.
Lưu Đàm bước vào phòng khám chỉ định của y tá, cô ấy đang rất căng thẳng và mong chờ điều đó không phải là sự thật, ánh mắt của bác sĩ nhìn cô ấy rất phấn khởi, Lưu Đàm đang thầm cầu nguyện là mình chỉ ăn uống không hợp vệ sinh nên mới bị nôn mửa mà thôi, bác sĩ đưa ra chuẩn đoán cuối cùng.
“ Chúc mừng cô đã mang thai được ba tuần, thời gian đầu của thai kì hãy cẩn thận một chút, hai tuần nữa đến đây để tôi kiểm tra tình hình của thai nhi.”
Sau khi nghe kết quả Lưu Đàm bước ra ngoài với tâm trạng vô cùng bất ổn cô ấy không biết bây giờ phải giải quyết mọi chuyện như thế nào nữa, mấy tuần nay Lưu Đàm luôn thấy bản thân luôn mệt mỏi hay cáo gắt thì ra đó là biểu hiện của việc mang thai, Lưu Đàm đi đến ghế đá ngồi xuống cô cúi đầu xuống nhìn vào chiếc bụng vẫn còn phẳng lì của mình, bất giác buồn bã đưa tay sờ lên bụng.
“ Tại sao con lại đến đúng lúc quá vậy.”
Lưu Đàm thuộc tiếp phụ nữ mạnh mẽ cô ấy có thể tự làm chủ cuộc đời của mình không cần đàn ông ở bên cạnh nhưng Lưu Đàm rất yêu Lý Chấn Phong, làm sao có thể buông bỏ được đây.
Vừa từ bệnh viện quay về nhà, Lưu Đàm đã nhìn thấy Tư Nhuệ và công nương ở trong nhà của mình, cô ấy biết bọ họ đến đây để làm gì nhưng Lưu Đàm đã tự nhủ với lòng là sẽ không bao giờ tha thứ cho sự phản bội của Lý Chấn Phong, cô ấy rất quyết đoán.
Nhìn thấy Lưu Đàm dường như không muốn nói đến chuyện của hai người bọn họ, Công nương và Tư Nhuệ cũng đã hiểu ra, nhưng đã đến đây chẳng lẽ cứ để mọi chuyện tự tiếp diễn theo tự nhiên để hai người cứ thế mà chia tay sao công nương sẽ không để chuyện này xảy ra đâu, bà đã nói hết lời và khuyên nhũ Lưu Đàm nhưng cô ấy hoàn toàn không muốn nghe, cô ấy dứt khoát đứng lên khó chịu nói.
“ Con mệt rồi nên muốn lên phòng nghỉ ngơi mọi người cứ nói chuyện với nhau đi.”
Lưu Đàm bất cẩn làm rơi sổ khám bệnh của mình xuống sàn, Tư Nhuệ vội vàng giúp cô ấy nhặt lên, tầm mắt của cô đã bị dòng chữ trên đó gây chú ý – “ Mang thai sao?”
Câu nói của Tư Nhuệ khiến cho mọi người điều đổ dồn ánh mắt về phía Lưu Đàm, cô ấy liền lo lắng, giật lấy sổ khám thai của mình trong tay của Tư Nhuệ rồi nhanh chóng rời khỏi đó, Công nương nghe xong thì vô cùng vui mừng, bà quay sang hỏi Tư Nhuệ.
“ Con bé mang thai sao?”
Tư Nhuệ gật đầu nhẹ, mẹ của Lưu Đàm cũng không muốn giấu giếm dù sao cái thai trong bụng của con gái bà cũng là con của nhị hoàng tử.
“ Con bé ăn gì thì nôn ra hết, tôi nghi ngờ nên bải Lưu Đàm đi khám thử, đúng như dự định là con bé đã mag thai.”
Công nương phấn khích nói.
“ Tốt quá rồi, tôi sẽ không để chuyện ly hôn xảy ra đâu, chỉ là những hiểu lầm nhỏ, tôi sẽ chỉnh đốn Chấn Phong không để những chuyện này xảy ra nữa, và bảo nó đến rước vợ của mình quay về.”
Sau khi quay về hoàng cung công nương liền nói chuyện Lưu Đàm đã mang thai lại cho nữ hoàng nghe, bà cũng rất vui mừng. Buổi tối hôm đó tất cả mọi người điều ngồi lại với nhau, để nghĩ cách giúp Lưu Đàm và Lý Chấn Phong giải quyết những hiểu lầm. Lý Chấn Phong sau khi biết tin vợ mình mang thai liền muốn chạy đến đó nhưng đã bị mẹ và bà nội ngăn lại.
“ Không được bây giờ con đến đó chưa chắc gì con bé đã chịu gặp con bình tĩnh lại đã.” – Công nương lên tiếng khuyên ngăn.
Lý Chấn Phong vô cùng nôn nóng anh ấy cứ muốn đi đến đó.
“ con sợ cô ấy sẽ đòi ly hôn với mình, con muốn gặp Lưu Đàm để nói chuyện với cô ấy.”
" Đồ ngốc phải giữ một chút tự trọng của bản thân chứ." _ Lý Chấn Kiệt nhếch mép cười khinh bỉ em trai.
Lý Chấn Phong tức tối liền lên tiếng chỉ trích anh.
" Anh xem lại bản thân của mình đi, giữ lòng tự trọng được mấy ngày cũng tự tìm đến năng nỉ chị dâu quay về."
Lý Chấn Kiệt và Lý Chấn Phong nhìn nhau như muốn nghênh chiến, bà nội phải đứng ra can ngăn.
" Đủ rồi bây giờ phải nghĩ cách để Lưu Đàm quay về hai đứa cứ cãi nhau đi mất vợ có ngày đấy, chẳng trưởng thành gì cả."
Lúc này Lý Chấn Kiệt mới quay trở về trạng thái sầu não lúc nảy.
" Bà nội phải giúp con nếu không có cô ấy con sẽ chết mất."
Nữ hoàng véo vào tai của Lý Chấn Phong, thể hiện uy quyền.
" Biết thiếu con bé sống không nổi, vậy tại sao còn làm tổn thương Lưu Đàm, hai đứa con bỏ cái bản chất trăng hoa của mình đi, thì tự nhiên gia đình sẽ êm ấm thôi."
Lý Chấn Kiệt đột nhiên bị mắng lây, anh nhìn sang Tư Nhuệ, cô đang mỉm cười tủm tỉm với vẻ mặt rất mãn nguyện, Lý Chấn Kiệt hơi bất mãn anh luồn tay qua sau eo của Tư Nhuệ rồi bóp mạnh khiến cho cô giật bắn mình.
" Anh đang làm cái gì vậy hả?"
Lý Chấn Kiệt nhích người ngồi gần sát Tư Nhuệ, thì thầm qua tai cô.
" Đang cười gì vậy, thấy chồng bị mắng em vui lắm sao."
Tư Nhuệ không e dè lập tức gật đầu.
" Đúng vậy đáng đời anh."
Mỹ Dung đứng bên ngoài nhìn vào căn phòng, cô ta luôn khao khát là một phần của hoàng tộc, nhìn bọn họ thân thiết cười nói với nhau Mỹ Dung vô cùng ganh tị, đôi mắt chất chứ sự tham vọng lại một lần nữa hiện lên một cách mãnh liệt, cô ta sẽ làm tất cả để ngồi vào vị trí của Tư Nhuệ, cho dù phải đánh đổi điều gì đi nữa.
Lưu Đàm bước vào phòng khám chỉ định của y tá, cô ấy đang rất căng thẳng và mong chờ điều đó không phải là sự thật, ánh mắt của bác sĩ nhìn cô ấy rất phấn khởi, Lưu Đàm đang thầm cầu nguyện là mình chỉ ăn uống không hợp vệ sinh nên mới bị nôn mửa mà thôi, bác sĩ đưa ra chuẩn đoán cuối cùng.
“ Chúc mừng cô đã mang thai được ba tuần, thời gian đầu của thai kì hãy cẩn thận một chút, hai tuần nữa đến đây để tôi kiểm tra tình hình của thai nhi.”
Sau khi nghe kết quả Lưu Đàm bước ra ngoài với tâm trạng vô cùng bất ổn cô ấy không biết bây giờ phải giải quyết mọi chuyện như thế nào nữa, mấy tuần nay Lưu Đàm luôn thấy bản thân luôn mệt mỏi hay cáo gắt thì ra đó là biểu hiện của việc mang thai, Lưu Đàm đi đến ghế đá ngồi xuống cô cúi đầu xuống nhìn vào chiếc bụng vẫn còn phẳng lì của mình, bất giác buồn bã đưa tay sờ lên bụng.
“ Tại sao con lại đến đúng lúc quá vậy.”
Lưu Đàm thuộc tiếp phụ nữ mạnh mẽ cô ấy có thể tự làm chủ cuộc đời của mình không cần đàn ông ở bên cạnh nhưng Lưu Đàm rất yêu Lý Chấn Phong, làm sao có thể buông bỏ được đây.
Vừa từ bệnh viện quay về nhà, Lưu Đàm đã nhìn thấy Tư Nhuệ và công nương ở trong nhà của mình, cô ấy biết bọ họ đến đây để làm gì nhưng Lưu Đàm đã tự nhủ với lòng là sẽ không bao giờ tha thứ cho sự phản bội của Lý Chấn Phong, cô ấy rất quyết đoán.
Nhìn thấy Lưu Đàm dường như không muốn nói đến chuyện của hai người bọn họ, Công nương và Tư Nhuệ cũng đã hiểu ra, nhưng đã đến đây chẳng lẽ cứ để mọi chuyện tự tiếp diễn theo tự nhiên để hai người cứ thế mà chia tay sao công nương sẽ không để chuyện này xảy ra đâu, bà đã nói hết lời và khuyên nhũ Lưu Đàm nhưng cô ấy hoàn toàn không muốn nghe, cô ấy dứt khoát đứng lên khó chịu nói.
“ Con mệt rồi nên muốn lên phòng nghỉ ngơi mọi người cứ nói chuyện với nhau đi.”
Lưu Đàm bất cẩn làm rơi sổ khám bệnh của mình xuống sàn, Tư Nhuệ vội vàng giúp cô ấy nhặt lên, tầm mắt của cô đã bị dòng chữ trên đó gây chú ý – “ Mang thai sao?”
Câu nói của Tư Nhuệ khiến cho mọi người điều đổ dồn ánh mắt về phía Lưu Đàm, cô ấy liền lo lắng, giật lấy sổ khám thai của mình trong tay của Tư Nhuệ rồi nhanh chóng rời khỏi đó, Công nương nghe xong thì vô cùng vui mừng, bà quay sang hỏi Tư Nhuệ.
“ Con bé mang thai sao?”
Tư Nhuệ gật đầu nhẹ, mẹ của Lưu Đàm cũng không muốn giấu giếm dù sao cái thai trong bụng của con gái bà cũng là con của nhị hoàng tử.
“ Con bé ăn gì thì nôn ra hết, tôi nghi ngờ nên bải Lưu Đàm đi khám thử, đúng như dự định là con bé đã mag thai.”
Công nương phấn khích nói.
“ Tốt quá rồi, tôi sẽ không để chuyện ly hôn xảy ra đâu, chỉ là những hiểu lầm nhỏ, tôi sẽ chỉnh đốn Chấn Phong không để những chuyện này xảy ra nữa, và bảo nó đến rước vợ của mình quay về.”
Sau khi quay về hoàng cung công nương liền nói chuyện Lưu Đàm đã mang thai lại cho nữ hoàng nghe, bà cũng rất vui mừng. Buổi tối hôm đó tất cả mọi người điều ngồi lại với nhau, để nghĩ cách giúp Lưu Đàm và Lý Chấn Phong giải quyết những hiểu lầm. Lý Chấn Phong sau khi biết tin vợ mình mang thai liền muốn chạy đến đó nhưng đã bị mẹ và bà nội ngăn lại.
“ Không được bây giờ con đến đó chưa chắc gì con bé đã chịu gặp con bình tĩnh lại đã.” – Công nương lên tiếng khuyên ngăn.
Lý Chấn Phong vô cùng nôn nóng anh ấy cứ muốn đi đến đó.
“ con sợ cô ấy sẽ đòi ly hôn với mình, con muốn gặp Lưu Đàm để nói chuyện với cô ấy.”
" Đồ ngốc phải giữ một chút tự trọng của bản thân chứ." _ Lý Chấn Kiệt nhếch mép cười khinh bỉ em trai.
Lý Chấn Phong tức tối liền lên tiếng chỉ trích anh.
" Anh xem lại bản thân của mình đi, giữ lòng tự trọng được mấy ngày cũng tự tìm đến năng nỉ chị dâu quay về."
Lý Chấn Kiệt và Lý Chấn Phong nhìn nhau như muốn nghênh chiến, bà nội phải đứng ra can ngăn.
" Đủ rồi bây giờ phải nghĩ cách để Lưu Đàm quay về hai đứa cứ cãi nhau đi mất vợ có ngày đấy, chẳng trưởng thành gì cả."
Lúc này Lý Chấn Kiệt mới quay trở về trạng thái sầu não lúc nảy.
" Bà nội phải giúp con nếu không có cô ấy con sẽ chết mất."
Nữ hoàng véo vào tai của Lý Chấn Phong, thể hiện uy quyền.
" Biết thiếu con bé sống không nổi, vậy tại sao còn làm tổn thương Lưu Đàm, hai đứa con bỏ cái bản chất trăng hoa của mình đi, thì tự nhiên gia đình sẽ êm ấm thôi."
Lý Chấn Kiệt đột nhiên bị mắng lây, anh nhìn sang Tư Nhuệ, cô đang mỉm cười tủm tỉm với vẻ mặt rất mãn nguyện, Lý Chấn Kiệt hơi bất mãn anh luồn tay qua sau eo của Tư Nhuệ rồi bóp mạnh khiến cho cô giật bắn mình.
" Anh đang làm cái gì vậy hả?"
Lý Chấn Kiệt nhích người ngồi gần sát Tư Nhuệ, thì thầm qua tai cô.
" Đang cười gì vậy, thấy chồng bị mắng em vui lắm sao."
Tư Nhuệ không e dè lập tức gật đầu.
" Đúng vậy đáng đời anh."
Mỹ Dung đứng bên ngoài nhìn vào căn phòng, cô ta luôn khao khát là một phần của hoàng tộc, nhìn bọn họ thân thiết cười nói với nhau Mỹ Dung vô cùng ganh tị, đôi mắt chất chứ sự tham vọng lại một lần nữa hiện lên một cách mãnh liệt, cô ta sẽ làm tất cả để ngồi vào vị trí của Tư Nhuệ, cho dù phải đánh đổi điều gì đi nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.