Chương 58: Tiệc mừng công
Leo NDT2k
16/04/2024
Ngày 26 tháng 12 năm 1827, tại đại sảnh cung điện (ngoại triều) tôi đứng chỉ đạo mọi người sắp xếp bàn ghế. Tôi nhìn bảng sắp xếp bàn ghế nói với thái giám: “việc chuẩn bị những món ăn cho bữa tiệc tối nay như nào rồi?”.
“Thưa bệ hạ, dựa theo những món được bệ hạ lên danh sách. Theo như thần biết thì nhà bếp mới hoàn thành một phần tư công đoạn thôi ạ” vị thái giám cúi đầu.
“Trẫm biết rồi, việc ở đây giao cho khanh, trẫm tới xem ban nhạc chuẩn bị tới đâu rồi” sau đó tôi rời đi.
Tôi tới nơi ban nhạc chuẩn bị, tôi muốn xem ban nhạc như nào nên tôi cho ban nhạc tổng duyệt trước. Khi ban nhạc diễn xong tôi gật gù coi như ban nhạc chuẩn bị xong, tôi ghé qua khu bếp xem một chút. Khu bếp biết tôi tới liền tiếp đoán chu đáo: “Các khanh cứ lo chuẩn bị đồ ăn đi, trẫm tới đây chỉ xem tình hình thôi”.
“Nếu bệ hạ nói vậy thì việc chuẩn bị đồ ăn thì chúng thần cũng làm hơn phân nữa”.
Tôi nhìn những món đang được nấu, tôi buộc miệng: “nhìn nồi đồ ăn hấp dẫn quá, trẫm đói rồi”.
Mấy đầu bếp khi nghe tôi nói vậy, bếp trưởng lên tiếng: “cũng tới giờ trưa rồi, bệ hạ nên về cung trước rồi chúng thần sẽ chuẩn bị bữa trưa ạ”.
Khi về cung tôi đi tới cung hoàng hậu rồi lên tiếng: “nàng có ở trong không?”.
“Có, chàng vào đi”.
Tôi bước vào trong rồi ngồi xuống ghế rồi nhìn nàng ấy cất đồ đang may, nàng cất đồ xong rồi tới ghế ngồi gót trà vào tách trà rồi cất lời: “tiệc tối nay chàng chuẩn bị tới đâu rồi?”.
“Tình hình cũng tạm ổn, tước khi bữa tiệc bắt đầu ta sẽ xem lại một vòng” rồi cầm tách trà lên uống một ngụm.
“Vậy thiếp yên tâm rồi” Sau đó chúng tôi ăn trưa với nhau rồi nghỉ trưa.
Tới đầu giờ chiều tôi cũng giải quyết đóng văn kiện và xem xét các bản báo cáo kinh tế, tới chiều tôi đi xem tình hình trước khi bữa tiệc bắt đầu. Bữa tiệc chính thức bắt đầu từ đầu giờ chiều, các binh sĩ và người nhà họ lần đầu tiên được mời tới cung dựa bữa tiệc mừng, bọn họ ngỡ ngàn nhìn thấy các công trình cung điện xây dựng rất sang trọng. Các công trình quan trọng có mặt bằng hình chữ nhật, gồm hai hoặc ba toà nhà kết nối với nhau cùng đặt trên một nền móng và có hai tầng mái theo kiểu “Trùng Thiềm Điệp Ốc” được canh gác cẩn mật với hàng trăm lính đi tuần trước cổng.
“Không ngờ trong đời của ta có thể vào được hoàng cung, có chết ta cũng mãng nguyện” một cụ già nói.
“Bọ ơi, ở đây đẹp quá chắc có đồ ăn ngon” một người đàn ông xoa đầu đứa con rồi bảo: “ở đây món gì cũng ngon hết đó con”.
Ở quảng trường lớn trước toàn nhà có hàng trăm lính mặc lễ phục và chơi quân nhạc nổi kèn chào đón những người vừa tới. Bữa tiệc này tôi cũng chuẩn bị các thiết bị âm thanh vô cùng xịn sò để mọi người thưởng thức âm nhạc, ngoài ra tôi còn sắp xếp các bàn ăn nhỏ rời rạt nhau xung quanh các dãnh đồ ăn kiểu buffet, phía trên là bục rộng để ban nhạc trình diễn và một khoảng nhỏ bên dưới cho ai muốn xem nhạc ngồi xem. Khi mọi người ngồi xuống bàn hết thì thấy một người bước lên bục cầm mic nói:
“Trẫm tổ chức tiệc này cho những những binh sĩ và gia đình đã chiến đấu vì đất nước, trẫm muốn ghi công cho họ và bữa tiệc này là để chúc mừng cho họ”.
Những người bên dưới nghe giọng tôi thì bất giác đứng dậy hành lễ trước tôi: “Bệ hạ vạn tuế, bệ hạ anh minh”.
Tôi cất lời: “bình thân và sân khấu chính của bữa tiệc này không phải là trẫm mà là các vị. Mọi người cứ ăn thoải mái, ăn không hết có thể mang về, lên nhạc”.
Sau đó bữa tiệc chính thức bắt đầu, ban nhạc cũng lên trình diễn những ca khúc được tạp duyệt trước, những người bên dưới thưởng thức những món ăn vô cùng đặt sắc và tráng lệ. Tôi ngồi với Ngọc Châu thưởng thức đồ ăn, tôi ít thấy nàng ấy đi lấy đồ ăn nên tôi gắp phần hải sản qua dĩa nàng ấy rồi nói: “ăn vậy sao đủ no, nàng ăn đi”.
“Chàng cũng thoải máng quá rồi, có đông người vậy chàng thoải mái ăn vậy”.
“Có sao đâu, mọi người cũng là con dân của ta, ta thoải mái với dân cũng không được nữa” rồi nở một nụ cười nhâm nhi đồ ăn.
Nàng ấy thở dài rồi đáp: “Ít những chàng cũng phải tỏ ra phong thái của một vị quân vương một chút chứ”.
Tôi ggaajt đầu đồng ý: “ừm ta sẽ để ý, nàng ăn đi”.
Bữa tiệc mừng công cũng chính thức kết thúc sau bốn tiếng tổ chức, hôm sau các bài báo đưa tin việc Đại Nam cũng ký kết thành công bản hòa ước kết thúc chiến tranh và triều đình tổ chức tiệc mừng công, ghi công cho các chiến sĩ trong cuộc chiến vừa qua.
“Thưa bệ hạ, dựa theo những món được bệ hạ lên danh sách. Theo như thần biết thì nhà bếp mới hoàn thành một phần tư công đoạn thôi ạ” vị thái giám cúi đầu.
“Trẫm biết rồi, việc ở đây giao cho khanh, trẫm tới xem ban nhạc chuẩn bị tới đâu rồi” sau đó tôi rời đi.
Tôi tới nơi ban nhạc chuẩn bị, tôi muốn xem ban nhạc như nào nên tôi cho ban nhạc tổng duyệt trước. Khi ban nhạc diễn xong tôi gật gù coi như ban nhạc chuẩn bị xong, tôi ghé qua khu bếp xem một chút. Khu bếp biết tôi tới liền tiếp đoán chu đáo: “Các khanh cứ lo chuẩn bị đồ ăn đi, trẫm tới đây chỉ xem tình hình thôi”.
“Nếu bệ hạ nói vậy thì việc chuẩn bị đồ ăn thì chúng thần cũng làm hơn phân nữa”.
Tôi nhìn những món đang được nấu, tôi buộc miệng: “nhìn nồi đồ ăn hấp dẫn quá, trẫm đói rồi”.
Mấy đầu bếp khi nghe tôi nói vậy, bếp trưởng lên tiếng: “cũng tới giờ trưa rồi, bệ hạ nên về cung trước rồi chúng thần sẽ chuẩn bị bữa trưa ạ”.
Khi về cung tôi đi tới cung hoàng hậu rồi lên tiếng: “nàng có ở trong không?”.
“Có, chàng vào đi”.
Tôi bước vào trong rồi ngồi xuống ghế rồi nhìn nàng ấy cất đồ đang may, nàng cất đồ xong rồi tới ghế ngồi gót trà vào tách trà rồi cất lời: “tiệc tối nay chàng chuẩn bị tới đâu rồi?”.
“Tình hình cũng tạm ổn, tước khi bữa tiệc bắt đầu ta sẽ xem lại một vòng” rồi cầm tách trà lên uống một ngụm.
“Vậy thiếp yên tâm rồi” Sau đó chúng tôi ăn trưa với nhau rồi nghỉ trưa.
Tới đầu giờ chiều tôi cũng giải quyết đóng văn kiện và xem xét các bản báo cáo kinh tế, tới chiều tôi đi xem tình hình trước khi bữa tiệc bắt đầu. Bữa tiệc chính thức bắt đầu từ đầu giờ chiều, các binh sĩ và người nhà họ lần đầu tiên được mời tới cung dựa bữa tiệc mừng, bọn họ ngỡ ngàn nhìn thấy các công trình cung điện xây dựng rất sang trọng. Các công trình quan trọng có mặt bằng hình chữ nhật, gồm hai hoặc ba toà nhà kết nối với nhau cùng đặt trên một nền móng và có hai tầng mái theo kiểu “Trùng Thiềm Điệp Ốc” được canh gác cẩn mật với hàng trăm lính đi tuần trước cổng.
“Không ngờ trong đời của ta có thể vào được hoàng cung, có chết ta cũng mãng nguyện” một cụ già nói.
“Bọ ơi, ở đây đẹp quá chắc có đồ ăn ngon” một người đàn ông xoa đầu đứa con rồi bảo: “ở đây món gì cũng ngon hết đó con”.
Ở quảng trường lớn trước toàn nhà có hàng trăm lính mặc lễ phục và chơi quân nhạc nổi kèn chào đón những người vừa tới. Bữa tiệc này tôi cũng chuẩn bị các thiết bị âm thanh vô cùng xịn sò để mọi người thưởng thức âm nhạc, ngoài ra tôi còn sắp xếp các bàn ăn nhỏ rời rạt nhau xung quanh các dãnh đồ ăn kiểu buffet, phía trên là bục rộng để ban nhạc trình diễn và một khoảng nhỏ bên dưới cho ai muốn xem nhạc ngồi xem. Khi mọi người ngồi xuống bàn hết thì thấy một người bước lên bục cầm mic nói:
“Trẫm tổ chức tiệc này cho những những binh sĩ và gia đình đã chiến đấu vì đất nước, trẫm muốn ghi công cho họ và bữa tiệc này là để chúc mừng cho họ”.
Những người bên dưới nghe giọng tôi thì bất giác đứng dậy hành lễ trước tôi: “Bệ hạ vạn tuế, bệ hạ anh minh”.
Tôi cất lời: “bình thân và sân khấu chính của bữa tiệc này không phải là trẫm mà là các vị. Mọi người cứ ăn thoải mái, ăn không hết có thể mang về, lên nhạc”.
Sau đó bữa tiệc chính thức bắt đầu, ban nhạc cũng lên trình diễn những ca khúc được tạp duyệt trước, những người bên dưới thưởng thức những món ăn vô cùng đặt sắc và tráng lệ. Tôi ngồi với Ngọc Châu thưởng thức đồ ăn, tôi ít thấy nàng ấy đi lấy đồ ăn nên tôi gắp phần hải sản qua dĩa nàng ấy rồi nói: “ăn vậy sao đủ no, nàng ăn đi”.
“Chàng cũng thoải máng quá rồi, có đông người vậy chàng thoải mái ăn vậy”.
“Có sao đâu, mọi người cũng là con dân của ta, ta thoải mái với dân cũng không được nữa” rồi nở một nụ cười nhâm nhi đồ ăn.
Nàng ấy thở dài rồi đáp: “Ít những chàng cũng phải tỏ ra phong thái của một vị quân vương một chút chứ”.
Tôi ggaajt đầu đồng ý: “ừm ta sẽ để ý, nàng ăn đi”.
Bữa tiệc mừng công cũng chính thức kết thúc sau bốn tiếng tổ chức, hôm sau các bài báo đưa tin việc Đại Nam cũng ký kết thành công bản hòa ước kết thúc chiến tranh và triều đình tổ chức tiệc mừng công, ghi công cho các chiến sĩ trong cuộc chiến vừa qua.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.