Chương 114
Vũ Khúc
18/03/2024
Người đứng đầu lực lượng bảo vệ an ninh cho gia đình Luis là Titus “Chó Điên“.
Gia đình Luis với Jackson chỉ có giá trị nghi binh, nhưng Logan thực tâm muốn bảo vệ ba người này, thêm vào đó, gã cũng muốn giăng bẫy tiêu diệt những sát thủ cừ khôi mà đối phương cử đến.
Chính vì lý do này mà Logan đã bố trí một lực lượng phòng thủ rất mạnh.
Khoảng cách giữa cứ điểm nơi Luis đang bị giam lỏng với nhà riêng của gã là hai cây số.
Luis ngồi trên ghế, cách xa cửa sổ. Cứ điểm và nhà riêng của gã cách nhau rất xa nên từ đây không có cách nào nhìn được nhà mình.
Trong phòng, ngoài gã còn có cả Logan.
Luis cất tiếng hỏi:
- Logan, anh có biết tại sao tôi lại đi theo bố anh không?
Logan không thích phải đoán, nên hỏi lại:
- Tại sao?
- Đó là thời kỳ loạn lạc. Tôi được Tư Lệnh chọn làm đầu nậu cho Liên Minh, nhưng ngoài việc cho bốn Hiệp Sĩ bảo vệ tôi ra ngài không làm bất kỳ điều gì khác. Tôi không có lực lượng hỗ trợ trong tay. Lẽ thường tôi sẽ phải tìm một tổ chức rất mạnh nào đó hậu thuẫn. Lúc đó T-rex còn chưa phải là T-rex như bây giờ mà chỉ là một băng rất nhỏ. Lẽ ra tôi không đi theo bố anh, nhưng ông ấy đã làm cho tôi một việc mà suốt đời tôi không quên. Đó là giải cứu người yêu tôi khỏi một tổ chức buôn người. Tôi đã nhờ một vài băng khá mạnh can thiệp nhưng tất cả đều thất bại, cho đến khi tôi tìm được bố anh. Ông ấy đã một mình bước vào khu tập kết của chúng và bước ra với người sau này sẽ trở thành vợ tôi. Cô ấy nói rằng ông ta đã giết bốn mươi người bằng bốn mươi lá bài. Chiến tích đó thật thần kỳ. Lòng biết ơn và khâm phục là những lý do khiến tôi quyết định hợp tác với bố anh.
- Ông ấy luôn là một sát thủ cừ khôi.
- Tôi nghĩ ông ấy đánh giá cao các giá trị gia đình. Giữa chúng tôi có sự đồng cảm vì ông ấy cũng là người rất yêu vợ. Ông ấy không chỉ là một sát thủ cừ khôi, một nhà lãnh đạo xuất sắc mà còn là một người hiểu biết và thông minh. Tuy nhiên ông ấy cũng là một người rất lạnh lùng. Khi ông ấy đã xác định được mục tiêu thì sẽ không từ bỏ một thủ đoạn nào để đạt được mục tiêu ấy. Mãi sau này tôi mới biết bốn mươi người bị giết ngày hôm đó đều là người của bố anh.
Logan ngồi nhỏm dậy làm cốc rượu trên tay sóng ra ướt áo.
- Ông nói gì cơ?
- Anh nghe rõ rồi đấy. Tôi vẫn tự hỏi tại sao bốn mươi thằng đàn ông thèm khát phụ nữ ấy lại không xâm hại vợ tôi mặc dù chúng có thừa thời gian. Mãi sau này khi đã kết nối các mảnh ghép lại tôi mới nhận ra. Những băng khác không thể cứu được vợ tôi vì làm sao họ đấu lại một người như Jackson, đúng không? Ông ta đã giết những kẻ đến cứu vợ tôi và sau đó lại giết những người đang giả vờ giam giữ vợ tôi, tất cả đều để nhắm đến tôi. Ý nghĩ ấy làm tôi khủng khiếp. Thực sự thì tôi không cảm thấy khủng khiếp vì lẽ ông ấy đã giết thủ hạ của mình, mà vấn đề nằm ở chỗ ông ta đã giết toàn bộ bốn mươi người đi theo mình vào thời điểm ấy. Băng của ông ấy có bốn mươi mốt người tính cả thủ lĩnh và ông ấy đã giết sạch bốn mươi người theo mình. Dĩ nhiên nhân lực chưa bao giờ là vấn đề, tiền mới là vấn đề, có tiền thì anh tuyển bao nhiêu người cũng được. Nhưng dẫu sao, ý nghĩ về việc tự tay giết hết cả đội của mình để lấy lòng tin người khác khiến tôi sởn gai ốc. Tôi có cảm giác như trên đời này ngoài anh và mẹ anh ra thì tất cả những người khác đều chỉ là giun dế trong mắt của Jackson.
Logan nuốt nước bọt. Gã cầm cốc rượu trên tay mà vẫn có cảm giác thiếu nước.
- Mọi người từng làm việc hoặc đối đầu với Jackson nhiều năm đều biết rằng ông ấy có thói quen hy sinh người bên mình để giành chiến thắng. Đó là độc chiêu của ông ấy. Thậm chí đến một lúc nào đó người ta có thể dự báo được cách thức mà Jackson sẽ thực hiện. Chẳng hạn như bây giờ tôi có thể cá rằng Jackson đang chờ đợi ở một vị trí nào đó gần nhà tôi, không phải để sẵn sàng cứu vợ con tôi, mà là để đợi đến khi đối thủ lớn của ông là Trần Tuấn Tài xuất hiện, khi ấy ông ta sẽ dẫn người đến cứ điểm của Dực Long nhằm hạ thủ Zhao Wu. Nhưng nếu tôi cũng nghĩ ra thì một người như Tài “Cao” chẳng lẽ lại không nghĩ ra?
Bàn tay Logan run lên nhè nhẹ.
- Ý ông muốn nói gì?
- Nếu tôi là Trần Tuấn Tài, tôi tất không ngu xuẩn đâm đầu vào nhà tôi. Đó là một cái bẫy dễ đoán. Tôi tất tự hỏi rằng Luis thực sự đang ở đâu? Còn chỗ nào yên tâm hơn là nhà của chính Jackson, bên trong cứ điểm, được bảo vệ bởi hàng trăm nghìn sát thủ? Nhưng nơi an toàn nhất lại chính là nơi nguy hiểm nhất, bởi vương quốc đang thiếu vị vua của nó, Jackson, chỉ có hoàng tử đang canh giữ.
Luis và Logan nhìn nhau.
Logan khản giọng nói:
- Ông cho rằng..
- Cửa kính này là kính cường lực hay kính thường?
- Nó..
Logan còn chưa nói hết câu, tấm kính cửa sổ đã vỡ tan thành hàng triệu mảnh nhỏ.
Gia đình Luis với Jackson chỉ có giá trị nghi binh, nhưng Logan thực tâm muốn bảo vệ ba người này, thêm vào đó, gã cũng muốn giăng bẫy tiêu diệt những sát thủ cừ khôi mà đối phương cử đến.
Chính vì lý do này mà Logan đã bố trí một lực lượng phòng thủ rất mạnh.
Khoảng cách giữa cứ điểm nơi Luis đang bị giam lỏng với nhà riêng của gã là hai cây số.
Luis ngồi trên ghế, cách xa cửa sổ. Cứ điểm và nhà riêng của gã cách nhau rất xa nên từ đây không có cách nào nhìn được nhà mình.
Trong phòng, ngoài gã còn có cả Logan.
Luis cất tiếng hỏi:
- Logan, anh có biết tại sao tôi lại đi theo bố anh không?
Logan không thích phải đoán, nên hỏi lại:
- Tại sao?
- Đó là thời kỳ loạn lạc. Tôi được Tư Lệnh chọn làm đầu nậu cho Liên Minh, nhưng ngoài việc cho bốn Hiệp Sĩ bảo vệ tôi ra ngài không làm bất kỳ điều gì khác. Tôi không có lực lượng hỗ trợ trong tay. Lẽ thường tôi sẽ phải tìm một tổ chức rất mạnh nào đó hậu thuẫn. Lúc đó T-rex còn chưa phải là T-rex như bây giờ mà chỉ là một băng rất nhỏ. Lẽ ra tôi không đi theo bố anh, nhưng ông ấy đã làm cho tôi một việc mà suốt đời tôi không quên. Đó là giải cứu người yêu tôi khỏi một tổ chức buôn người. Tôi đã nhờ một vài băng khá mạnh can thiệp nhưng tất cả đều thất bại, cho đến khi tôi tìm được bố anh. Ông ấy đã một mình bước vào khu tập kết của chúng và bước ra với người sau này sẽ trở thành vợ tôi. Cô ấy nói rằng ông ta đã giết bốn mươi người bằng bốn mươi lá bài. Chiến tích đó thật thần kỳ. Lòng biết ơn và khâm phục là những lý do khiến tôi quyết định hợp tác với bố anh.
- Ông ấy luôn là một sát thủ cừ khôi.
- Tôi nghĩ ông ấy đánh giá cao các giá trị gia đình. Giữa chúng tôi có sự đồng cảm vì ông ấy cũng là người rất yêu vợ. Ông ấy không chỉ là một sát thủ cừ khôi, một nhà lãnh đạo xuất sắc mà còn là một người hiểu biết và thông minh. Tuy nhiên ông ấy cũng là một người rất lạnh lùng. Khi ông ấy đã xác định được mục tiêu thì sẽ không từ bỏ một thủ đoạn nào để đạt được mục tiêu ấy. Mãi sau này tôi mới biết bốn mươi người bị giết ngày hôm đó đều là người của bố anh.
Logan ngồi nhỏm dậy làm cốc rượu trên tay sóng ra ướt áo.
- Ông nói gì cơ?
- Anh nghe rõ rồi đấy. Tôi vẫn tự hỏi tại sao bốn mươi thằng đàn ông thèm khát phụ nữ ấy lại không xâm hại vợ tôi mặc dù chúng có thừa thời gian. Mãi sau này khi đã kết nối các mảnh ghép lại tôi mới nhận ra. Những băng khác không thể cứu được vợ tôi vì làm sao họ đấu lại một người như Jackson, đúng không? Ông ta đã giết những kẻ đến cứu vợ tôi và sau đó lại giết những người đang giả vờ giam giữ vợ tôi, tất cả đều để nhắm đến tôi. Ý nghĩ ấy làm tôi khủng khiếp. Thực sự thì tôi không cảm thấy khủng khiếp vì lẽ ông ấy đã giết thủ hạ của mình, mà vấn đề nằm ở chỗ ông ta đã giết toàn bộ bốn mươi người đi theo mình vào thời điểm ấy. Băng của ông ấy có bốn mươi mốt người tính cả thủ lĩnh và ông ấy đã giết sạch bốn mươi người theo mình. Dĩ nhiên nhân lực chưa bao giờ là vấn đề, tiền mới là vấn đề, có tiền thì anh tuyển bao nhiêu người cũng được. Nhưng dẫu sao, ý nghĩ về việc tự tay giết hết cả đội của mình để lấy lòng tin người khác khiến tôi sởn gai ốc. Tôi có cảm giác như trên đời này ngoài anh và mẹ anh ra thì tất cả những người khác đều chỉ là giun dế trong mắt của Jackson.
Logan nuốt nước bọt. Gã cầm cốc rượu trên tay mà vẫn có cảm giác thiếu nước.
- Mọi người từng làm việc hoặc đối đầu với Jackson nhiều năm đều biết rằng ông ấy có thói quen hy sinh người bên mình để giành chiến thắng. Đó là độc chiêu của ông ấy. Thậm chí đến một lúc nào đó người ta có thể dự báo được cách thức mà Jackson sẽ thực hiện. Chẳng hạn như bây giờ tôi có thể cá rằng Jackson đang chờ đợi ở một vị trí nào đó gần nhà tôi, không phải để sẵn sàng cứu vợ con tôi, mà là để đợi đến khi đối thủ lớn của ông là Trần Tuấn Tài xuất hiện, khi ấy ông ta sẽ dẫn người đến cứ điểm của Dực Long nhằm hạ thủ Zhao Wu. Nhưng nếu tôi cũng nghĩ ra thì một người như Tài “Cao” chẳng lẽ lại không nghĩ ra?
Bàn tay Logan run lên nhè nhẹ.
- Ý ông muốn nói gì?
- Nếu tôi là Trần Tuấn Tài, tôi tất không ngu xuẩn đâm đầu vào nhà tôi. Đó là một cái bẫy dễ đoán. Tôi tất tự hỏi rằng Luis thực sự đang ở đâu? Còn chỗ nào yên tâm hơn là nhà của chính Jackson, bên trong cứ điểm, được bảo vệ bởi hàng trăm nghìn sát thủ? Nhưng nơi an toàn nhất lại chính là nơi nguy hiểm nhất, bởi vương quốc đang thiếu vị vua của nó, Jackson, chỉ có hoàng tử đang canh giữ.
Luis và Logan nhìn nhau.
Logan khản giọng nói:
- Ông cho rằng..
- Cửa kính này là kính cường lực hay kính thường?
- Nó..
Logan còn chưa nói hết câu, tấm kính cửa sổ đã vỡ tan thành hàng triệu mảnh nhỏ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.