Chương 120
Vũ Khúc
20/03/2024
Lửa phun ra từ các đầu hỏa lắp dọc hai bên tường và sau đó theo các rãnh lan xuống đất theo hình các đường chéo song song, tạo thành các mắt như lưới thép.
Daniel nhận xét:
- Cách làm này rất thông minh. Ban đầu tôi nghĩ lửa sẽ phun ra từ trần nhà, nhưng đốt từ trên xuống sẽ khó bám hơn.
Tài cũng đóng góp ý kiến một cách khách quan:
- Tốc độ lan quá nhanh. Chúng nên giảm tốc độ xuống thêm một hoặc hai bậc, như thế sẽ khiến đối phương hoảng sợ. Cháy như thế này chẳng vui lắm.
- Mình có nên viết cho T-rex một cái thư để họ cải thiện chất lượng dịch vụ không nhỉ?
- Dịch vụ hỏa táng à? Biết đâu T-rex lại kiếm bộn tiền từ nghề tay trái này.
Sau vài phút, lửa bắt đầu bốc lên dữ dội. Lúc này thì chẳng thể đùa được nữa.
Tài gầm lên:
- Con mẹ bọn T-rex chó chết. T-rex là lũ khốn nạn nhất trong tất cả các tổ chức sát thủ. Chỉ có chúng nó mới nghĩ ra được những thứ hại người như Mê Cung hai tầng này. Phật tổ Như Lai, Chúa Jesus và Satan sẽ trừng phạt chúng.
Hai người đứng nép vào một góc. Lửa bắt đầu cháy lên quần áo, đầu tóc họ. Tài ra sức dùng tay phải dập lửa.
- Cậu nghĩ chúng ta còn trụ được bao lâu nữa, Daniel?
- Trong đầu tôi vừa xuất hiện một ý nghĩ. Có lẽ chúng ta sẽ không chết.
Ý nghĩ đó nhanh chóng lan tràn trong đầu Daniel và tiếp tục tiến hóa.
- Cánh cửa kia sẽ mở ra, chúng ta sẽ được an toàn.
- Tuyệt vời. Tuyệt vời. Tôi nghĩ rằng cậu sẽ bẻ cong được thực tại bằng những ý nghĩ kỳ diệu đó đấy. Tiếp tục nghĩ đi. Ai sẽ bước vào đây cứu chúng ta? Logan chăng? Đấy là nếu như gã có đủ sức chống lại bố gã.
- Không phải Logan. Mà là Aleksei. Gã người Nga ấy sẽ cứu chúng ta.
- Rất chi tiết đấy Daniel. Càng lúc càng nhiều chi tiết phi thực tế hơn. Ha ha, Aleksei, làm thế quái nào để.. Ồ, cánh cửa đang thực sự mở ra. Nó đang thực sự mở ra kìa. Là tôi mơ hay nó đang thực sự chuyển động thế kia. Ôi!
Tài dụi mắt. Đích thực là cánh cửa thép đang mở ra, từ bên ngoài Aleksei bước vào, oai phong như một vị thần.
Cùng lúc ấy nguồn lửa bị cắt đứt. Nước từ trên trần nhà phun xuống ào ào.
Tài hết nhìn Aleksei lại nhìn Daniel:
- Ảo giác. Mẹ kiếp, đích thị là ảo giác. Mình đã bị thằng Daniel kéo vào thế giới điên khùng của nó. Mình là một phần trong thế giới của nó không khác gì một tế bào thần kinh. Trên thực tế là mình đang sắp chết và lửa đã lan lên tới ngực.
Aleksei mừng rỡ nói:
- Thủ lĩnh.
Tài vẫn cứ giương mắt ra nhìn.
Theo sau Aleksei là một đoàn Hiệp Sĩ, dẫn đầu là Gabriel Doherty. Jackson Jay gương mặt lạnh toát theo kèm bên cạnh.
- Thưa Phó Tư Lệnh, tôi nghĩ rằng Liên Minh đã nói rằng sẽ không bao giờ can thiệp vào cuộc tranh đấu giữa các tổ chức sát thủ? Đó là lời cam kết của Tư Lệnh, hay là tôi nhớ nhầm?
Gabriel cười nhạt:
- Đúng là Tư Lệnh có nói câu ấy. Nhưng ngài cũng nói thêm rằng cần phải trừng phạt triệt để những kẻ dám dùng súng. Chúng tôi nhận được báo cáo rằng các ông đã vi phạm lệnh cấm.
- Đó là những lời dối trá. T-rex chúng tôi không bao giờ dùng súng.
- Dối trá hay không, kiểm tra là biết thôi.
Tài kêu lên:
- Báo cáo Phó Tư Lệnh, chúng nó đã bắn vào người tôi hai phát đạn. Ngài có thể kiểm tra.
Jackson trừng mắt nhìn Tài.
Thằng ranh con, trong chớp mắt đã khai vống lên thiệt hại. Thằng này mà khai man bảo hiểm chắc công ty bảo hiểm phá sản mất.
Nhưng lão cũng không thể công khai nói rằng người của lão chỉ bắn có đúng một phát.
Một hay hai đều là họa diệt vong.
Gabriel ra lệnh:
- Đưa Trần Tuấn Tài vào bệnh viện điều trị, nếu phát hiện thấy thực sự có hai phát đạn bắn thì xử tử hai nghìn người bên phía T-rex để trừng phạt. – Rồi lão quay sang, nói nhỏ với Jackson. – Jackson, nếu tôi là ông, tôi sẽ chọn ra hai nghìn thằng ăn hại nhất tổ chức đấy. Ông có thời gian từ nay đến chiều mai.
Jackson không nói gì.
Liên Minh không có hứng thú truy tìm kẻ đã bắn viên đạn ấy đi. Việc đó quá mất thời gian mà Liên Minh thì lười biếng. Liên Minh thích xử lý vấn đề theo kiểu diệt chủng. Sự việc xảy ra ở đâu thì toàn bộ khu vực hay tổ chức đã để sự việc ấy xảy ra sẽ bị tận diệt.
Cách làm này tuy độc ác, tàn nhẫn nhưng lại chứng minh hiệu quả. Càng là tổ chức lớn lại càng sợ súng, bởi súng có thể xóa sạch thành quả bao năm vất vả gây dựng.
Tử hình một lúc hai nghìn người chỉ vì hai phát đạn? Cách hành xử như vậy cũng chỉ Liên Minh mới nghĩ ra được.
Lực lượng Hiệp Sĩ đưa Tài ra khỏi đường hầm. Dọc đường, hắn thấy đâu đâu cũng có bóng áo đỏ. Đoàn quân Hiệp Sĩ diễu hành theo đội ngũ, tựa như đang duyệt binh tại cứ điểm của T-rex.
Aleksei giải thích:
- Tôi đứng ngoài thấy thủ lĩnh ngã chúi xuống như bị đạn bắn nên đã lập tức cầu cứu Liên Minh. Họ đã huy động năm nghìn người đến đây. T-rex dẫu đông tới cả triệu người cũng không dám cản bước năm nghìn người này.
Đúng là Aleksei, luôn nghĩ ra cách tốn ít sức nhất mà lại đạt hiệu quả cao nhất.
Gã không phải là sát thủ cự phách. Chỉ nhờ bộ óc siêu việt mà sống sót qua bao biến động thời cuộc và leo cao lên đến địa vị ngày nay.
Daniel nhận xét:
- Cách làm này rất thông minh. Ban đầu tôi nghĩ lửa sẽ phun ra từ trần nhà, nhưng đốt từ trên xuống sẽ khó bám hơn.
Tài cũng đóng góp ý kiến một cách khách quan:
- Tốc độ lan quá nhanh. Chúng nên giảm tốc độ xuống thêm một hoặc hai bậc, như thế sẽ khiến đối phương hoảng sợ. Cháy như thế này chẳng vui lắm.
- Mình có nên viết cho T-rex một cái thư để họ cải thiện chất lượng dịch vụ không nhỉ?
- Dịch vụ hỏa táng à? Biết đâu T-rex lại kiếm bộn tiền từ nghề tay trái này.
Sau vài phút, lửa bắt đầu bốc lên dữ dội. Lúc này thì chẳng thể đùa được nữa.
Tài gầm lên:
- Con mẹ bọn T-rex chó chết. T-rex là lũ khốn nạn nhất trong tất cả các tổ chức sát thủ. Chỉ có chúng nó mới nghĩ ra được những thứ hại người như Mê Cung hai tầng này. Phật tổ Như Lai, Chúa Jesus và Satan sẽ trừng phạt chúng.
Hai người đứng nép vào một góc. Lửa bắt đầu cháy lên quần áo, đầu tóc họ. Tài ra sức dùng tay phải dập lửa.
- Cậu nghĩ chúng ta còn trụ được bao lâu nữa, Daniel?
- Trong đầu tôi vừa xuất hiện một ý nghĩ. Có lẽ chúng ta sẽ không chết.
Ý nghĩ đó nhanh chóng lan tràn trong đầu Daniel và tiếp tục tiến hóa.
- Cánh cửa kia sẽ mở ra, chúng ta sẽ được an toàn.
- Tuyệt vời. Tuyệt vời. Tôi nghĩ rằng cậu sẽ bẻ cong được thực tại bằng những ý nghĩ kỳ diệu đó đấy. Tiếp tục nghĩ đi. Ai sẽ bước vào đây cứu chúng ta? Logan chăng? Đấy là nếu như gã có đủ sức chống lại bố gã.
- Không phải Logan. Mà là Aleksei. Gã người Nga ấy sẽ cứu chúng ta.
- Rất chi tiết đấy Daniel. Càng lúc càng nhiều chi tiết phi thực tế hơn. Ha ha, Aleksei, làm thế quái nào để.. Ồ, cánh cửa đang thực sự mở ra. Nó đang thực sự mở ra kìa. Là tôi mơ hay nó đang thực sự chuyển động thế kia. Ôi!
Tài dụi mắt. Đích thực là cánh cửa thép đang mở ra, từ bên ngoài Aleksei bước vào, oai phong như một vị thần.
Cùng lúc ấy nguồn lửa bị cắt đứt. Nước từ trên trần nhà phun xuống ào ào.
Tài hết nhìn Aleksei lại nhìn Daniel:
- Ảo giác. Mẹ kiếp, đích thị là ảo giác. Mình đã bị thằng Daniel kéo vào thế giới điên khùng của nó. Mình là một phần trong thế giới của nó không khác gì một tế bào thần kinh. Trên thực tế là mình đang sắp chết và lửa đã lan lên tới ngực.
Aleksei mừng rỡ nói:
- Thủ lĩnh.
Tài vẫn cứ giương mắt ra nhìn.
Theo sau Aleksei là một đoàn Hiệp Sĩ, dẫn đầu là Gabriel Doherty. Jackson Jay gương mặt lạnh toát theo kèm bên cạnh.
- Thưa Phó Tư Lệnh, tôi nghĩ rằng Liên Minh đã nói rằng sẽ không bao giờ can thiệp vào cuộc tranh đấu giữa các tổ chức sát thủ? Đó là lời cam kết của Tư Lệnh, hay là tôi nhớ nhầm?
Gabriel cười nhạt:
- Đúng là Tư Lệnh có nói câu ấy. Nhưng ngài cũng nói thêm rằng cần phải trừng phạt triệt để những kẻ dám dùng súng. Chúng tôi nhận được báo cáo rằng các ông đã vi phạm lệnh cấm.
- Đó là những lời dối trá. T-rex chúng tôi không bao giờ dùng súng.
- Dối trá hay không, kiểm tra là biết thôi.
Tài kêu lên:
- Báo cáo Phó Tư Lệnh, chúng nó đã bắn vào người tôi hai phát đạn. Ngài có thể kiểm tra.
Jackson trừng mắt nhìn Tài.
Thằng ranh con, trong chớp mắt đã khai vống lên thiệt hại. Thằng này mà khai man bảo hiểm chắc công ty bảo hiểm phá sản mất.
Nhưng lão cũng không thể công khai nói rằng người của lão chỉ bắn có đúng một phát.
Một hay hai đều là họa diệt vong.
Gabriel ra lệnh:
- Đưa Trần Tuấn Tài vào bệnh viện điều trị, nếu phát hiện thấy thực sự có hai phát đạn bắn thì xử tử hai nghìn người bên phía T-rex để trừng phạt. – Rồi lão quay sang, nói nhỏ với Jackson. – Jackson, nếu tôi là ông, tôi sẽ chọn ra hai nghìn thằng ăn hại nhất tổ chức đấy. Ông có thời gian từ nay đến chiều mai.
Jackson không nói gì.
Liên Minh không có hứng thú truy tìm kẻ đã bắn viên đạn ấy đi. Việc đó quá mất thời gian mà Liên Minh thì lười biếng. Liên Minh thích xử lý vấn đề theo kiểu diệt chủng. Sự việc xảy ra ở đâu thì toàn bộ khu vực hay tổ chức đã để sự việc ấy xảy ra sẽ bị tận diệt.
Cách làm này tuy độc ác, tàn nhẫn nhưng lại chứng minh hiệu quả. Càng là tổ chức lớn lại càng sợ súng, bởi súng có thể xóa sạch thành quả bao năm vất vả gây dựng.
Tử hình một lúc hai nghìn người chỉ vì hai phát đạn? Cách hành xử như vậy cũng chỉ Liên Minh mới nghĩ ra được.
Lực lượng Hiệp Sĩ đưa Tài ra khỏi đường hầm. Dọc đường, hắn thấy đâu đâu cũng có bóng áo đỏ. Đoàn quân Hiệp Sĩ diễu hành theo đội ngũ, tựa như đang duyệt binh tại cứ điểm của T-rex.
Aleksei giải thích:
- Tôi đứng ngoài thấy thủ lĩnh ngã chúi xuống như bị đạn bắn nên đã lập tức cầu cứu Liên Minh. Họ đã huy động năm nghìn người đến đây. T-rex dẫu đông tới cả triệu người cũng không dám cản bước năm nghìn người này.
Đúng là Aleksei, luôn nghĩ ra cách tốn ít sức nhất mà lại đạt hiệu quả cao nhất.
Gã không phải là sát thủ cự phách. Chỉ nhờ bộ óc siêu việt mà sống sót qua bao biến động thời cuộc và leo cao lên đến địa vị ngày nay.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.