Vùng Đất Tự Do

Chương 306

Vũ Khúc

31/05/2024

Nếu các Sát Thần có thể nhìn được không gian xung quanh mình giống như Tài đang nhìn, hẳn chúng sẽ hoảng sợ.

Một màu đỏ như máu lan tràn, tựa như tấm vải được dệt bằng các sợi tơ máu mỏng manh, trùm lên vạn vật trong phạm vi ba bước chân.

Con mắt đỏ đã hòa quyện với linh giác, biến không gian bốn chiều thành màu đỏ. Những người nằm trong phạm vi khống chế của nó cho dù nhìn trực tiếp vào mắt Tài hay nhắm mắt lại cũng không thoát được tầm ảnh hưởng.

Linh giác đỏ là thứ vũ khí có uy lực ghê gớm. Nhưng thay vì vui mừng, Tài chỉ thấy lo lắng.

Ngay từ đầu hắn đã không khống chế được sức mạnh thú tính đang phát sinh bừa bãi trong người. Nó là một con quái vật đang giãy dụa tìm cách thoát khỏi vòng kiềm tỏa của chủ nhân.

Giống như người điều khiển sư tử, không bao giờ biết được khi nào bản năng thú vật của sư tử trỗi dậy. Đã có những người dạy thú chết vì bị chính con vật mà mình nuôi dưỡng bao năm tấn công ngược trở lại.

Chính vì vậy mà Tài vẫn không dám bước chân ra khỏi phòng. Hắn cảm thấy mình đang trở thành một mối nguy hiểm tiềm tàng cho cộng đồng.

Cho đến nay cuộc đời Tài đã trải qua ba biến cố khiến hắn thay đổi vĩnh viễn.

Đầu tiên là việc Thần Thoại sai người cướp Trung đi, từ sự kiện này mà hắn trở thành một sát thủ chuyên nghiệp và sau đó dựng nên Dực Long.

Tiếp đến là việc Mc Alister ép hắn dùng ma túy Hãm Thần.

Cuối cùng là cuộc đấu với Matthew Miller, dẫn đến việc dòng máu trong người hắn bị nhiễm độc.

Tựa như số phận đã ba lần thọc tay vào cuộc đời hắn, buộc hắn phải đi trên con đường mà nó đã lựa chọn.

Trong lòng hắn trầm mặc, mà ngoài mặt vẫn tỏ ra thản nhiên.

Hắn cố tình tỏ ra thản nhiên vì biết mình cần phải thể hiện sức mạnh cho Jackson biết khó mà thoái lui. Jackson mang năm Sát Thần của lão đến đây, mục đích không gì khác ngoài việc chèn ép Tài, buộc Tài giao nộp Dực Long cho nước cộng hòa. Nhưng nếu Tài giao nộp Dực Long thì nhất định Jackson sẽ làm cho nó bị tha hóa và những mục tiêu tốt đẹp sẽ không bao giờ thực hiện được.

Tài đã nói với Jackson rằng hắn không thách thức hay tranh đoạt quyền lực với Jackson. Điều này là sự thật. Nhưng nhiều khi để làm được việc thiện người ta phải loại bỏ cái ác cho dù có chủ ý hay không.

Jackson hiểu rõ rằng sự tồn tại của Dực Long sẽ khiến quyền lực của lão co hẹp trong trụ sở Liên Minh. Lão đang cố gắng hết sức để thay đổi điều này.

Trận đấu cờ vua vì vậy không phải là cuộc đấu giữa các Sát Thần, mà là cuộc đấu giữa hai người đàn ông đang tranh đoạt vị trí lãnh đạo của quốc gia mới.

Jackson gọi:



- Kyrie.

Kyrie Irving xấu hổ đáp:

- Tôi không làm tốt hơn Alex được.

- Vô dụng. Braxton?

Braxton Shaw nhìn sang Sean Foley. Sean nói:

- Để tôi.

Sean tiến lên, hơi cúi người, nói với Jackson:

- Xin tổng thống cho phép tôi được ngồi vào chỗ của ngài.

- Được.

Jakson đứng lên, nhường ghế cho Sean.

Sean là đệ nhất cao thủ của Jackson, bản lĩnh không tầm thường.

Gã ngồi xuống ghế, mỉm cười với Tài:

- Phó Tư Lệnh, lúc nãy người bên tôi lúng túng làm lỡ hai bước đi, bây giờ cho dù tôi có đi hết nước của mình thì vẫn thua.

Tài gật đầu:

- Anh nói đúng. Tôi cho anh đi liền ba nước để lấy lại lợi thế.

- Cảm ơn Phó Tư Lệnh, ngài quả là người hào sảng.

Sean đặt tay lên con cờ, nhấc thử lên, thấy con cờ rất nặng.

Bản lĩnh của Sean lớn hơn hẳn so với bốn tên kia, lúc bị Tài tác động đến tâm trí gã cảm nhận được ngay.



Gã nhìn thẳng vào mắt Tài, dùng hết sức đấu tranh với sự áp chế.

Gương mặt của gã đỏ bừng.

Sean lấy ra năm gói ma túy Hãm Thần, đổ vào mồm.

Năm gói ma túy vừa vào cơ thể, lực áp chế đã giảm đi. Sean đi thành công nước đầu tiên.

Gã thở hồng hộc như trâu cày ban trưa. Nước đi ấy thực sự quá tốn sức.

Tài nhíu mày, tròng mắt của hắn bắt đầu đỏ lên một cách rõ rệt.

Hắn muốn gia tăng áp lực lên tâm trí của Sean. Sean lúc này không khác gì người đang cõng trên lưng tảng đá, chỉ có thể gồng người đi từng bước rất nhỏ.

Gã ráng sức đi nước thứ hai. Tốc độ của gã rất chậm nhưng vẫn làm được.

- Khá lắm. – Tài khen ngợi.

Vị thế của hai vua đã ngang nhau. Nếu Sean đi thành công nước này hắn sẽ vượt lên trước.

Mồ hôi trên người Sean đổ ra như tắm.

Cho dù gã cố cách nào cũng không thể đi được nước thứ ba. Nhưng Sean không dám ngừng lại.

Gã biết rõ rằng cuộc đấu này không được phép thua. Đây không phải là trận đấu cờ vua mà là trận đấu quyết định tương lai của nhà nước cộng hòa.

Lòng quyết tâm của gã trở nên sắt đá. Gã lấy ra thêm năm gói ma túy Hãm Thần nữa, đổ vào mồm.

Tài quát khẽ:

- Anh định tự sát à?

Sean không trả lời câu hỏi ấy. Gã không được phép lãng phí sức lực của mình cho những việc dư thừa.

Gã cầm con vua trắng lên, đi thành công nước thứ ba. Lúc này quân trắng đã vượt lên trước.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Vùng Đất Tự Do

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook