Chương 318
Vũ Khúc
04/06/2024
Tài ngã người về phía sau, nhân lúc lưng vừa chạm đất, lập tức mượn thế bật lên trời cao, cơ thể vẽ thành một đường cong ma mị; vừa nhanh, vừa khéo, vừa dẻo, kết hợp giữa sức mạnh của một lực sĩ với sự uyển chuyển của một vũ công, trên đời này không còn người thứ hai làm được như thế.
Cú bật bằng lưng ấy đưa Tài tiến sát lại gần Steward. Nếu không diệt trừ được tên này thì hắn chẳng khác gì người bị trói tay, trước sau cũng rơi vào tuyệt lộ.
Không hiểu anh em nhà Miller làm cách nào mà can thiệp được vào ý chí tinh thần của hắn trong khi hắn không thể làm điều ngược lại. Tài đoán rằng năng lực cảm ứng giữa các thành viên nhà Miller dựa vào một yếu tố gọi là độ thuần huyết. Độ thuần huyết càng cao năng lực cảm ứng càng mạnh. Máu độc của Miller vào người hắn đã bị hòa trộn, độ thuần huyết giảm thấp, không thể gây ra bất kỳ tác động nào lên dòng máu nguyên bản, trong khi ở chiều ngược lại anh em nhà Miller vẫn có thể cảm ứng được những dấu vết mờ nhạt của Matthew bên trong con người hắn. Sự tương tác huyết mạch này nằm ở tầm vi mô, xảy ra một cách tự nhiên, cho dù Tài có là Đệ Nhất Sát Thần đi chăng nữa cũng không thể làm gì để thay đổi tình thế.
Trung khôn ngoan lanh lợi, sớm đoán được ý đồ của anh trai, liền rút một con dao dài cầm tay, nhảy xổ tới đánh rất rát, buộc Tài phải thu người về tự cứu lấy mình.
Hai anh em mỗi người cầm một con dao, lao vào trận chiến một mất một còn.
Tài dần dần nhận ra rằng nếu như ma túy mang lại cho hắn linh giác, cho anh em nhà Miller máu độc, cho Daniel đôi mắt có khả năng thôi miên người khác, thì nó mang lại cho Trung tốc độ và sự linh hoạt. Điều này giải thích vì sao ngay cả khi đã sở hữu linh giác Tài vẫn chỉ có thể giữ thế cân bằng với em mình. Tốc độ của Trung quá nhanh, luồn lách qua các đòn tấn công tựa như gió luồn qua kẽ lá, Tài cố gắng lắm mới theo kịp.
Đây là lần đầu tiên kể từ khi sở hữu linh giác Tài mới quay lại lối đánh như một sát thủ bình thường. Hắn không đua tốc độ được với Trung thì quay sang chăm chút cho mỗi động tác nhằm từng bước từng bước đẩy đối phương vào thế bế tắc. Hắn sử dao như múa, nhiều động tác biến tấu sáng tạo bất ngờ, giống như đặt cạm bẫy trên đường cao tốc, Trung di chuyển càng nhanh càng dễ bị tổn thương. Sau mấy lần hú vía, Trung buộc phải đánh chậm lại, nhưng đánh chậm không phải là sở trường của gã. Mồ hôi trên người gã túa ra, bắt đầu cảm thấy áp lực đè nặng lên cơ thể.
Trong một tình huống đấu dao, Tài dùng mũi dao bên mình đâm thẳng vào mũi dao đối phương. Tiết diện mũi dao siêu nhỏ, chỉ khoảng vài chục micromet, đâm trúng đích ở tốc độ cao còn khó hơn lên trời, vậy mà Tài đâm một phát trúng ngay. Hắn vận lực đâm thẳng, chẻ con dao của Trung thành bốn phần đều nhau, tõe ra bốn hướng tựa như hoa nở. Trung không kịp buông con dao ra, mũi dao của Tài đâm vào cán dao làm cổ tay của gã tê bại. Sức mạnh chứa trong mũi dao quá lớn, cứ thế chẻ cán dao ra làm đôi.
Nếu khi ấy Tài đâm thẳng lên nữa, chắc chắn Trung đã mất hầu hết ngón tay trên bàn tay phải. Tài không nỡ làm điều ấy, hắn khéo léo thu con dao về, sau đó tiện thể đâm chéo lên vai.
Đúng lúc ấy một cơn đau đầu bất ngờ ập đến, dữ dội không tưởng. Máu trong người Tài nhộn nhạo, theo đường miệng trào ra chẳng khác gì ma cà rồng. Mắn hắn mờ đi, tựa như mê man. Biết lại bị anh em nhà Miller tập kích, Tài vội vã thoái lui. Không kịp rồi. Trung tận dụng được cơ hội hiếm có, lấy con dao mới đâm ngay một nhát vào ngực anh mình.
Vết thương không thật sâu, nhưng đã là vết thương thứ hai kể từ đầu trận đến giờ.
Tài giận điên người. Hai mắt của hắn chuyển thẳng từ màu trắng sang màu đen khủng bố, không qua màu đỏ trung gian. Màu đen này không phải là màu đen thông thường, mà là màu đen của máu độc, chỉ cần nhìn thoáng qua đã đủ gợi nên những cảm xúc hoang dã đậm chất nguyên thủy. Người nào chạm mắt với hắn, nếu tâm trí không đủ mạnh sẽ lập tức bị hắn khống chế, trong người phát sinh cảm giác thèm máu, thèm thịt sống, thèm được tàn sát hoặc tự tàn sát.
Steward và Roger chia sẻ chung huyết thống với Matthew, lúc này bỗng nhiên cảm nhận được khí huyết trong người sôi trào, kinh hãi khiếp đảm. Chúng biết rằng sự căm phẫn của Tài quá lớn, vượt qua cả chênh lệch của độ thuần huyết để áp chế ngược lại dòng máu mạnh hơn. Cần phải lập tức lùi lại để giữ khoảng cách, nếu không chỉ trong thời gian ngắn nữa cả hai đều phát điên mà tàn hại lẫn nhau, hoặc tàn hại chính bản thân mình.
Hai Sát Thần vội vàng nhảy lùi lại mười mét, thấy vẫn chưa yên tâm, lại lùi thêm mười mét nữa.
Trung thấy người phe mình bỏ chạy, sắc mặt xanh lét như tàu lá.
Cú bật bằng lưng ấy đưa Tài tiến sát lại gần Steward. Nếu không diệt trừ được tên này thì hắn chẳng khác gì người bị trói tay, trước sau cũng rơi vào tuyệt lộ.
Không hiểu anh em nhà Miller làm cách nào mà can thiệp được vào ý chí tinh thần của hắn trong khi hắn không thể làm điều ngược lại. Tài đoán rằng năng lực cảm ứng giữa các thành viên nhà Miller dựa vào một yếu tố gọi là độ thuần huyết. Độ thuần huyết càng cao năng lực cảm ứng càng mạnh. Máu độc của Miller vào người hắn đã bị hòa trộn, độ thuần huyết giảm thấp, không thể gây ra bất kỳ tác động nào lên dòng máu nguyên bản, trong khi ở chiều ngược lại anh em nhà Miller vẫn có thể cảm ứng được những dấu vết mờ nhạt của Matthew bên trong con người hắn. Sự tương tác huyết mạch này nằm ở tầm vi mô, xảy ra một cách tự nhiên, cho dù Tài có là Đệ Nhất Sát Thần đi chăng nữa cũng không thể làm gì để thay đổi tình thế.
Trung khôn ngoan lanh lợi, sớm đoán được ý đồ của anh trai, liền rút một con dao dài cầm tay, nhảy xổ tới đánh rất rát, buộc Tài phải thu người về tự cứu lấy mình.
Hai anh em mỗi người cầm một con dao, lao vào trận chiến một mất một còn.
Tài dần dần nhận ra rằng nếu như ma túy mang lại cho hắn linh giác, cho anh em nhà Miller máu độc, cho Daniel đôi mắt có khả năng thôi miên người khác, thì nó mang lại cho Trung tốc độ và sự linh hoạt. Điều này giải thích vì sao ngay cả khi đã sở hữu linh giác Tài vẫn chỉ có thể giữ thế cân bằng với em mình. Tốc độ của Trung quá nhanh, luồn lách qua các đòn tấn công tựa như gió luồn qua kẽ lá, Tài cố gắng lắm mới theo kịp.
Đây là lần đầu tiên kể từ khi sở hữu linh giác Tài mới quay lại lối đánh như một sát thủ bình thường. Hắn không đua tốc độ được với Trung thì quay sang chăm chút cho mỗi động tác nhằm từng bước từng bước đẩy đối phương vào thế bế tắc. Hắn sử dao như múa, nhiều động tác biến tấu sáng tạo bất ngờ, giống như đặt cạm bẫy trên đường cao tốc, Trung di chuyển càng nhanh càng dễ bị tổn thương. Sau mấy lần hú vía, Trung buộc phải đánh chậm lại, nhưng đánh chậm không phải là sở trường của gã. Mồ hôi trên người gã túa ra, bắt đầu cảm thấy áp lực đè nặng lên cơ thể.
Trong một tình huống đấu dao, Tài dùng mũi dao bên mình đâm thẳng vào mũi dao đối phương. Tiết diện mũi dao siêu nhỏ, chỉ khoảng vài chục micromet, đâm trúng đích ở tốc độ cao còn khó hơn lên trời, vậy mà Tài đâm một phát trúng ngay. Hắn vận lực đâm thẳng, chẻ con dao của Trung thành bốn phần đều nhau, tõe ra bốn hướng tựa như hoa nở. Trung không kịp buông con dao ra, mũi dao của Tài đâm vào cán dao làm cổ tay của gã tê bại. Sức mạnh chứa trong mũi dao quá lớn, cứ thế chẻ cán dao ra làm đôi.
Nếu khi ấy Tài đâm thẳng lên nữa, chắc chắn Trung đã mất hầu hết ngón tay trên bàn tay phải. Tài không nỡ làm điều ấy, hắn khéo léo thu con dao về, sau đó tiện thể đâm chéo lên vai.
Đúng lúc ấy một cơn đau đầu bất ngờ ập đến, dữ dội không tưởng. Máu trong người Tài nhộn nhạo, theo đường miệng trào ra chẳng khác gì ma cà rồng. Mắn hắn mờ đi, tựa như mê man. Biết lại bị anh em nhà Miller tập kích, Tài vội vã thoái lui. Không kịp rồi. Trung tận dụng được cơ hội hiếm có, lấy con dao mới đâm ngay một nhát vào ngực anh mình.
Vết thương không thật sâu, nhưng đã là vết thương thứ hai kể từ đầu trận đến giờ.
Tài giận điên người. Hai mắt của hắn chuyển thẳng từ màu trắng sang màu đen khủng bố, không qua màu đỏ trung gian. Màu đen này không phải là màu đen thông thường, mà là màu đen của máu độc, chỉ cần nhìn thoáng qua đã đủ gợi nên những cảm xúc hoang dã đậm chất nguyên thủy. Người nào chạm mắt với hắn, nếu tâm trí không đủ mạnh sẽ lập tức bị hắn khống chế, trong người phát sinh cảm giác thèm máu, thèm thịt sống, thèm được tàn sát hoặc tự tàn sát.
Steward và Roger chia sẻ chung huyết thống với Matthew, lúc này bỗng nhiên cảm nhận được khí huyết trong người sôi trào, kinh hãi khiếp đảm. Chúng biết rằng sự căm phẫn của Tài quá lớn, vượt qua cả chênh lệch của độ thuần huyết để áp chế ngược lại dòng máu mạnh hơn. Cần phải lập tức lùi lại để giữ khoảng cách, nếu không chỉ trong thời gian ngắn nữa cả hai đều phát điên mà tàn hại lẫn nhau, hoặc tàn hại chính bản thân mình.
Hai Sát Thần vội vàng nhảy lùi lại mười mét, thấy vẫn chưa yên tâm, lại lùi thêm mười mét nữa.
Trung thấy người phe mình bỏ chạy, sắc mặt xanh lét như tàu lá.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.