Chương 3
Vũ Khúc
16/02/2024
Không biết bao lâu đã trôi qua.
Lúc tỉnh lại, việc đầu tiên Tài làm là tìm em trai, nhưng không thấy đâu. Hắn nhận ra mình đang bị trói trên sàn nhà, còn gã đàn ông bắn súng điện vào ngực hắn đang ngồi chễm trệ trên ghế.
Đó là một người đàn ông da đen, rất cao lớn. Đầu gã cạo trọc lốc, đôi môi thâm sì, dầy cộp tựa như chiếc bánh kẹp sandwich. Gã mặc áo phông đen, bắp chân bắp tay cuồn cuộn như vận động viên quyền anh.
- Em tao đâu?
- Em mày là chiến lợi phẩm của bọn tao. Từ nay nó sẽ phải làm việc cho bọn tao.
Tài gục đầu xuống sàn nhà, lòng đau không thể tả.
Gã đàn ông vẫn đang quan sát hắn.
- Cả mày nữa, mày cũng phải làm việc cho bọn tao.
- Chúng mày là ai?
- Bọn tao là tổ chức sát thủ Con Kiến.
Tài không biết Con Kiến, nhưng hắn hiểu tương đối rõ về các tổ chức sát thủ cũng như các thế lực ở Vùng đất Tự Do.
Tại Vùng đất Tự Do không có các băng đảng bảo kê, tất cả những kẻ dám thu tô của bất kỳ ai dưới bất kỳ hình thức nào cũng là kẻ thù của đội Hiệp Sĩ và chúng sẽ tiêu diệt những kẻ ngu xuẩn này bằng mọi phương tiện.
Nhưng các tổ chức sát thủ lại được cho phép hoạt động. Điều này nghe có vẻ ngược đời nhưng lại rất hợp lý. Bởi vì Liên Minh Tự Do đã công khai xác nhận quyền giết chóc lẫn nhau, nên các tổ chức sát thủ được xem là hợp pháp, thậm chí còn không cần đăng ký với Liên Minh. Các đội sát thủ mọc lên như nấm và cạnh tranh với nhau để xem tổ chức nào hoạt động hiệu quả hơn, từ đó nhận được nhiều đơn hàng hơn và ít gặp phải kháng cự hơn.
Các tổ chức sát thủ cũng rất biết nhìn mặt nhau mà sống. Những tổ chức nhỏ không dám dùng những cái tên nghe quá hoành tráng vì như thế là thách thức các tổ chức lớn hơn, đồng nghĩa với tìm cái chết. Cũng giống như dân Việt Nam sống ở các vùng quê nghèo hay đặt những cái tên nghe rất quê mùa như thằng Cò, con Hĩm, con Dĩn để dễ nuôi, thì các tổ chức nhỏ cũng chỉ dám lấy những cái tên nghe ngu ngu để dễ sống.
Chỉ cần nghe từ Con Kiến đã biết tổ chức này bé như thế nào.
- Tại sao chúng mày lại nhằm vào anh em tao?
- Tối qua mày đã giết Anthony.
- Vậy ra thằng đó là Anthony. Thân phận thực sự của hắn là gì?
- Anthony là đại diện ở phố Hoa Nhài của nhóm Con Gà Con.
- Con Gà Con cũng là tổ chức sát thủ à?
- Ừ, và chúng là một tổ chức sát thủ cỡ nhỏ.
- Chúng mày đến giết tao trả thù cho Anthony?
- Không. Chúng tao muốn mượn mày để hạ nhóm Con Gà Con.
Tài ngước mắt lên nhìn gã, tự hỏi có phải dân da đen đều là những thằng ngu không.
Dùng một thằng bé mười sáu tuổi đối đầu với một tổ chức sát thủ cỡ nhỏ. Ngay cả kiến thật cũng không thể ngu như vậy được.
- Tao hiểu mày đang nghĩ gì, nhưng vấn đề phức tạp hơn mày tưởng. Mày bắt buộc phải thực hiện điều mà bọn tao yêu cầu mày, nếu không mày sẽ chết.
Tài thận trọng đáp:
- Tao sẵn sàng hợp tác, nhưng tao không nghĩ là tao làm được.
- Bọn tao nắm mày khá rõ. Tháng vừa rồi mày giết bao nhiêu người?
- Hai người.
Gã da đen cười khẩy:
- Ngay câu đầu đã định lừa tao. Tháng vừa rồi mày đã giết mười người. Mày giết người như ngóe vậy. Với tốc độ này mày sẽ làm giảm dân số của cả cái khu này trước khi mày bước vào tuổi hai mươi. Chúng tao biết mày là một sát thủ bẩm sinh. Sát thủ là một nghề đòi hỏi các kỹ năng đặc biệt, nhưng không phải ai cũng dạy được, trong nghề này cũng có các thiên tài và các công nhân. Mày là thiên tài hiếm có. Chúng tao cần mày để thực hiện một cú lột xác.
- Nếu tao làm việc cho bọn mày, bọn mày sẽ thả em tao ra chứ?
- Chuyện đó tao không tự quyết được, nhưng nếu mày thể hiện xuất sắc thì có khả năng người đứng đằng sau tao sẽ ban thưởng bằng cách cho anh em mày gặp nhau.
- Người đứng đằng sau mày là ai?
- Quy tắc đầu tiên: Đừng hỏi những câu ngớ ngẩn.
Gã da đen dùng dao cắt dây thừng, dây thừng vừa nói lỏng, Tài đã chồm dậy, kề sát dao vào cổ gã.
- Nếu em tao có chuyện gì, người đầu tiên tao cắt cổ là mày.
- Được rồi, hạ dao xuống đi.
Tài hạ dao xuống.
- Tao tên là Martin. Mày cứ gọi tao là Martin Mac. Tao sẽ giải thích cho mày biết nhiệm vụ của mày là gì. Mày sẽ phải giết một thằng da đen tên là Samuel. Gã là sát thủ số một của nhóm Con Gà Con. Đây là ảnh của gã.
Martin Mac đặt một bức ảnh lên bàn.
- Samuel là nỗi kinh hoàng của bọn tao. Mình nó đã giết năm người bên tao và khiến nhóm của tao gần như bị xóa sổ. Nói cho mày nghe, tao không biết sinh hoạt của nó, cũng không biết thói quen của nó, cũng không biết lịch trình của nó, cũng không biết nhà của nó. Tất cả những gì tao có là tấm ảnh này. Mày làm gì thì tùy. Sau ba ngày mày không giết được nó thì bọn tao sẽ giết em trai mày.
- Mày giết em tao, tao giết mày.
- Tốt thôi, đằng nào bọn tao cũng sẽ bị bọn Con Gà Con thanh trừng, chết vào tay ai cũng vậy thôi. Mày thực hiện thành công vụ này, tất cả chúng ta đều được lợi. Mày đã giết Anthony, trước sau bọn chúng cũng sẽ tìm đến mày trả thù. Giờ đây chính bọn tao lại là người che chở cho mày, đứng bên cạnh mày chống lại nhóm Con Gà Con. Chúng ta hiện là đồng đội, anh bạn.
Lúc tỉnh lại, việc đầu tiên Tài làm là tìm em trai, nhưng không thấy đâu. Hắn nhận ra mình đang bị trói trên sàn nhà, còn gã đàn ông bắn súng điện vào ngực hắn đang ngồi chễm trệ trên ghế.
Đó là một người đàn ông da đen, rất cao lớn. Đầu gã cạo trọc lốc, đôi môi thâm sì, dầy cộp tựa như chiếc bánh kẹp sandwich. Gã mặc áo phông đen, bắp chân bắp tay cuồn cuộn như vận động viên quyền anh.
- Em tao đâu?
- Em mày là chiến lợi phẩm của bọn tao. Từ nay nó sẽ phải làm việc cho bọn tao.
Tài gục đầu xuống sàn nhà, lòng đau không thể tả.
Gã đàn ông vẫn đang quan sát hắn.
- Cả mày nữa, mày cũng phải làm việc cho bọn tao.
- Chúng mày là ai?
- Bọn tao là tổ chức sát thủ Con Kiến.
Tài không biết Con Kiến, nhưng hắn hiểu tương đối rõ về các tổ chức sát thủ cũng như các thế lực ở Vùng đất Tự Do.
Tại Vùng đất Tự Do không có các băng đảng bảo kê, tất cả những kẻ dám thu tô của bất kỳ ai dưới bất kỳ hình thức nào cũng là kẻ thù của đội Hiệp Sĩ và chúng sẽ tiêu diệt những kẻ ngu xuẩn này bằng mọi phương tiện.
Nhưng các tổ chức sát thủ lại được cho phép hoạt động. Điều này nghe có vẻ ngược đời nhưng lại rất hợp lý. Bởi vì Liên Minh Tự Do đã công khai xác nhận quyền giết chóc lẫn nhau, nên các tổ chức sát thủ được xem là hợp pháp, thậm chí còn không cần đăng ký với Liên Minh. Các đội sát thủ mọc lên như nấm và cạnh tranh với nhau để xem tổ chức nào hoạt động hiệu quả hơn, từ đó nhận được nhiều đơn hàng hơn và ít gặp phải kháng cự hơn.
Các tổ chức sát thủ cũng rất biết nhìn mặt nhau mà sống. Những tổ chức nhỏ không dám dùng những cái tên nghe quá hoành tráng vì như thế là thách thức các tổ chức lớn hơn, đồng nghĩa với tìm cái chết. Cũng giống như dân Việt Nam sống ở các vùng quê nghèo hay đặt những cái tên nghe rất quê mùa như thằng Cò, con Hĩm, con Dĩn để dễ nuôi, thì các tổ chức nhỏ cũng chỉ dám lấy những cái tên nghe ngu ngu để dễ sống.
Chỉ cần nghe từ Con Kiến đã biết tổ chức này bé như thế nào.
- Tại sao chúng mày lại nhằm vào anh em tao?
- Tối qua mày đã giết Anthony.
- Vậy ra thằng đó là Anthony. Thân phận thực sự của hắn là gì?
- Anthony là đại diện ở phố Hoa Nhài của nhóm Con Gà Con.
- Con Gà Con cũng là tổ chức sát thủ à?
- Ừ, và chúng là một tổ chức sát thủ cỡ nhỏ.
- Chúng mày đến giết tao trả thù cho Anthony?
- Không. Chúng tao muốn mượn mày để hạ nhóm Con Gà Con.
Tài ngước mắt lên nhìn gã, tự hỏi có phải dân da đen đều là những thằng ngu không.
Dùng một thằng bé mười sáu tuổi đối đầu với một tổ chức sát thủ cỡ nhỏ. Ngay cả kiến thật cũng không thể ngu như vậy được.
- Tao hiểu mày đang nghĩ gì, nhưng vấn đề phức tạp hơn mày tưởng. Mày bắt buộc phải thực hiện điều mà bọn tao yêu cầu mày, nếu không mày sẽ chết.
Tài thận trọng đáp:
- Tao sẵn sàng hợp tác, nhưng tao không nghĩ là tao làm được.
- Bọn tao nắm mày khá rõ. Tháng vừa rồi mày giết bao nhiêu người?
- Hai người.
Gã da đen cười khẩy:
- Ngay câu đầu đã định lừa tao. Tháng vừa rồi mày đã giết mười người. Mày giết người như ngóe vậy. Với tốc độ này mày sẽ làm giảm dân số của cả cái khu này trước khi mày bước vào tuổi hai mươi. Chúng tao biết mày là một sát thủ bẩm sinh. Sát thủ là một nghề đòi hỏi các kỹ năng đặc biệt, nhưng không phải ai cũng dạy được, trong nghề này cũng có các thiên tài và các công nhân. Mày là thiên tài hiếm có. Chúng tao cần mày để thực hiện một cú lột xác.
- Nếu tao làm việc cho bọn mày, bọn mày sẽ thả em tao ra chứ?
- Chuyện đó tao không tự quyết được, nhưng nếu mày thể hiện xuất sắc thì có khả năng người đứng đằng sau tao sẽ ban thưởng bằng cách cho anh em mày gặp nhau.
- Người đứng đằng sau mày là ai?
- Quy tắc đầu tiên: Đừng hỏi những câu ngớ ngẩn.
Gã da đen dùng dao cắt dây thừng, dây thừng vừa nói lỏng, Tài đã chồm dậy, kề sát dao vào cổ gã.
- Nếu em tao có chuyện gì, người đầu tiên tao cắt cổ là mày.
- Được rồi, hạ dao xuống đi.
Tài hạ dao xuống.
- Tao tên là Martin. Mày cứ gọi tao là Martin Mac. Tao sẽ giải thích cho mày biết nhiệm vụ của mày là gì. Mày sẽ phải giết một thằng da đen tên là Samuel. Gã là sát thủ số một của nhóm Con Gà Con. Đây là ảnh của gã.
Martin Mac đặt một bức ảnh lên bàn.
- Samuel là nỗi kinh hoàng của bọn tao. Mình nó đã giết năm người bên tao và khiến nhóm của tao gần như bị xóa sổ. Nói cho mày nghe, tao không biết sinh hoạt của nó, cũng không biết thói quen của nó, cũng không biết lịch trình của nó, cũng không biết nhà của nó. Tất cả những gì tao có là tấm ảnh này. Mày làm gì thì tùy. Sau ba ngày mày không giết được nó thì bọn tao sẽ giết em trai mày.
- Mày giết em tao, tao giết mày.
- Tốt thôi, đằng nào bọn tao cũng sẽ bị bọn Con Gà Con thanh trừng, chết vào tay ai cũng vậy thôi. Mày thực hiện thành công vụ này, tất cả chúng ta đều được lợi. Mày đã giết Anthony, trước sau bọn chúng cũng sẽ tìm đến mày trả thù. Giờ đây chính bọn tao lại là người che chở cho mày, đứng bên cạnh mày chống lại nhóm Con Gà Con. Chúng ta hiện là đồng đội, anh bạn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.