Chương 436
Vũ Khúc
27/07/2024
Cũng giống như Thomas, Marley là một tín đồ sùng đạo. Điều này nghe có
vẻ ngược đời vì cô đã phá vỡ tất cả các giới luật của Công Giáo, trong
đó càng là giới luật quan trọng thì cô càng làm ngược lại, chẳng hạn như không được tà dâm, không được ham muốn chồng người, không được ham muốn tài sản của người khác, không được dối trá. Cô là một ví dụ điển hình
của người tuy vô đạo nhưng lại rất tin vào sự tồn tại của thiên đường và địa ngục.
Ý nghĩ về việc phải sống với Thomas không phải một năm, mười năm, một đời, mà là vô số cuộc đời trải đến vĩnh hằng khiến Marley sợ cuống lên.
- Ta không chịu. Ta không đồng ý.
Bên ngoài có tiếng la hét đầy huyên náo kèm theo tiếng pháo nổ dữ dội. Một viên sĩ quan cấp tá chạy vào cấp báo:
- Báo cáo Tổng thống, quân Cộng hòa đã đánh đến nơi rồi. Lực lượng của chúng lên tới hai Sư Đoàn, căn cứ này không chống cự được. Chúng ta cần phải rút khỏi đây.
Thomas cười nhạt:
- Rút khỏi đây thì chạy đi đâu?
Gã trừng mắt nhìn cha xứ:
- Còn chần chừ gì nữa?
Cha xứ lúc ấy đúng là người chịu cảnh trăm mối tơ vò. Cả đời ông ta đã trải qua gần trăm lễ kết hôn mà không lễ kết hôn nào oái oăm như thế này. Bên trong hội trường thì cô dâu công khai phản đối chú rể, bên ngoài thì quân địch đã kéo đến sát cửa.
Quá nhiều biến cố khiến cha xứ mất phương hướng, lúc ấy chỉ còn biết làm điều dễ nhất là tuân theo mệnh lệnh ban ra từ Tổng thống. Ông ta bắt đầu đưa ra các câu hỏi mang tính thủ tục.
- Thomas, con có đồng ý lấy người con gái này làm vợ không?
Thomas đáp:
- Ta đồng ý.
- Marley, con có đồng ý lấy người đàn ông này làm chồng không?
- Không, không, không.
Vị cha xứ hé mắt nhìn Thomas. Thomas gằn giọng:
- Ông điếc phải không? Cô ta đồng ý rồi.
- Ồ phải, tai tôi nghễnh ngãng quá, nghe không rõ.
Marley la ầm lên:
- Các người nói dối trắng trợn như vậy mà không sợ bị Chúa trừng phạt à? Các người sẽ bị thiêu trong hỏa ngục đời đời.
Cha xứ nghe thế, lại dùng dằng không dám quyết.
Thomas quay xuống, nói với Jack Moore:
- Đốt cho ta ngọn lửa. Hễ có kẻ nào trái ý ta thì cứ quăng hắn vào đó.
Jack Moore đập gãy bốn chiếc ghế, dồn các thanh gỗ lại một chỗ, sau đó dùng bật lửa đốt chúng, tạo thành một đống lửa nhỏ.
Cha xứ làm dấu thánh hai lần. Bị hỏa thiêu dưới địa ngục tuy đáng sợ thật đấy nhưng ít nhất đó cũng là chuyện sau này, mà ai biết có xảy ra thật không hay chỉ là chuyện tưởng tượng. Đúng vậy, vào lúc này các tư duy logic mang tính con người bắt đầu át đi các lời dạy giáo lý. Ngài chỉ còn quan tâm đến thực tế đang phả hơi nóng rừng rực vào da thịt ngài. Ngọn lửa đang bùng lên kia hẳn nhiên thừa sức biến vị cha xứ đáng kính thành món thịt nướng.
Con người nhát chết và khôn ngoan này lúc đó đã quyết chí rằng hễ việc gì dễ thì ta làm trước.
- Vậy là cả hai con đều muốn trở thành vợ chồng. Nếu ở đây có ai phản đối thì hãy lên tiếng ngay bây giờ.
Marley òa khóc nức nở.
Đúng lúc ấy Tài cưỡi Mặt Trời Đen phi vào hội trường, sau lưng gã các đội quân Cộng hòa đang ùa đến.
Hắn mỉm cười nói:
- Thomas, chúng ta lại gặp nhau.
Thomas ra lệnh cho các Sát Thần:
- Giết hắn đi.
Một tên Sát Thần có tên là Weston Koury, vốn người Meridia, lúc ấy nhanh tay rút súng ra bắn. Tài rút thanh Huyết Long đỡ viên đạn bay ngược lại. Weston né người, tránh được viên đạn. Tốc độ của gã rất nhanh, nhưng thế vẫn là chưa đủ. Lúc gã còn đang loay hoay tránh viên đạn thì Tài đã nhân thể giục ngựa lao đến, tay vươn dài ra, chém một phát làm đầu gã lìa khỏi thân, văng xa đến tận góc hội trường.
Người em trai của gã là Warren Koury hét lên một tiếng căm phẫn. Gã rút dao, định đâm vào sườn con ngựa, nhưng Tài từ trên cao đã đâm thanh kiếm xuyên người từ trên xuống dưới, chết ngay lập tức.
Chỉ trong nháy mắt hai Sát Thần đã thiệt mạng.
Henry định tiến lên, nhưng Jack đã giữ em lại.
- Hắn có con ngựa, chúng ta ở thế bất lợi. Tổng thống, xin ngài hãy rời khỏi đây.
Thomas không biết làm thế nào, đành bỏ chạy khỏi hội trường.
Vừa hay ở phía sau hội trường có chuồng ngựa. Mặt Trời Trắng đang bị nhốt ở đó. Thấy chủ, con ngựa hí lên mừng rỡ.
Thomas nhảy lên lưng Mặt Trời Trắng, thúc nó rời khỏi căn cứ. Mười bốn Sát Thần cận vệ mỗi người lấy một con ngựa, cùng ra sức chạy theo. Những con ngựa này tuy không phải là thần mã, nhưng tất cả đều là ngựa tốt, tốc độ không thua kém Mặt Trời Trắng bao nhiêu.
Tài phân phối cho cấp dưới đưa Marley về nơi an toàn, bản thân thì tự mình giục ngựa đuổi theo Thomas.
Cuộc chiến giữa hai nước phải được chấm dứt vào ngày hôm nay.
Ý nghĩ về việc phải sống với Thomas không phải một năm, mười năm, một đời, mà là vô số cuộc đời trải đến vĩnh hằng khiến Marley sợ cuống lên.
- Ta không chịu. Ta không đồng ý.
Bên ngoài có tiếng la hét đầy huyên náo kèm theo tiếng pháo nổ dữ dội. Một viên sĩ quan cấp tá chạy vào cấp báo:
- Báo cáo Tổng thống, quân Cộng hòa đã đánh đến nơi rồi. Lực lượng của chúng lên tới hai Sư Đoàn, căn cứ này không chống cự được. Chúng ta cần phải rút khỏi đây.
Thomas cười nhạt:
- Rút khỏi đây thì chạy đi đâu?
Gã trừng mắt nhìn cha xứ:
- Còn chần chừ gì nữa?
Cha xứ lúc ấy đúng là người chịu cảnh trăm mối tơ vò. Cả đời ông ta đã trải qua gần trăm lễ kết hôn mà không lễ kết hôn nào oái oăm như thế này. Bên trong hội trường thì cô dâu công khai phản đối chú rể, bên ngoài thì quân địch đã kéo đến sát cửa.
Quá nhiều biến cố khiến cha xứ mất phương hướng, lúc ấy chỉ còn biết làm điều dễ nhất là tuân theo mệnh lệnh ban ra từ Tổng thống. Ông ta bắt đầu đưa ra các câu hỏi mang tính thủ tục.
- Thomas, con có đồng ý lấy người con gái này làm vợ không?
Thomas đáp:
- Ta đồng ý.
- Marley, con có đồng ý lấy người đàn ông này làm chồng không?
- Không, không, không.
Vị cha xứ hé mắt nhìn Thomas. Thomas gằn giọng:
- Ông điếc phải không? Cô ta đồng ý rồi.
- Ồ phải, tai tôi nghễnh ngãng quá, nghe không rõ.
Marley la ầm lên:
- Các người nói dối trắng trợn như vậy mà không sợ bị Chúa trừng phạt à? Các người sẽ bị thiêu trong hỏa ngục đời đời.
Cha xứ nghe thế, lại dùng dằng không dám quyết.
Thomas quay xuống, nói với Jack Moore:
- Đốt cho ta ngọn lửa. Hễ có kẻ nào trái ý ta thì cứ quăng hắn vào đó.
Jack Moore đập gãy bốn chiếc ghế, dồn các thanh gỗ lại một chỗ, sau đó dùng bật lửa đốt chúng, tạo thành một đống lửa nhỏ.
Cha xứ làm dấu thánh hai lần. Bị hỏa thiêu dưới địa ngục tuy đáng sợ thật đấy nhưng ít nhất đó cũng là chuyện sau này, mà ai biết có xảy ra thật không hay chỉ là chuyện tưởng tượng. Đúng vậy, vào lúc này các tư duy logic mang tính con người bắt đầu át đi các lời dạy giáo lý. Ngài chỉ còn quan tâm đến thực tế đang phả hơi nóng rừng rực vào da thịt ngài. Ngọn lửa đang bùng lên kia hẳn nhiên thừa sức biến vị cha xứ đáng kính thành món thịt nướng.
Con người nhát chết và khôn ngoan này lúc đó đã quyết chí rằng hễ việc gì dễ thì ta làm trước.
- Vậy là cả hai con đều muốn trở thành vợ chồng. Nếu ở đây có ai phản đối thì hãy lên tiếng ngay bây giờ.
Marley òa khóc nức nở.
Đúng lúc ấy Tài cưỡi Mặt Trời Đen phi vào hội trường, sau lưng gã các đội quân Cộng hòa đang ùa đến.
Hắn mỉm cười nói:
- Thomas, chúng ta lại gặp nhau.
Thomas ra lệnh cho các Sát Thần:
- Giết hắn đi.
Một tên Sát Thần có tên là Weston Koury, vốn người Meridia, lúc ấy nhanh tay rút súng ra bắn. Tài rút thanh Huyết Long đỡ viên đạn bay ngược lại. Weston né người, tránh được viên đạn. Tốc độ của gã rất nhanh, nhưng thế vẫn là chưa đủ. Lúc gã còn đang loay hoay tránh viên đạn thì Tài đã nhân thể giục ngựa lao đến, tay vươn dài ra, chém một phát làm đầu gã lìa khỏi thân, văng xa đến tận góc hội trường.
Người em trai của gã là Warren Koury hét lên một tiếng căm phẫn. Gã rút dao, định đâm vào sườn con ngựa, nhưng Tài từ trên cao đã đâm thanh kiếm xuyên người từ trên xuống dưới, chết ngay lập tức.
Chỉ trong nháy mắt hai Sát Thần đã thiệt mạng.
Henry định tiến lên, nhưng Jack đã giữ em lại.
- Hắn có con ngựa, chúng ta ở thế bất lợi. Tổng thống, xin ngài hãy rời khỏi đây.
Thomas không biết làm thế nào, đành bỏ chạy khỏi hội trường.
Vừa hay ở phía sau hội trường có chuồng ngựa. Mặt Trời Trắng đang bị nhốt ở đó. Thấy chủ, con ngựa hí lên mừng rỡ.
Thomas nhảy lên lưng Mặt Trời Trắng, thúc nó rời khỏi căn cứ. Mười bốn Sát Thần cận vệ mỗi người lấy một con ngựa, cùng ra sức chạy theo. Những con ngựa này tuy không phải là thần mã, nhưng tất cả đều là ngựa tốt, tốc độ không thua kém Mặt Trời Trắng bao nhiêu.
Tài phân phối cho cấp dưới đưa Marley về nơi an toàn, bản thân thì tự mình giục ngựa đuổi theo Thomas.
Cuộc chiến giữa hai nước phải được chấm dứt vào ngày hôm nay.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.