Chương 45
Vũ Khúc
23/02/2024
Sư phụ của Tài là người có đại ân với hắn.
Không chỉ truyền dạy cho hắn các kỹ năng của một sát thủ, ông ta còn gián tiếp cứu mạng hắn hai lần. Ơn nghĩa này không thể không trả.
Thêm vào đó, chỉ có người ngu mới chường mặt ra đối đầu với một tổ chức sát thủ mà ngay cả Liên Minh cũng không biết nên xử trí thế nào. Tài chỉ có khúc mắc với một mình Adonis, hắn không muốn vì mối khúc mắc này mà thách thức Thần Thoại.
Nhưng hắn cũng không thể công khai từ chối lời đề nghị của Adam. Bề ngoài thì ông ta hỏi ý kiến của hắn, trên thực tế không cho hắn sự lựa chọn. Ông ta sẽ không chấp nhận bất kỳ câu trả lời nào ngoài sự đồng ý. Từ chối Adam nghĩa là đối đầu với Liên Minh, đối đầu với Liên Minh tức là tự tìm cái chết.
Tài chợt nhận ra mình đang ở trong một tình thế cực kỳ khó xử.
Hắn biết rằng nếu có Liên Minh chống lưng thì việc phát triển lớn mạnh là điều hết sức dễ dàng. Đây là một lợi ích vô cùng lớn lao. Nếu tổ chức của hắn phát triển đến một mức độ nào đó thì hắn có thể mượn sức tập thể đối đầu với Adonis.
Adam White cười nhạt:
- Hãy nghĩ cho kỹ. Tôi sẽ không tìm cách thuyết phục cậu. Liên Minh yêu cầu sự phục tùng chứ không phải là sự thỏa hiệp. Cậu cần phải hiểu được điều này.
Thật là những lời lẽ ngạo mạn. Một thanh niên máu nóng hay một kẻ bất cần đời có lẽ sẽ cảm thấy danh dự bị xúc phạm khi nghe câu này, nhưng từ lâu Tài đã không còn dễ mất bình tĩnh như vậy nữa. Hắn giờ là người anh đang tìm em, người thủ lĩnh của một tập thể và mỗi lời nói của hắn đều phải được cân nhắc một cách thấu đáo vì những thứ quan trọng hơn nhiều so với lòng tự trọng.
- Tôi luôn muốn được là một phần của Liên Minh.
- Đó không phải là câu trả lời mà tôi muốn nghe.
Adam White quả là con cáo già.
- Ông cũng biết rằng tôi không phải là đối thủ của Adonis.
- Tôi biết điều đó. Thứ mà tôi muốn đánh cược là tương lai của cậu, chứ không phải hiện tại. Hãy nhớ rằng Tứ Đại Sát Thần cũng chỉ là con người. Nếu cậu găm được con dao vào tim chúng, chúng sẽ chết.
- Nếu đơn giản như vậy thì Liên Minh đã làm được từ lâu rồi.
- Tất nhiên, tất nhiên. Chính vì thế mà chúng tôi mới phải xây dựng một đội quân đặc biệt, được tập hợp từ các Đại Biểu ưu tú để đối kháng với Tứ Đại Sát Thần. Cậu sẽ trở thành một Đại Biểu của Liên Minh. Chúng ta có ưu thế về nhân lực và vũ khí. Chỉ cần một kế hoạch tốt được thực hiện bởi những chàng trai can đảm thì không gì là không thể thực hiện được. Cậu là một người can đảm, phải không Tài?
- Tôi chưa bao giờ tự nhận mình là người như vậy. Can đảm không phải là thứ đã giúp tôi sống sót cho đến ngày hôm nay.
- Vậy thì là thứ gì?
Tài nhìn thẳng vào mắt của Adam.
- Linh cảm.
Adam cười rộ:
- Linh cảm chỉ là lý do của những kẻ yếu đuối.
- Adam, ông được hậu thuẫn bởi sức mạnh của cả đế chế nên hiếm khi bị đặt vào tình thế nguy hiểm. Tôi thì ngược lại. Tôi sống với nguy hiểm mỗi ngày. Khi nguy hiểm là một phần của cuộc sống thì người ta sẽ hình thành nên một dạng linh cảm đặc biệt. Tôi nghĩ điều đó rất gần với bản năng động vật. Tôi có thể ngửi thấy những ý nghĩ thù địch được ẩn nấp đằng sau nụ cười thân thiện, sự độc ác ẩn chứa sau những lời lẽ mĩ miều và những cạm bẫy lẩn khuất sau lợi ích.
- Hay lắm. Linh cảm đang nói gì với cậu?
- Nó nói với tôi rằng chỗ này đã được phục kích. Ông đuổi Nicole ra vì không muốn con gái mình nhìn thấy cảnh giết chóc. Nó nói với tôi rằng không một ai đã nghe thấy kế hoạch tối mật của Liên Minh lại được quyền bước ra khỏi chỗ này toàn mạng, trừ khi người ấy dùng mạng sống của mình cam kết sẽ nghe lời Liên Minh vô điều kiện.
Adam White nhìn Tài chằm chằm.
Tài mỉm cười:
- Tôi có thể lấy mạng ông trước khi các Hiệp Sĩ kịp lấy mạng tôi. Ông cũng hiểu điều đó rõ như tôi vậy. Nhưng Adam, tôi sẽ không làm như thế. Tôi đồng ý tham gia vào kế hoạch của Liên Minh, nhưng tôi chỉ đồng ý với một điều kiện. Tôi cần được tham khảo ý kiến trước khi các ông ra lệnh cho tôi tấn công bất kỳ ai trong Thần Thoại. Nếu các ông không đáp ứng điều kiện này thì cứ giết tôi đi.
Adam lắc đầu:
- Kế hoạch tấn công này thuộc dạng tối mật, được hoạch định bởi cao tầng Liên Minh và được chuẩn y bởi đích thân Tư Lệnh, các sát thủ chỉ được biết phần có liên quan trực tiếp tới mình ngay trước khi kế hoạch được phát động.
- Tôi tôn trọng Tư Lệnh, nhưng Tư Lệnh là người ban hành còn tôi là người thực thi. Nếu cao tầng Liên Minh tài năng như vậy thì sao họ không tự đi mà thực hiện? Nghe này Adam, ông chọn tôi vì tôi là bậc thầy về giết chóc, ông cần nghe những lời khuyên của tôi. Nếu kế hoạch thất bại thì hậu quả thật tai hại. Thần Thoại sẽ phản công và ai mà biết được liệu Tư Lệnh có tai qua nạn khỏi hay không? Hãy truyền lại lời nói này đến Tư Lệnh và chờ xem ông ấy sẽ phán quyết như thế nào.
Adam White ngẫm nghĩ một lát rồi gật đầu. Thỏa ước đã định.
Đó là một ngày lịch sử với Tài và với băng Con Giun Bé Tí. Từ nay, cuộc đời của hắn bước sang một trang mới với những đồng minh và kẻ thù lớn lao hơn gấp bội so với những kẻ mà hắn đã từng chiến đấu và chiến thắng.
Không chỉ truyền dạy cho hắn các kỹ năng của một sát thủ, ông ta còn gián tiếp cứu mạng hắn hai lần. Ơn nghĩa này không thể không trả.
Thêm vào đó, chỉ có người ngu mới chường mặt ra đối đầu với một tổ chức sát thủ mà ngay cả Liên Minh cũng không biết nên xử trí thế nào. Tài chỉ có khúc mắc với một mình Adonis, hắn không muốn vì mối khúc mắc này mà thách thức Thần Thoại.
Nhưng hắn cũng không thể công khai từ chối lời đề nghị của Adam. Bề ngoài thì ông ta hỏi ý kiến của hắn, trên thực tế không cho hắn sự lựa chọn. Ông ta sẽ không chấp nhận bất kỳ câu trả lời nào ngoài sự đồng ý. Từ chối Adam nghĩa là đối đầu với Liên Minh, đối đầu với Liên Minh tức là tự tìm cái chết.
Tài chợt nhận ra mình đang ở trong một tình thế cực kỳ khó xử.
Hắn biết rằng nếu có Liên Minh chống lưng thì việc phát triển lớn mạnh là điều hết sức dễ dàng. Đây là một lợi ích vô cùng lớn lao. Nếu tổ chức của hắn phát triển đến một mức độ nào đó thì hắn có thể mượn sức tập thể đối đầu với Adonis.
Adam White cười nhạt:
- Hãy nghĩ cho kỹ. Tôi sẽ không tìm cách thuyết phục cậu. Liên Minh yêu cầu sự phục tùng chứ không phải là sự thỏa hiệp. Cậu cần phải hiểu được điều này.
Thật là những lời lẽ ngạo mạn. Một thanh niên máu nóng hay một kẻ bất cần đời có lẽ sẽ cảm thấy danh dự bị xúc phạm khi nghe câu này, nhưng từ lâu Tài đã không còn dễ mất bình tĩnh như vậy nữa. Hắn giờ là người anh đang tìm em, người thủ lĩnh của một tập thể và mỗi lời nói của hắn đều phải được cân nhắc một cách thấu đáo vì những thứ quan trọng hơn nhiều so với lòng tự trọng.
- Tôi luôn muốn được là một phần của Liên Minh.
- Đó không phải là câu trả lời mà tôi muốn nghe.
Adam White quả là con cáo già.
- Ông cũng biết rằng tôi không phải là đối thủ của Adonis.
- Tôi biết điều đó. Thứ mà tôi muốn đánh cược là tương lai của cậu, chứ không phải hiện tại. Hãy nhớ rằng Tứ Đại Sát Thần cũng chỉ là con người. Nếu cậu găm được con dao vào tim chúng, chúng sẽ chết.
- Nếu đơn giản như vậy thì Liên Minh đã làm được từ lâu rồi.
- Tất nhiên, tất nhiên. Chính vì thế mà chúng tôi mới phải xây dựng một đội quân đặc biệt, được tập hợp từ các Đại Biểu ưu tú để đối kháng với Tứ Đại Sát Thần. Cậu sẽ trở thành một Đại Biểu của Liên Minh. Chúng ta có ưu thế về nhân lực và vũ khí. Chỉ cần một kế hoạch tốt được thực hiện bởi những chàng trai can đảm thì không gì là không thể thực hiện được. Cậu là một người can đảm, phải không Tài?
- Tôi chưa bao giờ tự nhận mình là người như vậy. Can đảm không phải là thứ đã giúp tôi sống sót cho đến ngày hôm nay.
- Vậy thì là thứ gì?
Tài nhìn thẳng vào mắt của Adam.
- Linh cảm.
Adam cười rộ:
- Linh cảm chỉ là lý do của những kẻ yếu đuối.
- Adam, ông được hậu thuẫn bởi sức mạnh của cả đế chế nên hiếm khi bị đặt vào tình thế nguy hiểm. Tôi thì ngược lại. Tôi sống với nguy hiểm mỗi ngày. Khi nguy hiểm là một phần của cuộc sống thì người ta sẽ hình thành nên một dạng linh cảm đặc biệt. Tôi nghĩ điều đó rất gần với bản năng động vật. Tôi có thể ngửi thấy những ý nghĩ thù địch được ẩn nấp đằng sau nụ cười thân thiện, sự độc ác ẩn chứa sau những lời lẽ mĩ miều và những cạm bẫy lẩn khuất sau lợi ích.
- Hay lắm. Linh cảm đang nói gì với cậu?
- Nó nói với tôi rằng chỗ này đã được phục kích. Ông đuổi Nicole ra vì không muốn con gái mình nhìn thấy cảnh giết chóc. Nó nói với tôi rằng không một ai đã nghe thấy kế hoạch tối mật của Liên Minh lại được quyền bước ra khỏi chỗ này toàn mạng, trừ khi người ấy dùng mạng sống của mình cam kết sẽ nghe lời Liên Minh vô điều kiện.
Adam White nhìn Tài chằm chằm.
Tài mỉm cười:
- Tôi có thể lấy mạng ông trước khi các Hiệp Sĩ kịp lấy mạng tôi. Ông cũng hiểu điều đó rõ như tôi vậy. Nhưng Adam, tôi sẽ không làm như thế. Tôi đồng ý tham gia vào kế hoạch của Liên Minh, nhưng tôi chỉ đồng ý với một điều kiện. Tôi cần được tham khảo ý kiến trước khi các ông ra lệnh cho tôi tấn công bất kỳ ai trong Thần Thoại. Nếu các ông không đáp ứng điều kiện này thì cứ giết tôi đi.
Adam lắc đầu:
- Kế hoạch tấn công này thuộc dạng tối mật, được hoạch định bởi cao tầng Liên Minh và được chuẩn y bởi đích thân Tư Lệnh, các sát thủ chỉ được biết phần có liên quan trực tiếp tới mình ngay trước khi kế hoạch được phát động.
- Tôi tôn trọng Tư Lệnh, nhưng Tư Lệnh là người ban hành còn tôi là người thực thi. Nếu cao tầng Liên Minh tài năng như vậy thì sao họ không tự đi mà thực hiện? Nghe này Adam, ông chọn tôi vì tôi là bậc thầy về giết chóc, ông cần nghe những lời khuyên của tôi. Nếu kế hoạch thất bại thì hậu quả thật tai hại. Thần Thoại sẽ phản công và ai mà biết được liệu Tư Lệnh có tai qua nạn khỏi hay không? Hãy truyền lại lời nói này đến Tư Lệnh và chờ xem ông ấy sẽ phán quyết như thế nào.
Adam White ngẫm nghĩ một lát rồi gật đầu. Thỏa ước đã định.
Đó là một ngày lịch sử với Tài và với băng Con Giun Bé Tí. Từ nay, cuộc đời của hắn bước sang một trang mới với những đồng minh và kẻ thù lớn lao hơn gấp bội so với những kẻ mà hắn đã từng chiến đấu và chiến thắng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.