Chương 77
Vũ Khúc
04/03/2024
Những tâm trạng phức tạp giằng xé Logan.
Gã nhớ lại cái chết của Nadeem, đó là kỷ niệm đau lòng nhất trong cuộc đời gã, đau lòng hơn cả khi mẹ gã chết bệnh. Lúc mẹ chết gã còn quá nhỏ, để tránh đề cập đến vấn đề này Jackson nói dối rằng mẹ gã có việc phải đi xa. Mãi sau này gã mới biết sự thật.
Chính vì thế mà khi Nadeem bị Quintus giết nỗi đau thương nhân lên gấp bội. Gã có cảm tưởng như mình đã phản bội mẹ, lại phản bội cả người anh em thân thiết. Gã luôn tự trách mình trong cái chết của Nadeem. Nếu không phải gã dễ dàng mắc lừa thì giờ này có khi Nadeem vẫn còn sống.
Lúc Nadeem chết Logan đã khóc rất nhiều. Gã không phải là người mau nước mắt. Cái chết của Nadeem đã giáng rất mạnh vào tầng sâu cảm xúc của gã, từ ngày hôm đó gã bắt đầu thay đổi và trở nên cảnh giác với mọi thứ.
Con người gã vẫn vậy, luôn biết trân trọng tình cảm, nhưng từ nay nó kèm theo nỗi hoài nghi thường trực về những quyết định sai lầm mà bố con gã có thể đưa ra. Nhà Jay là lãnh đạo cao nhất của T-rex, quyết định của họ có thể cứu mạng người mà cũng có thể đưa người khác vào chỗ chết. Lòng tôn sùng mà Logan dành cho bố không thể át đi mong muốn được làm sáng tỏ vấn đề.
Logan hỏi mà không ngẩng đầu lên nhìn.
- Con muốn nghe kế hoạch của bố.
Jackson đáp lại bằng giọng lạnh lùng.
- Đó chính là điều ta muốn nói ở đây.
Jackson trình bày kế hoạch của mình.
Nghe xong bàn tay của Logan run bắn.
Gã chậm rãi nhìn từng người quanh bàn làm việc. Khi thấy tất cả cũng đều bối rối như mình, gã mới lên tiếng:
- Có lẽ tôi quá ngu ngốc nên không hiểu được kế hoạch này, nhưng tôi có cảm giác mục tiêu của kế hoạch không phải là để chiến thắng, mà đây là một cuộc tự sát tập thể.
Jackson cười nhạt:
- Mục tiêu của kế hoạch là để chiến thắng. Đây là một kế hoạch thần diệu, một số người sẽ không hiểu được, nhưng ta đảm bảo rằng nó sẽ mang lại chiến thắng cho T-rex.
Logan ngẩng đầu lên, nhìn thẳng vào mắt bố:
- Con phản đối.
Nghe xong câu ấy Jackson vẫn giữ được thái độ bình tĩnh như thường.
Logan lại nói, lần này hướng đến các chiến tướng của T-rex.
- Tôi phản đối bởi vì tôi không nhìn thấy con đường chiến thắng trong kế hoạch này. Nếu ở đây có ai giải thích được cho tôi những ưu điểm của nó, tôi xin thành tâm lắng nghe. Tôi biết tôi còn trẻ, còn nhiều điều phải học hỏi. Tôi biết những người ở đây đều giỏi hơn tôi và lý do duy nhất tôi được ngồi cùng bàn với các vị là bởi tôi mang họ Jay. Nhưng tôi không thể nhắm mắt nói đồng ý với một kế hoạch phiêu lưu. Một ai đó xin hãy giải thích cho tôi nghe kế hoạch này bản chất là như thế nào. Mọi người đều biết tôi không phải là một kẻ hèn nhát. Chỉ cần hiểu được kế hoạch nhất định tôi sẽ làm tất cả để thực hiện nó.
Không ai đáp lời Logan. Mọi người đều có suy nghĩ giống gã, nhưng vì người nói ra kế hoạch này là Jackson Jay nên không ai phản đối.
Không phải họ không dám mà là họ không muốn. Trong mắt họ Jackson không phải là người phàm. Nếu họ không hiểu được lão thì đó là lỗi của họ, không phải là lỗi của lão. Từ khi biết lão đến giờ, họ đã từng nhiều lần chứng kiến Jackson làm những điều không tưởng.
Logan run giọng:
- Xin các vị hãy tỉnh táo. Đây là cuộc chiến sống còn.
Tavon nhìn Logan, mỉm cười:
- Người anh em Logan, sống hay chết thì có nghĩa gì? Chúng ta là các chiến binh, chúng ta chiến đấu cho một lý tưởng và lý tưởng ấy mang tên Jackson Jay. Chúng ta sẽ vì ngài mà nhảy cả vào địa ngục. Tôi cũng không hiểu kế hoạch của ngài nhưng điều đó chỉ một lần nữa chứng minh rằng ngài hơn tôi quá xa mà thôi.
Nico Nolan vỗ vai Jackson:
- Sợ cái đ.. gì? Đánh bỏ mẹ bọn Cá Voi Xanh đi.
Đúng là Nico Nolan “Bò Điên”, đụng đâu húc đấy.
Jackson Jay gật đầu hài lòng:
- Tốt lắm. Vậy thì chúng ta sẽ thực hiện theo kế hoạch này. Riêng về phần Logan, con sẽ ở lại cứ điểm.
Logan đứng bật dậy:
- Con muốn đi cùng mọi người.
- Tại sao? Con không tin vào kế hoạch của ta kia mà?
- Nhưng mọi người đều đi, con không thể ở lại. Con cần phải đi cùng.
- Ta không muốn dẫn theo một người mang trong mình nỗi nghi ngờ vì điều đó sẽ làm nhụt nhuệ khí toàn quân. Con ở lại đây, cố gắng xây dựng lại Mê Cung. Nó có thể có ích sau này. Trận Khu Bắc này ta sẽ trực tiếp chỉ huy.
Jackson không vì các lời nài nỉ của Logan mà thay đổi ý định.
Lão cũng loại Logan ra khỏi các cuộc họp bàn về Trận Khu Bắc.
Logan cảm thấy tình thế này quá đỗi điên khùng. Dường như Jackson không còn là Jackson nữa là đã trở thành một con người xa lạ.
Trong trí nhớ của gã, người bố Jackson biết tất cả, hiểu tất cả và chiến thắng tất cả.
Nhưng lần này gã có cảm giác rợn người rằng Jackson đã tự biến mình thành con thiêu thân cho một kế hoạch bất khả thi. Dù tự thuyết phục đến đâu gã cũng không thể làm mình thay đổi quan điểm về chiến dịch này.
Đây là một cuộc tự sát tập thể.
Gã nhớ lại cái chết của Nadeem, đó là kỷ niệm đau lòng nhất trong cuộc đời gã, đau lòng hơn cả khi mẹ gã chết bệnh. Lúc mẹ chết gã còn quá nhỏ, để tránh đề cập đến vấn đề này Jackson nói dối rằng mẹ gã có việc phải đi xa. Mãi sau này gã mới biết sự thật.
Chính vì thế mà khi Nadeem bị Quintus giết nỗi đau thương nhân lên gấp bội. Gã có cảm tưởng như mình đã phản bội mẹ, lại phản bội cả người anh em thân thiết. Gã luôn tự trách mình trong cái chết của Nadeem. Nếu không phải gã dễ dàng mắc lừa thì giờ này có khi Nadeem vẫn còn sống.
Lúc Nadeem chết Logan đã khóc rất nhiều. Gã không phải là người mau nước mắt. Cái chết của Nadeem đã giáng rất mạnh vào tầng sâu cảm xúc của gã, từ ngày hôm đó gã bắt đầu thay đổi và trở nên cảnh giác với mọi thứ.
Con người gã vẫn vậy, luôn biết trân trọng tình cảm, nhưng từ nay nó kèm theo nỗi hoài nghi thường trực về những quyết định sai lầm mà bố con gã có thể đưa ra. Nhà Jay là lãnh đạo cao nhất của T-rex, quyết định của họ có thể cứu mạng người mà cũng có thể đưa người khác vào chỗ chết. Lòng tôn sùng mà Logan dành cho bố không thể át đi mong muốn được làm sáng tỏ vấn đề.
Logan hỏi mà không ngẩng đầu lên nhìn.
- Con muốn nghe kế hoạch của bố.
Jackson đáp lại bằng giọng lạnh lùng.
- Đó chính là điều ta muốn nói ở đây.
Jackson trình bày kế hoạch của mình.
Nghe xong bàn tay của Logan run bắn.
Gã chậm rãi nhìn từng người quanh bàn làm việc. Khi thấy tất cả cũng đều bối rối như mình, gã mới lên tiếng:
- Có lẽ tôi quá ngu ngốc nên không hiểu được kế hoạch này, nhưng tôi có cảm giác mục tiêu của kế hoạch không phải là để chiến thắng, mà đây là một cuộc tự sát tập thể.
Jackson cười nhạt:
- Mục tiêu của kế hoạch là để chiến thắng. Đây là một kế hoạch thần diệu, một số người sẽ không hiểu được, nhưng ta đảm bảo rằng nó sẽ mang lại chiến thắng cho T-rex.
Logan ngẩng đầu lên, nhìn thẳng vào mắt bố:
- Con phản đối.
Nghe xong câu ấy Jackson vẫn giữ được thái độ bình tĩnh như thường.
Logan lại nói, lần này hướng đến các chiến tướng của T-rex.
- Tôi phản đối bởi vì tôi không nhìn thấy con đường chiến thắng trong kế hoạch này. Nếu ở đây có ai giải thích được cho tôi những ưu điểm của nó, tôi xin thành tâm lắng nghe. Tôi biết tôi còn trẻ, còn nhiều điều phải học hỏi. Tôi biết những người ở đây đều giỏi hơn tôi và lý do duy nhất tôi được ngồi cùng bàn với các vị là bởi tôi mang họ Jay. Nhưng tôi không thể nhắm mắt nói đồng ý với một kế hoạch phiêu lưu. Một ai đó xin hãy giải thích cho tôi nghe kế hoạch này bản chất là như thế nào. Mọi người đều biết tôi không phải là một kẻ hèn nhát. Chỉ cần hiểu được kế hoạch nhất định tôi sẽ làm tất cả để thực hiện nó.
Không ai đáp lời Logan. Mọi người đều có suy nghĩ giống gã, nhưng vì người nói ra kế hoạch này là Jackson Jay nên không ai phản đối.
Không phải họ không dám mà là họ không muốn. Trong mắt họ Jackson không phải là người phàm. Nếu họ không hiểu được lão thì đó là lỗi của họ, không phải là lỗi của lão. Từ khi biết lão đến giờ, họ đã từng nhiều lần chứng kiến Jackson làm những điều không tưởng.
Logan run giọng:
- Xin các vị hãy tỉnh táo. Đây là cuộc chiến sống còn.
Tavon nhìn Logan, mỉm cười:
- Người anh em Logan, sống hay chết thì có nghĩa gì? Chúng ta là các chiến binh, chúng ta chiến đấu cho một lý tưởng và lý tưởng ấy mang tên Jackson Jay. Chúng ta sẽ vì ngài mà nhảy cả vào địa ngục. Tôi cũng không hiểu kế hoạch của ngài nhưng điều đó chỉ một lần nữa chứng minh rằng ngài hơn tôi quá xa mà thôi.
Nico Nolan vỗ vai Jackson:
- Sợ cái đ.. gì? Đánh bỏ mẹ bọn Cá Voi Xanh đi.
Đúng là Nico Nolan “Bò Điên”, đụng đâu húc đấy.
Jackson Jay gật đầu hài lòng:
- Tốt lắm. Vậy thì chúng ta sẽ thực hiện theo kế hoạch này. Riêng về phần Logan, con sẽ ở lại cứ điểm.
Logan đứng bật dậy:
- Con muốn đi cùng mọi người.
- Tại sao? Con không tin vào kế hoạch của ta kia mà?
- Nhưng mọi người đều đi, con không thể ở lại. Con cần phải đi cùng.
- Ta không muốn dẫn theo một người mang trong mình nỗi nghi ngờ vì điều đó sẽ làm nhụt nhuệ khí toàn quân. Con ở lại đây, cố gắng xây dựng lại Mê Cung. Nó có thể có ích sau này. Trận Khu Bắc này ta sẽ trực tiếp chỉ huy.
Jackson không vì các lời nài nỉ của Logan mà thay đổi ý định.
Lão cũng loại Logan ra khỏi các cuộc họp bàn về Trận Khu Bắc.
Logan cảm thấy tình thế này quá đỗi điên khùng. Dường như Jackson không còn là Jackson nữa là đã trở thành một con người xa lạ.
Trong trí nhớ của gã, người bố Jackson biết tất cả, hiểu tất cả và chiến thắng tất cả.
Nhưng lần này gã có cảm giác rợn người rằng Jackson đã tự biến mình thành con thiêu thân cho một kế hoạch bất khả thi. Dù tự thuyết phục đến đâu gã cũng không thể làm mình thay đổi quan điểm về chiến dịch này.
Đây là một cuộc tự sát tập thể.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.