Chương 79
Vũ Khúc
05/03/2024
Trong nửa tháng sau đó, Tài cố gắng tận dụng tối đa những lúc đi cùng
Zhao Wu thiết lập các điểm bán hàng mới để quan sát Khu Bắc.
Khu Bắc nằm ở tận cùng phía Bắc của Vùng đất Tự Do, sau lưng là dãy núi Whitney cao nhất vùng nội địa Mỹ, cực kỳ hiểm trở. Đại Bản Doanh của Cá Voi Xanh đặt ở khu vực giáp núi, nên chỉ cần phòng thủ ba mặt còn lại.
Hệ thống phòng ngự của Cá Voi Xanh bao gồm ba lớp, sắp xếp từ trong ra ngoài theo thứ tự con số. Lữ Đoàn Một bảo vệ Đại Bản Doanh, Lữ Đoàn Hai chiếm lĩnh vị trí ở giữa, Lữ Đoàn Ba nằm ngoài cùng. Ba Lữ Đoàn này tạo thành một hình bán nguyệt lấy Đại Bản Doanh làm tâm điểm.
Tài không nắm được vị trí của Lữ Đoàn thứ tư.
Thời tiết lạnh dần. Liên Minh dự báo chỉ mười ngày nữa không khí lạnh sẽ bao phủ khắp Vùng đất Tự Do. Nhiều khả năng tuyết sẽ rơi dày.
Sau cuộc chiến tranh hạt nhân, thời tiết không còn diễn biến theo quy luật cũ. Lúc này mới là cuối tháng chín, cách đây mười năm từng là thời điểm nắng ấm, nhưng giờ đây lại trở thành điểm bắt đầu của thời kỳ băng giá.
Mùa đông ở Vùng đất Tự Do cực kỳ khắc nghiệt. Những người không có áo ấm tất sẽ chết rét hết.
Tài nhớ Emily Hà da diết.
Hắn sống với cô như vợ chồng nhưng chưa bao giờ kết hôn. Cuộc sống thời đại này quá vô thường, việc kết hôn không còn ý nghĩa nữa. Liên Minh không chứng nhận cho bất kỳ đám cưới nào. Thêm vào đó, cái chết ập đến quá bất ngờ, tổ chức đám cưới nhiều khi cũng nguy hiểm như mời thần chết vào nhà.
Hắn không biết nếu mình chết thì Emily Hà sẽ ra sao. Hắn chỉ có thể cầu mong những điều đẹp nhất sẽ đến với cô. Tình yêu của hắn dành cho cô tuy không hoa mỹ và phô trương nhưng chân thành và sâu thẳm như đại dương. Truyện Linh Dị
Tài lại nghĩ về em trai mình.
Hắn vẫn còn nhớ như in gương mặt của Trung trước khi bản thân hắn ngất đi. Đó là gương mặt tràn đầy nỗi sợ hãi, hoang mang và tuyệt vọng. Hắn đã bao nhiêu lần mơ thấy em trong giấc ngủ, lần nào cũng phải ngồi dậy và nhìn vào trong bóng tối mênh mông, tự hỏi thằng bé đang ở đâu.
Chính vì vụ bắt cóc ngày nào mà hắn đã tự thúc đẩy mình lên như ngày hôm nay. Có lẽ Martin Mac không ngờ được rằng một tiểu yêu như gã lại dẫn đến những thay đổi lớn lao trong Vùng đất Tự Do.
Tài biết mình chưa chạm được vào vạt áo của Tứ Đại Sát Thần. Các băng lớn ở Vùng đất Tự Do đã đánh nhau chí chết suốt một năm trời mà chưa một ai dám nhắc đến cái tên của những con người này. Chúng ở một đẳng cấp khác.
Nhưng nếu cho hắn đủ thời gian, một ngày nào đó biết đâu hắn cũng sẽ giỏi như chúng. Đó là lòng quyết tâm mà cũng là một niềm hy vọng. Đã là hy vọng thì không có gì chắc chắn cả.
Cứu em là mục tiêu lớn nhất trong đời hắn. Hắn sống chỉ vì mục tiêu này. Hắn không thiết điều gì khác. Hắn muốn ngày hắn chết đi được nhìn thấy nụ cười của em trai mình một lần nữa.
Bầu không khí ở Khu Bắc rất khẩn trương. Mọi người đều bàn tán về cuộc chiến sắp tới. Ai cũng biết rằng chiến dịch của T-rex không thể diễn ra trong mùa đông, mùa đông đã đến thì không còn đánh nhau được gì nữa.
Đây là khoảng lặng trước cơn bão.
Tự bản thân Tài cũng đang chuẩn bị cho mình. Nhờ mối quan hệ của Zhao Wu mà hắn nhận được một thanh kiếm rất sắc bén. Hắn chưa bao giờ tập kiếm, nhưng trước kia sư phụ đã chỉ cho hắn một vài nguyên lý cơ bản, đây là lúc nhớ lại các lý thuyết cũ và áp dụng nó vào trong thực tế.
Thanh kiếm của Tài có chuôi màu đỏ, khắc hình rồng. Tài đặt tên cho nó là Huyết Long.
Bảo kiếm khó tìm, chứ dao thì vô số, nhặt đại cũng được chục con. Tài để chất đống trong phòng, lúc nào cần sẽ dùng.
Hằng ngày, hắn nhìn thấy các đoàn xe chở hàng hóa đến Khu Bắc, đi cùng với chúng là hàng nghìn người di cư lên vùng đất mới. Họ được phân nhà và làm việc cho Cá Voi Xanh để đổi lại thực phẩm, quần áo ấm và tiền bạc. Họ trở thành một phần của Cá Voi Xanh. Những người không muốn làm thành viên của lực lượng quân sự này có thể kiếm sống bằng các nghề thủ công hoặc dịch vụ. Liên Minh độc quyền các hàng hóa cơ bản chứ không phải là mọi mặt hàng. Sức đâu mà bao hết được? Những thứ mà Liên Minh thả ra đã tạo nên thị trường cạnh tranh ở Vùng đất Tự Do.
Vào một buổi tối nọ, đoàn xe chở lương thực của Luis đến Khu Bắc.
Đoàn xe mới dài làm sao. Tài quan sát một lúc rất lâu vẫn thấy các xe nối đuôi nhau chạy vào.
Hắn cảm thấy kỳ lạ.
Các xe chạy rất tự do. Không hề có kiểm tra an ninh nào hết.
Những chiếc xe đỗ ngay trước Đại Bản Doanh của Cá Voi Xanh, những người lái xe bắt đầu dỡ hàng xuống.
Thùng xe vừa mở, hàng nghìn sát thủ đã lao ra. Như đã tính toán từ trước, chúng lập tức hướng thẳng đến tòa nhà Đại Bản Doanh.
Tim Tài trầm xuống.
Trận Khu Bắc đã bắt đầu rồi.
Khu Bắc nằm ở tận cùng phía Bắc của Vùng đất Tự Do, sau lưng là dãy núi Whitney cao nhất vùng nội địa Mỹ, cực kỳ hiểm trở. Đại Bản Doanh của Cá Voi Xanh đặt ở khu vực giáp núi, nên chỉ cần phòng thủ ba mặt còn lại.
Hệ thống phòng ngự của Cá Voi Xanh bao gồm ba lớp, sắp xếp từ trong ra ngoài theo thứ tự con số. Lữ Đoàn Một bảo vệ Đại Bản Doanh, Lữ Đoàn Hai chiếm lĩnh vị trí ở giữa, Lữ Đoàn Ba nằm ngoài cùng. Ba Lữ Đoàn này tạo thành một hình bán nguyệt lấy Đại Bản Doanh làm tâm điểm.
Tài không nắm được vị trí của Lữ Đoàn thứ tư.
Thời tiết lạnh dần. Liên Minh dự báo chỉ mười ngày nữa không khí lạnh sẽ bao phủ khắp Vùng đất Tự Do. Nhiều khả năng tuyết sẽ rơi dày.
Sau cuộc chiến tranh hạt nhân, thời tiết không còn diễn biến theo quy luật cũ. Lúc này mới là cuối tháng chín, cách đây mười năm từng là thời điểm nắng ấm, nhưng giờ đây lại trở thành điểm bắt đầu của thời kỳ băng giá.
Mùa đông ở Vùng đất Tự Do cực kỳ khắc nghiệt. Những người không có áo ấm tất sẽ chết rét hết.
Tài nhớ Emily Hà da diết.
Hắn sống với cô như vợ chồng nhưng chưa bao giờ kết hôn. Cuộc sống thời đại này quá vô thường, việc kết hôn không còn ý nghĩa nữa. Liên Minh không chứng nhận cho bất kỳ đám cưới nào. Thêm vào đó, cái chết ập đến quá bất ngờ, tổ chức đám cưới nhiều khi cũng nguy hiểm như mời thần chết vào nhà.
Hắn không biết nếu mình chết thì Emily Hà sẽ ra sao. Hắn chỉ có thể cầu mong những điều đẹp nhất sẽ đến với cô. Tình yêu của hắn dành cho cô tuy không hoa mỹ và phô trương nhưng chân thành và sâu thẳm như đại dương. Truyện Linh Dị
Tài lại nghĩ về em trai mình.
Hắn vẫn còn nhớ như in gương mặt của Trung trước khi bản thân hắn ngất đi. Đó là gương mặt tràn đầy nỗi sợ hãi, hoang mang và tuyệt vọng. Hắn đã bao nhiêu lần mơ thấy em trong giấc ngủ, lần nào cũng phải ngồi dậy và nhìn vào trong bóng tối mênh mông, tự hỏi thằng bé đang ở đâu.
Chính vì vụ bắt cóc ngày nào mà hắn đã tự thúc đẩy mình lên như ngày hôm nay. Có lẽ Martin Mac không ngờ được rằng một tiểu yêu như gã lại dẫn đến những thay đổi lớn lao trong Vùng đất Tự Do.
Tài biết mình chưa chạm được vào vạt áo của Tứ Đại Sát Thần. Các băng lớn ở Vùng đất Tự Do đã đánh nhau chí chết suốt một năm trời mà chưa một ai dám nhắc đến cái tên của những con người này. Chúng ở một đẳng cấp khác.
Nhưng nếu cho hắn đủ thời gian, một ngày nào đó biết đâu hắn cũng sẽ giỏi như chúng. Đó là lòng quyết tâm mà cũng là một niềm hy vọng. Đã là hy vọng thì không có gì chắc chắn cả.
Cứu em là mục tiêu lớn nhất trong đời hắn. Hắn sống chỉ vì mục tiêu này. Hắn không thiết điều gì khác. Hắn muốn ngày hắn chết đi được nhìn thấy nụ cười của em trai mình một lần nữa.
Bầu không khí ở Khu Bắc rất khẩn trương. Mọi người đều bàn tán về cuộc chiến sắp tới. Ai cũng biết rằng chiến dịch của T-rex không thể diễn ra trong mùa đông, mùa đông đã đến thì không còn đánh nhau được gì nữa.
Đây là khoảng lặng trước cơn bão.
Tự bản thân Tài cũng đang chuẩn bị cho mình. Nhờ mối quan hệ của Zhao Wu mà hắn nhận được một thanh kiếm rất sắc bén. Hắn chưa bao giờ tập kiếm, nhưng trước kia sư phụ đã chỉ cho hắn một vài nguyên lý cơ bản, đây là lúc nhớ lại các lý thuyết cũ và áp dụng nó vào trong thực tế.
Thanh kiếm của Tài có chuôi màu đỏ, khắc hình rồng. Tài đặt tên cho nó là Huyết Long.
Bảo kiếm khó tìm, chứ dao thì vô số, nhặt đại cũng được chục con. Tài để chất đống trong phòng, lúc nào cần sẽ dùng.
Hằng ngày, hắn nhìn thấy các đoàn xe chở hàng hóa đến Khu Bắc, đi cùng với chúng là hàng nghìn người di cư lên vùng đất mới. Họ được phân nhà và làm việc cho Cá Voi Xanh để đổi lại thực phẩm, quần áo ấm và tiền bạc. Họ trở thành một phần của Cá Voi Xanh. Những người không muốn làm thành viên của lực lượng quân sự này có thể kiếm sống bằng các nghề thủ công hoặc dịch vụ. Liên Minh độc quyền các hàng hóa cơ bản chứ không phải là mọi mặt hàng. Sức đâu mà bao hết được? Những thứ mà Liên Minh thả ra đã tạo nên thị trường cạnh tranh ở Vùng đất Tự Do.
Vào một buổi tối nọ, đoàn xe chở lương thực của Luis đến Khu Bắc.
Đoàn xe mới dài làm sao. Tài quan sát một lúc rất lâu vẫn thấy các xe nối đuôi nhau chạy vào.
Hắn cảm thấy kỳ lạ.
Các xe chạy rất tự do. Không hề có kiểm tra an ninh nào hết.
Những chiếc xe đỗ ngay trước Đại Bản Doanh của Cá Voi Xanh, những người lái xe bắt đầu dỡ hàng xuống.
Thùng xe vừa mở, hàng nghìn sát thủ đã lao ra. Như đã tính toán từ trước, chúng lập tức hướng thẳng đến tòa nhà Đại Bản Doanh.
Tim Tài trầm xuống.
Trận Khu Bắc đã bắt đầu rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.