Vùng Đất Tự Do

Chương 96

Vũ Khúc

10/03/2024

Jackson đứng đối diện với Tài, cách hắn chừng hai mét, Adonis cũng đứng cách hắn chừng hai mét nhưng theo chiều ngang, ba người tạo thành hình một góc vuông với Tài là điểm đáy.

Tài nhìn xấp bài màu đỏ dày cộp trên hai bàn tay của Jackson mà rùng mình. Đúng là Adonis đã hứa sẽ bảo vệ hắn, đúng là Adonis là một trong Tứ Đại Sát Thần, nhưng trên đời này có những việc mà cho dù tài năng đến đâu cũng không thể làm được.

Ném một con dao luôn dễ hơn là chặn một con dao. Đây cũng chính là lý do tại sao thế giới lại diệt vong. Một khi các cường quốc hạt nhân đã phun tên lửa như châu chấu thì chẳng có công nghệ nào có thể đánh chặn hết được.

Jackson bắt đầu đếm:

- Một, hai..

Tiếng “ba” vừa điểm, Jackson đã búng ngón tay lia lịa.

Không gian trước mặt Tài đột ngột chuyển sang màu đỏ, hắn có cảm tưởng như đang nhìn thấy vô số cánh hoa màu đỏ lao về phía mình với tốc độ không tưởng.

Các lá bài không bắn thành dòng mà tản mát, mỗi lá bay theo một quỹ đạo khác nhau nhưng đều có chung một đích đến là cái cổ của Tài. Không phải vì sự tản mát mà bảo rằng Jackson kém, trên thực tế chính sự tản mát này đã cho thấy kỹ năng của lão đã đạt đến trình độ siêu đẳng, gần như phi thực tế.

Với mỗi lá bài Jackson lại điều đi theo một hướng khác nhau với lực bắn khác nhau, mấy chục lá bài là mấy chục đường bay không trùng lặp, không thể đoán trước được.

Tài không biết lão đang sử dụng một hay nhiều bộ kỹ thuật để điều khiển bài, hắn chỉ biết rằng thứ mà hắn đang chứng kiến là thứ mà thế giới này chưa từng được chứng kiến.

Cùng thời gian ấy, hai bàn tay của Adonis cũng bắt đầu cử động.



Các hòn sỏi trên tay gã bắn ra như đạn, lần lượt xuyên thủng các lá bài đang hướng về cổ của Tài. Lực bắn quá mạnh, lá bài theo quán tính của viên sỏi văng xa cả chục mét, xoay tít như lá rụng.

Tốc độ và sự chuẩn xác đều ở đẳng cấp thượng thừa.

Jackson khẽ gật đầu, trên tay lão chỉ còn bốn lá bài, nhưng bốn lá bài này sẽ là các lá bài quyết định trận đấu.

Adonis rất giỏi nhưng nếu chỉ có thế thì chưa đủ.

Lão căn chỉnh thật kỹ lưỡng, đồng thời bắn ra hai lá bài, tốc độ lần này tuy không nhanh nhưng góc lượn cực kỳ quái dị.

Adonis quát khẽ một tiếng, năm sáu viên sỏi cùng bắn ra một lúc. Tất cả đều trượt. Độ lượn của các lá bài quá gắt và ảo diệu, các viên sỏi tuy nhanh nhưng vẫn không trúng đích.

Gương mặt của Adonis hơi biến đổi. Viên sỏi thứ bảy và tám lại được bắn đi, lần này góc căn cực kỳ chuẩn xác, tưởng chừng sẽ đánh rơi được hai lá bài kia, nhưng ngay trước thời điểm ấy tay của Jackson đã động, hai lá bài còn lại bám theo hai lá trước, chạm khẽ vào chúng, làm lệch đường bay, bốn lá bài tỏa ra bốn hướng Đông Tây Nam Bắc, càng bay càng xoáy, cuối cùng tựa như bầy rắn có mắt lại chụm lại, hướng về cần cổ của Tài.

Gương mặt của Tài trở nên nhợt nhạt.

Hắn ngã người ra tránh thì coi như Adonis thua, Adonis thua thì sau này Jackson sẽ tìm giết hắn lần nữa. Hắn không tránh thì cổ hắn sẽ bị cắt đứt như chiếc bánh ngọt.

Adonis quát lớn. Lòng tự hào của gã đã bị tổn thương sâu sắc.



Trên tay gã hai viên sỏi được bắn đi, chia thành hai hướng trái phải. Cả hai viên sỏi này đều không nhắm vào các lá bài.

Tình thế lúc này đã trở nên tuyệt vọng. Bốn lá bài chỉ còn cách cổ Tài vài phân, muốn tránh cũng không tránh kịp nữa.

Thêm hai viên sỏi nữa được bắn đi, lần này Adonis đã dùng toàn bộ sức lực, tốc độ của hai viên sỏi được đẩy đến cực hạn, hai viên sỏi này vẫn không nhắm vào bốn lá bài mà nhắm vào hai viên sỏi đã được bắn ra trước đó. Bốn viên sỏi chạm nhau, tạo thành một âm thanh nghe như tiếng nổ. Chúng vỡ ra thành vô số mảnh nhỏ, các mảnh nhỏ bay tứ tung, đập vào các lá bài làm chúng bị hất tung lên trời.

Dĩ nhiên các mảnh sỏi vỡ cũng bắn cả vào cổ Tài làm hắn đau rát, nhưng vết thương này không gây nguy hiểm đến tính mạng.

Adonis đã thắng bằng xảo thuật. Dù thế đi nữa thì vẫn tính là gã đã chiến thắng, mạng Tài đã được gã cứu sống.

Jackson buông thõng hai tay, gương mặt không để lộ chút cảm xúc nào.

- Không hổ danh là Tứ Đại Sát Thần, việc khó đến thế vẫn làm được. Ta đã nói sẽ giữ lời. Trần Tuấn Tài, thù cũ coi như bỏ, nhưng nếu mày vẫn tiếp tục âm mưu hãm hại T-rex thì tao sẽ lại đến cắt đầu mày lần nữa. Hãy nhớ kỹ điều đó.

Jackson xoay lưng bỏ đi, theo sau lão là các sát thủ cận vệ.

Adonis nhìn theo lão, cảm khái:

- Chẳng trách ông ta nói Jackson Jay là kẻ không thể khinh thường. Người này không kém chúng ta bao nhiêu. Bốn lá bài lúc nãy có lẽ chỉ Sát Chúa mới có thể chặn đánh được một cách dễ dàng. Được rồi, việc này coi như xong. Trần Tuấn Tài, chúng ta có chút chuyện cần bàn.

Adonis vẫy tay, ra hiệu cho Tài đi theo gã.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Vùng Đất Tự Do

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook