Chương 469: CUỘC NÓI CHUYỆN TRÊN ĐỈNH NÚI
Vũ Khúc
13/08/2024
Trên cao, gió núi thổi lồng lộng. Ánh trăng và sao tỏa ra một màu bàng bạc dịu mắt.
Cảnh đêm đẹp đẽ và thơ mộng như một bức tranh, nhưng tâm trạng của Tài nặng trĩu và đầy những áp lực.
Dưới chân hắn, tàn thuốc rơi vương vãi.
Cuộc sống của một sát thủ đòi hỏi một nền tảng thể lực cực tốt, vì thế mà hiếm khi hắn đụng vào thuốc lá và rượu. Nhưng từ khi phải chạy trốn khỏi thành phố ngầm Dực Long, nhất là lúc nghe tin vợ mình trở thành vợ người khác, hắn dần không giữ nổi lối sống khổ hạnh mà bắt đầu phụ thuộc vào các chất gây nghiện.
Sự kiện ấy đánh dấu một thời điểm mang tính bước ngoặt trong cuộc đời hắn. Từ nay nụ cười đã tắt hẳn, chỉ còn lại nét trầm tư không hợp với tuổi.
Đằng sau lưng hắn vang lên tiếng lạo xạo. Hắn quay đầu lại nhìn, thấy Logan đang bước đến.
- Chưa ngủ à? – Tài hỏi.
Logan đáp:
- Không ngủ được. Từ khi đến đây, chưa ngày nào tôi ngủ được nhiều hơn ba tiếng. Đêm nay chắc thức trắng.
- Sao lại tìm tôi?
- Tài, chuyện gì đã xảy ra giữa anh với Sophia?
- Tôi đã nói rồi. Cô ấy không tuân theo mệnh lệnh của tôi.
- Tôi đã nói chuyện với Sophia. Cô ấy bảo anh ra lệnh di tản vào trong hang nhưng cô ấy không nghe mà nhất định ở lại với anh. Chỉ vậy thôi mà anh định cho Sophia giải ngũ?
Tài lạnh lùng nói:
- Nếu ai cũng chống lệnh như cô ta thì tôi còn ra lệnh cho ai được nữa?
Logan im lặng một lúc lâu.
- Sophia rất quan tâm đến anh. Sự quan tâm này không phải là sự quan tâm của một người lính với cấp trên, mà là của một cô gái đang yêu. Anh biết điều đó chứ? Tôi đồ rằng tất nhiên anh phải biết, nên anh mới tìm cách xua đuổi cô ấy.
Tài hít một hơi thuốc thật sâu cho khói tràn vào trong phổi.
- Cô ta thật ngu ngốc. Tôi đã có vợ rồi.
- Emily Hà đã đi lấy chồng khác, nên trên thực tế anh đã mất vợ. Không ai cản hai người đến với nhau.
Đôi mắt của Tài đỏ ngầu:
- Đó không phải là chuyện của anh, Logan. Đừng nói về những điều không liên quan đến mình.
Logan vẫn ngang bướng như mọi lần:
- Anh đang để cảm xúc cá nhân can thiệp vào việc công nên tôi không thể không nói. Cứ cho rằng anh vẫn còn yêu Emily Hà nên không để mắt đến Sophia, nhưng cô ta cũng chẳng làm gì quá phận ngoài việc muốn hy sinh cho anh nhiều hơn người khác chút thôi. Tại sao anh không nhắm mắt coi như không thấy? Điều gì đã làm cho anh trở nên cực đoan như vậy.
Tài thở dài, sắc mặt trở nên ảm đạm:
- Anh không hiểu, Logan. Tôi đã sai với Marley, tôi đã chơi đùa với tình cảm của cô ấy và chính điều đó đã đẩy cô ấy vào cái chết. Bao lâu nay tôi vẫn còn ân hận về điều đó. Tôi không thể mắc sai lầm đó một lần nữa. Tôi chỉ muốn tốt cho Sophia. Thành thật mà nói, cuộc chiến này không dành cho cô ấy. Khả năng chiến thắng của chúng ta thật mong manh, mong manh đến mức có thể rách vỡ bất kỳ lúc nào. Tôi muốn cô ấy rời khỏi đây và xây dựng cuộc sống mới. Cô ấy vẫn còn trẻ, tương lai còn dài. Không cần phải hy sinh một cách vô ích làm gì.
- Hy sinh một cách vô ích? Đó là điều mà anh đang nghĩ sao? Thế còn tôi, còn Clark, Damon người tôn thờ anh như một vị thánh, Victoria, Bertrand và hàng chục nghìn binh sĩ của chúng ta thì sao?
- Logan, tôi đã nói rồi, chúng ta chiến đấu cho một lý tưởng và sẽ chết vì lý tưởng ấy.
- Sophia cũng chiến đấu vì lý tưởng như tôi và anh vậy. Nhưng bên cạnh lý tưởng về xã hội và công lý thì cô ấy còn có lý tưởng được chiến đấu vì anh nữa. Chỉ cần trò chuyện một lúc là nhận ra điều ấy. Tài, Sophia không cần được đền đáp. Cô ấy sẽ sụp đổ nếu anh đuổi cô ấy đi. Để cô ấy lại đây sẽ tốt cho tất cả chúng ta, bao gồm cả anh nữa.
Tài yên lặng không đáp.
Logan xin một điếu thuốc. Hai người đàn ông vừa hút thuốc, vừa nhìn lên bầu trời.
- Anh có thấy kỳ lạ không?
- Anh đang nói đến chuyện gì?
- Chúng ta đang đi theo một vòng tròn. Vùng đất Tự Do vẫn là Vùng đất Tự Do như khi chúng ta bắt đầu nhận thức được cuộc đời. Nó đã tan rã trong một khoảng thời gian ngắn ngủi, rồi lại bị cưỡng ép thống nhất như cũ. Quyền lực được chuyển từ Mc Alister sang Quintus, cả hai đều là những tên bạo chúa. Vùng đất Tự Do đã đi hết một vòng tuần hoàn mà chẳng có gì thay đổi cả.
Tài lắc đầu, nói:
- Anh nhầm đấy thôi. Nhìn bề ngoài thì chẳng có gì thay đổi, nhưng trên thực tế đang có một sự thay đổi rất lớn, đó chính là nhận thức của chúng ta, nhận thức của mỗi thành viên vùng đất này. Giờ đây chúng ta đã biết rằng thứ trật tự tưởng chừng như muôn đời bất biến này trên thực tế có thể bị phá vỡ, chỉ cần chúng ta có đủ lòng quyết tâm. Chúng ta sẽ phá vỡ trật tự của Vùng đất Tự Do một lần nữa, và lần này thay vì để một kẻ tàn bạo như Quintus nắm quyền, chúng ta sẽ có được một nhà lãnh đạo tốt hơn.
Logan mỉm cười.
Gã biết rằng thách thức quyền lực của Mc Alister đã khó, thách thức quyền lực của Quintus còn muôn phần khó hơn. Nhưng đó là điều mà hai người bọn họ nhất định phải làm.
Cảnh đêm đẹp đẽ và thơ mộng như một bức tranh, nhưng tâm trạng của Tài nặng trĩu và đầy những áp lực.
Dưới chân hắn, tàn thuốc rơi vương vãi.
Cuộc sống của một sát thủ đòi hỏi một nền tảng thể lực cực tốt, vì thế mà hiếm khi hắn đụng vào thuốc lá và rượu. Nhưng từ khi phải chạy trốn khỏi thành phố ngầm Dực Long, nhất là lúc nghe tin vợ mình trở thành vợ người khác, hắn dần không giữ nổi lối sống khổ hạnh mà bắt đầu phụ thuộc vào các chất gây nghiện.
Sự kiện ấy đánh dấu một thời điểm mang tính bước ngoặt trong cuộc đời hắn. Từ nay nụ cười đã tắt hẳn, chỉ còn lại nét trầm tư không hợp với tuổi.
Đằng sau lưng hắn vang lên tiếng lạo xạo. Hắn quay đầu lại nhìn, thấy Logan đang bước đến.
- Chưa ngủ à? – Tài hỏi.
Logan đáp:
- Không ngủ được. Từ khi đến đây, chưa ngày nào tôi ngủ được nhiều hơn ba tiếng. Đêm nay chắc thức trắng.
- Sao lại tìm tôi?
- Tài, chuyện gì đã xảy ra giữa anh với Sophia?
- Tôi đã nói rồi. Cô ấy không tuân theo mệnh lệnh của tôi.
- Tôi đã nói chuyện với Sophia. Cô ấy bảo anh ra lệnh di tản vào trong hang nhưng cô ấy không nghe mà nhất định ở lại với anh. Chỉ vậy thôi mà anh định cho Sophia giải ngũ?
Tài lạnh lùng nói:
- Nếu ai cũng chống lệnh như cô ta thì tôi còn ra lệnh cho ai được nữa?
Logan im lặng một lúc lâu.
- Sophia rất quan tâm đến anh. Sự quan tâm này không phải là sự quan tâm của một người lính với cấp trên, mà là của một cô gái đang yêu. Anh biết điều đó chứ? Tôi đồ rằng tất nhiên anh phải biết, nên anh mới tìm cách xua đuổi cô ấy.
Tài hít một hơi thuốc thật sâu cho khói tràn vào trong phổi.
- Cô ta thật ngu ngốc. Tôi đã có vợ rồi.
- Emily Hà đã đi lấy chồng khác, nên trên thực tế anh đã mất vợ. Không ai cản hai người đến với nhau.
Đôi mắt của Tài đỏ ngầu:
- Đó không phải là chuyện của anh, Logan. Đừng nói về những điều không liên quan đến mình.
Logan vẫn ngang bướng như mọi lần:
- Anh đang để cảm xúc cá nhân can thiệp vào việc công nên tôi không thể không nói. Cứ cho rằng anh vẫn còn yêu Emily Hà nên không để mắt đến Sophia, nhưng cô ta cũng chẳng làm gì quá phận ngoài việc muốn hy sinh cho anh nhiều hơn người khác chút thôi. Tại sao anh không nhắm mắt coi như không thấy? Điều gì đã làm cho anh trở nên cực đoan như vậy.
Tài thở dài, sắc mặt trở nên ảm đạm:
- Anh không hiểu, Logan. Tôi đã sai với Marley, tôi đã chơi đùa với tình cảm của cô ấy và chính điều đó đã đẩy cô ấy vào cái chết. Bao lâu nay tôi vẫn còn ân hận về điều đó. Tôi không thể mắc sai lầm đó một lần nữa. Tôi chỉ muốn tốt cho Sophia. Thành thật mà nói, cuộc chiến này không dành cho cô ấy. Khả năng chiến thắng của chúng ta thật mong manh, mong manh đến mức có thể rách vỡ bất kỳ lúc nào. Tôi muốn cô ấy rời khỏi đây và xây dựng cuộc sống mới. Cô ấy vẫn còn trẻ, tương lai còn dài. Không cần phải hy sinh một cách vô ích làm gì.
- Hy sinh một cách vô ích? Đó là điều mà anh đang nghĩ sao? Thế còn tôi, còn Clark, Damon người tôn thờ anh như một vị thánh, Victoria, Bertrand và hàng chục nghìn binh sĩ của chúng ta thì sao?
- Logan, tôi đã nói rồi, chúng ta chiến đấu cho một lý tưởng và sẽ chết vì lý tưởng ấy.
- Sophia cũng chiến đấu vì lý tưởng như tôi và anh vậy. Nhưng bên cạnh lý tưởng về xã hội và công lý thì cô ấy còn có lý tưởng được chiến đấu vì anh nữa. Chỉ cần trò chuyện một lúc là nhận ra điều ấy. Tài, Sophia không cần được đền đáp. Cô ấy sẽ sụp đổ nếu anh đuổi cô ấy đi. Để cô ấy lại đây sẽ tốt cho tất cả chúng ta, bao gồm cả anh nữa.
Tài yên lặng không đáp.
Logan xin một điếu thuốc. Hai người đàn ông vừa hút thuốc, vừa nhìn lên bầu trời.
- Anh có thấy kỳ lạ không?
- Anh đang nói đến chuyện gì?
- Chúng ta đang đi theo một vòng tròn. Vùng đất Tự Do vẫn là Vùng đất Tự Do như khi chúng ta bắt đầu nhận thức được cuộc đời. Nó đã tan rã trong một khoảng thời gian ngắn ngủi, rồi lại bị cưỡng ép thống nhất như cũ. Quyền lực được chuyển từ Mc Alister sang Quintus, cả hai đều là những tên bạo chúa. Vùng đất Tự Do đã đi hết một vòng tuần hoàn mà chẳng có gì thay đổi cả.
Tài lắc đầu, nói:
- Anh nhầm đấy thôi. Nhìn bề ngoài thì chẳng có gì thay đổi, nhưng trên thực tế đang có một sự thay đổi rất lớn, đó chính là nhận thức của chúng ta, nhận thức của mỗi thành viên vùng đất này. Giờ đây chúng ta đã biết rằng thứ trật tự tưởng chừng như muôn đời bất biến này trên thực tế có thể bị phá vỡ, chỉ cần chúng ta có đủ lòng quyết tâm. Chúng ta sẽ phá vỡ trật tự của Vùng đất Tự Do một lần nữa, và lần này thay vì để một kẻ tàn bạo như Quintus nắm quyền, chúng ta sẽ có được một nhà lãnh đạo tốt hơn.
Logan mỉm cười.
Gã biết rằng thách thức quyền lực của Mc Alister đã khó, thách thức quyền lực của Quintus còn muôn phần khó hơn. Nhưng đó là điều mà hai người bọn họ nhất định phải làm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.