Chương 477: HOAN LẠC
Vũ Khúc
16/08/2024
Bình cầm cái khăn bông, do dự một lúc rồi để nó lại, cứ thế trần truồng bước ra khỏi phòng tắm.
Nó muốn gây ấn tượng cho bà Thảo.
Căn phòng rộng rãi, được bài trí nhẹ nhàng với tông màu trầm cho dễ ngủ. Khi mở cửa sổ ra, ánh sáng sẽ lùa vào phòng mang theo nắng ấm, nhưng khi đóng cửa lại thì mọi thứ trở nên tối om.
Vào lúc này cửa sổ đã được đóng lại. Điện vẫn bật sáng. Bà Thảo đang đứng ngắm một bức tranh treo tường.
Nghe tiếng Bình mở cửa bước ra, bà quay lại. Chứng kiến cơ thể của nó, tay bà không tự chủ được, hơi run lên.
Bình hiểu ngay rằng người đàn bà này đã bị chinh phục.
Tất cả nữ giới gặp nó đều như vậy, không ai thoát được.
Bà Thảo ngắm nhìn nó, ánh mắt xoáy vào bộ phận sinh dục nam giới, sắc mặt đỏ lên.
- Của cháu hơi to so với cô.
- Cháu sẽ làm từ tốn thôi. Cháu có kinh nghiệm chuyện này.
- Tốt lắm.
Bình chậm rãi bước đến. Nó phân vân không biết có nên hôn ngay không.
- Hôn cô từ chân lên.
Bình quỳ xuống, đặt miệng lên bàn chân của bà, hôn từng nụ nhẹ nhưng kéo dài.
Bà Thảo đã cởi dép. Bàn chân bà nhỏ, có màu trắng chứ không sạm đen hoặc vàng như chân những người đàn bà ngang tuổi, ngay cả gân xanh cũng hầu như không thấy, cho thấy bà rất chú ý chăm sóc cơ thể.
Bình hôn lên đùi, theo mỗi cú hôn của nó, người bà Bình lại run lên. Cuối cùng bà không đứng được nữa, phải ngồi xuống giường.
Bình đứng nhìn bà, con chim vĩ đại chĩa thẳng vào mặt.
Bà Thảo cầm lấy nó, mút một cách điên cuồng.
Bình thường sang trọng và quý phái là thế, bây giờ cũng giống như mọi người đàn bà khác, đã bị nhục dục nhấn chìm.
Bình đặt tay lên đầu bà, ban đầu chỉ dám vuốt ve làn tóc, sau không thấy bà Thảo nói gì, nó mạnh bạo tháo dây buộc tóc để cho mái tóc dài xõa ra, phủ kín mặt, vai và lưng.
Tóc bà Thảo không nhuộm, không uốn, chân tóc đã thấy vài sợi bạc nhưng tổng thể vẫn đen nhánh. Những làn tóc rối, rũ rượi trên cánh mũi cao và thẳng tắp, trông kích thích vô cùng.
Bình khẽ rên lên một tiếng đầy khoái cảm. Bà Thảo dừng lại, hỏi:
- Mới thế đã không chịu được à?
- Không, chỉ là … một âm thanh thể hiện niềm vui mà thôi. Cháu có thể làm tình cả ngày.
- Đừng có bốc phét, chàng trai.
Bình nâng cằm bà Thảo lên, nhìn xuống cái miệng đã ướt nhẹp.
- Nếu cô không tin thì cứ thử xem.
Bà Thảo rít lên một tiếng, lại ngậm chim nó, mút tiếp.
Bình đứng thẳng, để mặc cho bà nghịch ngợm. Sức bền của nó cũng giống như khuôn mặt và vóc dáng, mang tính trời cho, không cần luyện tập gì cả, bẩm sinh đã ngang bằng với những người đàn ông trung niên trải qua hàng chục mối tình và bao lâu thất bại cay đắng trong việc thỏa mãn phụ nữ.
Nó dễ dàng kiểm soát việc xuất tinh, nên không phải hướng suy nghĩ của mình vào những việc khác để tránh cảm xúc bị kích thích quá đỗi, nhờ thế mà có thể hoàn toàn tận hưởng cuộc giao hoan.
Về mặt này, nó không khác gì phụ nữ. Trong khi những người đàn ông bình thường phải tìm mọi cách để ngăn cơn cực khoái đến sớm, thì những người phụ nữ chỉ việc thỏa sức tận hưởng. Bây giờ Bình cũng đang được thỏa mãn như vậy.
Đây chính là thời điểm đỉnh cao của nó. Đời nó chưa bao giờ được hưởng niềm vinh hạnh, hay thậm chí có thể nói là vinh quang như vậy. Nó đang được một người phụ nữ cực kỳ cao quý, xinh đẹp, giàu có và sở hữu địa vị xã hội chót vời phục vụ nhu cầu mang tính bản năng cho mình. Nó ở trên và bà thì ở dưới. Cho dù bà có thành đạt đến đâu, lúc này cũng phải mút chim cho nó.
Bà Thảo thở ra hồng hộc:
- Cô không chịu được nữa. Cháu cởi quần áo của cô đi.
Bình đã để ý thiết kế chiếc váy này từ sớm. Lúc ấy lập tức vòng cánh tay qua lưng người phụ nữ, bàn tay như có mắt, khéo léo cởi phần khóa phía sau.
Chiếc váy hồng tuột ra, để lộ thân hình tuyệt mỹ.
Ở tuổi này mà bà Thảo vẫn giữ được vóc dáng như thiếu nữ đôi mươi. Phần ngực lớn, phần eo thắt lại, hông nở ra. Tất cả đều có màu trắng hồng. Toàn thân không có lông đen, không có sẹo, không có vết nám hoặc sần sùi, đơn giản chỉ là một làn da trắng không tì vết.
Bình đỡ lấy cơ thể bà, vừa hôn điên cuồng lên môi, vừa cởi nốt áo ngực và quần lót.
Bà Thảo ôm siết lấy nó, miệng mở to, lưỡi tìm lưỡi.
Bàn tay của Bình nắm bóp bộ ngực cứng ngắc. Đầu ti của bà không còn sắc hồng và kích thước cũng khá lớn chứ không bé như Vân.
Điều này không làm giảm hưng phấn của Bình, mà chỉ khiến nó kích động hơn.
Nó cúi xuống, cắn nhẹ vào đầu ti của bà Thảo, khiến bà dựng người lên. Hóa ra đầu ti chính là điểm yếu trên người bà, là chỗ đặc biệt nhạy cảm, chỉ cần đụng khẽ đã nứng sảng.
Nó muốn gây ấn tượng cho bà Thảo.
Căn phòng rộng rãi, được bài trí nhẹ nhàng với tông màu trầm cho dễ ngủ. Khi mở cửa sổ ra, ánh sáng sẽ lùa vào phòng mang theo nắng ấm, nhưng khi đóng cửa lại thì mọi thứ trở nên tối om.
Vào lúc này cửa sổ đã được đóng lại. Điện vẫn bật sáng. Bà Thảo đang đứng ngắm một bức tranh treo tường.
Nghe tiếng Bình mở cửa bước ra, bà quay lại. Chứng kiến cơ thể của nó, tay bà không tự chủ được, hơi run lên.
Bình hiểu ngay rằng người đàn bà này đã bị chinh phục.
Tất cả nữ giới gặp nó đều như vậy, không ai thoát được.
Bà Thảo ngắm nhìn nó, ánh mắt xoáy vào bộ phận sinh dục nam giới, sắc mặt đỏ lên.
- Của cháu hơi to so với cô.
- Cháu sẽ làm từ tốn thôi. Cháu có kinh nghiệm chuyện này.
- Tốt lắm.
Bình chậm rãi bước đến. Nó phân vân không biết có nên hôn ngay không.
- Hôn cô từ chân lên.
Bình quỳ xuống, đặt miệng lên bàn chân của bà, hôn từng nụ nhẹ nhưng kéo dài.
Bà Thảo đã cởi dép. Bàn chân bà nhỏ, có màu trắng chứ không sạm đen hoặc vàng như chân những người đàn bà ngang tuổi, ngay cả gân xanh cũng hầu như không thấy, cho thấy bà rất chú ý chăm sóc cơ thể.
Bình hôn lên đùi, theo mỗi cú hôn của nó, người bà Bình lại run lên. Cuối cùng bà không đứng được nữa, phải ngồi xuống giường.
Bình đứng nhìn bà, con chim vĩ đại chĩa thẳng vào mặt.
Bà Thảo cầm lấy nó, mút một cách điên cuồng.
Bình thường sang trọng và quý phái là thế, bây giờ cũng giống như mọi người đàn bà khác, đã bị nhục dục nhấn chìm.
Bình đặt tay lên đầu bà, ban đầu chỉ dám vuốt ve làn tóc, sau không thấy bà Thảo nói gì, nó mạnh bạo tháo dây buộc tóc để cho mái tóc dài xõa ra, phủ kín mặt, vai và lưng.
Tóc bà Thảo không nhuộm, không uốn, chân tóc đã thấy vài sợi bạc nhưng tổng thể vẫn đen nhánh. Những làn tóc rối, rũ rượi trên cánh mũi cao và thẳng tắp, trông kích thích vô cùng.
Bình khẽ rên lên một tiếng đầy khoái cảm. Bà Thảo dừng lại, hỏi:
- Mới thế đã không chịu được à?
- Không, chỉ là … một âm thanh thể hiện niềm vui mà thôi. Cháu có thể làm tình cả ngày.
- Đừng có bốc phét, chàng trai.
Bình nâng cằm bà Thảo lên, nhìn xuống cái miệng đã ướt nhẹp.
- Nếu cô không tin thì cứ thử xem.
Bà Thảo rít lên một tiếng, lại ngậm chim nó, mút tiếp.
Bình đứng thẳng, để mặc cho bà nghịch ngợm. Sức bền của nó cũng giống như khuôn mặt và vóc dáng, mang tính trời cho, không cần luyện tập gì cả, bẩm sinh đã ngang bằng với những người đàn ông trung niên trải qua hàng chục mối tình và bao lâu thất bại cay đắng trong việc thỏa mãn phụ nữ.
Nó dễ dàng kiểm soát việc xuất tinh, nên không phải hướng suy nghĩ của mình vào những việc khác để tránh cảm xúc bị kích thích quá đỗi, nhờ thế mà có thể hoàn toàn tận hưởng cuộc giao hoan.
Về mặt này, nó không khác gì phụ nữ. Trong khi những người đàn ông bình thường phải tìm mọi cách để ngăn cơn cực khoái đến sớm, thì những người phụ nữ chỉ việc thỏa sức tận hưởng. Bây giờ Bình cũng đang được thỏa mãn như vậy.
Đây chính là thời điểm đỉnh cao của nó. Đời nó chưa bao giờ được hưởng niềm vinh hạnh, hay thậm chí có thể nói là vinh quang như vậy. Nó đang được một người phụ nữ cực kỳ cao quý, xinh đẹp, giàu có và sở hữu địa vị xã hội chót vời phục vụ nhu cầu mang tính bản năng cho mình. Nó ở trên và bà thì ở dưới. Cho dù bà có thành đạt đến đâu, lúc này cũng phải mút chim cho nó.
Bà Thảo thở ra hồng hộc:
- Cô không chịu được nữa. Cháu cởi quần áo của cô đi.
Bình đã để ý thiết kế chiếc váy này từ sớm. Lúc ấy lập tức vòng cánh tay qua lưng người phụ nữ, bàn tay như có mắt, khéo léo cởi phần khóa phía sau.
Chiếc váy hồng tuột ra, để lộ thân hình tuyệt mỹ.
Ở tuổi này mà bà Thảo vẫn giữ được vóc dáng như thiếu nữ đôi mươi. Phần ngực lớn, phần eo thắt lại, hông nở ra. Tất cả đều có màu trắng hồng. Toàn thân không có lông đen, không có sẹo, không có vết nám hoặc sần sùi, đơn giản chỉ là một làn da trắng không tì vết.
Bình đỡ lấy cơ thể bà, vừa hôn điên cuồng lên môi, vừa cởi nốt áo ngực và quần lót.
Bà Thảo ôm siết lấy nó, miệng mở to, lưỡi tìm lưỡi.
Bàn tay của Bình nắm bóp bộ ngực cứng ngắc. Đầu ti của bà không còn sắc hồng và kích thước cũng khá lớn chứ không bé như Vân.
Điều này không làm giảm hưng phấn của Bình, mà chỉ khiến nó kích động hơn.
Nó cúi xuống, cắn nhẹ vào đầu ti của bà Thảo, khiến bà dựng người lên. Hóa ra đầu ti chính là điểm yếu trên người bà, là chỗ đặc biệt nhạy cảm, chỉ cần đụng khẽ đã nứng sảng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.