Chương 405: Trận vây hãm dực long - 13
Vũ Khúc
11/07/2024
Thế trận co cụm có một điểm yếu chết người, đó là nếu chính giữa đại quân lọt vào một kẻ phá hoại thì rất khó xoay xở.
Tài đã quyết định cưỡi Mặt Trời Đen để tăng tính cơ động. Những gì mà Mặt Trời Đen mang lại cho hắn là độc nhất vô nhị, điều một chiếc xe máy hay ô tô không thể làm được.
Con ngựa nhảy vọt đến chiếc xe tăng gần nhất đang liên tục khai hỏa. Tài chém xuống một kiếm làm nòng pháo đứt làm đôi.
Kíp thủ bên trong không nhận thức được điều này, vẫn nhồi đạn bắn tiếp. Kết quả là nòng pháo vỡ toạc, nắp xe văng tít lên trời, bay cả trăm mét mới dừng lại.
Tài thúc ngựa lao đến bên cạnh một khẩu pháo gần đó.
Đây là một khẩu kháo khổng lồ, cỡ nòng 550 mm, chiều dài nòng pháo ước chừng ba mét. Tài chưa từng chứng kiến khẩu pháo nào to lớn như vậy trước đây. Trông nó giống như một chiếc xe tải với phần đầu hướng lên bầu trời hơn là khẩu pháo.
Mỗi lần khẩu pháo khai hỏa là toàn bộ mặt đất đều rung chuyển. Đạn pháo rơi vào đâu là sự sống ở đó tiêu biến, mặt đất lõm xuống tạo thành cái hố sâu hoắm.
Điều khiển khẩu pháo là một nhóm bốn người. Những người này thấy Tài cưỡi ngựa lao đến, thế như thần tướng thì chạy trốn sạch, chỉ duy nhất một người dũng cảm ở lại rút súng ra bắn. Tài chém một phát, phần thân trên của con người dũng cảm này đứt toác làm đôi.
Mặt Trời Đen nhảy vọt lên, cho phép Tài tiếp cận nòng pháo ở cự li rất gần. Hắn nhoài người, dùng hết sức chém mạnh một phát. Lưỡi kiếm cắt qua nòng pháo khổng lồ chẳng khác gì cắt một lớp bánh ga tô. Phần nòng pháo bị cắt đứt rơi xuống làm chấn động cả mặt đất.
Quân cộng hòa quan sát được cảnh tượng ấy, tiếng hoan hô vang lên như sấm.
Mặt Trời Đen vừa nhanh nhẹn vừa khéo léo, nó chạy giữa khoảng không rất hẹp giữa các cỗ xe tăng mà không cần giảm tốc độ. Đôi khi không có đường nó còn nhảy từ nóc xe tăng này sang nóc xe tăng khác, điều mà những con ngựa bình thường tuyệt đối không dám làm và cũng không thể làm được. Trên lưng ngựa Tài hết đâm phải lại chém trái, cứ sau mỗi nhát chém lại có thêm một chiếc xe tăng hoặc một khẩu pháo bị loại khỏi vòng chiến đấu.
Số lượng các phương tiện vũ khí hạng nặng quá nhiều. Tài cảm giác mình đang chiến đấu rất hiệu quả mà đến giữa trưa hắn mới chỉ vô hiệu hóa được phân nửa đội hình xe tăng và pháo binh của đối phương.
Tuy mới đạt được thành quả tương đối, nhưng tác động tâm lý mà Tài gây ra thật khủng khiếp. Quân Đại Bàng không biết phải làm thế nào để đối phó với hắn. Huy động bộ binh thì không ăn thua mà bắn pháo thì trúng lẫn nhau. Rốt cuộc những chiếc xe tăng lần lượt rời đội hình tìm nơi ẩn nấp, khi ấy chúng lại biến thành mồi ngon cho những tiểu đội diệt tăng của quân cộng hòa.
Đại Đoàn Quân Bóng Ma tan rã. Những người lính Đại Bàng tìm cách tháo chạy về phía thủ đô Glencoe.
Quân cộng hòa được lệnh không truy kích đến cùng mà để mặc cho bại binh bỏ chạy. Có nhiều lý do cho quyết định này. Thứ nhất là hạn chế về thời gian, nên cần phải ưu tiên các mục tiêu quan trọng hơn, ví dụ như tập trung phá hủy vũ khí hạng nặng của đối phương. Thứ hai là để tạo áp lực lên Đế quốc Đại Bàng.
Hàng trăm nghìn người thất thểu trở về Glencoe sẽ khiến cho cơ cấu xã hội của phe đế quốc rung chuyển. Đây là mục tiêu chính trị mà Tài hướng tới.
Cuộc chiến kéo dài đến đầu giờ chiều mới thực sự kết thúc.
Tài ra lệnh không giết, cũng không giữ tù binh. Các tù binh được cho phép rời đi sau khi đã để lại tất cả vũ khí.
Vết thương trên người hắn rất nặng nhưng tạm thời vẫn chịu được. Mối bận tâm chính của hắn lúc này là tình hình trên ngọn núi Denali.
Theo kế hoạch đã đề ra từ trước, Clark Hunt và Sư Đoàn của gã lập tức tiến lên chiếm giữ các vị trí trọng yếu của dãy núi. Kết hợp với lực lượng này là một Trung Đoàn pháo binh.
Do không thông thuộc địa hình và có nhiều sự cố phát sinh mà việc chiếm lĩnh các vị trí trên núi diễn ra chậm chạp. Cũng đến lúc này Tài mới được thông báo lý do tại sao các Sư Đoàn của hắn lại đến muộn. Hóa ra khu vực quanh thị trấn St. Luis vừa trải qua nhiều ngày mưa lớn dẫn đến một phần sườn núi bị sạt lở, lấp mất con đường chính dẫn đến điểm đóng quân của Đại Đoàn Quân Bóng Ma.
Khu vực núi đồi luôn xảy ra các sự cố ngoài ý muốn.
Tài ra lệnh cài đặt thật nhiều thuốc nổ và bộc phá quanh sườn núi, vừa để ngăn đối phương tấn công lên trên, vừa để đề phòng trường hợp Thomas cho đội quân Sát Thần nhập cuộc.
Các binh sĩ có lẽ không giết được Sát Thần, nhưng các Sát Thần xét cho cùng cũng là người, vẫn có nguy cơ bị các loại vũ khí hỏa lực mạnh giết chết, vấn đề nằm ở chỗ làm thế nào để đưa chúng vào cửa tử.
Về mặt này hắn đã trao đổi với Clark Hunt để chuẩn bị sẵn vài cái bẫy chết người.
Đây chỉ là thói quen hành sự chu đáo của Tài mà thôi. Sát Thần là đội ngũ ưu tú, ngay cả một người cũng không dễ kiếm. Đã hai năm liền Vùng đất Tự Do không sản sinh thêm được nhân vật mới nào. Thomas chỉ có tổng cộng mười bảy Sát Thần, tất gã không dám liều lĩnh tung đội ngũ này đi làm những việc rủi ro.
Loay hoay mãi đến mười giờ đêm mới tạm xong.
Tài tạm biệt Clark Hunt cùng người của gã, rồi rút toàn quân về Dực Long
Tài đã quyết định cưỡi Mặt Trời Đen để tăng tính cơ động. Những gì mà Mặt Trời Đen mang lại cho hắn là độc nhất vô nhị, điều một chiếc xe máy hay ô tô không thể làm được.
Con ngựa nhảy vọt đến chiếc xe tăng gần nhất đang liên tục khai hỏa. Tài chém xuống một kiếm làm nòng pháo đứt làm đôi.
Kíp thủ bên trong không nhận thức được điều này, vẫn nhồi đạn bắn tiếp. Kết quả là nòng pháo vỡ toạc, nắp xe văng tít lên trời, bay cả trăm mét mới dừng lại.
Tài thúc ngựa lao đến bên cạnh một khẩu pháo gần đó.
Đây là một khẩu kháo khổng lồ, cỡ nòng 550 mm, chiều dài nòng pháo ước chừng ba mét. Tài chưa từng chứng kiến khẩu pháo nào to lớn như vậy trước đây. Trông nó giống như một chiếc xe tải với phần đầu hướng lên bầu trời hơn là khẩu pháo.
Mỗi lần khẩu pháo khai hỏa là toàn bộ mặt đất đều rung chuyển. Đạn pháo rơi vào đâu là sự sống ở đó tiêu biến, mặt đất lõm xuống tạo thành cái hố sâu hoắm.
Điều khiển khẩu pháo là một nhóm bốn người. Những người này thấy Tài cưỡi ngựa lao đến, thế như thần tướng thì chạy trốn sạch, chỉ duy nhất một người dũng cảm ở lại rút súng ra bắn. Tài chém một phát, phần thân trên của con người dũng cảm này đứt toác làm đôi.
Mặt Trời Đen nhảy vọt lên, cho phép Tài tiếp cận nòng pháo ở cự li rất gần. Hắn nhoài người, dùng hết sức chém mạnh một phát. Lưỡi kiếm cắt qua nòng pháo khổng lồ chẳng khác gì cắt một lớp bánh ga tô. Phần nòng pháo bị cắt đứt rơi xuống làm chấn động cả mặt đất.
Quân cộng hòa quan sát được cảnh tượng ấy, tiếng hoan hô vang lên như sấm.
Mặt Trời Đen vừa nhanh nhẹn vừa khéo léo, nó chạy giữa khoảng không rất hẹp giữa các cỗ xe tăng mà không cần giảm tốc độ. Đôi khi không có đường nó còn nhảy từ nóc xe tăng này sang nóc xe tăng khác, điều mà những con ngựa bình thường tuyệt đối không dám làm và cũng không thể làm được. Trên lưng ngựa Tài hết đâm phải lại chém trái, cứ sau mỗi nhát chém lại có thêm một chiếc xe tăng hoặc một khẩu pháo bị loại khỏi vòng chiến đấu.
Số lượng các phương tiện vũ khí hạng nặng quá nhiều. Tài cảm giác mình đang chiến đấu rất hiệu quả mà đến giữa trưa hắn mới chỉ vô hiệu hóa được phân nửa đội hình xe tăng và pháo binh của đối phương.
Tuy mới đạt được thành quả tương đối, nhưng tác động tâm lý mà Tài gây ra thật khủng khiếp. Quân Đại Bàng không biết phải làm thế nào để đối phó với hắn. Huy động bộ binh thì không ăn thua mà bắn pháo thì trúng lẫn nhau. Rốt cuộc những chiếc xe tăng lần lượt rời đội hình tìm nơi ẩn nấp, khi ấy chúng lại biến thành mồi ngon cho những tiểu đội diệt tăng của quân cộng hòa.
Đại Đoàn Quân Bóng Ma tan rã. Những người lính Đại Bàng tìm cách tháo chạy về phía thủ đô Glencoe.
Quân cộng hòa được lệnh không truy kích đến cùng mà để mặc cho bại binh bỏ chạy. Có nhiều lý do cho quyết định này. Thứ nhất là hạn chế về thời gian, nên cần phải ưu tiên các mục tiêu quan trọng hơn, ví dụ như tập trung phá hủy vũ khí hạng nặng của đối phương. Thứ hai là để tạo áp lực lên Đế quốc Đại Bàng.
Hàng trăm nghìn người thất thểu trở về Glencoe sẽ khiến cho cơ cấu xã hội của phe đế quốc rung chuyển. Đây là mục tiêu chính trị mà Tài hướng tới.
Cuộc chiến kéo dài đến đầu giờ chiều mới thực sự kết thúc.
Tài ra lệnh không giết, cũng không giữ tù binh. Các tù binh được cho phép rời đi sau khi đã để lại tất cả vũ khí.
Vết thương trên người hắn rất nặng nhưng tạm thời vẫn chịu được. Mối bận tâm chính của hắn lúc này là tình hình trên ngọn núi Denali.
Theo kế hoạch đã đề ra từ trước, Clark Hunt và Sư Đoàn của gã lập tức tiến lên chiếm giữ các vị trí trọng yếu của dãy núi. Kết hợp với lực lượng này là một Trung Đoàn pháo binh.
Do không thông thuộc địa hình và có nhiều sự cố phát sinh mà việc chiếm lĩnh các vị trí trên núi diễn ra chậm chạp. Cũng đến lúc này Tài mới được thông báo lý do tại sao các Sư Đoàn của hắn lại đến muộn. Hóa ra khu vực quanh thị trấn St. Luis vừa trải qua nhiều ngày mưa lớn dẫn đến một phần sườn núi bị sạt lở, lấp mất con đường chính dẫn đến điểm đóng quân của Đại Đoàn Quân Bóng Ma.
Khu vực núi đồi luôn xảy ra các sự cố ngoài ý muốn.
Tài ra lệnh cài đặt thật nhiều thuốc nổ và bộc phá quanh sườn núi, vừa để ngăn đối phương tấn công lên trên, vừa để đề phòng trường hợp Thomas cho đội quân Sát Thần nhập cuộc.
Các binh sĩ có lẽ không giết được Sát Thần, nhưng các Sát Thần xét cho cùng cũng là người, vẫn có nguy cơ bị các loại vũ khí hỏa lực mạnh giết chết, vấn đề nằm ở chỗ làm thế nào để đưa chúng vào cửa tử.
Về mặt này hắn đã trao đổi với Clark Hunt để chuẩn bị sẵn vài cái bẫy chết người.
Đây chỉ là thói quen hành sự chu đáo của Tài mà thôi. Sát Thần là đội ngũ ưu tú, ngay cả một người cũng không dễ kiếm. Đã hai năm liền Vùng đất Tự Do không sản sinh thêm được nhân vật mới nào. Thomas chỉ có tổng cộng mười bảy Sát Thần, tất gã không dám liều lĩnh tung đội ngũ này đi làm những việc rủi ro.
Loay hoay mãi đến mười giờ đêm mới tạm xong.
Tài tạm biệt Clark Hunt cùng người của gã, rồi rút toàn quân về Dực Long
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.