Vùng Đất Tự Do

Chương 415: Trận vây hãm dực long - 23

Vũ Khúc

17/07/2024

Mái vòm bê tông sụp đổ đã gây nên các thiệt hại thảm trọng cho quân Cộng hòa.

Không ai tính trước được điều này. Vào thời điểm bị tấn công, trên mặt đất còn rất nhiều đơn vị đang trong trạng thái trực chiến. Các mảng bê tông to bằng chiếc xe, thậm chí tòa nhà, đã hủy diệt gần như hoàn toàn những lực lượng này. Không ít trong số đó là lực lượng chủ lực, tinh anh, giàu kinh nghiệm chiến đấu.

Abraham ra lệnh nổi còi báo động, yêu cầu tất cả những người còn sống lập tức rút vào trong hầm ngầm để bảo toàn lực lượng.

Có rất nhiều người bị thương không thể di chuyển, hoặc bị bê tông rơi xuống chặn đường. Đạn pháo từ quân Đại Bàng càng làm cho tình hình thêm phần rắc rối.

Tài ra sức cứu những người hắn có thể cứu được. Với những người không thể di chuyển, hắn chất lên lưng ngựa. Thần mã Mặt Trời Đen có lúc cõng tới bốn người đàn ông trưởng thành một lúc mà vẫn chạy được như thường. Sức mạnh của Mặt Trời Đen khiến tất cả đều phải trầm trồ.

Những mảng bê tông rơi xuống ít dần đi, trong khi quân Đại Bàng xuất hiện càng lúc càng đông, chẳng mấy chốc sẽ tràn ngập toàn bộ pháo đài.

Tài ra lệnh cho những người canh gác hầm:

- Lập tức đóng cửa hầm. Không được để đối phương đột nhập xuống thành phố bên dưới.

- Thế còn tổng thống? – Người gác hầm hỏi.

- Giữ cho ta một cửa hầm ở chính giữa. Ta cứu thêm vài người nữa sẽ xuống hầm.

Người gác hầm đóng cửa lại. Tài giục ngựa chạy đi, vừa chạy vừa quan sát để tìm người sống sót.

Đang chạy, hắn chợt nhìn thấy một cánh tay đang giơ lên cầu cứu.

Hắn dừng ngựa, nhảy xuống, phát hiện ra rằng có người mắc kẹt bên dưới một tảng bê tông rất lớn, trọng lượng lên đến năm tấn.

Tài gồng mình, dùng hai tay nhấc tảng bê tông ấy quẳng sang một bên.

Sức mạnh thể chất của hắn chẳng những vượt xa người bình thường, mà còn thuộc nhóm trên trong số các Sát Thần. Đây vẫn chưa phải là giới hạn cuối cùng của hắn.

Hắn sửng sốt nhận ra người mắc kẹt là Bertrand, chủ quán rượu ở thành phố Peoria.

Trí nhớ của hắn siêu việt, đã gặp một lần là nhớ mãi không quên. Đừng nói khuôn mặt, nghề nghiệp, địa điểm, thậm chí cả tên, giọng nói, thói quen, sở thích cũng ghi nhớ được hết.



Tài hỏi:

- Bertrand. Sao ông ở đây? Ông có biết tôi là ai không?

Bertrand đáp:

- Tôi biết. Ngài là tổng thống của nhà nước Cộng hòa. Chúng ta đã từng gặp nhau ở Peoria.

- Ông nhận ra tôi ư? Lúc đó tôi đeo kính đen và râu giả kia mà.

- Tôi nhớ được giọng nói của tổng thống. Hơn nữa vụ tổng thống ám sát Thomas đã trở thành sự kiện trọng đại, ai ai cũng biết.

- Ông còn chưa trả lời câu hỏi đầu tiên của tôi.

- Tôi cần tiền nhưng ghét bọn Đại Bàng nên không muốn gia nhập quân đội của chúng. Chúng đã phá nát quán rượu của tôi. Chúng là một đám kiêu ngạo, hợm hĩnh, coi thường người khác. Một lũ du côn uống rượu không trả tiền, lại còn đánh đập chủ quán. Tôi đã quyết định đi theo các ngài. Tôi đã học cách bắn súng và hiện đang là một tiểu đội trưởng.

Đang nói chuyện, tiếng súng lại vang lên điếc tai.

Từ bốn phía, những chiếc xe tăng đang chĩa nòng pháo về phía hắn.

Tài hỏi Bertrand:

- Ông có thể đi được không?

- Có thể đi tập tễnh. Thậm chí chạy chậm vẫn được.

- Được rồi. Ông đi sát con ngựa của tôi. Tôi sẽ bảo vệ ông quay về hầm ngầm.

Bertrand ráng sức đứng lên. Con người này rất cao lớn và khỏe mạnh, một phần chân đã bị dập nát vẫn cố lết đi mà không kêu ca gì.

Tài gật đầu khen ngợi.



Từ đằng xa, một quả đạn xe tăng bay đến, Tài dùng mũi kiếm điều chỉnh cho nó bắn về một chiếc xe tăng gần đó.

Quả đạn lập tức phá hủy tháp pháo, chiếc xe tăng trúng đạn đứng sững lại, khói đen bốc lên ngùn ngụt, xem chừng kíp thủ bên trong cho dù chưa chết cũng đã mất hết sức chiến đấu.

Bertrand xuýt xoa:

- Các Sát Thần quả là thần chứ không phải người. Có người nào dùng kiếm đẩy được quả đạn pháo không?

- Đó là may mắn, cũng là bất hạnh của tôi.

- Tôi cũng muốn được bất hạnh như tổng thống.

- Chúng tôi có chính sách thử nghiệm ma túy Hãm Thần, áp dụng cho những người đông anh em hoặc cô độc một mình, không vợ con, không bố mẹ. Nhưng sau khi thử nghiệm được một thời gian thì tất cả các tình nguyện viên đều chết hết, vậy nên tôi đã cho dừng cuộc thử nghiệm ấy lại.

- Nếu tổng thống cho phép..

Còn chưa dứt lời, một tiếng nổ lớn đã vang lên, lại có thêm hai quả đạn lao tới.

Lần này chúng không nhắm vào Tài mà nhắm xuống phần đất gần đó. Tài không vung kiếm tới được. Đạn đập đất, phát nổ, sức ép từ vụ nổ khiến không gian biến dạng, Mặt Trời Đen chao đảo.

Tài gầm lên:

- Chúng đã tìm ra được cách đối phó với Linh Giác của ta. Mau lên, chạy vào trong hầm trước khi vụ tấn công thứ hai xảy ra, không thì chết cả bây giờ.

Khoảng cách đến cửa hầm còn hai mươi mét.

Bertrand ra sức chạy tập tễnh. Tài hộ vệ cho người đàn ông này đến cửa hầm.

Lúc Bertrand vào được hầm thì một quang cảnh kinh hoàng diễn ra.

Hàng trăm quả đạn lao về phía Tài. Chúng không tập trung vào người hắn mà tản đều ra xung quanh, đảm bảo sẽ gây ra một vụ nổ kinh thiên động địa.

Tài không đối phó được cuộc tấn công dạng này. Hắn chỉ kịp lao ngựa vào trong hầm. Cánh cửa hầm lập tức đóng lại. Đạn rơi xuống đất, phát nổ đồng loạt làm thành hầm rung chuyển.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Vùng Đất Tự Do

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook