Chương 420: TRẬN VÂY HÃM DỰC LONG - 28
Vũ Khúc
23/07/2024
Thư được gửi đi. Rất lâu sau đó không thấy phản hồi.
Sau ba mươi ba ngày, lượng ma túy tích trữ đã cạn kiệt.
Tài cân nhắc sử dụng quả Hãm Thần, nhưng hắn biết rằng đây là hành động uống thủy ngân để giải khát, nếu không phải bí bách quá tuyệt đối không nên làm.
Ngày thứ ba mươi tư, cũng là ngày đầu tiên không còn ma túy Hãm Thần, Tài phát sinh cảm giác nôn nao, cơ thể chóng mặt, đầu óc phát sinh ảo giác trong khoảng thời gian ngắn tính bằng phút.
Đó là lần đầu tiên kể từ khi rút xuống thành phố ngầm, hắn không thể đến phủ Tổng thống mà phải ở lại nhà để làm việc từ xa.
Sang ngày thứ hai, tình hình vẫn vậy, nhưng mức độ phát tác dường như nặng hơn một chút.
Tình hình của Daniel còn tệ hơn cả hắn. Những người được phân công giám sát Daniel báo cáo rằng gã đã cố dùng tay trần bẻ gãy thanh sắt xà lim. Những thanh sắt này dày bằng cổ tay người lớn, cực kỳ chắc chắn, ngay cả Daniel là một Sát Thần đang cơn điên loạn cũng không bẻ được, ngược lại bàn tay của gã chảy đầy máu.
Sự bức bối của Daniel chỉ dịu đi khi Sophia đến nơi và vỗ về hắn bằng những mẩu chuyện nhỏ về cuộc sống của cô.
Sức khỏe của Tài là bí mật quốc gia. Mọi người xung quanh hắn đều được ra lệnh giữ im lặng tuyệt đối. Tất cả những kẻ cố tình bàn tán và lan truyền thông tin đều sẽ bị kết tội phản quốc.
Sang ngày thứ mười, Tài ốm đến mức gần như phải nằm liệt giường trong suốt cả ngày. Hắn hiểu rằng đây chính là thời điểm thích hợp để nếm thử quả cây Hãm Thần, bởi xét ra chẳng còn lựa chọn nào khác.
Hắn đóng cửa, nhốt mình trong phòng kín, dặn dò cả nhà không ai được bước vào.
Đó là lần đầu tiên Tài cầm trên tay quả Hãm Thần. Hắn ngạc nhiên vì vẻ đẹp phi thường của nó.
Quả Hãm Thần không giống các loại quả thông thường, trông nó giống như một sản phẩm được thiết kế trên máy tính và sau đó dùng kỹ thuật in 3D tạo ra.
Quả to bằng nắm tay người lớn, màu cơ bản là màu đỏ, khi nhìn nghiêng sẽ thấy có các vân màu vàng và xanh lam đan xen lẫn nhau, ẩn hiện tựa như cầu vồng. Vỏ tròn láng nhưng cực dầy và có khả năng kháng cự lại các tác động vật lý. Dùng móng tay không bóc được. Phải dùng dao và đâm với tốc độ rất nhanh mới xuyên thủng được lớp vỏ cầu vồng.
Sau vài lần đâm thử mà cứ trượt đi, Tài ngồi xuống sàn nhà, dùng hai bàn chân để cố định quả Hãm Thần và sau đó đâm thẳng từ trên xuống theo chiều vuông góc với mặt đất.
Con dao xuyên thủng lớp vỏ, chạm đến phần ruột mềm bên trong. Tài hồi hộp dùng dao tước vỏ vứt đi.
Quả Hãm Thần đúng là một xôi bảy lá, bề ngoài thì to mà ruột bên trong bé tí.
Độ dày thịt quả chỉ tương đương với quả vải, không có hạt, màu trắng tinh khiết, nhìn như mời gọi.
Tài dùng tay trần cầm lấy quả Hãm Thần, đưa lên nhìn ngang tầm mắt.
Hắn không dám bỏ cả quả vào mồm nuốt mà chỉ cắn một ít để nhai thử.
Mùi vị của quả Hãm Thần đắng đến mức không sao tưởng tượng nổi.
Hắn nhổ toẹt phần vừa cắn thử đi, nhưng ngay cả như vậy phần đã nếm vẫn cứ theo đường nước bọt trôi vào trong cổ, sốc lên tận óc.
Ma túy Hãm Thần đã được tinh chế với Tài có ba phần chất độc, bảy phần lợi ích. Nhưng quả cây Hãm Thần hoàn toàn ngược lại, có tới bảy phần chất độc, ba phần lợi ích.
Đầu óc hắn thanh tỉnh lại đôi chút, cảm giác nôn nao đỡ đi. Còn đang mừng thầm, bỗng thấy trên miệng ươn ướt, vội đưa tay lên quẹt, thấy máu đen kịt dính trên tay tựa như một chất nhầy sền sệt.
Tài nhất thời chỉ biết im lặng.
Cách này không dùng được, cứ ăn quả Hãm Thần chắc chỉ mười ngày là chết.
Không ăn được, nhưng cũng không thể vứt đi được. Nguồn cung từ Pedius đã bị cắt đứt, hắn chỉ còn lại gần bảy trăm quả Hãm Thần. Quả nào cũng đều có giá trị lớn lao, vứt đi sẽ là hành động lãng phí. Sau một lúc suy nghĩ, Tài liền cho thịt quả vào trong vỏ, đóng lại.
Một khung cảnh không sao tưởng tượng nổi diễn ra. Từ các phần lớp vỏ tách rời mọc ra các thớ tựa như bàn tay bé xíu đang bấu víu lại với nhau, dần dần gắn kết thành một khối.
Sau chừng mười phút quá trình khôi phục hoàn thành. Quả cây Hãm Thần liền lại như cũ, nhìn thế nào cũng không tìm ra vết đâm và vết rách lúc nãy.
Tài bất giác cảm thấy lạnh gáy.
Hãm Thần thực sự là một cái cây hay sao? Cái quả này thực sự là một quả cây hay sao?
Nhưng nghĩ một lúc lại thấy có lý. Tất cả các Sát Thần đều có năng lực tự phục hồi, thật khó tin nếu chính cây Hãm Thần lại không sở hữu năng lực đặc dị này.
Cây Hãm Thần xét cho cùng là mẹ của tất cả các Sát Thần.
Nó chính là Sát Thần mạnh nhất.
Sau ba mươi ba ngày, lượng ma túy tích trữ đã cạn kiệt.
Tài cân nhắc sử dụng quả Hãm Thần, nhưng hắn biết rằng đây là hành động uống thủy ngân để giải khát, nếu không phải bí bách quá tuyệt đối không nên làm.
Ngày thứ ba mươi tư, cũng là ngày đầu tiên không còn ma túy Hãm Thần, Tài phát sinh cảm giác nôn nao, cơ thể chóng mặt, đầu óc phát sinh ảo giác trong khoảng thời gian ngắn tính bằng phút.
Đó là lần đầu tiên kể từ khi rút xuống thành phố ngầm, hắn không thể đến phủ Tổng thống mà phải ở lại nhà để làm việc từ xa.
Sang ngày thứ hai, tình hình vẫn vậy, nhưng mức độ phát tác dường như nặng hơn một chút.
Tình hình của Daniel còn tệ hơn cả hắn. Những người được phân công giám sát Daniel báo cáo rằng gã đã cố dùng tay trần bẻ gãy thanh sắt xà lim. Những thanh sắt này dày bằng cổ tay người lớn, cực kỳ chắc chắn, ngay cả Daniel là một Sát Thần đang cơn điên loạn cũng không bẻ được, ngược lại bàn tay của gã chảy đầy máu.
Sự bức bối của Daniel chỉ dịu đi khi Sophia đến nơi và vỗ về hắn bằng những mẩu chuyện nhỏ về cuộc sống của cô.
Sức khỏe của Tài là bí mật quốc gia. Mọi người xung quanh hắn đều được ra lệnh giữ im lặng tuyệt đối. Tất cả những kẻ cố tình bàn tán và lan truyền thông tin đều sẽ bị kết tội phản quốc.
Sang ngày thứ mười, Tài ốm đến mức gần như phải nằm liệt giường trong suốt cả ngày. Hắn hiểu rằng đây chính là thời điểm thích hợp để nếm thử quả cây Hãm Thần, bởi xét ra chẳng còn lựa chọn nào khác.
Hắn đóng cửa, nhốt mình trong phòng kín, dặn dò cả nhà không ai được bước vào.
Đó là lần đầu tiên Tài cầm trên tay quả Hãm Thần. Hắn ngạc nhiên vì vẻ đẹp phi thường của nó.
Quả Hãm Thần không giống các loại quả thông thường, trông nó giống như một sản phẩm được thiết kế trên máy tính và sau đó dùng kỹ thuật in 3D tạo ra.
Quả to bằng nắm tay người lớn, màu cơ bản là màu đỏ, khi nhìn nghiêng sẽ thấy có các vân màu vàng và xanh lam đan xen lẫn nhau, ẩn hiện tựa như cầu vồng. Vỏ tròn láng nhưng cực dầy và có khả năng kháng cự lại các tác động vật lý. Dùng móng tay không bóc được. Phải dùng dao và đâm với tốc độ rất nhanh mới xuyên thủng được lớp vỏ cầu vồng.
Sau vài lần đâm thử mà cứ trượt đi, Tài ngồi xuống sàn nhà, dùng hai bàn chân để cố định quả Hãm Thần và sau đó đâm thẳng từ trên xuống theo chiều vuông góc với mặt đất.
Con dao xuyên thủng lớp vỏ, chạm đến phần ruột mềm bên trong. Tài hồi hộp dùng dao tước vỏ vứt đi.
Quả Hãm Thần đúng là một xôi bảy lá, bề ngoài thì to mà ruột bên trong bé tí.
Độ dày thịt quả chỉ tương đương với quả vải, không có hạt, màu trắng tinh khiết, nhìn như mời gọi.
Tài dùng tay trần cầm lấy quả Hãm Thần, đưa lên nhìn ngang tầm mắt.
Hắn không dám bỏ cả quả vào mồm nuốt mà chỉ cắn một ít để nhai thử.
Mùi vị của quả Hãm Thần đắng đến mức không sao tưởng tượng nổi.
Hắn nhổ toẹt phần vừa cắn thử đi, nhưng ngay cả như vậy phần đã nếm vẫn cứ theo đường nước bọt trôi vào trong cổ, sốc lên tận óc.
Ma túy Hãm Thần đã được tinh chế với Tài có ba phần chất độc, bảy phần lợi ích. Nhưng quả cây Hãm Thần hoàn toàn ngược lại, có tới bảy phần chất độc, ba phần lợi ích.
Đầu óc hắn thanh tỉnh lại đôi chút, cảm giác nôn nao đỡ đi. Còn đang mừng thầm, bỗng thấy trên miệng ươn ướt, vội đưa tay lên quẹt, thấy máu đen kịt dính trên tay tựa như một chất nhầy sền sệt.
Tài nhất thời chỉ biết im lặng.
Cách này không dùng được, cứ ăn quả Hãm Thần chắc chỉ mười ngày là chết.
Không ăn được, nhưng cũng không thể vứt đi được. Nguồn cung từ Pedius đã bị cắt đứt, hắn chỉ còn lại gần bảy trăm quả Hãm Thần. Quả nào cũng đều có giá trị lớn lao, vứt đi sẽ là hành động lãng phí. Sau một lúc suy nghĩ, Tài liền cho thịt quả vào trong vỏ, đóng lại.
Một khung cảnh không sao tưởng tượng nổi diễn ra. Từ các phần lớp vỏ tách rời mọc ra các thớ tựa như bàn tay bé xíu đang bấu víu lại với nhau, dần dần gắn kết thành một khối.
Sau chừng mười phút quá trình khôi phục hoàn thành. Quả cây Hãm Thần liền lại như cũ, nhìn thế nào cũng không tìm ra vết đâm và vết rách lúc nãy.
Tài bất giác cảm thấy lạnh gáy.
Hãm Thần thực sự là một cái cây hay sao? Cái quả này thực sự là một quả cây hay sao?
Nhưng nghĩ một lúc lại thấy có lý. Tất cả các Sát Thần đều có năng lực tự phục hồi, thật khó tin nếu chính cây Hãm Thần lại không sở hữu năng lực đặc dị này.
Cây Hãm Thần xét cho cùng là mẹ của tất cả các Sát Thần.
Nó chính là Sát Thần mạnh nhất.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.