Chương 394: Trận vây hãm dực long - 2
Vũ Khúc
06/07/2024
Càng đánh lâu, quân đội hai bên càng kinh ngạc trước thiết kế của mái vòm bê tông.
Đây là sáng tạo của Augutus. Gã đã bắt đầu hình dung về một công trình phòng ngự kiểu mai rùa kể từ khi Dực Long tiếp quản Tân Thành từ tay Ma mút. Ý tưởng của gã là xây dựng một hệ thống siêu mái vòm có thể bao phủ được hầu hết diện tích của thành phố Dực Long và bảo vệ các địa điểm quan trọng bên dưới.
Các căn cứ quân sự càng lớn lại càng không làm mái vòm bê tông dạng này, nguyên nhân chủ yếu không nằm ở yếu tố công nghệ, mà là bài toán so sánh giữa hiệu quả và chi phí.
Việc xây dựng một mái vòm khổng lồ không thể thu vào được sẽ che hết ánh nắng mặt trời và biến thành phố bên dưới thành một thành phố chết. Trừ khi có động lực rõ ràng để làm như vậy, còn không thì chẳng nhà lãnh đạo nào lại muốn vùng đất của mình chìm trong bóng tối vĩnh cửu.
Sau này khi đã đánh tan quân xâm lược rồi thì sao? Mái vòm sẽ trở thành trở ngại rất lớn cho sinh hoạt hàng ngày, nhất định phải đập bỏ.
Chi phí xây dựng mái vòm đương nhiên cực kỳ tốn kém, ngoài ra trong quá trình xây dựng còn đòi hỏi huy động một số lượng vô cùng lớn nhân công vốn có thể sử dụng cho các mục đích khác.
Cuối cùng là vấn đề hiệu quả. Mái vòm chỉ có tác dụng ngăn chặn các vụ pháo kích chứ không thể chống đỡ được các cuộc tấn công quy mô lớn bên dưới, vậy nên việc tiêu tốn nhiều năm và bỏ ra hàng chục đến hàng trăm tỷ đô la Liên Minh để xây dựng một thứ không mang tính chất phòng ngự tuyệt đối là điều ngu xuẩn trong mắt của rất nhiều người.
Nhưng Augutus vẫn kiên trì với quan điểm của mình.
Trận liên quân các tổ chức sát thủ tấn công vào Dực Long đã cho gã thấy rằng các bức tường thành cho dù kiên cố đến đâu cũng không đủ để ngăn đà tấn công của một lực lượng mạnh.
Tất nhiên khi ấy bên phía liên quân các tổ chức sát thủ có tay trong là Joaquin. Joaquin đã cung cấp cho Jackson bản thiết kế tổng thể của pháo đài, cộng thêm với việc các bức tường bao quanh Dực Long còn chưa hoàn thiện. Nhưng ngay cả khi đã tính đến các yếu tố bất lợi như vậy đi nữa, Augutus vẫn không thể chấp nhận được việc một nhóm quân ô hợp chỉ sử dụng dao kiếm đã đủ khiến cho pháo đài Dực Long biến thành đống gạch vụn, cả trăm nghìn người thiệt mạng.
Sau trận thua nhục nhã ấy, gã đề xuất xây dựng một căn cứ quân sự theo hình mai rùa.
Nhìn thấy trước viễn cảnh cuộc chiến đấu với các Lữ Đoàn Quân sẽ vô cùng khốc liệt, cần đến một căn cứ phòng ngự bất khả xâm phạm làm thủ đô kháng chiến, Tài đã chấp nhận ý tưởng này.
Việc xây dựng nhanh chóng được tiến hành. Ban đầu chỉ là các bức tường cao và uốn cong vào bên trong, sau đó các bức tường bắt đầu được nối lại thành một đoạn tường liền mạch kéo dài vài chục cây số, cuối cùng bao lại thành một hình tròn tựa như một sân vận động có mái che.
Để giữ cho mái vòm không sụp đổ, Augutus đồng thời cho xây các trụ đỡ kiêm thang máy. Có hàng nghìn trụ đỡ kiêm thang máy như vậy. Cuối cùng là đục các ô lớn rộng từ vài chục cho đến cả trăm mét vuông bên trên mái vòm để bố trí người và phương tiện vũ khí trên đó.
Từ trên cao, quân cộng hòa thả sức tấn công mà không lo ngại bị đối phương đáp trả.
Các màn đấu pháo diễn ra một chiều, bên nhà nước Cộng hòa không tổn thất gì, trong khi đối phương mất hết trung đội pháo này đến trung đội pháo khác.
Các đội quân bắn tỉa của nhà nước cộng hòa nấp trong các công sự, dùng súng trường tầm xa và siêu xa nhắm bắn vào bất kỳ thứ gì di động bên dưới. Hễ ai ló mặt ra là bắn chết ngay.
Do khoảng cách quá xa mà quân Đại Bàng cứ lăn ra chết trước khi tiếng súng kịp vọng đến. Những cái chết không tiếng súng trở thành nỗi ám ảnh toàn quân.
Chiến thuật pháo kích phủ đầu quen thuộc trở nên vô dụng. Đế quốc Đại Bàng liền tổ chức các cuộc tấn công cấp sư đoàn vào hệ thống phòng ngự của Dực Long nhằm kiểm thử khả năng chống chịu của đối phương.
Chúng nhanh chóng nhận ra rằng đây là một ý tưởng tồi tệ.
Quân Đại Bàng không có cách nào tập trung được lực lượng lớn tại cùng một địa điểm mà không bị phe cộng hòa pháo kích từ trên xuống cho tan nát. Các chỉ huy quân sự là mồi ngon của đội bắn tỉa. Hễ ai đeo quân hàm sĩ quan hoặc được nhiều người theo kèm bảo vệ tất sẽ bị quân cộng hòa truy diệt đến cùng.
Thêm vào đó các bức tường của Dực Long cũng vô cùng lợi hại.
Chúng bản chất là chân mái vòm và cũng được trổ các lỗ chi chít như tổ ong nhưng bé hơn rất nhiều, mỗi lỗ chỉ rộng vừa đủ để đặt một khẩu tiểu liên bên trong.
Các lỗ châu mai này được trổ theo hình chữ nhật và chia thành hai hàng, hàng trên cao hơn hàng dưới năm mét, ở mỗi hàng các lỗ châu mai cách nhau mười mét, cứ thế mà lan ra toàn bộ hệ thống phòng ngự.
Các khẩu tiểu liên có thể bao phủ được một góc rất rộng, lên đến chín mươi độ, cho phép chúng hỗ trợ lẫn nhau khi đối phương dồn quân vào một điểm.
Những cuộc tấn công của Đại Bàng nhằm phá hủy các lỗ châu mai này sớm biến thành tấn công cảm tử, không binh sĩ nào có thể sống sót trở về. Những người may mắn chỉ bị thương buộc phải nằm lại trên chiến trường cho đến khi mất máu hoặc kiệt sức mà chết.
Đây là sáng tạo của Augutus. Gã đã bắt đầu hình dung về một công trình phòng ngự kiểu mai rùa kể từ khi Dực Long tiếp quản Tân Thành từ tay Ma mút. Ý tưởng của gã là xây dựng một hệ thống siêu mái vòm có thể bao phủ được hầu hết diện tích của thành phố Dực Long và bảo vệ các địa điểm quan trọng bên dưới.
Các căn cứ quân sự càng lớn lại càng không làm mái vòm bê tông dạng này, nguyên nhân chủ yếu không nằm ở yếu tố công nghệ, mà là bài toán so sánh giữa hiệu quả và chi phí.
Việc xây dựng một mái vòm khổng lồ không thể thu vào được sẽ che hết ánh nắng mặt trời và biến thành phố bên dưới thành một thành phố chết. Trừ khi có động lực rõ ràng để làm như vậy, còn không thì chẳng nhà lãnh đạo nào lại muốn vùng đất của mình chìm trong bóng tối vĩnh cửu.
Sau này khi đã đánh tan quân xâm lược rồi thì sao? Mái vòm sẽ trở thành trở ngại rất lớn cho sinh hoạt hàng ngày, nhất định phải đập bỏ.
Chi phí xây dựng mái vòm đương nhiên cực kỳ tốn kém, ngoài ra trong quá trình xây dựng còn đòi hỏi huy động một số lượng vô cùng lớn nhân công vốn có thể sử dụng cho các mục đích khác.
Cuối cùng là vấn đề hiệu quả. Mái vòm chỉ có tác dụng ngăn chặn các vụ pháo kích chứ không thể chống đỡ được các cuộc tấn công quy mô lớn bên dưới, vậy nên việc tiêu tốn nhiều năm và bỏ ra hàng chục đến hàng trăm tỷ đô la Liên Minh để xây dựng một thứ không mang tính chất phòng ngự tuyệt đối là điều ngu xuẩn trong mắt của rất nhiều người.
Nhưng Augutus vẫn kiên trì với quan điểm của mình.
Trận liên quân các tổ chức sát thủ tấn công vào Dực Long đã cho gã thấy rằng các bức tường thành cho dù kiên cố đến đâu cũng không đủ để ngăn đà tấn công của một lực lượng mạnh.
Tất nhiên khi ấy bên phía liên quân các tổ chức sát thủ có tay trong là Joaquin. Joaquin đã cung cấp cho Jackson bản thiết kế tổng thể của pháo đài, cộng thêm với việc các bức tường bao quanh Dực Long còn chưa hoàn thiện. Nhưng ngay cả khi đã tính đến các yếu tố bất lợi như vậy đi nữa, Augutus vẫn không thể chấp nhận được việc một nhóm quân ô hợp chỉ sử dụng dao kiếm đã đủ khiến cho pháo đài Dực Long biến thành đống gạch vụn, cả trăm nghìn người thiệt mạng.
Sau trận thua nhục nhã ấy, gã đề xuất xây dựng một căn cứ quân sự theo hình mai rùa.
Nhìn thấy trước viễn cảnh cuộc chiến đấu với các Lữ Đoàn Quân sẽ vô cùng khốc liệt, cần đến một căn cứ phòng ngự bất khả xâm phạm làm thủ đô kháng chiến, Tài đã chấp nhận ý tưởng này.
Việc xây dựng nhanh chóng được tiến hành. Ban đầu chỉ là các bức tường cao và uốn cong vào bên trong, sau đó các bức tường bắt đầu được nối lại thành một đoạn tường liền mạch kéo dài vài chục cây số, cuối cùng bao lại thành một hình tròn tựa như một sân vận động có mái che.
Để giữ cho mái vòm không sụp đổ, Augutus đồng thời cho xây các trụ đỡ kiêm thang máy. Có hàng nghìn trụ đỡ kiêm thang máy như vậy. Cuối cùng là đục các ô lớn rộng từ vài chục cho đến cả trăm mét vuông bên trên mái vòm để bố trí người và phương tiện vũ khí trên đó.
Từ trên cao, quân cộng hòa thả sức tấn công mà không lo ngại bị đối phương đáp trả.
Các màn đấu pháo diễn ra một chiều, bên nhà nước Cộng hòa không tổn thất gì, trong khi đối phương mất hết trung đội pháo này đến trung đội pháo khác.
Các đội quân bắn tỉa của nhà nước cộng hòa nấp trong các công sự, dùng súng trường tầm xa và siêu xa nhắm bắn vào bất kỳ thứ gì di động bên dưới. Hễ ai ló mặt ra là bắn chết ngay.
Do khoảng cách quá xa mà quân Đại Bàng cứ lăn ra chết trước khi tiếng súng kịp vọng đến. Những cái chết không tiếng súng trở thành nỗi ám ảnh toàn quân.
Chiến thuật pháo kích phủ đầu quen thuộc trở nên vô dụng. Đế quốc Đại Bàng liền tổ chức các cuộc tấn công cấp sư đoàn vào hệ thống phòng ngự của Dực Long nhằm kiểm thử khả năng chống chịu của đối phương.
Chúng nhanh chóng nhận ra rằng đây là một ý tưởng tồi tệ.
Quân Đại Bàng không có cách nào tập trung được lực lượng lớn tại cùng một địa điểm mà không bị phe cộng hòa pháo kích từ trên xuống cho tan nát. Các chỉ huy quân sự là mồi ngon của đội bắn tỉa. Hễ ai đeo quân hàm sĩ quan hoặc được nhiều người theo kèm bảo vệ tất sẽ bị quân cộng hòa truy diệt đến cùng.
Thêm vào đó các bức tường của Dực Long cũng vô cùng lợi hại.
Chúng bản chất là chân mái vòm và cũng được trổ các lỗ chi chít như tổ ong nhưng bé hơn rất nhiều, mỗi lỗ chỉ rộng vừa đủ để đặt một khẩu tiểu liên bên trong.
Các lỗ châu mai này được trổ theo hình chữ nhật và chia thành hai hàng, hàng trên cao hơn hàng dưới năm mét, ở mỗi hàng các lỗ châu mai cách nhau mười mét, cứ thế mà lan ra toàn bộ hệ thống phòng ngự.
Các khẩu tiểu liên có thể bao phủ được một góc rất rộng, lên đến chín mươi độ, cho phép chúng hỗ trợ lẫn nhau khi đối phương dồn quân vào một điểm.
Những cuộc tấn công của Đại Bàng nhằm phá hủy các lỗ châu mai này sớm biến thành tấn công cảm tử, không binh sĩ nào có thể sống sót trở về. Những người may mắn chỉ bị thương buộc phải nằm lại trên chiến trường cho đến khi mất máu hoặc kiệt sức mà chết.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.