Chương 424: TRẬN VÂY HÃM DỰC LONG - 32
Vũ Khúc
23/07/2024
Lễ Phục Sinh năm 2119 diễn ra vào Chủ Nhật, ngày 27/3.
Cùng với Giáng Sinh, Phục Sinh là ngày lễ thiêng liêng, được các tín đồ hết sức chờ đón.
Quân Cộng hòa đã rút xuống thành phố ngầm được gần nửa năm, trong thời gian này chưa từng tổ chức một sự kiện văn hóa, giải trí, thể thao quy mô lớn nào, mọi hoạt động chỉ xoay quanh việc luyện quân và phòng thủ giả định.
Đây sẽ là sự kiện lớn đầu tiên trong lịch sử thành phố ngầm Dực Long.
Abraham phát thư mời hai mươi nghìn binh sĩ có thành tích nổi bật trong chiến đấu, mỗi người lại được mời thêm tối đa ba thành viên trong gia đình hoặc bạn bè, tổng cộng có đến bảy mươi bảy nghìn người tham dự sự kiện ngày lễ Phục Sinh tại Công viên Trung Tâm.
Công viên Trung Tâm có sức chứa thiết kế là tám mươi nghìn người, lúc này đã trở nên chật chội.
Nằm ở B-3, tầng dưới cùng của thành phố ngầm, Công viên Trung Tâm giống như một thung lũng được đào võng hẳn xuống, chiều cao đến trần là bảy mươi mét, có quảng trường, khu vui chơi trẻ em, trường đua xe, tất cả đều được chiếu sáng bằng một hệ thống dàn đèn khổng lồ bật mười sáu trên hai mươi tư giờ mỗi ngày.
Bất kỳ ai sống trong thành phố ngầm cũng được sử dụng Công viên Trung Tâm miễn phí.
Vào ngày lễ Phục Sinh, tất cả các binh lính, trừ lực lượng trực chiến, đều được cho nghỉ.
Khi còn cách buổi lễ ba giờ đồng hồ, dòng người đã ùn ùn đổ về công viên. Các binh sĩ mặc quân phục trong khi người thân của họ mặc các bộ quần áo trang trọng và lịch thiệp. Mọi người đều cảm thấy háo hức chờ đón một sự kiện vô tiền khoáng hậu trong lịch sử.
Tổng thống Trần Tuấn Tài sẽ diễn vở kịch Chúa Jesus bị đóng đinh trên cây Thập Giá.
Sự kiện lễ Phục Sinh diễn ra đúng như kế hoạch, bắt đầu bằng các bài thánh ca và sau đó là buổi cầu nguyện tập thể.
Ánh đèn lung linh giúp làm tăng thêm sự huyền ảo cho buổi lễ.
Vở kịch được chờ đợi nhất cuối cùng đã đến.
Tài bước ra sân khấu, trên người mặc áo choàng trắng, tóc dài để xõa xuống vai. Sự xuất hiện của hắn làm nhiều người rơi lệ.
Cách phục trang của hắn lấy cảm hứng từ các bức tranh về chúa Jesus. Hắn và Sát Chúa chưa từng gặp nhau, nhưng nếu Sát Chúa nhìn được diện mạo của hắn lúc này, hẳn sẽ vô cùng ngạc nhiên.
Thần thái của hai người cực kỳ giống nhau.
Dường như một sức mạnh thần bí nào đó đã phủ bóng lên bọn họ, mang đến sự tương đồng đáng ngạc nhiên.
Người theo hầu hắn trong vai thánh John là Damon.
- John, con có cảm nhận được gì không?
- Thưa thầy, con không. – Damon đóng rất hợp vai. Thái độ của gã vừa trang nghiêm, vừa kính cẩn.
- Một cơn bão đang ập đến. Trong số các học trò của ta có kẻ phản bội. Ta không biết kẻ đó là ai, nhưng ta có thể cảm nhận được sự tồn tại của hắn. Hắn sẽ bán đứng ta vì tiền, hay vì một lý do nào đó mà ta chưa biết.
John nói một cách tức giận:
- Xin thầy để chúng con truy tìm tên tráo trở ấy.
- Không cần đâu John, đó là một phần khổ nạn mà ta phải gánh chịu. Bởi vì cha của ta trên trời muốn ta trải qua nghịch cảnh ấy. Người muốn ta gánh chịu thay các tội lỗi của loài người. Ồ, kia là ai? Chẳng phải Maria Madalena hay sao? Maria, sao cô lại đến đây?
Người đóng vai Maria Madalena là Marley Valencia. Cô quỳ xuống, đầu ngước lên, ánh mắt tràn đầy thành kính:
- Hỡi Yeshua từ Nazareth vĩ đại, tôi đến đây, trong lòng bị thôi thúc bởi ước muốn được rửa chân cho ngài một lần nữa. Bóng tối đang tràn ngập thế gian, các thế lực quỷ dữ đang tìm cách tiêu diệt chúng ta, ngài là niềm hy vọng duy nhất của chúng tôi nhằm chiến thắng các thế lực đen tối và xây dựng một thế giới tràn ngập niềm vui và hạnh phúc.
- Được rồi, John, lấy cho ta cái ghế. Maria, cô là người có quá khứ tội lỗi nhưng đã từ bỏ tất cả để đi theo ta, vì thế mà cô đã trở nên trong sạch, không ai có thể chê trách điều gì ở cô nữa.
Marley rơi nước mắt, phần này không có trong kịch bản.
- Tôi ước gì mình được biết đến thầy sớm hơn.
- Đó là sự xếp đặt của cha ta, và cha ta làm mọi việc đều có ý đồ. Maria, nếu cô không trải qua những ngày tháng tệ hại thì làm sao nổi bật lên được ý chí và lòng can đảm của cô khi biết từ bỏ bóng tối để theo về ánh sáng?
Phần hai của vở kịch là bữa tối của Jesus và mười hai vị tông đồ.
Sự xuất hiện của Judas khiến những khán giả bên dưới xôn xao.
Hắn mặc áo trùm kín đầu, suốt bữa tối không hề lộ mặt.
- Có người muốn bán rẻ ta. – Tài nói một cách bình thản. – Ta biết điều đó. Ta có thể cảm nhận được thời khắc cuối cùng giữa ta và các con đang đến. Thời khắc ấy đã gần lắm rồi.
Hắn bẻ một chiếc bánh, nói tiếp:
- Đừng bối rối, hãy cư xử như những tín đồ chân chính. Các con phải giữ được đức tin trong mọi tình huống. Mẩu bánh này là thân thể ta, cốc rượu này là máu huyết của ta, các con hãy uống nó đi. Các con sẽ được tha tội.
Rồi hắn ngừng lời vài giây trước khi nhìn thẳng xuống đám đông bên dưới:
- Hãy làm điều này để nhớ đến ta.
Cùng với Giáng Sinh, Phục Sinh là ngày lễ thiêng liêng, được các tín đồ hết sức chờ đón.
Quân Cộng hòa đã rút xuống thành phố ngầm được gần nửa năm, trong thời gian này chưa từng tổ chức một sự kiện văn hóa, giải trí, thể thao quy mô lớn nào, mọi hoạt động chỉ xoay quanh việc luyện quân và phòng thủ giả định.
Đây sẽ là sự kiện lớn đầu tiên trong lịch sử thành phố ngầm Dực Long.
Abraham phát thư mời hai mươi nghìn binh sĩ có thành tích nổi bật trong chiến đấu, mỗi người lại được mời thêm tối đa ba thành viên trong gia đình hoặc bạn bè, tổng cộng có đến bảy mươi bảy nghìn người tham dự sự kiện ngày lễ Phục Sinh tại Công viên Trung Tâm.
Công viên Trung Tâm có sức chứa thiết kế là tám mươi nghìn người, lúc này đã trở nên chật chội.
Nằm ở B-3, tầng dưới cùng của thành phố ngầm, Công viên Trung Tâm giống như một thung lũng được đào võng hẳn xuống, chiều cao đến trần là bảy mươi mét, có quảng trường, khu vui chơi trẻ em, trường đua xe, tất cả đều được chiếu sáng bằng một hệ thống dàn đèn khổng lồ bật mười sáu trên hai mươi tư giờ mỗi ngày.
Bất kỳ ai sống trong thành phố ngầm cũng được sử dụng Công viên Trung Tâm miễn phí.
Vào ngày lễ Phục Sinh, tất cả các binh lính, trừ lực lượng trực chiến, đều được cho nghỉ.
Khi còn cách buổi lễ ba giờ đồng hồ, dòng người đã ùn ùn đổ về công viên. Các binh sĩ mặc quân phục trong khi người thân của họ mặc các bộ quần áo trang trọng và lịch thiệp. Mọi người đều cảm thấy háo hức chờ đón một sự kiện vô tiền khoáng hậu trong lịch sử.
Tổng thống Trần Tuấn Tài sẽ diễn vở kịch Chúa Jesus bị đóng đinh trên cây Thập Giá.
Sự kiện lễ Phục Sinh diễn ra đúng như kế hoạch, bắt đầu bằng các bài thánh ca và sau đó là buổi cầu nguyện tập thể.
Ánh đèn lung linh giúp làm tăng thêm sự huyền ảo cho buổi lễ.
Vở kịch được chờ đợi nhất cuối cùng đã đến.
Tài bước ra sân khấu, trên người mặc áo choàng trắng, tóc dài để xõa xuống vai. Sự xuất hiện của hắn làm nhiều người rơi lệ.
Cách phục trang của hắn lấy cảm hứng từ các bức tranh về chúa Jesus. Hắn và Sát Chúa chưa từng gặp nhau, nhưng nếu Sát Chúa nhìn được diện mạo của hắn lúc này, hẳn sẽ vô cùng ngạc nhiên.
Thần thái của hai người cực kỳ giống nhau.
Dường như một sức mạnh thần bí nào đó đã phủ bóng lên bọn họ, mang đến sự tương đồng đáng ngạc nhiên.
Người theo hầu hắn trong vai thánh John là Damon.
- John, con có cảm nhận được gì không?
- Thưa thầy, con không. – Damon đóng rất hợp vai. Thái độ của gã vừa trang nghiêm, vừa kính cẩn.
- Một cơn bão đang ập đến. Trong số các học trò của ta có kẻ phản bội. Ta không biết kẻ đó là ai, nhưng ta có thể cảm nhận được sự tồn tại của hắn. Hắn sẽ bán đứng ta vì tiền, hay vì một lý do nào đó mà ta chưa biết.
John nói một cách tức giận:
- Xin thầy để chúng con truy tìm tên tráo trở ấy.
- Không cần đâu John, đó là một phần khổ nạn mà ta phải gánh chịu. Bởi vì cha của ta trên trời muốn ta trải qua nghịch cảnh ấy. Người muốn ta gánh chịu thay các tội lỗi của loài người. Ồ, kia là ai? Chẳng phải Maria Madalena hay sao? Maria, sao cô lại đến đây?
Người đóng vai Maria Madalena là Marley Valencia. Cô quỳ xuống, đầu ngước lên, ánh mắt tràn đầy thành kính:
- Hỡi Yeshua từ Nazareth vĩ đại, tôi đến đây, trong lòng bị thôi thúc bởi ước muốn được rửa chân cho ngài một lần nữa. Bóng tối đang tràn ngập thế gian, các thế lực quỷ dữ đang tìm cách tiêu diệt chúng ta, ngài là niềm hy vọng duy nhất của chúng tôi nhằm chiến thắng các thế lực đen tối và xây dựng một thế giới tràn ngập niềm vui và hạnh phúc.
- Được rồi, John, lấy cho ta cái ghế. Maria, cô là người có quá khứ tội lỗi nhưng đã từ bỏ tất cả để đi theo ta, vì thế mà cô đã trở nên trong sạch, không ai có thể chê trách điều gì ở cô nữa.
Marley rơi nước mắt, phần này không có trong kịch bản.
- Tôi ước gì mình được biết đến thầy sớm hơn.
- Đó là sự xếp đặt của cha ta, và cha ta làm mọi việc đều có ý đồ. Maria, nếu cô không trải qua những ngày tháng tệ hại thì làm sao nổi bật lên được ý chí và lòng can đảm của cô khi biết từ bỏ bóng tối để theo về ánh sáng?
Phần hai của vở kịch là bữa tối của Jesus và mười hai vị tông đồ.
Sự xuất hiện của Judas khiến những khán giả bên dưới xôn xao.
Hắn mặc áo trùm kín đầu, suốt bữa tối không hề lộ mặt.
- Có người muốn bán rẻ ta. – Tài nói một cách bình thản. – Ta biết điều đó. Ta có thể cảm nhận được thời khắc cuối cùng giữa ta và các con đang đến. Thời khắc ấy đã gần lắm rồi.
Hắn bẻ một chiếc bánh, nói tiếp:
- Đừng bối rối, hãy cư xử như những tín đồ chân chính. Các con phải giữ được đức tin trong mọi tình huống. Mẩu bánh này là thân thể ta, cốc rượu này là máu huyết của ta, các con hãy uống nó đi. Các con sẽ được tha tội.
Rồi hắn ngừng lời vài giây trước khi nhìn thẳng xuống đám đông bên dưới:
- Hãy làm điều này để nhớ đến ta.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.