Chương 400: Trận vây hãm dực long - 8
Vũ Khúc
09/07/2024
Tài nhìn đồng hồ, thấy trời đã gần sáng, liền hỏi:
- Anh còn gì để nói với tôi nữa không, Logan?
Logan nói:
- Tôi có điều này cần phải dặn anh. Hãy tìm mọi cách để bảo vệ nguồn nước phụ lưu sông Colorado. Mười triệu con người, không thể sống thiếu nước cho dù chỉ một ngày.
Tài gật đầu, nói:
- Yên tâm, chúng tôi đã lên phương án bảo vệ nguồn nước ngay từ khi quyết định tử thủ ở Dực Long. Còn gì nữa không?
- Hãy giữ bí mật cho tôi. Tôi không muốn bị người của anh hay Thomas làm phiền. Tôi đã nghỉ hưu rồi, đừng kéo tôi vào mớ hỗn độn này thêm nữa.
- Chúng ta đang trải qua chiến tranh, khó có thể hứa hẹn điều gì.
Logan nhìn Tài rời khỏi nhà. Gã ngồi yên một lúc lâu rồi đứng lên, cầm chai nước, dốc ngược xuống. Nước trong chai tràn ra tứ tung, xóa nhòa những đường nước mà gã đã vẽ trên mặt bàn.
Những gì gã nói với Tài chỉ là mặt chiến thuật. Chiến thuật có thể thắng nhưng chiến lược đã thua từ đầu rồi, không cứu vãn được nữa.
Tài phóng xe trở về Dực Long thì trời đã sáng. Gã lập tức cho gọi Abraham và Adriel vào thảo luận riêng.
Những ngày sau đó, bề ngoài bầu không khí bên trong Dực Long vẫn bình thường, nhưng các nhà lãnh đạo cấp cao của quốc gia thức trắng đêm để lên kế hoạch tấn công thị trấn St. Luis.
Tài triệu Clark Hunt đến gặp.
Clark Hunt tầm tuổi hắn, cơ thể cao lớn khỏe mạnh, vừa nhìn đã biết ngay là người có năng lực.
- Anh là Clark Hunt?
- Vâng, thưa Tổng thống.
- Tốt lắm Clark. Cấp bậc hiện nay của anh là gì?
- Đại úy, thưa Tổng thống.
- Có người tiến cử anh với tôi. Tôi muốn bổ nhiệm anh vào vị trí chỉ huy một Sư Đoàn, anh thấy thế nào?
Ánh mắt của Clark thoáng vẻ sửng sốt:
- Tôi sợ mình không đảm nhiệm được vị trí ấy. Theo thông lệ, chỉ huy Sư Đoàn cần phải là một trung tướng. Hơn nữa, tôi còn quá trẻ.
- Anh còn nhiều tuổi hơn cả đội quân của chúng ta đấy. Quân đội nước Cộng hòa Liên Minh Thần Thánh mới thành lập cách đây chưa lâu, số lượng nhân sự rõ đông đảo nhưng tướng chỉ huy lại chẳng có ai. Hài hước phải không? Nếu không tin cậy giao việc, thì làm thế nào biết được người ta có làm được việc hay không? Clark, tôi giao Sư Đoàn Một cho anh, nếu anh hoàn thành nhiệm vụ tôi lập tức thăng anh lên Trung tướng.
- Nếu Tổng thống đã giao việc, tôi sẽ nỗ lực cố gắng.
Tài mỉm cười, nói:
- Tốt lắm, Clark. Sư Đoàn Một là sư đoàn đóng vai trò cực kỳ quan trọng trong chiến dịch lần này, tôi tin rằng anh sẽ không làm tôi thất vọng. Bây giờ anh sang gặp Abraham, ông ta sẽ cho anh biết nhiệm vụ cụ thể của anh là gì.
Clark giơ tay chào theo kiểu nhà binh rồi rời đi.
Bốn ngày sau, vào một buổi đêm trăng sáng, sáu Sư Đoàn đồng loạt rời khỏi Pháo Đài Dực Long, âm thầm tiến về phía Đông.
Tài cưỡi Mặt Trời Đen, lưng đeo thanh Huyết Long, đi cùng với Sư Đoàn Một.
Yếu tố quan trọng nhất trong chiến dịch này là thời gian, hắn tự thấy mình với tư cách là Sát Thần duy nhất của nhà nước cộng hòa cần phải đích thân tham gia.
Hiện tại đang là mười một giờ đêm, theo tính toán của hắn, cùng thời điểm này ngày mai, ngoại trừ Sư Đoàn Một, năm Sư Đoàn còn lại đều đã phải trở về Dực Long an toàn.
Nếu không trở về kịp, rất có thể đường lui sẽ bị cắt đứt, đại quân của Thomas sẽ kéo đến nghiền nát các Sư Đoàn còn đang hành quân bên ngoài căn cứ.
Chiến đấu, chiến thắng, xây dựng căn cứ mới trên núi Denali và trở về Dực Long, tất cả những việc ấy phải được hoàn thành trong đúng hai mươi tư giờ đồng hồ.
Điều này về mặt lý thuyết là có thể, nhưng từ lý thuyết đến thực tế là một khoảng cách rất xa.
Sư Đoàn Một tiến lên rất nhanh, tách khỏi năm Sư Đoàn còn lại.
Sở dĩ phải đi nhanh như vậy là vì quãng đường của họ xa hơn cả. Họ phải đi vòng qua núi để tập hậu đối phương. Khoảng cách kéo dài thêm ba mươi cây số nữa.
Các xe chở quân phóng như bay, tốc độ trung bình lên đến một trăm cây số một giờ.
Mặt Trời Đen bị nhốt trong chuồng lâu ngày, sức lực không có nơi phát tiết, lần này thỏa sức chạy, trước sau vẫn bắt kịp tốc độ di chuyển của đại quân.
Ngựa thường chạy hết tốc lực dễ kiệt sức mà chết, nhưng Mặt Trời Đen là thần mã trong thần mã, càng chạy càng nhanh. Gió đêm thổi qua mặt Tài mát lạnh.
Trong lòng hắn pha lẫn cảm giác phấn khích lẫn khẩn trương. Phấn khích vì sắp được tham gia cuộc chiến cấp Đại Đoàn Quân đầu tiên trong đời, khẩn trương vì hắn nghĩ đến những hậu quả khủng khiếp nếu chiến dịch này thất bại.
Lần này hắn đã huy động sáu Sư Đoàn, tổng số binh sĩ lên đến gần một triệu năm trăm nghìn người. Cái giá cho sự thất bại là hàng triệu người sẽ chết và nhà nước cộng hòa sẽ đứng trên bờ vực của sự tan rã.
Tài huýt một tiếng sáo lanh lảnh. Hắn quyết không thể thất bại. Kết quả duy nhất chấp nhận được là một chiến thắng áp đảo, toàn diện và nhanh chóng.
Mặt Trời Đen hiểu ý chủ, một lần nữa tung vó, bước chạy lại nhanh thêm một chút.
- Anh còn gì để nói với tôi nữa không, Logan?
Logan nói:
- Tôi có điều này cần phải dặn anh. Hãy tìm mọi cách để bảo vệ nguồn nước phụ lưu sông Colorado. Mười triệu con người, không thể sống thiếu nước cho dù chỉ một ngày.
Tài gật đầu, nói:
- Yên tâm, chúng tôi đã lên phương án bảo vệ nguồn nước ngay từ khi quyết định tử thủ ở Dực Long. Còn gì nữa không?
- Hãy giữ bí mật cho tôi. Tôi không muốn bị người của anh hay Thomas làm phiền. Tôi đã nghỉ hưu rồi, đừng kéo tôi vào mớ hỗn độn này thêm nữa.
- Chúng ta đang trải qua chiến tranh, khó có thể hứa hẹn điều gì.
Logan nhìn Tài rời khỏi nhà. Gã ngồi yên một lúc lâu rồi đứng lên, cầm chai nước, dốc ngược xuống. Nước trong chai tràn ra tứ tung, xóa nhòa những đường nước mà gã đã vẽ trên mặt bàn.
Những gì gã nói với Tài chỉ là mặt chiến thuật. Chiến thuật có thể thắng nhưng chiến lược đã thua từ đầu rồi, không cứu vãn được nữa.
Tài phóng xe trở về Dực Long thì trời đã sáng. Gã lập tức cho gọi Abraham và Adriel vào thảo luận riêng.
Những ngày sau đó, bề ngoài bầu không khí bên trong Dực Long vẫn bình thường, nhưng các nhà lãnh đạo cấp cao của quốc gia thức trắng đêm để lên kế hoạch tấn công thị trấn St. Luis.
Tài triệu Clark Hunt đến gặp.
Clark Hunt tầm tuổi hắn, cơ thể cao lớn khỏe mạnh, vừa nhìn đã biết ngay là người có năng lực.
- Anh là Clark Hunt?
- Vâng, thưa Tổng thống.
- Tốt lắm Clark. Cấp bậc hiện nay của anh là gì?
- Đại úy, thưa Tổng thống.
- Có người tiến cử anh với tôi. Tôi muốn bổ nhiệm anh vào vị trí chỉ huy một Sư Đoàn, anh thấy thế nào?
Ánh mắt của Clark thoáng vẻ sửng sốt:
- Tôi sợ mình không đảm nhiệm được vị trí ấy. Theo thông lệ, chỉ huy Sư Đoàn cần phải là một trung tướng. Hơn nữa, tôi còn quá trẻ.
- Anh còn nhiều tuổi hơn cả đội quân của chúng ta đấy. Quân đội nước Cộng hòa Liên Minh Thần Thánh mới thành lập cách đây chưa lâu, số lượng nhân sự rõ đông đảo nhưng tướng chỉ huy lại chẳng có ai. Hài hước phải không? Nếu không tin cậy giao việc, thì làm thế nào biết được người ta có làm được việc hay không? Clark, tôi giao Sư Đoàn Một cho anh, nếu anh hoàn thành nhiệm vụ tôi lập tức thăng anh lên Trung tướng.
- Nếu Tổng thống đã giao việc, tôi sẽ nỗ lực cố gắng.
Tài mỉm cười, nói:
- Tốt lắm, Clark. Sư Đoàn Một là sư đoàn đóng vai trò cực kỳ quan trọng trong chiến dịch lần này, tôi tin rằng anh sẽ không làm tôi thất vọng. Bây giờ anh sang gặp Abraham, ông ta sẽ cho anh biết nhiệm vụ cụ thể của anh là gì.
Clark giơ tay chào theo kiểu nhà binh rồi rời đi.
Bốn ngày sau, vào một buổi đêm trăng sáng, sáu Sư Đoàn đồng loạt rời khỏi Pháo Đài Dực Long, âm thầm tiến về phía Đông.
Tài cưỡi Mặt Trời Đen, lưng đeo thanh Huyết Long, đi cùng với Sư Đoàn Một.
Yếu tố quan trọng nhất trong chiến dịch này là thời gian, hắn tự thấy mình với tư cách là Sát Thần duy nhất của nhà nước cộng hòa cần phải đích thân tham gia.
Hiện tại đang là mười một giờ đêm, theo tính toán của hắn, cùng thời điểm này ngày mai, ngoại trừ Sư Đoàn Một, năm Sư Đoàn còn lại đều đã phải trở về Dực Long an toàn.
Nếu không trở về kịp, rất có thể đường lui sẽ bị cắt đứt, đại quân của Thomas sẽ kéo đến nghiền nát các Sư Đoàn còn đang hành quân bên ngoài căn cứ.
Chiến đấu, chiến thắng, xây dựng căn cứ mới trên núi Denali và trở về Dực Long, tất cả những việc ấy phải được hoàn thành trong đúng hai mươi tư giờ đồng hồ.
Điều này về mặt lý thuyết là có thể, nhưng từ lý thuyết đến thực tế là một khoảng cách rất xa.
Sư Đoàn Một tiến lên rất nhanh, tách khỏi năm Sư Đoàn còn lại.
Sở dĩ phải đi nhanh như vậy là vì quãng đường của họ xa hơn cả. Họ phải đi vòng qua núi để tập hậu đối phương. Khoảng cách kéo dài thêm ba mươi cây số nữa.
Các xe chở quân phóng như bay, tốc độ trung bình lên đến một trăm cây số một giờ.
Mặt Trời Đen bị nhốt trong chuồng lâu ngày, sức lực không có nơi phát tiết, lần này thỏa sức chạy, trước sau vẫn bắt kịp tốc độ di chuyển của đại quân.
Ngựa thường chạy hết tốc lực dễ kiệt sức mà chết, nhưng Mặt Trời Đen là thần mã trong thần mã, càng chạy càng nhanh. Gió đêm thổi qua mặt Tài mát lạnh.
Trong lòng hắn pha lẫn cảm giác phấn khích lẫn khẩn trương. Phấn khích vì sắp được tham gia cuộc chiến cấp Đại Đoàn Quân đầu tiên trong đời, khẩn trương vì hắn nghĩ đến những hậu quả khủng khiếp nếu chiến dịch này thất bại.
Lần này hắn đã huy động sáu Sư Đoàn, tổng số binh sĩ lên đến gần một triệu năm trăm nghìn người. Cái giá cho sự thất bại là hàng triệu người sẽ chết và nhà nước cộng hòa sẽ đứng trên bờ vực của sự tan rã.
Tài huýt một tiếng sáo lanh lảnh. Hắn quyết không thể thất bại. Kết quả duy nhất chấp nhận được là một chiến thắng áp đảo, toàn diện và nhanh chóng.
Mặt Trời Đen hiểu ý chủ, một lần nữa tung vó, bước chạy lại nhanh thêm một chút.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.