Chương 18: Chương 18
YiOtaKunii
28/09/2016
(Hình trên là Key nha!)
***
Tại sao hiệu trưởng các trường quan hệ rộng? Tại sao dù biết mình không thể nhưng học sinh vẫn lao đầu vào thi thanh lịch? Đơn giản vì để tạo quan hệ giữa các trường, nam sinh và nữ sinh thanh lịch hàng năm của trường Thanh Lịch sẽ được đi giao lưu với học sinh ưu tú của trường khác. Mà học sinh thanh lịch của trường khác hay trường nào cũng vậy, dĩ nhiên luôn là cực phẩm soái ca và cực phẩm mĩ nữ rồi! Thời buổi này ai mà không ham cái đẹp cơ chứ!
Đang là giờ chào cờ, tiếng hiệu trưởng vang lên đều đều. Nhật Hạ và Dạ Thiên đang đứng trên bục nhận lệnh.
-Năm nay trường chúng ta giao lưu là....-Hiệu trưởng cố ý kéo dài giọng quan sát học sinh của mình bên dưới. Nữ thì cắn rách gấu áo, nam thì tựa hồ muốn cắn bật móng tay. Haizz...Học sinh bây giờ thật là!
-Trường Điện Ảnh!-Lời vừa buông, phía dưới vang lên tiếng hét thảm thiết.
-AAAA... đó là trường anh Key mà!!!
-Anh Key của đời em!!!
-Còn em Angel của bọn con trai chúng tôi thì sao?
'Huhuhu...''oaoaoa...''trả lại họ cho tôi' những tiếng ai oán vang lên khắp sân trường như tiếng ma rên quỷ rống. Người bên ngoài trường nghe thấy không khỏi rợn tóc gáy. Chẳng nhẽ trường này có ma??? Thật đáng sợ!
***
Trong lớp 11a...
-Ai nha Nhật Hạ, chúc mừng nha! Lại có thêm cơ hội dụ dỗ đàn ông!-Ngôn Thanh chúc mừng mà trong mắt lại không có lấy một tia thành tâm.
-Ta năm thê bảy thiếp còn hơn người bị hưu( gần giống chia tay, li hôn )!-Nhật Hạ nhớ đến câu nói trong cuốn tiểu thuyết xuyên không của Thụ Cẩm mà buột miệng.
-Cái con ranh này, mày nói ai bị hưu?-Ngôn Thanh không phải là không hiểu Nhật Hạ nói gì nhưng nghĩ đến người trong lớp chưa biết nên không giải nghĩa ra để giữ thể diện.
-Ơ, tôi đâu nói cậu? Tôi nói vậy để an ủi bản thân thôi mà? Tại số tôi đào hoa quá thành ra khổ cho một số người hay bị căng thẳng thần kinh vì ghen tị!-Nguyệt Đông thi thoảng cũng rất tự kiêu, học tập con bé một chút chắc cũng không mất gì.
Dạ Thiên nghe thế bật cười to làm cả lớp cũng cười theo. Nhật Hạ mới học mấy cái tính tự sướng này ở đâu mà lợi hại vậy?
Ngôn Thanh tức giận cực điểm. Vì bị mất cái danh nữ sinh thanh lịch nên dạo này nàng ta rất nóng tính, động một cái là giận đùng đùng.
-Con đ-ĩ!
-....
-CON Đ-Ĩ!!
-....
-C-O-N Đ-Ĩ!!!-Ả ta tức giận hứt lên, điên cuồng gằn từng chữ vào tai Nhật Hạ. Bộ mặt quái vật của hotgirl Ngôn Thanh đã lộ ra. Tin hot, tin hot!
-Ranh con mày điếc à?!?!?!- Ngôn Thanh thấy mình bị bơ thì hung hăng vả mạnh vào gáy Nhật Hạ. Nhật Hạ nhíu mày. Đau!
Dạ Thiên thấy sắc mặt Nhật Hạ thì vội vén tóc sang bên vạch áo cô ra xem. Tuy chỉ là phần gáy nhưng vén tóc thì vẫn là vén tóc, vạch áo thì vẫn là vạch áo, không lướt qua được tai mắt thiên hạ. -Ngôn Thanh thối, xem cô đang làm gì!-Dạ Thiên tay chỉ vào phần gáy Nhật Hạ văng tục. Tục thì cũng không đến nỗi nhưng học sinh ở đây đều là con nhà gia giáo, họ không khỏi bàng hoàng. Tiểu thư nhà họ Ngôn và tổng giám đốc công ti Dạ Thiên cư nhiên văng tục chỉ vì một cô gái?
-Thiên, ngồi xuống! Xin lỗi Ngôn Thanh tiểu thư, có chút hiểu lầm! Tôi tưởng cậu đang nói mình! Thành thật xin lỗi!-Nhật Hạ xoa xoa gáy. Hôm qua cô đã học hỏi rất nhiều nhờ trận đánh ghen bên nhà hàng xóm. Muốn chửi cô? Ăn quả mơ sao?
'Tôi tưởng cậu đang nói mình...','tôi tưởng cậu đang nói mình...', từng âm từng chữ như cứa vào tim Ngôn Thanh. Đúng rồi, cô chỉ thế thôi! Cao sang gì mà chửi người ta.
Ngôn Thanh quỳ sụp xuống sàn. Hai tay không ngừng vò đầu bứt tóc, nước mắt tuôn như mưa, răng cắn chặt đến như muốn banh hàm gãy răng, ả ta lầm bầm:
-Ngôn Thanh mày là con đ-ĩ! Là con đ-ĩ! Nhưng tất cả tại con ch-ó Nhật Hạ. Ta liều mạng với ngươi!!!
Liều mạng? Liều hay đang nằm rên? Còn không biết xấu hổ?
Thụ Cẩm thấy thế thì “nước mắt tuôn rơi” ra ôm Ngôn Thanh vào lòng. Ngôn Thanh, chỉ vì ghen mà.... Đáng thương quá!
Hai mĩ nữ xinh đẹp chẳng hiểu tại sao đứng giữa lớp ôm nhau khóc.
***
-Cậu tiếp một mình đi!-Có anh chàng sở hữu mái tóc hồng rượu đang ngồi vắt vẻo trên bàn, mắt hơi khép để lộ tròng mắt đeo kính áp tròng màu hồng và vàng, môi mấp máy làm cho đôi răng nanh vampire như ẩn như hiện. Anh ta tên là Key, không ai khác chính là anh chàng ca sĩ Nhật Hạ gặp hôm ở siêu thị( mời xem hình ).
-Key, lần này cậu nhất định phải tham gia. Đây là vì danh tiếng của trường.
Người vừa khuyên bảo là một cô gái tên Angel. Cô ta có thân hình thướt tha, nước da trắng ngần, mái tóc màu vàng pha xanh lơ, đôi môi hồng nhuận và đôi mắt to tròn đồng màu tóc. Angel đang cố thuyết phục Key đi giao lưu với mình.
-Tớ để hồ sơ và ảnh lại, có gì cậu nói tớ nhé!-Angel làm bộ thở dài nhưng thực chất là mừng như điên. Nữ sinh thanh lịch của trường Thanh Lịch đương nhiên là rất xinh rồi, Key không đi càng ít có cơ hội tiếp xúc với cô ta. Còn bây giờ, Angel phải về sớm chuẩn bị để mai còn gặp mĩ nam trường Thanh Lịch.
Sau khi Angel đi khỏi thì Key chán nản mở tập hồ sơ ra xem. Angel lúc nào cũng bám dính lấy anh khiến anh rất khó chịu. Bù lại, cô ta luôn giúp anh đuổi các nữ sinh bám lấy mình nên dù có bị cả trường gán gép với cô ta anh cũng mặc kệ.
Key mở tập hồ sơ thứ nhất, không có phản ứng gì...
Key mở tập hồ sơ thứ hai, anh trợn to mắt. Đây không phải là cô gái hôm anh gặp ở Royal City sao? Dù trong ảnh cô ấy buộc tóc, đeo kính nhưng anh vẫn nhận ra. Trong phút chốc, Key cảm thấy mình thật may mắn với tính tò mò của mình. Lần đầu tiên trong 3 năm học cấp 3, anh cảm thấy thật sung sướng khi trở thành người đại diện của trường. Ngay lập tức, Key nhấc máy gọi điện cho Angel...
***
-Sao hôm qua cậu tự nhiên đổi ý mà gọi cho tớ vậy? Cô nữ sinh Thanh Lịch năm nay xinh quá à?-Angel cười hỏi mà mắt đầy sát khí.
-Đâu, tôi có xem ảnh nhưng cô ta xấu lắm. Kiểu mọt sách. Tôi chỉ tò mò xem vì sao đứa xấu vậy lại được làm nữ sinh Thanh lịch thôi!-Key nói dối không đỏ mặt. Anh sợ nếu nói thật, mụ phù thuỷ Angel này sẽ phanh thây cô bé đó ra.
Angel nghe thế cũng yên tâm phần nào. Hai ngôi sao của trường Điện Ảnh đang phải đứng hứng nắng ngoài cổng trường để đợi học sinh giao lưu. Angel điên tiết chửi thầm:'Chết tiệt, nắng 39• thế này thì không đen da mới lạ!'
Một chiếc xe Lamborghini màu đen đỗ trước cổng trường Điện Ảnh. Angel phá vỡ sự khó chịu, chưng ra nụ cười giả tạo để lấy lòng mĩ nam.
Dạ Thiên bước xuống ở ghế có vô-lăng, tao nhã vòng sang hàng ghế bên kia mở cửa. Angel nuốt nước bọt. Tao nhã, phong độ, lại còn đẹp trai, đúng kiểu ả thích. Nhật Hạ vừa bước xuống, Angel cười thầm trong lòng. Xấu như thế kia mà đòi làm nữ sinh thanh lịch? Đòi đi với anh đẹp trai ngần kia? Cô đây sẽ ra tay chính nghĩa mà cướp hết!
-Xin chào, chị tên Thiên Thần, mọi người hay gọi là Angel. Còn đây là Không Khi, mọi người gọi anh ấy là Key. Hôm nay anh chị sẽ là người tiếp đón bọn em!-Angel nhanh nhẹn giới thiệu, tiện thể bắt tay Dạ Thiên. Lạnh lùng quá!
Dạ Thiên ghét mấy cô gái kiểu này. Anh giật tay ra làm Angel xấu hổ. Key khinh khỉnh:
-Xin lỗi cho hành động của cô ấy! Hai em có thể giới thiệu về mình chứ?-Ánh mắt Key mong chờ nhìn Nhật Hạ.
-Em là Dạ Thiên.-Âm thanh lạnh lùng của Dạ Thiên vang lên.
-Em là Nhật Hạ.-Nhật Hạ cất giọng trong như đàn.
-Rất vui được làm quen-Đồng thanh hai người kêu lên, trên miệng vẫn không nở một nụ cười.
'A... giọng em ấy âm trầm quyến rũ quá!' Angel nghĩ. Riêng Key thì không bất ngờ mấy vì đã nghe giọng Nhật Hạ hôm ở siêu thị rồi.
Nhìn thấy chiếc Lamborghini đen tuyền tuyệt đẹp, Angel thèm thuồng hỏi:
-Trường Thanh Lịch cấp xe cho bọn em à?
-Không, trường không cấp. Em sợ Hạ đi xe buýt nên mang xe đi đón cô ấy.-Dạ Thiên đáp. Nhẽ ra hôm nay Jane đèo cậu đi.
Angel ban cho Nhật Hạ ánh mắt hình viên đạn. Hạ? Sợ đi xe buýt? Nhật Hạ em yêu, cô quá tốt số nhưng lại xấu nên không xứng đáng. Tôi sẽ công bằng cướp tất cả, Dạ Thiên sẽ thuộc về tôi!
-Nhật Hạ này, chị thì không kì thị gì em nhưng học sinh trường này sẽ rất tức giận nếu nữ sinh Thanh Lịch xấu!-Angel chọc ngoáy.
-Cô/Chị nói cái gì vậy hả?-Key và Dạ Thiên đồng thanh. Cái cô nàng Angel này muốn chết à?
-Thiên!-Nhật Hạ nhắc nhở.
-Hạ, nhưng chị ta...
Nhật Hạ lắc lắc đầu tỏ vẻ không sao rồi quay sang nói với Angel:
-Chị này, xấu hay đẹp có lúc họ sẽ biết sau. Giờ anh chị cảm phiền dẫn em lên phòng họp để chúng ta vào việc chính!
Angel thấy Key cũng phản ứng dữ dội đâm ra sợ, ngoan ngoãn dẫn Nhật Hạ và Dạ Thiên lên phòng họp. May mắn thay, buổi họp hôm đó diễn ra suôn sẻ.
Còn tiếp...
***
Tại sao hiệu trưởng các trường quan hệ rộng? Tại sao dù biết mình không thể nhưng học sinh vẫn lao đầu vào thi thanh lịch? Đơn giản vì để tạo quan hệ giữa các trường, nam sinh và nữ sinh thanh lịch hàng năm của trường Thanh Lịch sẽ được đi giao lưu với học sinh ưu tú của trường khác. Mà học sinh thanh lịch của trường khác hay trường nào cũng vậy, dĩ nhiên luôn là cực phẩm soái ca và cực phẩm mĩ nữ rồi! Thời buổi này ai mà không ham cái đẹp cơ chứ!
Đang là giờ chào cờ, tiếng hiệu trưởng vang lên đều đều. Nhật Hạ và Dạ Thiên đang đứng trên bục nhận lệnh.
-Năm nay trường chúng ta giao lưu là....-Hiệu trưởng cố ý kéo dài giọng quan sát học sinh của mình bên dưới. Nữ thì cắn rách gấu áo, nam thì tựa hồ muốn cắn bật móng tay. Haizz...Học sinh bây giờ thật là!
-Trường Điện Ảnh!-Lời vừa buông, phía dưới vang lên tiếng hét thảm thiết.
-AAAA... đó là trường anh Key mà!!!
-Anh Key của đời em!!!
-Còn em Angel của bọn con trai chúng tôi thì sao?
'Huhuhu...''oaoaoa...''trả lại họ cho tôi' những tiếng ai oán vang lên khắp sân trường như tiếng ma rên quỷ rống. Người bên ngoài trường nghe thấy không khỏi rợn tóc gáy. Chẳng nhẽ trường này có ma??? Thật đáng sợ!
***
Trong lớp 11a...
-Ai nha Nhật Hạ, chúc mừng nha! Lại có thêm cơ hội dụ dỗ đàn ông!-Ngôn Thanh chúc mừng mà trong mắt lại không có lấy một tia thành tâm.
-Ta năm thê bảy thiếp còn hơn người bị hưu( gần giống chia tay, li hôn )!-Nhật Hạ nhớ đến câu nói trong cuốn tiểu thuyết xuyên không của Thụ Cẩm mà buột miệng.
-Cái con ranh này, mày nói ai bị hưu?-Ngôn Thanh không phải là không hiểu Nhật Hạ nói gì nhưng nghĩ đến người trong lớp chưa biết nên không giải nghĩa ra để giữ thể diện.
-Ơ, tôi đâu nói cậu? Tôi nói vậy để an ủi bản thân thôi mà? Tại số tôi đào hoa quá thành ra khổ cho một số người hay bị căng thẳng thần kinh vì ghen tị!-Nguyệt Đông thi thoảng cũng rất tự kiêu, học tập con bé một chút chắc cũng không mất gì.
Dạ Thiên nghe thế bật cười to làm cả lớp cũng cười theo. Nhật Hạ mới học mấy cái tính tự sướng này ở đâu mà lợi hại vậy?
Ngôn Thanh tức giận cực điểm. Vì bị mất cái danh nữ sinh thanh lịch nên dạo này nàng ta rất nóng tính, động một cái là giận đùng đùng.
-Con đ-ĩ!
-....
-CON Đ-Ĩ!!
-....
-C-O-N Đ-Ĩ!!!-Ả ta tức giận hứt lên, điên cuồng gằn từng chữ vào tai Nhật Hạ. Bộ mặt quái vật của hotgirl Ngôn Thanh đã lộ ra. Tin hot, tin hot!
-Ranh con mày điếc à?!?!?!- Ngôn Thanh thấy mình bị bơ thì hung hăng vả mạnh vào gáy Nhật Hạ. Nhật Hạ nhíu mày. Đau!
Dạ Thiên thấy sắc mặt Nhật Hạ thì vội vén tóc sang bên vạch áo cô ra xem. Tuy chỉ là phần gáy nhưng vén tóc thì vẫn là vén tóc, vạch áo thì vẫn là vạch áo, không lướt qua được tai mắt thiên hạ. -Ngôn Thanh thối, xem cô đang làm gì!-Dạ Thiên tay chỉ vào phần gáy Nhật Hạ văng tục. Tục thì cũng không đến nỗi nhưng học sinh ở đây đều là con nhà gia giáo, họ không khỏi bàng hoàng. Tiểu thư nhà họ Ngôn và tổng giám đốc công ti Dạ Thiên cư nhiên văng tục chỉ vì một cô gái?
-Thiên, ngồi xuống! Xin lỗi Ngôn Thanh tiểu thư, có chút hiểu lầm! Tôi tưởng cậu đang nói mình! Thành thật xin lỗi!-Nhật Hạ xoa xoa gáy. Hôm qua cô đã học hỏi rất nhiều nhờ trận đánh ghen bên nhà hàng xóm. Muốn chửi cô? Ăn quả mơ sao?
'Tôi tưởng cậu đang nói mình...','tôi tưởng cậu đang nói mình...', từng âm từng chữ như cứa vào tim Ngôn Thanh. Đúng rồi, cô chỉ thế thôi! Cao sang gì mà chửi người ta.
Ngôn Thanh quỳ sụp xuống sàn. Hai tay không ngừng vò đầu bứt tóc, nước mắt tuôn như mưa, răng cắn chặt đến như muốn banh hàm gãy răng, ả ta lầm bầm:
-Ngôn Thanh mày là con đ-ĩ! Là con đ-ĩ! Nhưng tất cả tại con ch-ó Nhật Hạ. Ta liều mạng với ngươi!!!
Liều mạng? Liều hay đang nằm rên? Còn không biết xấu hổ?
Thụ Cẩm thấy thế thì “nước mắt tuôn rơi” ra ôm Ngôn Thanh vào lòng. Ngôn Thanh, chỉ vì ghen mà.... Đáng thương quá!
Hai mĩ nữ xinh đẹp chẳng hiểu tại sao đứng giữa lớp ôm nhau khóc.
***
-Cậu tiếp một mình đi!-Có anh chàng sở hữu mái tóc hồng rượu đang ngồi vắt vẻo trên bàn, mắt hơi khép để lộ tròng mắt đeo kính áp tròng màu hồng và vàng, môi mấp máy làm cho đôi răng nanh vampire như ẩn như hiện. Anh ta tên là Key, không ai khác chính là anh chàng ca sĩ Nhật Hạ gặp hôm ở siêu thị( mời xem hình ).
-Key, lần này cậu nhất định phải tham gia. Đây là vì danh tiếng của trường.
Người vừa khuyên bảo là một cô gái tên Angel. Cô ta có thân hình thướt tha, nước da trắng ngần, mái tóc màu vàng pha xanh lơ, đôi môi hồng nhuận và đôi mắt to tròn đồng màu tóc. Angel đang cố thuyết phục Key đi giao lưu với mình.
-Tớ để hồ sơ và ảnh lại, có gì cậu nói tớ nhé!-Angel làm bộ thở dài nhưng thực chất là mừng như điên. Nữ sinh thanh lịch của trường Thanh Lịch đương nhiên là rất xinh rồi, Key không đi càng ít có cơ hội tiếp xúc với cô ta. Còn bây giờ, Angel phải về sớm chuẩn bị để mai còn gặp mĩ nam trường Thanh Lịch.
Sau khi Angel đi khỏi thì Key chán nản mở tập hồ sơ ra xem. Angel lúc nào cũng bám dính lấy anh khiến anh rất khó chịu. Bù lại, cô ta luôn giúp anh đuổi các nữ sinh bám lấy mình nên dù có bị cả trường gán gép với cô ta anh cũng mặc kệ.
Key mở tập hồ sơ thứ nhất, không có phản ứng gì...
Key mở tập hồ sơ thứ hai, anh trợn to mắt. Đây không phải là cô gái hôm anh gặp ở Royal City sao? Dù trong ảnh cô ấy buộc tóc, đeo kính nhưng anh vẫn nhận ra. Trong phút chốc, Key cảm thấy mình thật may mắn với tính tò mò của mình. Lần đầu tiên trong 3 năm học cấp 3, anh cảm thấy thật sung sướng khi trở thành người đại diện của trường. Ngay lập tức, Key nhấc máy gọi điện cho Angel...
***
-Sao hôm qua cậu tự nhiên đổi ý mà gọi cho tớ vậy? Cô nữ sinh Thanh Lịch năm nay xinh quá à?-Angel cười hỏi mà mắt đầy sát khí.
-Đâu, tôi có xem ảnh nhưng cô ta xấu lắm. Kiểu mọt sách. Tôi chỉ tò mò xem vì sao đứa xấu vậy lại được làm nữ sinh Thanh lịch thôi!-Key nói dối không đỏ mặt. Anh sợ nếu nói thật, mụ phù thuỷ Angel này sẽ phanh thây cô bé đó ra.
Angel nghe thế cũng yên tâm phần nào. Hai ngôi sao của trường Điện Ảnh đang phải đứng hứng nắng ngoài cổng trường để đợi học sinh giao lưu. Angel điên tiết chửi thầm:'Chết tiệt, nắng 39• thế này thì không đen da mới lạ!'
Một chiếc xe Lamborghini màu đen đỗ trước cổng trường Điện Ảnh. Angel phá vỡ sự khó chịu, chưng ra nụ cười giả tạo để lấy lòng mĩ nam.
Dạ Thiên bước xuống ở ghế có vô-lăng, tao nhã vòng sang hàng ghế bên kia mở cửa. Angel nuốt nước bọt. Tao nhã, phong độ, lại còn đẹp trai, đúng kiểu ả thích. Nhật Hạ vừa bước xuống, Angel cười thầm trong lòng. Xấu như thế kia mà đòi làm nữ sinh thanh lịch? Đòi đi với anh đẹp trai ngần kia? Cô đây sẽ ra tay chính nghĩa mà cướp hết!
-Xin chào, chị tên Thiên Thần, mọi người hay gọi là Angel. Còn đây là Không Khi, mọi người gọi anh ấy là Key. Hôm nay anh chị sẽ là người tiếp đón bọn em!-Angel nhanh nhẹn giới thiệu, tiện thể bắt tay Dạ Thiên. Lạnh lùng quá!
Dạ Thiên ghét mấy cô gái kiểu này. Anh giật tay ra làm Angel xấu hổ. Key khinh khỉnh:
-Xin lỗi cho hành động của cô ấy! Hai em có thể giới thiệu về mình chứ?-Ánh mắt Key mong chờ nhìn Nhật Hạ.
-Em là Dạ Thiên.-Âm thanh lạnh lùng của Dạ Thiên vang lên.
-Em là Nhật Hạ.-Nhật Hạ cất giọng trong như đàn.
-Rất vui được làm quen-Đồng thanh hai người kêu lên, trên miệng vẫn không nở một nụ cười.
'A... giọng em ấy âm trầm quyến rũ quá!' Angel nghĩ. Riêng Key thì không bất ngờ mấy vì đã nghe giọng Nhật Hạ hôm ở siêu thị rồi.
Nhìn thấy chiếc Lamborghini đen tuyền tuyệt đẹp, Angel thèm thuồng hỏi:
-Trường Thanh Lịch cấp xe cho bọn em à?
-Không, trường không cấp. Em sợ Hạ đi xe buýt nên mang xe đi đón cô ấy.-Dạ Thiên đáp. Nhẽ ra hôm nay Jane đèo cậu đi.
Angel ban cho Nhật Hạ ánh mắt hình viên đạn. Hạ? Sợ đi xe buýt? Nhật Hạ em yêu, cô quá tốt số nhưng lại xấu nên không xứng đáng. Tôi sẽ công bằng cướp tất cả, Dạ Thiên sẽ thuộc về tôi!
-Nhật Hạ này, chị thì không kì thị gì em nhưng học sinh trường này sẽ rất tức giận nếu nữ sinh Thanh Lịch xấu!-Angel chọc ngoáy.
-Cô/Chị nói cái gì vậy hả?-Key và Dạ Thiên đồng thanh. Cái cô nàng Angel này muốn chết à?
-Thiên!-Nhật Hạ nhắc nhở.
-Hạ, nhưng chị ta...
Nhật Hạ lắc lắc đầu tỏ vẻ không sao rồi quay sang nói với Angel:
-Chị này, xấu hay đẹp có lúc họ sẽ biết sau. Giờ anh chị cảm phiền dẫn em lên phòng họp để chúng ta vào việc chính!
Angel thấy Key cũng phản ứng dữ dội đâm ra sợ, ngoan ngoãn dẫn Nhật Hạ và Dạ Thiên lên phòng họp. May mắn thay, buổi họp hôm đó diễn ra suôn sẻ.
Còn tiếp...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.