Chương 6: Thật Sự Cắm Vào (H)
Gia Lê Chàng Nãi, Tùy Lộc
04/09/2023
“A… Quá, quá lớn…” Cô kêu nhỏ, vô thức muốn vặn eo thoát ra một chút, nhưng chỉ cần có động tác, huyệt thịt sẽ bị kích thích, vậy mà nó lại mút côn thịt của anh rể càng chặt hơn.
Người đàn ông đang say khướt hiển nhiên khó có thể dịu dàng săn sóc, khe thịt mềm mại trơn ướt mút côn thịt sướng tới cực điểm.
Cho dù con đường phía trước còn đang bị tắc nghẽn, nhưng vật kia vẫn cứng rắn cường ngạnh cắm thẳng vào bên trong.
Côn thịt của anh rể thật sự tiến vào trong cơ thể cô.
Anh ấy thật sự… thao cô.
Lâm Nhã mới tới đây mấy ngày, tất cả hiểu biết của cô về anh rể đều là tình cờ nghe được từ trong miệng cha mẹ.
Biết anh xuất thân gia tộc quyền quý người thường khó có thể gặp được, trong nhà có quyền thế ngập trời, anh là con trai độc nhất trong nhà, lãnh đạm sang quý lại phản nghịch từ nhỏ, đã sớm nghịch ý gia tộc bỏ chính theo thương.
Một người đàn ông như vậy.
Giông như chị gái đã nói, vì có thể gả cho anh, chị ấy gần như phải bỏ ra tất cả của mình.
Cũng vì những lời kia, trước đây mỗi khi nhìn thấy anh Lâm Nhã lại thấy e ngại khó hiểu.
Xưa nay, mỗi khi nhìn thấy anh cô thậm chí còn không dám ngẩng đầu, càng đừng nói tới việc nói chuyện.
Thậm chí hai người chưa từng nói chuyện với nhau, thế mà đã làm ra chuyện thân mật như vậy.
Quan trọng hơn là --- Anh không hề hay biết tất cả.
Người đàn ông đã say chếnh choáng, sau khi thức dậy anh sẽ chỉ cho rằng người bị mình thao là vợ mình, vốn không hề hay biết côn thịt của mình đã cắm vào thân thể cô em vợ.
Nghĩ tới đây, Lâm Ngạn Hữu lại cảm thấy phía dưới tê dại ê ẩm, nóng hầm hập, không tự chủ được mà chảy ra lượng lớn dâm dịch, bao chặt lấy côn thịt của người đàn ông.
Chị gái đang ở ngay trong tủ treo quần áo bên cạnh, không cần nói cũng biết, mấy hình ảnh trái luân lý lại dâm mỹ này đã sớm bị chị ấy thu hết vào đáy mắt.
Lâm Ngạn Hữu gần như bị cảm giác xấu hổ và kích thích bức điên, hoa khẩu run rẩy co rút, đường động càng thêm kẹp chặt lấy thứ kia của người đàn ông.
Người đàn ông đang một đường thẳng tiến bỗng dừng động tác lại, phát ra một tiếng kêu rên đau đớn.
Anh cúi đầu hôn lên gương mặt cô, nói nhỏ: “Thả lỏng một chút, em kẹp chặt quá.”
“Ưm a…”
Không thể kích thích hơn.
Cả người không còn chút sức lực nào, trong đầu như đống bột nhão, tất cả dây cung trên cơ thể đều kéo căng ra, vốn không biết “thả lỏng” là cái gì.
Càng chết người hơn là --- Khi anh nói chuyện, giọng nói trầm thấp lại khàn khàn, mang theo ham muốn khó có thể diễn tả bằng lời.
Người đàn ông đang say khướt hiển nhiên khó có thể dịu dàng săn sóc, khe thịt mềm mại trơn ướt mút côn thịt sướng tới cực điểm.
Cho dù con đường phía trước còn đang bị tắc nghẽn, nhưng vật kia vẫn cứng rắn cường ngạnh cắm thẳng vào bên trong.
Côn thịt của anh rể thật sự tiến vào trong cơ thể cô.
Anh ấy thật sự… thao cô.
Lâm Nhã mới tới đây mấy ngày, tất cả hiểu biết của cô về anh rể đều là tình cờ nghe được từ trong miệng cha mẹ.
Biết anh xuất thân gia tộc quyền quý người thường khó có thể gặp được, trong nhà có quyền thế ngập trời, anh là con trai độc nhất trong nhà, lãnh đạm sang quý lại phản nghịch từ nhỏ, đã sớm nghịch ý gia tộc bỏ chính theo thương.
Một người đàn ông như vậy.
Giông như chị gái đã nói, vì có thể gả cho anh, chị ấy gần như phải bỏ ra tất cả của mình.
Cũng vì những lời kia, trước đây mỗi khi nhìn thấy anh Lâm Nhã lại thấy e ngại khó hiểu.
Xưa nay, mỗi khi nhìn thấy anh cô thậm chí còn không dám ngẩng đầu, càng đừng nói tới việc nói chuyện.
Thậm chí hai người chưa từng nói chuyện với nhau, thế mà đã làm ra chuyện thân mật như vậy.
Quan trọng hơn là --- Anh không hề hay biết tất cả.
Người đàn ông đã say chếnh choáng, sau khi thức dậy anh sẽ chỉ cho rằng người bị mình thao là vợ mình, vốn không hề hay biết côn thịt của mình đã cắm vào thân thể cô em vợ.
Nghĩ tới đây, Lâm Ngạn Hữu lại cảm thấy phía dưới tê dại ê ẩm, nóng hầm hập, không tự chủ được mà chảy ra lượng lớn dâm dịch, bao chặt lấy côn thịt của người đàn ông.
Chị gái đang ở ngay trong tủ treo quần áo bên cạnh, không cần nói cũng biết, mấy hình ảnh trái luân lý lại dâm mỹ này đã sớm bị chị ấy thu hết vào đáy mắt.
Lâm Ngạn Hữu gần như bị cảm giác xấu hổ và kích thích bức điên, hoa khẩu run rẩy co rút, đường động càng thêm kẹp chặt lấy thứ kia của người đàn ông.
Người đàn ông đang một đường thẳng tiến bỗng dừng động tác lại, phát ra một tiếng kêu rên đau đớn.
Anh cúi đầu hôn lên gương mặt cô, nói nhỏ: “Thả lỏng một chút, em kẹp chặt quá.”
“Ưm a…”
Không thể kích thích hơn.
Cả người không còn chút sức lực nào, trong đầu như đống bột nhão, tất cả dây cung trên cơ thể đều kéo căng ra, vốn không biết “thả lỏng” là cái gì.
Càng chết người hơn là --- Khi anh nói chuyện, giọng nói trầm thấp lại khàn khàn, mang theo ham muốn khó có thể diễn tả bằng lời.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.