Chương 37: Chị Ra Thật Nhiều Nước
Ma Lệ
08/02/2024
Cô đứng lên mới phát hiện thấy chìa khóa xe của Thôi Hiểu vẫn để trên bàn, Thôi Hiểu đã uống rượu tự nhiên không lái xe được, nhưng ngày thường cô ấy đều gọi tài xế, nhưng hôm nay cô ấy lại để chìa khóa xe lại rồi bắt taxi đi.
Phó Nhàn Linh không suy nghĩ nhiều, cô lấy chìa khóa đưa Vu Hướng Tây về phía chiếc xe, tuy anh nói không say nhưng khi bước đi có chút loạng choạng, cả người treo lên người cô, giống như một con chó lớn mà cọ cọ vào người cô.
“Vu Hướng Tây!” Khuôn mặt Phó Nhàn Linh đỏ bừng vì bị cọ xát, đôi môi của nam sinh thỉnh thoảng lại cọ vào cổ cô, khiến lỗ chân lông của cô cũng đều mở ra, “Cậu đừng lộn xộn.”
“Sau này chị không được không cần tôi.” Cậu liếm cổ cô, hơi thở nóng rực đến mức làm cho sống lưng cô run lên.
Phó Nhàn Linh muốn đẩy cậu ra, nhưng ngón tay không kiểm soát được mà cứ nhũn ra, giọng nói của cô cũng mang theo hơi thở gấp gáp, "Cậu đừng ... được rồi, được rồi, tôi hứa với cậu, đừng ... liếm ..."
Vu Hướng Tây mỉm cười ngẩng đầu lên, ôm lấy gáy cô, hôn sâu thêm một cái.
Tay chân của Phó Nhàn Linh đều mềm nhũn ra sau nụ hôn. Cô tìm được xe, dùng chìa khóa mở cửa, đẩy Vu Hướng Tây vào xe, thắt dây an toàn cho cậu, sau đó mới lau miệng và khiển trách cậu với khuôn mặt đỏ bừng. "Ngồi xuống."
Vu Hướng Tây dựa vào ghế sau, híp mắt cười với cô, bởi vì ngửa mặt lên yết hầu nổi lên rất rõ ràng.
Phó Nhàn Linh chỉ nhìn lướt qua đã cảm thấy toàn thân nóng ran, cô ngồi vào ghế lái nhắn tin cho Thôi Hiểu, nói sẽ lái xe đến ga ra, nhờ cô ấy ngày mai đến lấy.
Trong xe có hơi nóng, Vu Hướng Tây mồ hôi nhễ nhại, túi xách của cậu đặt ở bên cạnh, cậu lục tìm khăn giấy nhưng qua khóe mắt lại nhìn thấy dưới túi có mấy cái hộp.
Cậu cầm đến trước mặt liếc mắt một cái, phía trên viết: mỏng nhẹ, khoảng cách bằng không.
Phó Nhàn Linh bật điều hòa, nhưng cho đến khi cô đến ga ra dưới lòng đất của tiểu khu nhiệt độ trong xe mới giảm bớt. Cô xuống xe đi tới ghế sau giúp Vu Hướng Tây tháo dây an toàn, nam sinh thế nhưng lại ôm lấy eo cô và kéo cô vào lòng mình rồi vươn cánh tay ra đóng cửa lại.
Trong gara vẫn đã tối, trong xe lại càng không thể nhìn rõ ai với ai, nhưng sự bí ẩn lại tạo ra sự phấn khích cùng với mờ ám, Phó Nhàn Linh nghe thấy tiếng tim mình đập dữ dội.
Cô ngồi lên đùi nam sinh, chính giữa hai chân cô bị áp vào vật cứng rắn nóng hổi.
Vu Hướng Tây vòng tay qua eo cô, nâng cằm và ngậm lấy môi cô, một tay cậu tiến vào trong váy dài của cô, cởi cúc áo lót của cô từ phía sau.
Toàn thân Phó Nhàn Linh run lên nổi cả da gà, cô chưa từng làm chuyện đó trong xe.
Với mớ hỗn loạn trong đầu, cô cư nhiên còn nhớ tới trước khi đi ăn ở sạp hàng bên ngoài Thôi Hiểu đã đổi sang một chiếc xe lớn, nhưng làm sao cô ấy biết được mình sẽ lên xe ... làm chuyện đó với Vu Hướng Tây.
Bởi vì kích động cùng hưng phấn, Phó Nhàn Linh bị hôn đến mức không tự chủ được rên rỉ bằng giọng mũi, giữa hai chân cũng bắt đầu không ngừng chảy ra đầy dâm thủy.
Vu Hướng Tây một tay xé toạc chiếc áo phông, để lộ phần trên rắn chắc của mình, giữ lấy sau gáy của Phó Nhàn Linh, hút sạch không khí và nước miếng trong miệng cô, âm thanh hôn mút rất lớn cùng với tiếng thở gấp phụ họa nhẹ nhàng thổi vào trong tai cô, khiến da đầu cô ấy ngứa ran.
Đôi môi nóng bỏng của nam sinh dọc theo cổ cô đi xuống và hôn lên núm vú nhạy cảm của cô, Phó Nhàn Linh nắm lấy tóc của cậu, cúi đầu khẽ rên rỉ, "Ah ... Vu Hướng Tây..."
Cậu há miệng ngậm lấy đầu vú hồng nhuận, hàm răng hơi dùng sức cọ cắn, tay phải cầm lấy đầu vú bên kia, mạnh mẽ xoa nắn, ngón tay búng nhẹ một cái, thân thể Phó Nhàn Linh bất giác run lên.
Cậu dùng lòng bàn tay to nâng mông cô lên, đồng thời kéo quần lót cùng với quần an toàn của cô xuống, ngón tay cứng rắn vừa mới chạm vào, liền đã đụng vào một mảng ướt sũng dâm thủy.
“Chị ơi.” Cậu lại hôn lên môi cô, giọng nói khàn khàn, "Chị ra thật nhiều nước nha.”
Phó Nhàn Linh mặt đỏ bừng vì xấu hổ, trong xe tối om, mặc dù không nhìn rõ cậu nhưng cô vẫn đối mặt nhìn cậu một lúc lâu, sau đó cúi đầu ngậm lấy yết hầu của cậu khẽ liếm hôn vài cái, liền nghe thấy tiếng thở dốc khó nhịn phát ra tử cổ họng của cậu, lúc này cô mới tựa vào bên tai cậu run giọng nói: "Vu Hướng Tây, cậu trực tiếp vào đi."
“Chị ơi, đeo vào cho tôi.” Vu Hướng Tây cầm cái bao bên cạnh đưa cho cô.
Lúc này Phó Nhàn Linh mới nhận ra rằng hôm nay lúc đi siêu thị đúng là Thôi hiểu đã mua hộp bao cao su này, lúc đó Thôi Hiểu hỏi cô thích hương vị gì thì Phó Nhàn Linh đã đỏ mặt đã mắng cô ấy một câu, Thôi Hiểu đã nói: "Ồ, vậy thì tớ tùy tiện chọn nhé. "
Không bao giờ nghĩ rằng ... nó thực sự là dành cho cô dùng.
Cô xấu hổ cởi bao cao su ra, đeo vào bộ phận sinh dục đang cao hứng của nam sinh, Vu Hướng Tây lấy khăn giấy lau tay cho cô, lại hôn lên môi cô, một tay ôm eo cô, nâng cô lên một chút rồi từ từ ấn cô ngồi xuống.
Đầu nấm khổng lồ ép vào huyệt khẩu, cắm thẳng vào dũng đạo, từng lớp thịt mềm mại bị nghiền mở nhưng rồi lại siết chặt lấy cự vật khổng lồ xông vào kia.
Phó Nhàn Linh bị cắm vào mà trong một thời gian dài vẫn chưa thể phục hồi được, hai tay cô ôm lấy cổ Vu Hướng Tây, cả người vùi vào trong lòng cậu, cơ thể run rẩy, gần như ngay khi cậu cắm vào liền có cảm giác cao trào.
Vu Hướng Tây nghiêng đầu hôn lên vành tai cô, nhiệt độ đều truyền vào lỗ tai cô, giọng nói của cậu mơ hồ khàn khàn, "Chị ơi, chị động đậy một chút đi."
Phó Nhàn Linh không suy nghĩ nhiều, cô lấy chìa khóa đưa Vu Hướng Tây về phía chiếc xe, tuy anh nói không say nhưng khi bước đi có chút loạng choạng, cả người treo lên người cô, giống như một con chó lớn mà cọ cọ vào người cô.
“Vu Hướng Tây!” Khuôn mặt Phó Nhàn Linh đỏ bừng vì bị cọ xát, đôi môi của nam sinh thỉnh thoảng lại cọ vào cổ cô, khiến lỗ chân lông của cô cũng đều mở ra, “Cậu đừng lộn xộn.”
“Sau này chị không được không cần tôi.” Cậu liếm cổ cô, hơi thở nóng rực đến mức làm cho sống lưng cô run lên.
Phó Nhàn Linh muốn đẩy cậu ra, nhưng ngón tay không kiểm soát được mà cứ nhũn ra, giọng nói của cô cũng mang theo hơi thở gấp gáp, "Cậu đừng ... được rồi, được rồi, tôi hứa với cậu, đừng ... liếm ..."
Vu Hướng Tây mỉm cười ngẩng đầu lên, ôm lấy gáy cô, hôn sâu thêm một cái.
Tay chân của Phó Nhàn Linh đều mềm nhũn ra sau nụ hôn. Cô tìm được xe, dùng chìa khóa mở cửa, đẩy Vu Hướng Tây vào xe, thắt dây an toàn cho cậu, sau đó mới lau miệng và khiển trách cậu với khuôn mặt đỏ bừng. "Ngồi xuống."
Vu Hướng Tây dựa vào ghế sau, híp mắt cười với cô, bởi vì ngửa mặt lên yết hầu nổi lên rất rõ ràng.
Phó Nhàn Linh chỉ nhìn lướt qua đã cảm thấy toàn thân nóng ran, cô ngồi vào ghế lái nhắn tin cho Thôi Hiểu, nói sẽ lái xe đến ga ra, nhờ cô ấy ngày mai đến lấy.
Trong xe có hơi nóng, Vu Hướng Tây mồ hôi nhễ nhại, túi xách của cậu đặt ở bên cạnh, cậu lục tìm khăn giấy nhưng qua khóe mắt lại nhìn thấy dưới túi có mấy cái hộp.
Cậu cầm đến trước mặt liếc mắt một cái, phía trên viết: mỏng nhẹ, khoảng cách bằng không.
Phó Nhàn Linh bật điều hòa, nhưng cho đến khi cô đến ga ra dưới lòng đất của tiểu khu nhiệt độ trong xe mới giảm bớt. Cô xuống xe đi tới ghế sau giúp Vu Hướng Tây tháo dây an toàn, nam sinh thế nhưng lại ôm lấy eo cô và kéo cô vào lòng mình rồi vươn cánh tay ra đóng cửa lại.
Trong gara vẫn đã tối, trong xe lại càng không thể nhìn rõ ai với ai, nhưng sự bí ẩn lại tạo ra sự phấn khích cùng với mờ ám, Phó Nhàn Linh nghe thấy tiếng tim mình đập dữ dội.
Cô ngồi lên đùi nam sinh, chính giữa hai chân cô bị áp vào vật cứng rắn nóng hổi.
Vu Hướng Tây vòng tay qua eo cô, nâng cằm và ngậm lấy môi cô, một tay cậu tiến vào trong váy dài của cô, cởi cúc áo lót của cô từ phía sau.
Toàn thân Phó Nhàn Linh run lên nổi cả da gà, cô chưa từng làm chuyện đó trong xe.
Với mớ hỗn loạn trong đầu, cô cư nhiên còn nhớ tới trước khi đi ăn ở sạp hàng bên ngoài Thôi Hiểu đã đổi sang một chiếc xe lớn, nhưng làm sao cô ấy biết được mình sẽ lên xe ... làm chuyện đó với Vu Hướng Tây.
Bởi vì kích động cùng hưng phấn, Phó Nhàn Linh bị hôn đến mức không tự chủ được rên rỉ bằng giọng mũi, giữa hai chân cũng bắt đầu không ngừng chảy ra đầy dâm thủy.
Vu Hướng Tây một tay xé toạc chiếc áo phông, để lộ phần trên rắn chắc của mình, giữ lấy sau gáy của Phó Nhàn Linh, hút sạch không khí và nước miếng trong miệng cô, âm thanh hôn mút rất lớn cùng với tiếng thở gấp phụ họa nhẹ nhàng thổi vào trong tai cô, khiến da đầu cô ấy ngứa ran.
Đôi môi nóng bỏng của nam sinh dọc theo cổ cô đi xuống và hôn lên núm vú nhạy cảm của cô, Phó Nhàn Linh nắm lấy tóc của cậu, cúi đầu khẽ rên rỉ, "Ah ... Vu Hướng Tây..."
Cậu há miệng ngậm lấy đầu vú hồng nhuận, hàm răng hơi dùng sức cọ cắn, tay phải cầm lấy đầu vú bên kia, mạnh mẽ xoa nắn, ngón tay búng nhẹ một cái, thân thể Phó Nhàn Linh bất giác run lên.
Cậu dùng lòng bàn tay to nâng mông cô lên, đồng thời kéo quần lót cùng với quần an toàn của cô xuống, ngón tay cứng rắn vừa mới chạm vào, liền đã đụng vào một mảng ướt sũng dâm thủy.
“Chị ơi.” Cậu lại hôn lên môi cô, giọng nói khàn khàn, "Chị ra thật nhiều nước nha.”
Phó Nhàn Linh mặt đỏ bừng vì xấu hổ, trong xe tối om, mặc dù không nhìn rõ cậu nhưng cô vẫn đối mặt nhìn cậu một lúc lâu, sau đó cúi đầu ngậm lấy yết hầu của cậu khẽ liếm hôn vài cái, liền nghe thấy tiếng thở dốc khó nhịn phát ra tử cổ họng của cậu, lúc này cô mới tựa vào bên tai cậu run giọng nói: "Vu Hướng Tây, cậu trực tiếp vào đi."
“Chị ơi, đeo vào cho tôi.” Vu Hướng Tây cầm cái bao bên cạnh đưa cho cô.
Lúc này Phó Nhàn Linh mới nhận ra rằng hôm nay lúc đi siêu thị đúng là Thôi hiểu đã mua hộp bao cao su này, lúc đó Thôi Hiểu hỏi cô thích hương vị gì thì Phó Nhàn Linh đã đỏ mặt đã mắng cô ấy một câu, Thôi Hiểu đã nói: "Ồ, vậy thì tớ tùy tiện chọn nhé. "
Không bao giờ nghĩ rằng ... nó thực sự là dành cho cô dùng.
Cô xấu hổ cởi bao cao su ra, đeo vào bộ phận sinh dục đang cao hứng của nam sinh, Vu Hướng Tây lấy khăn giấy lau tay cho cô, lại hôn lên môi cô, một tay ôm eo cô, nâng cô lên một chút rồi từ từ ấn cô ngồi xuống.
Đầu nấm khổng lồ ép vào huyệt khẩu, cắm thẳng vào dũng đạo, từng lớp thịt mềm mại bị nghiền mở nhưng rồi lại siết chặt lấy cự vật khổng lồ xông vào kia.
Phó Nhàn Linh bị cắm vào mà trong một thời gian dài vẫn chưa thể phục hồi được, hai tay cô ôm lấy cổ Vu Hướng Tây, cả người vùi vào trong lòng cậu, cơ thể run rẩy, gần như ngay khi cậu cắm vào liền có cảm giác cao trào.
Vu Hướng Tây nghiêng đầu hôn lên vành tai cô, nhiệt độ đều truyền vào lỗ tai cô, giọng nói của cậu mơ hồ khàn khàn, "Chị ơi, chị động đậy một chút đi."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.