Vương Bài Quân Bỉ: Ông Xã Kiêu Ngạo Sủng Có Thời Hạn
Chương 163
Tiêu Tương Mỹ Na
30/06/2020
"..." Đám người xung quanh một phen kinh hoàng.
Định làm thật ư!
"..." Hàn Nhạc Nhạc trợn tròn mắt nhìn Doãn Thu, lửa giận đã lan ra khắp lồng ngực.
Cô... cô... cô dám!
Phượng Tử Hề nhàn nhã đứng đó, khuôn mặt xinh đẹp không biểu lộ chút cảm xúc, đôi mắt tựa như mặt hồ tĩnh lặng không một gợn sóng...
Khóe miệng gợi lên một vòng cung nhàn nhạt, đôi mắt nhuốm một tầng khí lạnh buốt...
Thời gian trôi qua, Lâm Vận dường như bị sét đánh, vẫn đứng yên ở đó...
Lúc này, trong tâm trí cô hiện lên hình ảnh bản thân cùng Cao Tường hạnh phúc bên nhau, nhưng sau đó, cảnh tượng anh ta vì tiền đồ mà bỏ rơi cô cũng hiện lên như một vết dao cắt...
Không nói đến, không có nghĩa là cô đã quên.
Không động tới, không có nghĩa là không đau đớn.
Đôi khi nghĩ tới chuyện này, Lâm Vận chỉ miễn cưỡng nở một nụ cười!
Ánh mắt tò mò của những người xung quanh rơi trên người Lâm Vận, cô ấy sẽ hành động thế nào!
Thời gian trôi qua, lông mày của Phượng Tử Hề dần trở nên thiếu kiên nhẫn.
Ngay khi cô sắp bỏ cuộc, Lâm Vận chợt nở một nụ cười quỷ dị.
Đôi mắt sắc bén như lưỡi dao dừng trên người Hàn Nhạc Nhạc, khuôn mặt đầy vẻ trào phúng, lời nói mỉa mai vang lên trong không khí: "Thiên kim tiểu thư của tập đoàn Vĩnh Thụy lạm quyền ức người, còn làm tiểu tam phá hoại hạnh phúc của người khác..."
Đám đông mở to mắt, lập tức rút điện thoại ra chụp toàn cảnh: "..."
Những điều xấu Hàn Nhạc Nhạc làm xưa nay ai cũng biết rõ, nhưng chẳng một ai dám mạnh mẽ bóc trần.
Bởi vì cô ta có một người cha có vị thế, lại hết mức chiều chuộng con mình...
Doãn Thu thở phào: "..."
Còn tưởng cô sắp mất đi một người bạn tốt cơ chứ!
May mắn thay, cuối cùng cô nàng này đã nghĩ thông suốt rồi!
Vẻ mặt Phượng Tử Hề vô cùng thản nhiên, dường như trong mắt không chút gợn sóng: "..."
Vẫn chưa đủ!
Cô luôn muốn bảo vệ Lâm Vận, nhưng không thể làm như vậy hết lần này đến lần khác được!
Tuy nhiên lần này, Lâm Vận đã không làm Phượng Tử Hề phải thất vọng. Khuôn mặt tái nhợt của cô dần nhuốm sắc hồng quỷ dị. Khóe môi khẽ cong lên, vung tay tát mạnh vào khuôn mặt Hàn Nhạc Nhạc.
Những cảm xúc bị kìm nén trong một thời gian dài như một cơn sóng dữ dội ập tới: "Hàn Nhạc Nhạc, tôi của ngày hôm nay cũng chính là cô của ngày mai. Một người đàn ông có thể vì tiền đồ mà từ bỏ một người bạn gái lâu năm, vậy thì anh ta cũng chẳng tiếc gì vứt bỏ cô vì những thứ khác!"
"..." Khuôn mặt trang điểm tỉ mỉ của Hàn Nhạc Nhạc ngay lập tức hằn rõ năm vết ngón tay.
Nước mắt cô ta chảy ra giàn giụa, hướng về phía Lâm Vận mà rống to "Anh ta chia tay với cô là vì cô không có đủ bản lĩnh, Lâm Vận, tôi sẽ không bỏ qua cho cô đâu, không bao giờ! "
Phượng Tử Hề thờ ơ nâng chân lên, đá một cái, ngay sau đó, một thanh âm "Bịch" vang lên.
Giây tiếp theo, chỉ thấy Hàn Nhạc Nhạc cúi mặt xuống, tay chân đều quỳ rạp trên mặt đất...
"Aaaaa -" Một tiếng thét chói tai vang lên trong không khí, máu đỏ tươi chảy ra từ khoang mũi của Hàn Nhạc Nhạc... Trên mặt đất, những đóa anh túc nở rộ đầy mê hoặc.
Đám đông xung quanh há miệng kinh ngạc: "......"
Thật tàn bạo!
Lâm Vận thấy bộ dạng của Hàn Nhạc Nhạc vô cùng thảm hại, trong lòng trào ra sự trào phúng... Người phụ nữ vốn rất cao cao tại thượng kia không ngờ cũng có ngày này!
Đôi mắt lạnh lùng của Phượng Tử Hề quét qua đám đông, giọng nói lạnh lùng không chút hơi ấm cất lên: "Xóa tất cả các video vừa quay đi!"
Đám đông rùng mình, tự giác mà xóa video!
Không hổ danh là thiên kim của Phượng thị, vẫn là trước sau như một vô cùng kiêu ngạo, tuy nhiên so với trước kia lại có phần lạnh lùng và quyết đoán hơn.
Hàn Nhạc Nhạc chật vật mà bò dậy, ánh mắt hằn lên như rắn độc, nghiến răng nghiến lợi nói "Phượng---- Tử---- Hề----"
Định làm thật ư!
"..." Hàn Nhạc Nhạc trợn tròn mắt nhìn Doãn Thu, lửa giận đã lan ra khắp lồng ngực.
Cô... cô... cô dám!
Phượng Tử Hề nhàn nhã đứng đó, khuôn mặt xinh đẹp không biểu lộ chút cảm xúc, đôi mắt tựa như mặt hồ tĩnh lặng không một gợn sóng...
Khóe miệng gợi lên một vòng cung nhàn nhạt, đôi mắt nhuốm một tầng khí lạnh buốt...
Thời gian trôi qua, Lâm Vận dường như bị sét đánh, vẫn đứng yên ở đó...
Lúc này, trong tâm trí cô hiện lên hình ảnh bản thân cùng Cao Tường hạnh phúc bên nhau, nhưng sau đó, cảnh tượng anh ta vì tiền đồ mà bỏ rơi cô cũng hiện lên như một vết dao cắt...
Không nói đến, không có nghĩa là cô đã quên.
Không động tới, không có nghĩa là không đau đớn.
Đôi khi nghĩ tới chuyện này, Lâm Vận chỉ miễn cưỡng nở một nụ cười!
Ánh mắt tò mò của những người xung quanh rơi trên người Lâm Vận, cô ấy sẽ hành động thế nào!
Thời gian trôi qua, lông mày của Phượng Tử Hề dần trở nên thiếu kiên nhẫn.
Ngay khi cô sắp bỏ cuộc, Lâm Vận chợt nở một nụ cười quỷ dị.
Đôi mắt sắc bén như lưỡi dao dừng trên người Hàn Nhạc Nhạc, khuôn mặt đầy vẻ trào phúng, lời nói mỉa mai vang lên trong không khí: "Thiên kim tiểu thư của tập đoàn Vĩnh Thụy lạm quyền ức người, còn làm tiểu tam phá hoại hạnh phúc của người khác..."
Đám đông mở to mắt, lập tức rút điện thoại ra chụp toàn cảnh: "..."
Những điều xấu Hàn Nhạc Nhạc làm xưa nay ai cũng biết rõ, nhưng chẳng một ai dám mạnh mẽ bóc trần.
Bởi vì cô ta có một người cha có vị thế, lại hết mức chiều chuộng con mình...
Doãn Thu thở phào: "..."
Còn tưởng cô sắp mất đi một người bạn tốt cơ chứ!
May mắn thay, cuối cùng cô nàng này đã nghĩ thông suốt rồi!
Vẻ mặt Phượng Tử Hề vô cùng thản nhiên, dường như trong mắt không chút gợn sóng: "..."
Vẫn chưa đủ!
Cô luôn muốn bảo vệ Lâm Vận, nhưng không thể làm như vậy hết lần này đến lần khác được!
Tuy nhiên lần này, Lâm Vận đã không làm Phượng Tử Hề phải thất vọng. Khuôn mặt tái nhợt của cô dần nhuốm sắc hồng quỷ dị. Khóe môi khẽ cong lên, vung tay tát mạnh vào khuôn mặt Hàn Nhạc Nhạc.
Những cảm xúc bị kìm nén trong một thời gian dài như một cơn sóng dữ dội ập tới: "Hàn Nhạc Nhạc, tôi của ngày hôm nay cũng chính là cô của ngày mai. Một người đàn ông có thể vì tiền đồ mà từ bỏ một người bạn gái lâu năm, vậy thì anh ta cũng chẳng tiếc gì vứt bỏ cô vì những thứ khác!"
"..." Khuôn mặt trang điểm tỉ mỉ của Hàn Nhạc Nhạc ngay lập tức hằn rõ năm vết ngón tay.
Nước mắt cô ta chảy ra giàn giụa, hướng về phía Lâm Vận mà rống to "Anh ta chia tay với cô là vì cô không có đủ bản lĩnh, Lâm Vận, tôi sẽ không bỏ qua cho cô đâu, không bao giờ! "
Phượng Tử Hề thờ ơ nâng chân lên, đá một cái, ngay sau đó, một thanh âm "Bịch" vang lên.
Giây tiếp theo, chỉ thấy Hàn Nhạc Nhạc cúi mặt xuống, tay chân đều quỳ rạp trên mặt đất...
"Aaaaa -" Một tiếng thét chói tai vang lên trong không khí, máu đỏ tươi chảy ra từ khoang mũi của Hàn Nhạc Nhạc... Trên mặt đất, những đóa anh túc nở rộ đầy mê hoặc.
Đám đông xung quanh há miệng kinh ngạc: "......"
Thật tàn bạo!
Lâm Vận thấy bộ dạng của Hàn Nhạc Nhạc vô cùng thảm hại, trong lòng trào ra sự trào phúng... Người phụ nữ vốn rất cao cao tại thượng kia không ngờ cũng có ngày này!
Đôi mắt lạnh lùng của Phượng Tử Hề quét qua đám đông, giọng nói lạnh lùng không chút hơi ấm cất lên: "Xóa tất cả các video vừa quay đi!"
Đám đông rùng mình, tự giác mà xóa video!
Không hổ danh là thiên kim của Phượng thị, vẫn là trước sau như một vô cùng kiêu ngạo, tuy nhiên so với trước kia lại có phần lạnh lùng và quyết đoán hơn.
Hàn Nhạc Nhạc chật vật mà bò dậy, ánh mắt hằn lên như rắn độc, nghiến răng nghiến lợi nói "Phượng---- Tử---- Hề----"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.