Vương Bài Triệu Hồi Sư: Nghịch Thiên Cuồng Nữ

Chương 168: Có một loại ăn ý gọi ngầm hiểu lẫn nhau (8)

Lăng Vi Tuyết Thiến

22/12/2016

Editor: Tương Ly

Phượng Lâm đế quốc nói lớn không lớn nói nhỏ không nhỏ, các nàng muốn lien hôn với Tần Thiên đế quốc, Phượng Lâm phái người tới nhất định có địa vị, chỉ sợ lien hôn này cũng không đơn giản như vậy.

"Điều này thuộc hạ cũng không rõ ràng, ta nghĩ vương gia nên đi gặp nương nương một chút, nương nương tìm người mấy ngày rồi, ta trở về nàng chính là người đầu tiên ra ngoài tìm thần, nàng nói người trở lại lập tức tìm nàng, người Phượng Lâm đế quốc dường như đã đến đây vài ngày." Hắc Hổ khôi phục vẻ mặt ngưng trọng nói.

Thánh Khinh Hồng gật đầu nhẹ, thản nhiên nói, "Ngươi đi nói cho mẫu hậu ta biết, nói buổi tối ta đi qua cung điện nàng dùng bữa."

Hắc Hổ trịnh trọng gật đầu, sau đó cúi người rời đi.

Thánh Khinh Hồng tựa vào trên ghế, trên mặt nổi lên cười lạnh bí hiểm, Phượng Lâm đế quốc rốt cục có động tác.

Ngũ đại đế quốc đã yên lặng không hành động, đây là Phượng Lâm đế quốc muốn tìm chỗ dựa vững chắc đi! Cho nên các nàng mới tìm tới Tần Thiên đế quốc, theo hắn biết, quan hệ Phượng Lâm đế quốc cùng Lôi Lạc Đế quốc rất tốt, lần này như thế nào không cùng nước kia lien hôn, ngược lại tìm đến Tần Thiên đế quốc?

Mộc Khuynh Cuồng ở trên giường chăm chú đọc bí quyết Phần Thiên, càng đọc phía sau nàng càng cảm thấy hứng thú, dường như quyển sách này có gì đó rất kỳ diệu hấp dẫn nàng.

Cảm giác được tiếng bước chân phía ngoài, nàng nhanh chóng đem sách thu hồi bỏ vào không gian giới chỉ, sau đó giả bộ ngủ.

Thánh Khinh Hồng tiến đến nhìn trên giường cao cao nhô lên một đoàn, khóe miệng khẽ giơ giơ lên, nhẹ khẽ đi tới bên giường ngồi xuống, đôi mắt bạv sóng gợn lăn tăn nhìn chằm chằm mặt Mộc Khuynh Cuồng lộ ra phía ngoài chăn, hắn không nói lời nào, cũng không đưa tay chạm, chỉ là yên tĩnh nhìn.

Mộc Khuynh Cuồng ở trong lòng oán hận cắn răng, vừa mới như thế nào liền quên rụt đầu vào trong chăn, lúc này, làm cho hắn nhìn chằm chằm như vậy, nàng rất không được tự nhiên.

"Ngươi nếu muốn tiếp tục giả bộ ngủ, ta vẫn sẽ nhìn ngươi." Thanh âm Thánh Khinh Hồng nhẹ nhàng mang theo từ tính mê người.

Mộc Khuynh Cuồng cũng không còn cách nào giả bộ, lập tức ngồi dậy, giận dữ trừng mắt hắn, "Ngươi vào phòng của ta làm gì?"

"Đương nhiên là bảo ngươi rời giường, buổi tối đi hoàng cung với ta." Thánh Khinh Hồng như cười như không nói.

Mộc Khuynh Cuồng nháy mắt, nàng vừa mới đến vương phủ, người này lập tức kéo nàng tiến cung, nhưng suy nghĩ một chút, nàng gật đầu, "Tốt."



Chạng vạng, Thánh Khinh Hồng cùng Mộc Khuynh Cuồng ngồi ở trong xe ngựa, Hắc Hổ ở ngoài xe ngựa lái xe, dọc theo đường đi, Thánh Khinh Hồng giới thiệu Tần Thiên đế quốc cho Mộc Khuynh Cuồng, cũng nói quy củ hoàng cung cho nàng.

Mộc Khuynh Cuồng gật đầu một cái, bày tỏ chính mình đã nhớ kỹ, nàng quả thực không thích hoàng cung, nàng ghét nhất những quy củ kia.

Thánh Khinh Hồng giống như nhìn ra nàng đích thực ghét hoàng cung, liền không nói thêm gì nữa, hắn tin tưởng nàng là người thông minh.

Đến cổng lớn hoàng cung, Hắc Hổ ở bên ngoài chờ, Mộc Khuynh Cuồng theo Thánh Khinh Hồng đi vào hoàng cung, Thánh Khinh Hồng mặc hoa phục màu lam bên ngoài choàng một áo choàng thật dày, cả người ung dung quý phái, chỉ là gương mặt tái nhợt thoạt nhìn có chút bệnh hoạn, trong nội cung thái giám cùng cung nữ nhìn đến hắn liền rối rít hành lễ.

"Này, ngươi tại sao phải giả bộ bệnh?" Mộc Khuynh Cuồng vừa đi vừa nhỏ giọng hỏi, Thánh Khinh Hồng vừa vặn nói cho nàng biết, bắt đầu từ bây giờ, ở trong mắt nàng, hắn chính là một người ốm yếu không có võ lực.

Nàng nghĩ nhất định là hắn ở Hoàng gia đã bị ghét bỏ, vì giữ mình, hắn không thể không giả bộ bệnh, thật sự là đáng thương, cùng nàng đồng bệnh tương liên, khó trách lần trước bị người khác tính kế, Hoàng gia vĩnh viễn đều là một địa phương từng bước kinh tâm.

"Ngươi cảm thấy thế nào?" Thánh Khinh Hồng đối với nàng sủng ái cười một tiếng.

Đôi mắt Mộc Khuynh Cuồng đen láy nhanh như chớp đi đảo vòng, cười mà không nói.

Theo Thánh Khinh Hồng dẫn đầu, Mộc Khuynh Cuồng đi vào một tòa cung điện rất tinh xảo, một vị nữ tử đứng ở cửa nhìn thấy Thánh Khinh Hồng đến, nhiệt tình tiến lên chào đón, "Thẩm Sa gặp qua Ngũ vương gia, nương nương đã chờ người ở bên trong."

CHƯƠNG 168. Có một loại ăn ý gọi ngầm hiểu lẫn nhau (8)

Editor: Tương Ly

Thánh Khinh Hồng mặt không chút thay đổi gật đầu nhẹ, cất bước đi vào bên trong, Mộc Khuynh Cuồng nhanh chóng vào theo, nhưng nữ tử gọi Thẩm Sa chặn nàng lại, "Ngươi không thể đi vào."

Mộc Khuynh Cuồng nhìn nhìn Thẩm Sa, lại nhìn về Thánh Khinh Hồng ở phía trước.

Thánh Khinh Hồng xoay người quay đầu lại, lãnh khốc nói, "Để cho nàng đi vào."

Thẩm Sa thấy Thánh Khinh Hồng nói như vậy, lông mày cau lại, nhìn nhìn Mộc Khuynh Cuồng vừa nhìn về phía Thánh Khinh Hồng, "Vương gia, nương nương không cho phép thị vệ phía ngoài tiến vào nơi này, vạn nhất..."



"Không có vạn nhất, ta nói tiến vào liền tiến vào." Trên người Thánh Khinh Hồng tản ra một cỗ khí thế áp bách, giọng nói lại càng không để cho người cự tuyệt.

Mộc Khuynh Cuồng nghe hắn nói như vậy, cười đến lưu manh nhìn chằm chằm Thẩm Sa, "Vị cô nương này, ngươi yên tâm, ta là thiếp thân thị vệ của vương gia, sẽ không làm loạn." Nói xong, nàng còn cố ý nháy một ánh mắt quyến rũ.

Thẩm Sa bị Mộc Khuynh Cuồng đùa như vậy, trên mặt có một chút phiếm hồng, giận dữ nhanh chóng trừng mắt nhìn nàng liền đi vào bên trong.

Đi qua đại sảnh lại hướng về bên cạnh thiên điện đi đến, chỉ thấy hai người ngồi bên trong, một nữ tử trung niên tôn quý, còn có một cô nương toàn thân tràn đầy khí chất phi phàm, cô nương bên ngoài đoan trang, bộ dạng khoảng mười lăm tuổi, một thân khí chất phú quý, vừa nhìn liền nhất định biết là tiểu thư quý tộc, nàng đang cùng vị phu nhân kia ung dung bắt chuyện.

"Hồng nhi, ngươi đến rồi." Vị phu nhân ngẩng đầu nhìn Thánh Khinh Hồng tuấn tú, rồi vẫy tay về phía hắn, nàng chính là mẫu hậu Thánh Khinh Hồng, Tần Nghi Tuyết.

Thánh Khinh Hồng đi lên trước, hành lễ nói, "Nhi thần gặp qua mẫu hậu."

Tần Nghi Tuyết thấy áo choàng khoác trên người Thánh Khinh Hồng, đứng dậy đi về phía hắn, giúp hắn cởi áo choàng, lại ý bảo Thẩm Sa cầm lò sưởi tới, "Hồng nhi, thân thể của ngươi không thoải mái sao? Sắc mặt tái nhợt như vậy."

Thánh Khinh Hồng nhìn nữ tử trước mặt, thản nhiên nói, "Mẫu hậu không cần lo lắng, thân thể của ta luôn như thế, bị bệnh nhiều, chỉ sợ là vĩnh viễn không tốt lên được, khụ khụ... Khụ..."

"Thẩm Sa, châm trà." Tần Nghi Tuyết thấy Thánh Khinh Hồng ho khan lợi hại, trên mặt tất cả đều là lo lắng, trong lòng tràn đầy đau lòng, sau đó vừa nhìn về phía nữ tử bên cạnh bàn, khí định thần nhàn cười nói, "Thi Ngữ, người này là nhi tử của ta, Thánh Khinh Hồng, Hồng nhi, nàng là Tam công chúa Phượng Lâm đế quốc, Phượng Thi Ngữ."

Phượng Thi Ngữ đứng dậy, nện bước liên tục hướng về Thánh Khinh Hồng và Tần Nghi Tuyết đi tới, cười khanh khách chào hỏi, "Gặp qua Ngũ vương gia, ta gọi Phượng Thi Ngữ, thật cao hứng có thể biết ngươi."

Thánh Khinh Hồng mặt không chút thay đổi liếc nhìn nàng một cái, rồi thu hồi ánh mắt nhìn lò sưởi trong tay.

Phượng Thi Ngữ không để ý, nàng đã sớm nghe nói qua Ngũ vương gia Tần Thiên đế quốc có danh xưng là Lãnh vương, đối với người nào cũng đều vô cùng lạnh nhạt, nàng vẫn muốn trông thấy hắn, không nghĩ tới hôm nay vừa thấy, quả thật như đồn đại, mặc dù hắn rất lãnh, nhưng khí chất trên người lại cực kỳ hấp dẫn người, đặc biệt là cặp đồng tử màu bạc đặc biệt kia, đây là lần đầu tiên nàng chứng kiến hai mắt như vậy, lãnh khốc như vậy, đẹp mê người như vậy.

Mộc Khuynh Cuồng đứng ở bên cạnh ánh mắt nhàn nhạt nhìn ba người đứng chung một chỗ, trong lòng coi như sáng tỏ, mẫu hậu Thánh Khinh Hồng là muốn hắn nạp phi đi! Vương phủ của hắn giống như không có phi tử, biết hắn muốn nạp phi, trong lòng nàng lại vô cùng khó chịu.

"Hồng nhi, ngươi thế nào lại không lên tiếng chào hỏi." Tần Nghi Tuyết thấy Thánh Khinh Hồng lạnh nhạt như vậy, trong lòng có chút lo lắng, Phượng Lâm đế quốc phái Tam công chúa đến hòa thân, hắn cần phải bắt lấy cơ hội này.

Thánh Khinh Hồng nhíu mày, lãnh ngạo nói, "Ta vừa mới liếc nhìn nàng một cái xem như chào hỏi."

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Vương Bài Triệu Hồi Sư: Nghịch Thiên Cuồng Nữ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook