Vương Bài Triệu Hồi Sư: Nghịch Thiên Cuồng Nữ
Chương 75: ĐỆ NHẤT MỸ NHÂN, MỘC THANH LAM
Lăng Vi Tuyết Thiến
11/05/2016
Vừa mới bắt đầu tỷ thí, Mộc Khuynh Cuồng không ra sân, nàng ngồi ở một chỗ yên tĩnh xem.
Trên đài Mộc Vinh Đức thỉnh thoảng hướng về Mộc Khuynh Cuồng quét tới, thấy nàng ngồi bất vi sở động, trong lòng hắn cười lạnh, một phế vật cũng dám xuất khẩu cuồng ngôn, hiện tại bị những đấu khí lợi hại hù dọa đi!
Hắn cũng không tin, một cái phế vật chỉ bốn năm lại có thể trở nên cường đại, hắn chỉ cảm thấy Mộc Khuynh Cuồng nhất định muốn báo thù hắn đến điên rồi, cho nên mới dám lỗ mãng như vậy, nên hắn căn bản không đem nàng để vào mắt, huống chi, hắn đã cùng Mộc Thanh Thiên Mộc Thanh Lam nói, bất kể như thế nào, nhất định phải làm cho Mộc Khuynh Cuồng thua, nói như vậy, hắn có thể mượn cơ hội lần này làm cho nàng vĩnh viễn không về được Mộc gia.
Hắn thực không muốn một người vừa xấu vừa phế vật xuất hiện ở Mộc gia, quả thực làm mất mặt Mộc gia.
Sau chi thứ cùng ngoài hệ so đấu, rất nhanh đến phiên dòng chính.
Đời sau dòng chính tự nhiên ở Mộc gia rất được chú ý, bọn họ từ nhỏ đã có được bồi dưỡng rất tốt, chắc chắn so với chi thứ cùng ngoài hệ đều lợi hại hơn.
Dòng chính tỷ thí được rất nhiều người chú ý, bởi vì tất cả mọi người muốn nhìn một chút gia chủ tương lai sẽ là ai.
Mộc Khuynh Cuồng vẫn không có lên đài, nàng lười phải lãng phí đấu khí của mình, mục tiêu của nàng định ở Mộc Thanh Thiên cùng Mộc Thanh Lam, nàng chỉ cần đánh thắng bọn họ là được.
Mộc Vinh Đức gặp Mộc Khuynh Cuồng bất vi sở động, trong lòng đắc ý, cái phế vật kia nhất định là sợ choáng váng, cho nên mới không dám động.
Mạc Thần Vân bên cạnh lại không nghĩ như vậy, hắn như có điều suy nghĩ nhìn chằm chằm vẻ mặt vân đạm phing khinh của Mộc Khuynh Cuồng, nàng nhất định là nữ tử thông tuệ, bên cạnh, Mộc Thanh Lam thấy Mạc Thần Vân nhìn chằm chằm vào Mộc Khuynh Cuồng, trong lòng tất cả đều là tức giận.
Lúc trước nàng cũng đã gặp được Mộc Khuynh Cuồng, bất quá cho tới bây giờ nàng không có đem nàng để vào mắt, cho nên cũng không muốn cùng nàng có quan hệ, trước kia cho dù những người khác khi dễ Mộc Khuynh Cuồng, nàng cũng không tham dự, nàng chỉ chuyên tâm tu tập đấu khí của nàng, hy vọng tương lai có thể nổi tiếng, khi dễ kẻ yếu, đối với một cường giả chân chính mà nói, đó là chuyện tình rất đáng khinh thường.
Nàng Mộc Thanh Lam có kiêu ngạo của nàng, cho nên nàng khinh thường cùng những thứ người nhàm chán kia làm bạn, nhưng nếu như Mộc Khuynh Cuồng chọc nàng, nàng tuyệt đối sẽ không nương tay.
Hiện tại Mạc Thần Vân vẫn nhìn chằm chằm vào Mộc Khuynh Cuồng, nàng đã đem nàng làm kẻ địch, Mạc Thần Vân là nam nhân nàng yêu mến, một xấu nữ thế nhưng hấp dẫn ánh mắt của hắn, này đối với nàng là đệ nhất mỹ nhân mà nói, là một loại châm chọc.
"Thần Vân, ngươi cảm thấy ta sẽ thắng sao?" Mộc Thanh Lam thu hồi lãnh khốc trên mặt, vẻ mặt ôn nhu như nước nhìn chằm chằm Mạc Thần Vân.
Mạc Thần Vân quay đầu lại nhìn khuôn mặt băng thanh ngọc khiết mỹ lệ của Mộc Thanh Lam, ôn nhu cười nói, "Ngươi nhất định sẽ thắng , bất quá ngươi nhất định phải coi chừng, không cho phép gặp chuyện không may."
Lời nói hắn nhu hòa lại mang theo bá đạo làm cho trong lòng Mộc Thanh Lam một hồi mềm mại, ánh mắt nàng lưu luyến si mê nhìn chằm chằm Mạc Thần Vân một thân khí chất thanh dật, hắn vẫn quan tâm nàng, trong lòng hắn vẫn có nàng, nàng cũng không tin mấy năm này nàng làm bạn bên hắn, hắn lại không để ý tới nàng.
Nàng cố gắng làm cho mình trở nên càng ngày càng tốt, chính là muốn làm cho tất cả mọi người nhìn một chút, chỉ có Mộc Thanh Lam nàng mới có thể phối hợp đương kim thái tử phong nhã tuấn dật.
Tương lai nàng là thái tử phi, sau đó sẽ là hoàng hậu.
"Ừ, ta sẽ cẩn thận." Mộc Thanh Lam giương môi tự tin nói, Mạc Thần Vân vỗ vỗ tay của nàng khích lệ.
Mộc Thanh Lam một hồi tâm hoa nộ phóng, ngẩng đầu nhìn hướng Mộc Khuynh Cuồng, nàng nhất định sẽ đánh thắng nàng! Nàng thật sự không hiểu nổi, nàng đã rời Mộc gia bốn năm lại trở về làm gì.
Trên đài Mộc Vinh Đức thỉnh thoảng hướng về Mộc Khuynh Cuồng quét tới, thấy nàng ngồi bất vi sở động, trong lòng hắn cười lạnh, một phế vật cũng dám xuất khẩu cuồng ngôn, hiện tại bị những đấu khí lợi hại hù dọa đi!
Hắn cũng không tin, một cái phế vật chỉ bốn năm lại có thể trở nên cường đại, hắn chỉ cảm thấy Mộc Khuynh Cuồng nhất định muốn báo thù hắn đến điên rồi, cho nên mới dám lỗ mãng như vậy, nên hắn căn bản không đem nàng để vào mắt, huống chi, hắn đã cùng Mộc Thanh Thiên Mộc Thanh Lam nói, bất kể như thế nào, nhất định phải làm cho Mộc Khuynh Cuồng thua, nói như vậy, hắn có thể mượn cơ hội lần này làm cho nàng vĩnh viễn không về được Mộc gia.
Hắn thực không muốn một người vừa xấu vừa phế vật xuất hiện ở Mộc gia, quả thực làm mất mặt Mộc gia.
Sau chi thứ cùng ngoài hệ so đấu, rất nhanh đến phiên dòng chính.
Đời sau dòng chính tự nhiên ở Mộc gia rất được chú ý, bọn họ từ nhỏ đã có được bồi dưỡng rất tốt, chắc chắn so với chi thứ cùng ngoài hệ đều lợi hại hơn.
Dòng chính tỷ thí được rất nhiều người chú ý, bởi vì tất cả mọi người muốn nhìn một chút gia chủ tương lai sẽ là ai.
Mộc Khuynh Cuồng vẫn không có lên đài, nàng lười phải lãng phí đấu khí của mình, mục tiêu của nàng định ở Mộc Thanh Thiên cùng Mộc Thanh Lam, nàng chỉ cần đánh thắng bọn họ là được.
Mộc Vinh Đức gặp Mộc Khuynh Cuồng bất vi sở động, trong lòng đắc ý, cái phế vật kia nhất định là sợ choáng váng, cho nên mới không dám động.
Mạc Thần Vân bên cạnh lại không nghĩ như vậy, hắn như có điều suy nghĩ nhìn chằm chằm vẻ mặt vân đạm phing khinh của Mộc Khuynh Cuồng, nàng nhất định là nữ tử thông tuệ, bên cạnh, Mộc Thanh Lam thấy Mạc Thần Vân nhìn chằm chằm vào Mộc Khuynh Cuồng, trong lòng tất cả đều là tức giận.
Lúc trước nàng cũng đã gặp được Mộc Khuynh Cuồng, bất quá cho tới bây giờ nàng không có đem nàng để vào mắt, cho nên cũng không muốn cùng nàng có quan hệ, trước kia cho dù những người khác khi dễ Mộc Khuynh Cuồng, nàng cũng không tham dự, nàng chỉ chuyên tâm tu tập đấu khí của nàng, hy vọng tương lai có thể nổi tiếng, khi dễ kẻ yếu, đối với một cường giả chân chính mà nói, đó là chuyện tình rất đáng khinh thường.
Nàng Mộc Thanh Lam có kiêu ngạo của nàng, cho nên nàng khinh thường cùng những thứ người nhàm chán kia làm bạn, nhưng nếu như Mộc Khuynh Cuồng chọc nàng, nàng tuyệt đối sẽ không nương tay.
Hiện tại Mạc Thần Vân vẫn nhìn chằm chằm vào Mộc Khuynh Cuồng, nàng đã đem nàng làm kẻ địch, Mạc Thần Vân là nam nhân nàng yêu mến, một xấu nữ thế nhưng hấp dẫn ánh mắt của hắn, này đối với nàng là đệ nhất mỹ nhân mà nói, là một loại châm chọc.
"Thần Vân, ngươi cảm thấy ta sẽ thắng sao?" Mộc Thanh Lam thu hồi lãnh khốc trên mặt, vẻ mặt ôn nhu như nước nhìn chằm chằm Mạc Thần Vân.
Mạc Thần Vân quay đầu lại nhìn khuôn mặt băng thanh ngọc khiết mỹ lệ của Mộc Thanh Lam, ôn nhu cười nói, "Ngươi nhất định sẽ thắng , bất quá ngươi nhất định phải coi chừng, không cho phép gặp chuyện không may."
Lời nói hắn nhu hòa lại mang theo bá đạo làm cho trong lòng Mộc Thanh Lam một hồi mềm mại, ánh mắt nàng lưu luyến si mê nhìn chằm chằm Mạc Thần Vân một thân khí chất thanh dật, hắn vẫn quan tâm nàng, trong lòng hắn vẫn có nàng, nàng cũng không tin mấy năm này nàng làm bạn bên hắn, hắn lại không để ý tới nàng.
Nàng cố gắng làm cho mình trở nên càng ngày càng tốt, chính là muốn làm cho tất cả mọi người nhìn một chút, chỉ có Mộc Thanh Lam nàng mới có thể phối hợp đương kim thái tử phong nhã tuấn dật.
Tương lai nàng là thái tử phi, sau đó sẽ là hoàng hậu.
"Ừ, ta sẽ cẩn thận." Mộc Thanh Lam giương môi tự tin nói, Mạc Thần Vân vỗ vỗ tay của nàng khích lệ.
Mộc Thanh Lam một hồi tâm hoa nộ phóng, ngẩng đầu nhìn hướng Mộc Khuynh Cuồng, nàng nhất định sẽ đánh thắng nàng! Nàng thật sự không hiểu nổi, nàng đã rời Mộc gia bốn năm lại trở về làm gì.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.