Vương Bài Triệu Hồi Sư: Nghịch Thiên Cuồng Nữ
Chương 106: ĐI ĐẢO ÁC MA (7)
Lăng Vi Tuyết Thiến
08/06/2016
"Mẫu hậu, người vì
sao nhất định phải làm như vậy, ta thích nàng, ta thật sự thích nàng."
Vẻ mặt Mạc Tiêm Lương thống khổ nói, cho dù nàng là người Mộc gia thì
thế nào, nàng cũng không phải giống đám người Mộc Thải Thanh, nếu không
Mộc Thải Thanh cũng sẽ không muốn đem nàng vào trong cung để nàng ta
khống chế.
Cái nữ nhân đáng chết kia, đều là nàng bức Mộc Khuynh Cuồng.
"Mặc kệ như thế nào, nàng thủy chung là người Mộc gia, nàng còn là Mộc gia gia chủ tương lai, ngươi cảm thấy Mộc Thải Thanh sẽ để ngươi cưới nàng sao?" Độc Cô Thiên Nhu cười lạnh nói, Mộc Thải Thanh như thế nào lại cho Mộc Khuynh Cuồng mang theo Mộc gia kết hôn với Mạc Tiêm Lương, nếu không lần này tiểu nha đầu kia cũng sẽ không rời đế đô.
Nàng coi như thông minh, biết rõ tự rời đi.
"Nàng ta không đáp ứng, ta tự có biện pháp." Mạc Tiêm Lương vô cùng kiên định nói, ngày đó nếu không phải là mẫu hậu ngăn trở, phụ hoàng sớm nên đáp ứng.
Độc Cô Thiên Nhu cười nhìn mỹ nam tử trước mặt, đây là nhi tử ưu tú của nàng, nhưng tựa hồ nghĩ chuyện rất đơn giản.
"Cho dù hoàng thượng đáp ứng thì thế nào, ngươi nghĩ Mộc Thải Thanh sẽ làm cho nàng còn sống để gả cho ngươi sao? Nếu như ngươi thật sự muốn tốt cho nàng, cần phải cách xa nàng một chút, Mộc Thải Thanh muốn giết nàng, cũng bởi vì nàng cùng ngươi có tiếp xúc, nàng lo lắng Mộc Khuynh Cuồng mang theo Mộc gia đứng về phái ngươi." Độc Cô Thiên Nhu dù sao là người từng trải, tất nhiên sẽ hiểu rõ, chỉ có đứa con ngốc này của nàng tạm thời bị làm mơ hồ.
Thân thể Mạc Tiêm Lương khẽ lui về phía sau, trong đầu tinh tế vận chuyển, chẳng lẽ hắn đến gần Mộc Khuynh Cuồng thật sự sẽ mang đến nguy hiểm cho nàng sao?
Hắn không muốn, hắn chỉ muốn thấy nàng thật tốt, vì sao thích một người khó như vậy, đây là nữ tử đầu tiên hắn động tâm.
Nếu như ngày đó không gặp nhau ở Phổ Đà trấn, có lẽ, hắn vẫn là Mạc Tiêm Lương lúc trước, cũng sẽ không thống khổ như bây giờ, nhưng hắn không hối hận khi quen biết Mộc Khuynh Cuồng.
"Tiêm Lương, chỉ có làm cho mình trở nên cường đại, mới có thể bảo vệ người ngươi muốn bảo vệ, mẫu hậu chỉ nói như vậy, bản thân tự xem xét đi." Độc Cô Thiên Nhu thở dài nói, rồi sau đó rời đi, lưu lại một mình hắn đứng cạnh bờ ao.
Mạc Tiêm Lương đi đến bờ ao, nặng nề đánh một đấmở trên cây liễu, bên trong mắt tất cả đều là hàn quang, đúng vậy, mẫu hậu nói đúng, chỉ khi mình trở nên cường đại mới có thể bảo vệ nàng.
Khuynh Cuồng, Khuynh Cuồng, ta nhất định sẽ bảo vệ ngươi.
Mộc Khuynh Cuồng cùng Mộc Phong đi nửa tháng đường mới tiến vào Tần Thiên đế quốc, Tần Thiên đế quốc ở vào phía bắc, chỉ có xuyên qua Tần Thiên đế quốc mới có thể đến Ác Ma đảo.
Ác Ma đảo là một địa vực độc lập lại nguy hiểm, cũng không phải ai cũng có thể sống ở đó.
Người bình thường cũng vì tránh né nguy hiểm, hoặc người muốn đi tầm bảo mới tiến vào Ác Ma đảo, nhưng chạy vào lĩnh vực Ác Ma đảo, có thể sống sót hay không thì phải xem bản lãnh của ngươi, ở trên đảo có thập đại ác ma, bọn họ đều là người tu hành lợi hại, hành tung xuất quỷ nhập thần, nói không chừng ngày nào đó liền sẽ tìm tới ngươi, ngươi nếu qua được kiểm tra của họ, có thể tiếp tục ở tại Ác Ma đảo.
Nếu như không thể vượt qua kiểm tra thì chỉ có chết ở trên đảo.
"Gia gia, vậy nếu ta không qua chẳng phải là chết chắc." Trong tửu lâu, Mộc Khuynh Cuồng khiêu mi nói, thập đại ác ma, nghe giống như rất uy phong, điều này cũng làm cho nàng càng ngày càng hiếu kỳ chỗ kia.
Mộc Phong nhẹ uống một cái trà, cười nói, "Khuynh Cuồng, ta tin tưởng thông minh như ngươi, tất nhiên có thể vượt qua kiểm tra."
Bị người lớn khen như vậy, Mộc Khuynh Cuồng có chút xin lỗi cười nói, "Ai, hiện tại chỉ có tiến đi chỗ đó mới có thể tu luyện thật tốt, vậy đi nơi đó vui đùa một chút đi!"
Ác ma? Nàng hơi cong môi một cái, trong mắt lóe hào quang tà ác, vậy thì xem ai mới thật sự là ác ma!
Cái nữ nhân đáng chết kia, đều là nàng bức Mộc Khuynh Cuồng.
"Mặc kệ như thế nào, nàng thủy chung là người Mộc gia, nàng còn là Mộc gia gia chủ tương lai, ngươi cảm thấy Mộc Thải Thanh sẽ để ngươi cưới nàng sao?" Độc Cô Thiên Nhu cười lạnh nói, Mộc Thải Thanh như thế nào lại cho Mộc Khuynh Cuồng mang theo Mộc gia kết hôn với Mạc Tiêm Lương, nếu không lần này tiểu nha đầu kia cũng sẽ không rời đế đô.
Nàng coi như thông minh, biết rõ tự rời đi.
"Nàng ta không đáp ứng, ta tự có biện pháp." Mạc Tiêm Lương vô cùng kiên định nói, ngày đó nếu không phải là mẫu hậu ngăn trở, phụ hoàng sớm nên đáp ứng.
Độc Cô Thiên Nhu cười nhìn mỹ nam tử trước mặt, đây là nhi tử ưu tú của nàng, nhưng tựa hồ nghĩ chuyện rất đơn giản.
"Cho dù hoàng thượng đáp ứng thì thế nào, ngươi nghĩ Mộc Thải Thanh sẽ làm cho nàng còn sống để gả cho ngươi sao? Nếu như ngươi thật sự muốn tốt cho nàng, cần phải cách xa nàng một chút, Mộc Thải Thanh muốn giết nàng, cũng bởi vì nàng cùng ngươi có tiếp xúc, nàng lo lắng Mộc Khuynh Cuồng mang theo Mộc gia đứng về phái ngươi." Độc Cô Thiên Nhu dù sao là người từng trải, tất nhiên sẽ hiểu rõ, chỉ có đứa con ngốc này của nàng tạm thời bị làm mơ hồ.
Thân thể Mạc Tiêm Lương khẽ lui về phía sau, trong đầu tinh tế vận chuyển, chẳng lẽ hắn đến gần Mộc Khuynh Cuồng thật sự sẽ mang đến nguy hiểm cho nàng sao?
Hắn không muốn, hắn chỉ muốn thấy nàng thật tốt, vì sao thích một người khó như vậy, đây là nữ tử đầu tiên hắn động tâm.
Nếu như ngày đó không gặp nhau ở Phổ Đà trấn, có lẽ, hắn vẫn là Mạc Tiêm Lương lúc trước, cũng sẽ không thống khổ như bây giờ, nhưng hắn không hối hận khi quen biết Mộc Khuynh Cuồng.
"Tiêm Lương, chỉ có làm cho mình trở nên cường đại, mới có thể bảo vệ người ngươi muốn bảo vệ, mẫu hậu chỉ nói như vậy, bản thân tự xem xét đi." Độc Cô Thiên Nhu thở dài nói, rồi sau đó rời đi, lưu lại một mình hắn đứng cạnh bờ ao.
Mạc Tiêm Lương đi đến bờ ao, nặng nề đánh một đấmở trên cây liễu, bên trong mắt tất cả đều là hàn quang, đúng vậy, mẫu hậu nói đúng, chỉ khi mình trở nên cường đại mới có thể bảo vệ nàng.
Khuynh Cuồng, Khuynh Cuồng, ta nhất định sẽ bảo vệ ngươi.
Mộc Khuynh Cuồng cùng Mộc Phong đi nửa tháng đường mới tiến vào Tần Thiên đế quốc, Tần Thiên đế quốc ở vào phía bắc, chỉ có xuyên qua Tần Thiên đế quốc mới có thể đến Ác Ma đảo.
Ác Ma đảo là một địa vực độc lập lại nguy hiểm, cũng không phải ai cũng có thể sống ở đó.
Người bình thường cũng vì tránh né nguy hiểm, hoặc người muốn đi tầm bảo mới tiến vào Ác Ma đảo, nhưng chạy vào lĩnh vực Ác Ma đảo, có thể sống sót hay không thì phải xem bản lãnh của ngươi, ở trên đảo có thập đại ác ma, bọn họ đều là người tu hành lợi hại, hành tung xuất quỷ nhập thần, nói không chừng ngày nào đó liền sẽ tìm tới ngươi, ngươi nếu qua được kiểm tra của họ, có thể tiếp tục ở tại Ác Ma đảo.
Nếu như không thể vượt qua kiểm tra thì chỉ có chết ở trên đảo.
"Gia gia, vậy nếu ta không qua chẳng phải là chết chắc." Trong tửu lâu, Mộc Khuynh Cuồng khiêu mi nói, thập đại ác ma, nghe giống như rất uy phong, điều này cũng làm cho nàng càng ngày càng hiếu kỳ chỗ kia.
Mộc Phong nhẹ uống một cái trà, cười nói, "Khuynh Cuồng, ta tin tưởng thông minh như ngươi, tất nhiên có thể vượt qua kiểm tra."
Bị người lớn khen như vậy, Mộc Khuynh Cuồng có chút xin lỗi cười nói, "Ai, hiện tại chỉ có tiến đi chỗ đó mới có thể tu luyện thật tốt, vậy đi nơi đó vui đùa một chút đi!"
Ác ma? Nàng hơi cong môi một cái, trong mắt lóe hào quang tà ác, vậy thì xem ai mới thật sự là ác ma!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.