Vương Gia Hân! Anh Có Quyền Cướp Dâu Không???
Chương 43: Sinh Non
Visu Lee
04/07/2016
Bụng càng ngày càng lớn, cũng đã gần đến ngày sinh, Vương Gia Hân lo lắng không thôi.
Đứa con này là kết tinh của anh và cô, cô đã chờ rất lâu rồi, cuối cùng đứa bé cũng sắp chào đời.
Một mình ở đất nước xa lạ, phải tự mình sinh con, cô muốn có anh ở bên cạnh.
Không biết anh giờ ra sao???
Liệu khi biết có sự tồn tại của đứa bé này, anh có cảm thấy vui mừng?
*********
Hôm nay đang lúc ngắm đồ của em bé, đột nhiên bụng cô đau nhói, cô vội vàng vơ lấy điện thoại gọi xe cấp cứu.
Cô đau lắm, ôm lấy bụng cô nằm co người trên giường, mồ hôi ướt đẫm, cô rất sợ, đứa bé này là tất cả của cô, cô không muốn có chuyện gì xảy ra với đứa trẻ.
********
Xe cấp cứu đến, Vương Gia Hân nhanh chóng được đẩy vào phòng cấp cứu, trong lúc lo sợ nhất tay cô vẫn nắm chặt điện thoại có hình ảnh của anh.
**********
Cô đau lắm, muốn có anh ở bên, cô thực sợ hãi, đứa con là sinh mạng của cô, cô cần nó được sống.
Nắm chặt lấy tay vị bác si, cô nức nở nói:
"Bác sĩ, xin hãy cứu con tôi, đừng để nó xảy ra chyện, tôi xin ông"
Vị bác sĩ trấn an cô:
"Cô à, xin hãy bình tĩnh, tôi sẽ cố gắng hết sức, cứu người là việc của chúng tôi"
Vương Gia Hân gật đầu liên tục, cô nhìn điện thoại, người đàn ông trong đó giúp cô trấn tĩnh lại.
Dần dần, mắt cô dần khép lại, thuốc mê đã ngấm, cô từ từ chìm vào giấc ngủ.
****
Sau 3 tiếng, Vương Gia Hân dần tỉnh lại, lúc tỉnh dậy cô đã nằm trong phòng bệnh.
Theo bản năng cô đưa tay chạm vào bụng, đứa nhỏ.....đứa nhỏ ở đâu. Cô hốt hoảng ôm lấy bụng khó khăn ngồi dậy.
Bụng cô không có đứa nhỏ vậy con cô....con cuả cô đang ở đâu????
Ngay lúc cô đang hốt hoảng, lo sợ thì của phòng chợt mở ra
Lã Tử Nam, cũng Lã Vân Nhi bước vào. Nhìn thấy cô, Lã Tử Nam bước vội đến bên cô:
"Gia Hân, em vừa phẫu thuật xong, nằm xuống nghỉ ngơi đi" anh ta nói.
"Tử Nam, Vân Nhi con của em đâu rồi???" Cô nức nở nói.
Lay lay cánh tay anh.
"Em bị sinh non, hiện tại đứa trẻ đang được chăm sóc đặc biệt, bây giờ em mau nghỉ ngơi đi"
Nghe câu nói của anh, Vương Gia Hân thấy nhẹ nhõm hẳn, may quá, con cô đã không sao rồi.
"Con em khoẻ chứ"
"Gia Hân, anh có chuyện muốn nói, em phải chuẩn bị tinh thần"
"Chuẩn bị tinh thần??? Anh có ý gì. Nói cho em biết đi, xin anh đấy" Vương Gia Hân lo sợ, chuẩn bị tinh thần, chuẩn bị cái gì chứ.
Con của cô chỉ là sinh non thôi mà, chẳng lẽ đứa bé còn mắc bệnh gì. Cô nhớ lúc mang thai cô đâu có mắc bệnh gì đâu. Tại sao đứa bé lại bị bệnh??? Không thể, không thể nào.
"Đứa bé bị bệnh huyết tán, cần phải truyền máu gấp, mà hiện tại máu của đứa trẻ lại thuộc loại hiếm, kho máu không có, họ muốn em liên lạc với ba của đứa trẻ, nếu kéo dài thời gian có lẽ đứa trẻ sẽ không sống được!!!" Lã Tử Nam khó khăn mở miệng.
----------------
Bác sĩ bước vào, cắt ngang cuộc nói chuyrenj của hai người:
"Cô thấy sao" Vị bác sĩ đó hỏi.
Cố nén nỗi đau của vết thương, cô nhìn bác sĩ, cô hỏi:
"Bác sĩ, con của tôi không bị bệnh đúng không??? Là nhầm thôi, con của tôi không có bệnh"
Nói là không đi, làm ơn xin hãy nói là nhầm lẫn thôi, cô không ngừng lẩm bẩm trong đầu. Hãy nói là do nhầm lẫn con cô không hề bị bệnh, nó rất khoẻ.
Vị bác si chậm raĩ nói:
"Cô à, chúng tôi đã tiến hành xét nghiệm rồi, đứa trẻ bị bệnh huyết tán, mong cô bình tĩnh lại, suy nghĩ có nên liên lạc với cha đứa bé không, đứa trẻ đang rất cần máu"
"Bệnh huyết tán, có nguy hiểm lắm không???" Lã Vân Nhi nói.
"Brrnhj này xảy ra là do nhóm maud của hai mẹ con không hoà hợp với nhau, thường sẽ xảy ra ở lần sinh thứ hai nhưng cũng có những trường hợp xảy ra giống như cô đây"
Vị bác sĩ đó lại nói:
"Vì sinh non, nên đứa trẻ càng gặp nguy hiểm hơn, thông thương vì hai máu không hoà hợp đứa bé sẽ bị thiếu máu, vì vậy chúng ta cần tiếp máu khẩn cấp cho đứa trẻ. Đứa bé sau đó sẽ tự tiến hành trao đổi chất trong cơ thể, lượng máu càng nhiều, đứa bé càng khoẻ khả năng trao đổi chất trong cơ thể càng tăng lên, như vậy sau khoảng thời gian nguy hiểm này đứa bé sẽ trở về với cuộc sống bình thường, giống như bao đứa trẻ khác, như chưa hề có bệnh"
"Nhưng nếu như không kịp thời tìm ra được lượng máu để tiếp cho đứa bé thì gia đình nên chuẩn bị tinh thần" Vị bác sĩ nói.
Đứa con này là kết tinh của anh và cô, cô đã chờ rất lâu rồi, cuối cùng đứa bé cũng sắp chào đời.
Một mình ở đất nước xa lạ, phải tự mình sinh con, cô muốn có anh ở bên cạnh.
Không biết anh giờ ra sao???
Liệu khi biết có sự tồn tại của đứa bé này, anh có cảm thấy vui mừng?
*********
Hôm nay đang lúc ngắm đồ của em bé, đột nhiên bụng cô đau nhói, cô vội vàng vơ lấy điện thoại gọi xe cấp cứu.
Cô đau lắm, ôm lấy bụng cô nằm co người trên giường, mồ hôi ướt đẫm, cô rất sợ, đứa bé này là tất cả của cô, cô không muốn có chuyện gì xảy ra với đứa trẻ.
********
Xe cấp cứu đến, Vương Gia Hân nhanh chóng được đẩy vào phòng cấp cứu, trong lúc lo sợ nhất tay cô vẫn nắm chặt điện thoại có hình ảnh của anh.
**********
Cô đau lắm, muốn có anh ở bên, cô thực sợ hãi, đứa con là sinh mạng của cô, cô cần nó được sống.
Nắm chặt lấy tay vị bác si, cô nức nở nói:
"Bác sĩ, xin hãy cứu con tôi, đừng để nó xảy ra chyện, tôi xin ông"
Vị bác sĩ trấn an cô:
"Cô à, xin hãy bình tĩnh, tôi sẽ cố gắng hết sức, cứu người là việc của chúng tôi"
Vương Gia Hân gật đầu liên tục, cô nhìn điện thoại, người đàn ông trong đó giúp cô trấn tĩnh lại.
Dần dần, mắt cô dần khép lại, thuốc mê đã ngấm, cô từ từ chìm vào giấc ngủ.
****
Sau 3 tiếng, Vương Gia Hân dần tỉnh lại, lúc tỉnh dậy cô đã nằm trong phòng bệnh.
Theo bản năng cô đưa tay chạm vào bụng, đứa nhỏ.....đứa nhỏ ở đâu. Cô hốt hoảng ôm lấy bụng khó khăn ngồi dậy.
Bụng cô không có đứa nhỏ vậy con cô....con cuả cô đang ở đâu????
Ngay lúc cô đang hốt hoảng, lo sợ thì của phòng chợt mở ra
Lã Tử Nam, cũng Lã Vân Nhi bước vào. Nhìn thấy cô, Lã Tử Nam bước vội đến bên cô:
"Gia Hân, em vừa phẫu thuật xong, nằm xuống nghỉ ngơi đi" anh ta nói.
"Tử Nam, Vân Nhi con của em đâu rồi???" Cô nức nở nói.
Lay lay cánh tay anh.
"Em bị sinh non, hiện tại đứa trẻ đang được chăm sóc đặc biệt, bây giờ em mau nghỉ ngơi đi"
Nghe câu nói của anh, Vương Gia Hân thấy nhẹ nhõm hẳn, may quá, con cô đã không sao rồi.
"Con em khoẻ chứ"
"Gia Hân, anh có chuyện muốn nói, em phải chuẩn bị tinh thần"
"Chuẩn bị tinh thần??? Anh có ý gì. Nói cho em biết đi, xin anh đấy" Vương Gia Hân lo sợ, chuẩn bị tinh thần, chuẩn bị cái gì chứ.
Con của cô chỉ là sinh non thôi mà, chẳng lẽ đứa bé còn mắc bệnh gì. Cô nhớ lúc mang thai cô đâu có mắc bệnh gì đâu. Tại sao đứa bé lại bị bệnh??? Không thể, không thể nào.
"Đứa bé bị bệnh huyết tán, cần phải truyền máu gấp, mà hiện tại máu của đứa trẻ lại thuộc loại hiếm, kho máu không có, họ muốn em liên lạc với ba của đứa trẻ, nếu kéo dài thời gian có lẽ đứa trẻ sẽ không sống được!!!" Lã Tử Nam khó khăn mở miệng.
----------------
Bác sĩ bước vào, cắt ngang cuộc nói chuyrenj của hai người:
"Cô thấy sao" Vị bác sĩ đó hỏi.
Cố nén nỗi đau của vết thương, cô nhìn bác sĩ, cô hỏi:
"Bác sĩ, con của tôi không bị bệnh đúng không??? Là nhầm thôi, con của tôi không có bệnh"
Nói là không đi, làm ơn xin hãy nói là nhầm lẫn thôi, cô không ngừng lẩm bẩm trong đầu. Hãy nói là do nhầm lẫn con cô không hề bị bệnh, nó rất khoẻ.
Vị bác si chậm raĩ nói:
"Cô à, chúng tôi đã tiến hành xét nghiệm rồi, đứa trẻ bị bệnh huyết tán, mong cô bình tĩnh lại, suy nghĩ có nên liên lạc với cha đứa bé không, đứa trẻ đang rất cần máu"
"Bệnh huyết tán, có nguy hiểm lắm không???" Lã Vân Nhi nói.
"Brrnhj này xảy ra là do nhóm maud của hai mẹ con không hoà hợp với nhau, thường sẽ xảy ra ở lần sinh thứ hai nhưng cũng có những trường hợp xảy ra giống như cô đây"
Vị bác sĩ đó lại nói:
"Vì sinh non, nên đứa trẻ càng gặp nguy hiểm hơn, thông thương vì hai máu không hoà hợp đứa bé sẽ bị thiếu máu, vì vậy chúng ta cần tiếp máu khẩn cấp cho đứa trẻ. Đứa bé sau đó sẽ tự tiến hành trao đổi chất trong cơ thể, lượng máu càng nhiều, đứa bé càng khoẻ khả năng trao đổi chất trong cơ thể càng tăng lên, như vậy sau khoảng thời gian nguy hiểm này đứa bé sẽ trở về với cuộc sống bình thường, giống như bao đứa trẻ khác, như chưa hề có bệnh"
"Nhưng nếu như không kịp thời tìm ra được lượng máu để tiếp cho đứa bé thì gia đình nên chuẩn bị tinh thần" Vị bác sĩ nói.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.