Chương 3: Hảo tỉ muội của ta !
trankg92
08/06/2013
Chọc tức lão già đó xong , ta cũng cảm thấy dễ chịu đôi phần . Ung dung , tự tại đi dạo khắp phủ . Đi đến vườn thượng uyển , ta bỗng thấy hai bóng
dáng đang õng ẹo làm ra vẻ kiêu sa , đưa mũi vào những đóa hoa hít hít
thở thở . Nhìn chướng cả mắt .
_ Đó là ai ?
Ta đưa tay chỉ về phía hai thân ảnh đó , lãnh đạm hỏi tiểu Vi .
_ Đó là hai vị tiểu thư , tỷ tỷ của tiểu thư ! Người mặc trang phục màu vàng rực rỡ kia là đại tiểu thư Lam Hạnh , còn lại , người mặc trang phục màu cam chanh sặc sỡ là nhị tiểu thư Lam Kiều .
_ Ta biết rùi ! Cảm ơn em
_ Tiểu thư đừng khách sáo ! Đó là bổn phận của tiểu Vi , thưa tiểu thư !
Ta bình thản bước đến hai yêu nữ kia . Nhìn thấy ta , hai người bọn chúng cũng tắt đi nụ cười xấu đểu đi , đưa con mắt xếch lên nhìn ta khinh khỉnh :
_ A !Thì ra là tam muội !
Con mụ áo vàng , là Lam Hạnh reo lên nhưng nghe giọng có vẻ chanh chua , xiên xỏ .
Hứ ! Dám nhìn bổn cô nương bằng ánh mắt như thế hả ? Để rùi xem
_ Muội chào hai tỷ !
Ta nở nụ cười sáng chói , lộ ra hàm răng trắng đều , cung kính hành lễ zí hai con mụ đó .
_ Muội muội khách sáo rùi !
Con mụ áo cam phe phẩy cây quạt trên tay nhìn ta bằng ánh mắt xem thường.
_ Ta thương cho muội lắm ! Biết tin muội phải gả cho vương gia ngu ngốc ấy , ta thật sự rất đau lòng . Thương cho kiếp hồng nhan .Ta nhiều lần van xin phụ thân giúp cho muội , nhưng ý phụ thân đã quyết , ta đành bất lực . Muội ko trách tỷ tỷ này chứ ? – Lam Hạnh giả vờ giả vịt , ra vẻ đau lòng , ngân ngấn nước mắt .
_ Ta cũng thế ! Nếu được , ta nguyện thay thế muội làm vợ vương gia kia - Con mụ Làm Kiều hùa theo , thút thít
Bà nội chúng bay , ko vì chúng bay , ta cũng ko phải lâm vào tình cảnh thế này . Còn diễn trò mèo khóc chuột nữa à . Cô nãi nãi sẽ cho bọn mi biết tay .
_ Muội ko trách hai tỉ đâu ! Lúc nãy , muội đã đến thư phòng van xin phụ thân lần cuối . Phụ thân cũng giống hai tỉ , rất thương muội . Phụ thân đã suy nghĩ lại , nên nói với muội là sẽ chọn một trong hai tỉ thay thế muội lấy vương gia ! Muội rất biết ơn nhị tỷ đã mở lời vàng ngọc . Muội sẽ nhanh chóng cho phụ thân hay , để phụ thân bớt phần phiền muộn .
_ CÁI GÌ ??? – giọng con mụ Lam Kiều thất thanh – Không thể nào ! Ta ko tin . Đại tỷ mau cùng muội đến xin phụ thân rút lại ý định đó đi ! – Tay con mụ lôi lôi kéo kéo con Lam Hạnh , gương mặt xanh mét .
Ta khoái chí cười lớn làm hai con yêu nữ ngỡ ngàng nhìn ta .
_ Ngươi ! Ngươi cười cái gì ? Ta ko để yên chiện này đâu .- Lam Kiều tức giận , nghiến răng ken két .
_ Nếu được, ta nguyện thay thế muội làm vợ vương gia kia – Ta cố tình nhại lại câu nói của Lam Kiều lúc nãy , giọng mỉa mai – Chẳng phải nhị tỷ đã có ý tốt muốn giúp muội sao ? Sao bây giờ tỏ ra hồn xiêu phách lạc thế ?
Ta cười chế giễu , khiến con mụ Kiều tức muốn xì khói , hăm he đe dọa ta :
_ Ngươi ! Ta sẽ đi báo với phụ thân , ngươi dám ăn nói láo xược như thế với ta !
_ Mời tỷ ! Ta cũng vừa từ chỗ lão ra , tỷ đến đó nhớ cho ta gửi vài câu thăm hỏi sức khỏe nhé ! Tỷ bảo trọng !
Ta cười nhếch mép , phất tay áo , nghinh mặt đi ngang bọn chúng .
_ Tỷ tỷ ! Tỷ nhìn nó kiêu căng , láo xược thế kìa – Lam Kiều tỏ ra khó chịu .
_ Được ! Ta và muội sẽ đến gặp phụ thân đòi lại công đạo !
_ Ân !
Thế là hai con yêu tinh kia nắm tay nhau , hùng hồ đi đến gặp lão già .
Sau khi gặp hai con tỷ tỷ đó , ta cũng đâm chán , kêu tiểu Vi cùng mình đi về phòng .
_ Tiểu thư ! – Tiểu Vi e dè nhìn ta
_ Có chiện gì em nói đi ! Đừng ngại !
_ Tiểu thư ko lo lắng sao ?
_ Chiện gì ?
_ Đại tiểu thư và nhị tiểu thư sẽ … sẽ ….
_ Mặc kệ họ . Lão tể tướng , ta còn ko sợ . Làm gì phải sợ hai con nhãi ranh đó !
_ Tiểu thư !
Tiểu Vi hoảng hốt khi nghe những gì mình nghe thấy , cô bé nhìn ta chằm chằm .
_ Tiểu Vi này ! Ta muốn ra ngoài !
Tại một nơi khác trong phủ tể tướng ,cụ thể là cái thư phòng của lão già .
_ Phụ thânnnnnnnn! – Lam Kiều ngân dài , giọng nói đầy uất ức – Con a đầu Song Nhược , nó ức hiếp con kìa phụ thân !
Con mụ này giả đò khóc lóc thảm thiết , ngân ngấn nước mắt .
_ Phải đó phụ thân ! Nó cả gan hỗn láo với tỷ tỷ của mình ! Phụ thân mau đến trừng trị nó đi phụ thân – Lam Hạnh hùa theo , đổ dầu vào lửa .
Mà ngọn lửa của lão già bị ta chọc hồi nãy chưa tắt , giờ thêm vụ này , lão nổi trận lôi đình . Nhưng không phải dành cho ta ( há há ) mà là ….
_ Phụ thân !
_ Phụ thân !
Hai con mụ này tiếp tục mè nheo làm phiền lão .
_ IM HẾT CHO TA ! ĐI RA NGAY ! ! !
Lão đập bàn cái rầm , hét lên , làm hai đứa nó sợ quá , xanh cả mặt , luống cuống xách mấy lớp vải ( quần áo đó ) chạy ra khỏi phòng
_ Đó là ai ?
Ta đưa tay chỉ về phía hai thân ảnh đó , lãnh đạm hỏi tiểu Vi .
_ Đó là hai vị tiểu thư , tỷ tỷ của tiểu thư ! Người mặc trang phục màu vàng rực rỡ kia là đại tiểu thư Lam Hạnh , còn lại , người mặc trang phục màu cam chanh sặc sỡ là nhị tiểu thư Lam Kiều .
_ Ta biết rùi ! Cảm ơn em
_ Tiểu thư đừng khách sáo ! Đó là bổn phận của tiểu Vi , thưa tiểu thư !
Ta bình thản bước đến hai yêu nữ kia . Nhìn thấy ta , hai người bọn chúng cũng tắt đi nụ cười xấu đểu đi , đưa con mắt xếch lên nhìn ta khinh khỉnh :
_ A !Thì ra là tam muội !
Con mụ áo vàng , là Lam Hạnh reo lên nhưng nghe giọng có vẻ chanh chua , xiên xỏ .
Hứ ! Dám nhìn bổn cô nương bằng ánh mắt như thế hả ? Để rùi xem
_ Muội chào hai tỷ !
Ta nở nụ cười sáng chói , lộ ra hàm răng trắng đều , cung kính hành lễ zí hai con mụ đó .
_ Muội muội khách sáo rùi !
Con mụ áo cam phe phẩy cây quạt trên tay nhìn ta bằng ánh mắt xem thường.
_ Ta thương cho muội lắm ! Biết tin muội phải gả cho vương gia ngu ngốc ấy , ta thật sự rất đau lòng . Thương cho kiếp hồng nhan .Ta nhiều lần van xin phụ thân giúp cho muội , nhưng ý phụ thân đã quyết , ta đành bất lực . Muội ko trách tỷ tỷ này chứ ? – Lam Hạnh giả vờ giả vịt , ra vẻ đau lòng , ngân ngấn nước mắt .
_ Ta cũng thế ! Nếu được , ta nguyện thay thế muội làm vợ vương gia kia - Con mụ Làm Kiều hùa theo , thút thít
Bà nội chúng bay , ko vì chúng bay , ta cũng ko phải lâm vào tình cảnh thế này . Còn diễn trò mèo khóc chuột nữa à . Cô nãi nãi sẽ cho bọn mi biết tay .
_ Muội ko trách hai tỉ đâu ! Lúc nãy , muội đã đến thư phòng van xin phụ thân lần cuối . Phụ thân cũng giống hai tỉ , rất thương muội . Phụ thân đã suy nghĩ lại , nên nói với muội là sẽ chọn một trong hai tỉ thay thế muội lấy vương gia ! Muội rất biết ơn nhị tỷ đã mở lời vàng ngọc . Muội sẽ nhanh chóng cho phụ thân hay , để phụ thân bớt phần phiền muộn .
_ CÁI GÌ ??? – giọng con mụ Lam Kiều thất thanh – Không thể nào ! Ta ko tin . Đại tỷ mau cùng muội đến xin phụ thân rút lại ý định đó đi ! – Tay con mụ lôi lôi kéo kéo con Lam Hạnh , gương mặt xanh mét .
Ta khoái chí cười lớn làm hai con yêu nữ ngỡ ngàng nhìn ta .
_ Ngươi ! Ngươi cười cái gì ? Ta ko để yên chiện này đâu .- Lam Kiều tức giận , nghiến răng ken két .
_ Nếu được, ta nguyện thay thế muội làm vợ vương gia kia – Ta cố tình nhại lại câu nói của Lam Kiều lúc nãy , giọng mỉa mai – Chẳng phải nhị tỷ đã có ý tốt muốn giúp muội sao ? Sao bây giờ tỏ ra hồn xiêu phách lạc thế ?
Ta cười chế giễu , khiến con mụ Kiều tức muốn xì khói , hăm he đe dọa ta :
_ Ngươi ! Ta sẽ đi báo với phụ thân , ngươi dám ăn nói láo xược như thế với ta !
_ Mời tỷ ! Ta cũng vừa từ chỗ lão ra , tỷ đến đó nhớ cho ta gửi vài câu thăm hỏi sức khỏe nhé ! Tỷ bảo trọng !
Ta cười nhếch mép , phất tay áo , nghinh mặt đi ngang bọn chúng .
_ Tỷ tỷ ! Tỷ nhìn nó kiêu căng , láo xược thế kìa – Lam Kiều tỏ ra khó chịu .
_ Được ! Ta và muội sẽ đến gặp phụ thân đòi lại công đạo !
_ Ân !
Thế là hai con yêu tinh kia nắm tay nhau , hùng hồ đi đến gặp lão già .
Sau khi gặp hai con tỷ tỷ đó , ta cũng đâm chán , kêu tiểu Vi cùng mình đi về phòng .
_ Tiểu thư ! – Tiểu Vi e dè nhìn ta
_ Có chiện gì em nói đi ! Đừng ngại !
_ Tiểu thư ko lo lắng sao ?
_ Chiện gì ?
_ Đại tiểu thư và nhị tiểu thư sẽ … sẽ ….
_ Mặc kệ họ . Lão tể tướng , ta còn ko sợ . Làm gì phải sợ hai con nhãi ranh đó !
_ Tiểu thư !
Tiểu Vi hoảng hốt khi nghe những gì mình nghe thấy , cô bé nhìn ta chằm chằm .
_ Tiểu Vi này ! Ta muốn ra ngoài !
Tại một nơi khác trong phủ tể tướng ,cụ thể là cái thư phòng của lão già .
_ Phụ thânnnnnnnn! – Lam Kiều ngân dài , giọng nói đầy uất ức – Con a đầu Song Nhược , nó ức hiếp con kìa phụ thân !
Con mụ này giả đò khóc lóc thảm thiết , ngân ngấn nước mắt .
_ Phải đó phụ thân ! Nó cả gan hỗn láo với tỷ tỷ của mình ! Phụ thân mau đến trừng trị nó đi phụ thân – Lam Hạnh hùa theo , đổ dầu vào lửa .
Mà ngọn lửa của lão già bị ta chọc hồi nãy chưa tắt , giờ thêm vụ này , lão nổi trận lôi đình . Nhưng không phải dành cho ta ( há há ) mà là ….
_ Phụ thân !
_ Phụ thân !
Hai con mụ này tiếp tục mè nheo làm phiền lão .
_ IM HẾT CHO TA ! ĐI RA NGAY ! ! !
Lão đập bàn cái rầm , hét lên , làm hai đứa nó sợ quá , xanh cả mặt , luống cuống xách mấy lớp vải ( quần áo đó ) chạy ra khỏi phòng
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.