Chương 65: SỰ CỐ ...
trankg92
20/05/2018
Tình huống đã thay đổi , giờ chỉ còn chờ vào sự lựa chọn của Kỳ Lân . Hắn trầm ngâm hồi lâu , rồi ngước mắt lên nhìn về hướng công chúa Mộc Lan.
Dường như vừa chạm phải ánh mắt của nàng ấy , hắn lại có cảm giác bất lực cùng sự xấu hổ không thể diễn tả nổi . Ánh mắt nàng ấy , hình như là đang trách cứ , cũng như là đang cười nhạo hắn . Một đấng hoàng đế lại phải lâm vào tình cảnh như thế này . Thật chẳng còn mặt mũi nào .Chưa bao giờ hắn cảm thấy khó chịu đến vậy .
Hít sâu một ngụm khí bình ổn lại tâm tình , hắn trầm giọng hướng công chúa Mộc Lan cẩn trọng mở lời .
_ Công chúa Mộc Lan ! Ta có chuyện muốn bàn lại cùng với nàng .
_ Ân . Hoàng thượng xin cứ nói .
_ Hảo . Mọi chuyện vừa rồi , chắc nàng cũng đã chứng kiến và hiểu rõ . Về chuyện cầu thân lần này , ta e là ....
Chưa để để Kỳ Lân nói hết câu , Mộc Lan không cười thái độ dửng dưng cắt lời .
_ Nói như vậy có nghĩa là , hoàng đế Hán Long quốc , Ngài không muốn thực hiện lời hứa ?
_ Không , ý ta là ... Ân . Có thể là như vậy .
Kỳ Lân bất lực cụp mi mắt không còn đủ dũng khí đối mặt cùng công chúa Mộc Lan . Nạn lần này khó lòng mà tránh . Nhưng hắn lại không có quyền trách ai . Là hắn có dụng tâm nên hắn phải nhận sự trả giá .
Công chúa Mộc Lan không biểu lộ thái độ gì , mặt vẫn một mực bình thản sau khi nghe xong hết lời của Kỳ Lân . Nàng ta trầm ngâm không lên tiếng . Qủa thật nàng ta không thể ngờ đến tình huống ngoài dự tính . Ban đầu mọi chuyện đã diễn ra theo kế hoạch , vương gia cùng hoàng đế Hán Long quốc đã có những phản ứng quyết liệt . Chỉ cần như thế ... Nhưng ... Lại là nàng vương phi đáng chết kia . Chỉ nhờ vài lời nói của nàng ấy đã khiến kế hoạch của nàng ta thất bại ngay bước đầu . Điều này càng làm cho Mộc Lan thêm phần hận nàng ấy . Nhưng mọi chuyện chưa thể kết thúc như vậy . Chỉ cần hoàng đế Hán Long quốc giữ lời hứa thì Mộc Lan không cần phải lo nghĩ nhiều . Nàng vẫn một mực giữ im lặng chờ thời cơ thích hợp sẽ lên tiếng . Nàng muốn xem , vị vương phi kia tài ba đến đâu có thể làm cho hoàng đế Hán Long quốc từ bỏ lời hứa của mình .
Đúng là người có tính trăm phương nghìn kế cũng không bằng một ý trời . Mộc Lan làm sao có thể thua một tờ giấy cam kết kia chứ ?Lời hứa của vương gia đối với vị vương phi kia làm sao phá bỏ . Đây là ý trời muốn Mộc Lan từ bỏ sao ? Không được . Không thể như thế được . Dù nàng ta muốn từ bỏ thì tự tôn của nàng ta cũng không cho phép . Và cả phụ hoàng ở Kiều quốc cũng đang mong chờ tin tốt lành từ nàng ta đem về . Lần này đi nàng ta đem theo sứ mệnh phụ hoàng giao cho , nhất định phải khiến Hán Long quốc có lỗi cùng Kiều quốc để phụ hoàng có cớ khai chiến . Mở mang bờ cõi không chỉ là tâm nguyện của phụ hoàng mà còn là ước vọng , lời giáo huấn của các đời hoàng đế Kiều quốc truyền lại cho hậu thế . Nếu lần này nàng ta không thể hoàn thành sứ mệnh , dù cho phụ hoàng không trách tội thì nàng ta cùng không còn mặt mũi nào để trở về Kiều quốc .Vì thế , dù có là ý trời , dù cho hoàng đế Hán Long quốc muốn từ bỏ lời hứa với nàng ta thì nàng ta cũng nhất định không từ bỏ . Nhưng ... phải làm thế nào mới có thể hóa giải câu hỏi khó này ? Nàng ta bất giác nắm chặt tà váy khẽ nhíu mày trăn trở suy tư .
Bất chợt , một ý nghĩ chợt lóe lên , ánh mắt ánh lên tia giảo hoạt ,nàng ta hướng mắt nhìn Thiên Doanh nở nụ cười khó hiểu . Phải . Tại sao nàng ta lại không nghĩ ra điều này từ đâu cơ chứ ?
Nàng ta chắc chắn với ý nghĩ của mình . Bộ dạng đắc ý , nàng ta nửa cười nửa không lên tiếng hỏi lại .
_ Hoàng thượng . Đây có thể gọi là phản ngôn hay không ?
_ Điều này ...
_ Không sao . Hoàng thượng . Ta không có ý muốn phán xét Ngài cũng không muốn vương gia khó xử . Nhưng chuyện này , ... – Nàng ta cười gian xảo hướng mắt về phía Thiên Doanh rồi liếc nhìn sang Song Nhược nói tiếp - ... Ta không thể công nhận .
_ Công chúa . Ý nàng là ... – Kỳ Lân nghi hoặc hỏi . .
_ Hoàng thượng . Tờ giấy cam kết về lời hứa của vương gia , không thể tính .
_ Tại sao lại không tính ?
Thiên Doanh mất bình tĩnh lên tiếng hỏi . Nàng ta chép miệng ánh mắt gian xảo không nhìn Thiên Doanh mà hướng Song Nhược , đuôi mắt hiện lên một đường cong quái dị nói như khiêu khích .
_ Một lời hứa của kẻ ngốc không thể cho là sự thật .
Hết lời , nàng ta không khách sáo , đắc ý cười thành tiếng ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm vào Song Nhược thách thức . Nàng ta không tin vương phi kia đưa ra được lý do để phản kháng .
Ta đón nhận ánh mắt thách thức của công chúa Mộc Lan . Mặc dù bề ngoài , ta vẫn cười hòa nhã với nàng ta nhưng bên trong lại thầm khinh bỉ lẫn phỉ nhổ . Ngay cả cách này cũng có thể nghĩ ra . Là nàng ta quá thông minh, tinh ranh hay quá cố chấp , ngang tàng ?
Khen cho sự chuẩn bị của nàng ta . Một sự điều tra , nàng ta đã nắm chắc mọi tình huống ở Hán Long quốc trong lòng bàn tay . Theo ta được biết , việc Thiên Doanh ngốc không phải là chuyện vinh quang hiển hách gì , tất cả dân chúng Hán Long quốc đều biết rõ chuyện này . Nhưng vì thể diện của quốc gia, mọi người đều ý thức được cùng niềm cảm thông cho số phận của Thiên Doanh nên dường như chỉ biết rồi để trong lòng chứ không hề đem ra bàn tán hay truyền đi rộng rãi , nói chi là truyền đến Kiều quốc . Vậy mà nàng ta lại biết được ? Thật đáng khen .
Ta không cười vẫn nhìn chằm chằm vào Mộc Lan . Nhưng bàn tay lại nắm chặt tay của Thiên Doanh . Ta không muốn hắn lên tiếng lúc này . Một phút mất bình tĩnh sẽ khiến hắn phải hối hận . Vì sao ư ? . Nếu bây giờ hắn lên tiếng phản bác lại ý của Mộc Lan chỉ e là sự việc còn trở nên trầm trọng hơn . Chuyện hắn giả ngốc ngoài ta cùng thái hậu và lão sư phụ hắn biết , thì tất cả mọi người đều tin tưởng hắn là một vương gia đáng thương chịu nhiều ủy khuất đến mức trở nên si ngốc . Nhưng ... nếu hắn nói ra sự thật ... Đồng nghĩa với việc hắn đã lừa dối , phản bội lòng tin của dân chúng Hán Long quốc . Lòng tin một khi bị lừa dối còn đáng sợ hơn chịu nỗi đau từ trăm thương ngàn kiếm đâm vào .
Vì không mấy ai có thể hiểu rõ tình hình cũng như cảm thông cho hắn . Tệ hơn nữa, với hiềm khích của Hán Kỳ Lân đối với Thiên Doanh , Kỳ Lân rất có thể vịn cớ này phán cho Thiên Doanh cái tội lừa trên dối dưới . Mọi chuyện chỉ càng thêm rắc rối . Nghĩ đến mà đau cả đầu .
Ta khẽ nhăn trán suy tư không lên tiếng . Phải làm sao đây ?
Bị nàng giữ chặt tay , Thiên Doanh định lên tiếng phản bác lại nhưng một chút trấn tĩnh suy nghĩ hắn lại thôi .Dù Mộc Lan công chúa kia không phải hạng người tốt lành gì lại âm mưu quỷ kế nhưng ít ra nàng ta là nữ nhân . Có câu nam nhân tốt không đấu cùng nữ nhân . Như thế thật mất mặt . Vả lại chuyện nàng ta nhắc đến không sai , nghe qua cũng rất có lý , nên hắn tạm thời chưa nghĩ ra cách đối ứng .Hắn liền im lặng nhìn sang thấy nương tử , nhưng nàng một mực không nói .Hắn thấy được ánh mắt nàng tuy nhìn Mộc Lan công chúa nhưng lại toát ra vẻ ưu tư khó nghĩ . Thấy trán nàng khẽ nhăn nhăn , ánh mắt phức tạp , hắn ân cần hỏi .
_ Nương tử ! Nàng không sao chứ ? Có chỗ nào không thoải mái hay không ?
Hắn nhìn thấy nàng bị tiếng gọi của hắn làm cho giật mình . Nàng mất hồn vài giây để xác định lại rồi mới nhìn sang hắn , nụ cười không tươi tắn trả lời .
_ Ân . Có việc nghĩ không thông nên có chút thất thần thôi . Dù sao ...ta cũng không sao .
Nói đến đây ta tạm thời gạt bỏ đi ánh mắt quan tâm bộ dạng ôn nhu của Thiên Doanh , nhanh chóng dời tầm mắt sang công chúa Mộc Lan vì nàng ta đã cố tình lên tiếng giọng điệu giả nhân giả nghĩa .
_ Vương phi . Nàng không thoải mái sao ? Không phải là do lời nói vừa rồi của ta làm nàng phải khó nghĩ đó chứ ?
_ Đa tạ công chúa quan tâm . Đúng là ta đang suy nghĩ đến vấn đề đó .Tiếc là ... . – Ta cười khẽ ,nheo mắt ẩn ý nói - ... ta không thể hiểu nổi . Chẳng biết công chúa có bằng lòng giúp ta giải thích một chút được không ?
_ Hảo . Cứ nói thử xem .
Đắc ý nhỉ ? Để xem nàng ta đắc ý đến lúc nào ? Ta cụp mi mắt giấu đi ánh mắt gian xảo của mình đi rồi mới chậm rãi lên tiếng .
_ Hảo . Vậy ta xin đa tạ công chúa trước vậy . Công chúa đã có nói , lời hứa của kẻ ngốc không thể cho là sự thật ?
_ Hảo . Chính ta nói vậy – Mộc Lan kiên định nói .
_ Vậy theo ý công chúa là , lời hứa của vương gia là không đáng tin .
_ Phải . – Nàng ta không suy nghĩ kiên quyết đáp trả .
_ Vì sao chứ ?
_ Vì vương gia là kẻ ngu ngốc . A ...
Nàng ta giật mình .Ta cười gian khi nhìn thấy nàng ta bị sập bẫy ,không để nàng ta lên tiếng , ta nhắc nhở .
_ Công chúa . Qúa lời rồi .
Ta cười nhạt nhếch môi đắc ý nhìn nàng ta .
Ta không nhìn cũng đủ biết bộ mặt của Thiên Doanh đang biến sắc và đang trừng mắt nhìn nàng ta bằng ánh mắt hình viên đạn ,nghiến răng lạnh như băng nói .,
_ Công chúa đang mắng ta ?
_ Ta .... ta ... – Nàng ta lúng túng lên tiếng giải thích -.. ý ta không phải như vậy . Chỉ là ... là ...
Không biết nàng ta nghĩ gì chỉ biết là đang hướng ánh mắt đầy oán hận nhắm thẳng vào ta , mặt bừng bừng đỏ mím môi tức giận .
_ Lời lẽ này đã trực tiếp sỉ nhục đến ta . Nếu không nhận được một lời giải thích thỏa đáng , dù là ai đi chăng nữa , ta nhất định không bỏ qua .
Thiên Doanh đanh giọng tức giận không chút biểu cảm trên gương mặt nhìn thẳng nàng ta cảnh cáo rồi liếc nhìn Kỳ Lân đang hết sức kinh ngạc .
_ Hoàng thượng ! Ta tin Ngài cũng có chung suy nghĩ này .
_ Ta ... Ân . Nhất định là thế . Mọi chuyện hãy để ta giải quyết .
_ Hảo ! Ta không muốn lưu lại nơi này . – Thiên Doanh không nể tình lạnh lùng nhìn công chúa Mộc Lan rồi từ từ đỡ Song Nhược đứng dậy , cùng đứng trước mặt Kỳ Lân nói
_ Xin phép cáo lui .
_ Ân . Đi thong thả .
Chuyện lần này xem như đã có cách giải quyết . Kỳ Lân không khỏi thở dài trong dạ . Hắn dù có quỷ kế như thế nào cũng không thể bằng Song Nhược . Nàng thật khó đoán . Hắn hơi mỉm cười ánh mắt lóe sáng nhìn theo phía sau nàng rời đi .
Mải ngắm nàng , hắn không hề để ý đến ánh mắt oán giận của công chúa Mộc Lan cũng đang dõi theo nàng .
Mộc Lan lửa giận ngập lòng ,lại thêm hận thù không thể giải tỏa . Mọi chuyện lại theo ý của nàng ấy . Không thể nuốt trôi cơn giận này . Nàng ta nắm chặt bàn tay tạo ra âm thanh răng rắc khô khốc vang lên trong không khí . Ánh mắt nàng ta nảy lên hai tia lửa , một ánh sáng lóe lên rồi chợt tắt để lại một nụ cười nham hiểm lạnh đến buốt xương . Nếu không thể thắng vương phi kia , thì chỉ còn cách ... (có ch hay ho ròy )
_ CẨN THẬN ...
Kỳ Lân hoảng hốt kêu lên thất thanh khi thấy công chúa Mộc Lan đang hướng về phía Song Nhược đánh lén .
Vốn là một thân võ học , Thiên Doanh sớm phát hiện hành vi hèn hạ của nàng công chúa Mộc Lan . Hắn nhanh chóng kéo Song Nhược qua một bên , rồi tiếp một chưởng của nàng ta . Nếu so về công lực thì Mộc Lan còn kém Thiên Doanh đến mấy phần lại thêm phần bị đánh trả bất ngờ khiến nàng ta không kịp phản ứng , bị một chưởng của Thiên Doanh đánh bay ra một khoảng rơi xuống sàn đất . Nội lực trong thương khiến nàng ta thổ một ngụm huyết .
Tưởng rằng mọi chuyện đơn giản như thế.
Tưởng rằng Thiên Doanh kịp thời phản ứng thì Song Nhược sẽ tránh được tai kiếp . Chỉ tiếc là ...
Tiếng kêu của Kỳ Lân cùng lực kéo của Thiên Doanh làm cho nàng bị giật mình lại thêm bị trẹo chân mất thăng bằng thân thể nàng ngã về một bên . Thiên Doanh không kịp phản ứng để vuột tay nàng .
Chẳng may là ...
Một bên eo nàng bị va đập một lực khá mạnh vào bậc thềm cửa .
Một cảm giác đau không thể tả nổi khiến toàn thân nàng tê cứng . Nàng cắn chặt môi không thốt ra nổi một lời .
_ NƯƠNG TỬ !
Dường như vừa chạm phải ánh mắt của nàng ấy , hắn lại có cảm giác bất lực cùng sự xấu hổ không thể diễn tả nổi . Ánh mắt nàng ấy , hình như là đang trách cứ , cũng như là đang cười nhạo hắn . Một đấng hoàng đế lại phải lâm vào tình cảnh như thế này . Thật chẳng còn mặt mũi nào .Chưa bao giờ hắn cảm thấy khó chịu đến vậy .
Hít sâu một ngụm khí bình ổn lại tâm tình , hắn trầm giọng hướng công chúa Mộc Lan cẩn trọng mở lời .
_ Công chúa Mộc Lan ! Ta có chuyện muốn bàn lại cùng với nàng .
_ Ân . Hoàng thượng xin cứ nói .
_ Hảo . Mọi chuyện vừa rồi , chắc nàng cũng đã chứng kiến và hiểu rõ . Về chuyện cầu thân lần này , ta e là ....
Chưa để để Kỳ Lân nói hết câu , Mộc Lan không cười thái độ dửng dưng cắt lời .
_ Nói như vậy có nghĩa là , hoàng đế Hán Long quốc , Ngài không muốn thực hiện lời hứa ?
_ Không , ý ta là ... Ân . Có thể là như vậy .
Kỳ Lân bất lực cụp mi mắt không còn đủ dũng khí đối mặt cùng công chúa Mộc Lan . Nạn lần này khó lòng mà tránh . Nhưng hắn lại không có quyền trách ai . Là hắn có dụng tâm nên hắn phải nhận sự trả giá .
Công chúa Mộc Lan không biểu lộ thái độ gì , mặt vẫn một mực bình thản sau khi nghe xong hết lời của Kỳ Lân . Nàng ta trầm ngâm không lên tiếng . Qủa thật nàng ta không thể ngờ đến tình huống ngoài dự tính . Ban đầu mọi chuyện đã diễn ra theo kế hoạch , vương gia cùng hoàng đế Hán Long quốc đã có những phản ứng quyết liệt . Chỉ cần như thế ... Nhưng ... Lại là nàng vương phi đáng chết kia . Chỉ nhờ vài lời nói của nàng ấy đã khiến kế hoạch của nàng ta thất bại ngay bước đầu . Điều này càng làm cho Mộc Lan thêm phần hận nàng ấy . Nhưng mọi chuyện chưa thể kết thúc như vậy . Chỉ cần hoàng đế Hán Long quốc giữ lời hứa thì Mộc Lan không cần phải lo nghĩ nhiều . Nàng vẫn một mực giữ im lặng chờ thời cơ thích hợp sẽ lên tiếng . Nàng muốn xem , vị vương phi kia tài ba đến đâu có thể làm cho hoàng đế Hán Long quốc từ bỏ lời hứa của mình .
Đúng là người có tính trăm phương nghìn kế cũng không bằng một ý trời . Mộc Lan làm sao có thể thua một tờ giấy cam kết kia chứ ?Lời hứa của vương gia đối với vị vương phi kia làm sao phá bỏ . Đây là ý trời muốn Mộc Lan từ bỏ sao ? Không được . Không thể như thế được . Dù nàng ta muốn từ bỏ thì tự tôn của nàng ta cũng không cho phép . Và cả phụ hoàng ở Kiều quốc cũng đang mong chờ tin tốt lành từ nàng ta đem về . Lần này đi nàng ta đem theo sứ mệnh phụ hoàng giao cho , nhất định phải khiến Hán Long quốc có lỗi cùng Kiều quốc để phụ hoàng có cớ khai chiến . Mở mang bờ cõi không chỉ là tâm nguyện của phụ hoàng mà còn là ước vọng , lời giáo huấn của các đời hoàng đế Kiều quốc truyền lại cho hậu thế . Nếu lần này nàng ta không thể hoàn thành sứ mệnh , dù cho phụ hoàng không trách tội thì nàng ta cùng không còn mặt mũi nào để trở về Kiều quốc .Vì thế , dù có là ý trời , dù cho hoàng đế Hán Long quốc muốn từ bỏ lời hứa với nàng ta thì nàng ta cũng nhất định không từ bỏ . Nhưng ... phải làm thế nào mới có thể hóa giải câu hỏi khó này ? Nàng ta bất giác nắm chặt tà váy khẽ nhíu mày trăn trở suy tư .
Bất chợt , một ý nghĩ chợt lóe lên , ánh mắt ánh lên tia giảo hoạt ,nàng ta hướng mắt nhìn Thiên Doanh nở nụ cười khó hiểu . Phải . Tại sao nàng ta lại không nghĩ ra điều này từ đâu cơ chứ ?
Nàng ta chắc chắn với ý nghĩ của mình . Bộ dạng đắc ý , nàng ta nửa cười nửa không lên tiếng hỏi lại .
_ Hoàng thượng . Đây có thể gọi là phản ngôn hay không ?
_ Điều này ...
_ Không sao . Hoàng thượng . Ta không có ý muốn phán xét Ngài cũng không muốn vương gia khó xử . Nhưng chuyện này , ... – Nàng ta cười gian xảo hướng mắt về phía Thiên Doanh rồi liếc nhìn sang Song Nhược nói tiếp - ... Ta không thể công nhận .
_ Công chúa . Ý nàng là ... – Kỳ Lân nghi hoặc hỏi . .
_ Hoàng thượng . Tờ giấy cam kết về lời hứa của vương gia , không thể tính .
_ Tại sao lại không tính ?
Thiên Doanh mất bình tĩnh lên tiếng hỏi . Nàng ta chép miệng ánh mắt gian xảo không nhìn Thiên Doanh mà hướng Song Nhược , đuôi mắt hiện lên một đường cong quái dị nói như khiêu khích .
_ Một lời hứa của kẻ ngốc không thể cho là sự thật .
Hết lời , nàng ta không khách sáo , đắc ý cười thành tiếng ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm vào Song Nhược thách thức . Nàng ta không tin vương phi kia đưa ra được lý do để phản kháng .
Ta đón nhận ánh mắt thách thức của công chúa Mộc Lan . Mặc dù bề ngoài , ta vẫn cười hòa nhã với nàng ta nhưng bên trong lại thầm khinh bỉ lẫn phỉ nhổ . Ngay cả cách này cũng có thể nghĩ ra . Là nàng ta quá thông minh, tinh ranh hay quá cố chấp , ngang tàng ?
Khen cho sự chuẩn bị của nàng ta . Một sự điều tra , nàng ta đã nắm chắc mọi tình huống ở Hán Long quốc trong lòng bàn tay . Theo ta được biết , việc Thiên Doanh ngốc không phải là chuyện vinh quang hiển hách gì , tất cả dân chúng Hán Long quốc đều biết rõ chuyện này . Nhưng vì thể diện của quốc gia, mọi người đều ý thức được cùng niềm cảm thông cho số phận của Thiên Doanh nên dường như chỉ biết rồi để trong lòng chứ không hề đem ra bàn tán hay truyền đi rộng rãi , nói chi là truyền đến Kiều quốc . Vậy mà nàng ta lại biết được ? Thật đáng khen .
Ta không cười vẫn nhìn chằm chằm vào Mộc Lan . Nhưng bàn tay lại nắm chặt tay của Thiên Doanh . Ta không muốn hắn lên tiếng lúc này . Một phút mất bình tĩnh sẽ khiến hắn phải hối hận . Vì sao ư ? . Nếu bây giờ hắn lên tiếng phản bác lại ý của Mộc Lan chỉ e là sự việc còn trở nên trầm trọng hơn . Chuyện hắn giả ngốc ngoài ta cùng thái hậu và lão sư phụ hắn biết , thì tất cả mọi người đều tin tưởng hắn là một vương gia đáng thương chịu nhiều ủy khuất đến mức trở nên si ngốc . Nhưng ... nếu hắn nói ra sự thật ... Đồng nghĩa với việc hắn đã lừa dối , phản bội lòng tin của dân chúng Hán Long quốc . Lòng tin một khi bị lừa dối còn đáng sợ hơn chịu nỗi đau từ trăm thương ngàn kiếm đâm vào .
Vì không mấy ai có thể hiểu rõ tình hình cũng như cảm thông cho hắn . Tệ hơn nữa, với hiềm khích của Hán Kỳ Lân đối với Thiên Doanh , Kỳ Lân rất có thể vịn cớ này phán cho Thiên Doanh cái tội lừa trên dối dưới . Mọi chuyện chỉ càng thêm rắc rối . Nghĩ đến mà đau cả đầu .
Ta khẽ nhăn trán suy tư không lên tiếng . Phải làm sao đây ?
Bị nàng giữ chặt tay , Thiên Doanh định lên tiếng phản bác lại nhưng một chút trấn tĩnh suy nghĩ hắn lại thôi .Dù Mộc Lan công chúa kia không phải hạng người tốt lành gì lại âm mưu quỷ kế nhưng ít ra nàng ta là nữ nhân . Có câu nam nhân tốt không đấu cùng nữ nhân . Như thế thật mất mặt . Vả lại chuyện nàng ta nhắc đến không sai , nghe qua cũng rất có lý , nên hắn tạm thời chưa nghĩ ra cách đối ứng .Hắn liền im lặng nhìn sang thấy nương tử , nhưng nàng một mực không nói .Hắn thấy được ánh mắt nàng tuy nhìn Mộc Lan công chúa nhưng lại toát ra vẻ ưu tư khó nghĩ . Thấy trán nàng khẽ nhăn nhăn , ánh mắt phức tạp , hắn ân cần hỏi .
_ Nương tử ! Nàng không sao chứ ? Có chỗ nào không thoải mái hay không ?
Hắn nhìn thấy nàng bị tiếng gọi của hắn làm cho giật mình . Nàng mất hồn vài giây để xác định lại rồi mới nhìn sang hắn , nụ cười không tươi tắn trả lời .
_ Ân . Có việc nghĩ không thông nên có chút thất thần thôi . Dù sao ...ta cũng không sao .
Nói đến đây ta tạm thời gạt bỏ đi ánh mắt quan tâm bộ dạng ôn nhu của Thiên Doanh , nhanh chóng dời tầm mắt sang công chúa Mộc Lan vì nàng ta đã cố tình lên tiếng giọng điệu giả nhân giả nghĩa .
_ Vương phi . Nàng không thoải mái sao ? Không phải là do lời nói vừa rồi của ta làm nàng phải khó nghĩ đó chứ ?
_ Đa tạ công chúa quan tâm . Đúng là ta đang suy nghĩ đến vấn đề đó .Tiếc là ... . – Ta cười khẽ ,nheo mắt ẩn ý nói - ... ta không thể hiểu nổi . Chẳng biết công chúa có bằng lòng giúp ta giải thích một chút được không ?
_ Hảo . Cứ nói thử xem .
Đắc ý nhỉ ? Để xem nàng ta đắc ý đến lúc nào ? Ta cụp mi mắt giấu đi ánh mắt gian xảo của mình đi rồi mới chậm rãi lên tiếng .
_ Hảo . Vậy ta xin đa tạ công chúa trước vậy . Công chúa đã có nói , lời hứa của kẻ ngốc không thể cho là sự thật ?
_ Hảo . Chính ta nói vậy – Mộc Lan kiên định nói .
_ Vậy theo ý công chúa là , lời hứa của vương gia là không đáng tin .
_ Phải . – Nàng ta không suy nghĩ kiên quyết đáp trả .
_ Vì sao chứ ?
_ Vì vương gia là kẻ ngu ngốc . A ...
Nàng ta giật mình .Ta cười gian khi nhìn thấy nàng ta bị sập bẫy ,không để nàng ta lên tiếng , ta nhắc nhở .
_ Công chúa . Qúa lời rồi .
Ta cười nhạt nhếch môi đắc ý nhìn nàng ta .
Ta không nhìn cũng đủ biết bộ mặt của Thiên Doanh đang biến sắc và đang trừng mắt nhìn nàng ta bằng ánh mắt hình viên đạn ,nghiến răng lạnh như băng nói .,
_ Công chúa đang mắng ta ?
_ Ta .... ta ... – Nàng ta lúng túng lên tiếng giải thích -.. ý ta không phải như vậy . Chỉ là ... là ...
Không biết nàng ta nghĩ gì chỉ biết là đang hướng ánh mắt đầy oán hận nhắm thẳng vào ta , mặt bừng bừng đỏ mím môi tức giận .
_ Lời lẽ này đã trực tiếp sỉ nhục đến ta . Nếu không nhận được một lời giải thích thỏa đáng , dù là ai đi chăng nữa , ta nhất định không bỏ qua .
Thiên Doanh đanh giọng tức giận không chút biểu cảm trên gương mặt nhìn thẳng nàng ta cảnh cáo rồi liếc nhìn Kỳ Lân đang hết sức kinh ngạc .
_ Hoàng thượng ! Ta tin Ngài cũng có chung suy nghĩ này .
_ Ta ... Ân . Nhất định là thế . Mọi chuyện hãy để ta giải quyết .
_ Hảo ! Ta không muốn lưu lại nơi này . – Thiên Doanh không nể tình lạnh lùng nhìn công chúa Mộc Lan rồi từ từ đỡ Song Nhược đứng dậy , cùng đứng trước mặt Kỳ Lân nói
_ Xin phép cáo lui .
_ Ân . Đi thong thả .
Chuyện lần này xem như đã có cách giải quyết . Kỳ Lân không khỏi thở dài trong dạ . Hắn dù có quỷ kế như thế nào cũng không thể bằng Song Nhược . Nàng thật khó đoán . Hắn hơi mỉm cười ánh mắt lóe sáng nhìn theo phía sau nàng rời đi .
Mải ngắm nàng , hắn không hề để ý đến ánh mắt oán giận của công chúa Mộc Lan cũng đang dõi theo nàng .
Mộc Lan lửa giận ngập lòng ,lại thêm hận thù không thể giải tỏa . Mọi chuyện lại theo ý của nàng ấy . Không thể nuốt trôi cơn giận này . Nàng ta nắm chặt bàn tay tạo ra âm thanh răng rắc khô khốc vang lên trong không khí . Ánh mắt nàng ta nảy lên hai tia lửa , một ánh sáng lóe lên rồi chợt tắt để lại một nụ cười nham hiểm lạnh đến buốt xương . Nếu không thể thắng vương phi kia , thì chỉ còn cách ... (có ch hay ho ròy )
_ CẨN THẬN ...
Kỳ Lân hoảng hốt kêu lên thất thanh khi thấy công chúa Mộc Lan đang hướng về phía Song Nhược đánh lén .
Vốn là một thân võ học , Thiên Doanh sớm phát hiện hành vi hèn hạ của nàng công chúa Mộc Lan . Hắn nhanh chóng kéo Song Nhược qua một bên , rồi tiếp một chưởng của nàng ta . Nếu so về công lực thì Mộc Lan còn kém Thiên Doanh đến mấy phần lại thêm phần bị đánh trả bất ngờ khiến nàng ta không kịp phản ứng , bị một chưởng của Thiên Doanh đánh bay ra một khoảng rơi xuống sàn đất . Nội lực trong thương khiến nàng ta thổ một ngụm huyết .
Tưởng rằng mọi chuyện đơn giản như thế.
Tưởng rằng Thiên Doanh kịp thời phản ứng thì Song Nhược sẽ tránh được tai kiếp . Chỉ tiếc là ...
Tiếng kêu của Kỳ Lân cùng lực kéo của Thiên Doanh làm cho nàng bị giật mình lại thêm bị trẹo chân mất thăng bằng thân thể nàng ngã về một bên . Thiên Doanh không kịp phản ứng để vuột tay nàng .
Chẳng may là ...
Một bên eo nàng bị va đập một lực khá mạnh vào bậc thềm cửa .
Một cảm giác đau không thể tả nổi khiến toàn thân nàng tê cứng . Nàng cắn chặt môi không thốt ra nổi một lời .
_ NƯƠNG TỬ !
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.