Chương 53: Ta yêu ngươi ! ! !
trankg92
20/05/2018
Thần thái khác lạ của Thiên Doanh khiến không ít người kinh ngạc . Về đến phủ Oa Nghiêm , Thiên Doanh cho phân phó người chuẩn bị thức ăn ,nước tắm cũng như quần áo rồi một mạch bế nàng đi thẳng Nghi Lệ Xuân . Mọi người trong phủ truyền tai nhau , xì xào bàn tán , tụm năm túm bảy bình luận sôi nổi . Ai nấy cũng cảm thấy kỳ lạ nhưng lại không biết giải thích hiện tượng này như thế nào . Những người được phân phó mang đồ vào Nghi Lệ Xuân thay mặt mọi người nghe ngóng . Nhưng ... tình hình là chỉ được mang đến cửa phòng rồi phải mau chóng rời khỏi . Trước khi rời đi những người này còn bị Thiên Doanh nghiêm khắc căn dặn tất cả người trong phủ không được bàn tán hay thắc mắc , nếu không sẽ bị nghiêm trị . Lời chủ tử đã ban , nô tài nô tì nào dám trái lệnh . Thế là mọi người dù không cam tâm cũng phải ngậm miệng ngoan ngoãn làm việc của mình .
Đóng cửa phòng , Thiên Doanh tiêu sái đến bên giường , nơi ngự trị của một nữ thần trong lòng hắn .Bàn tay hắn vuốt nhẹ những sợi tóc còn vương trên khuôn mặt xinh đẹp kia , ánh mắt hắn ấm áp và dịu dàng vô cùng . Dọc theo khuôn mặt nàng , bàn tay hắn như khựng lại trước những vết thương sưng đỏ cả lên . Hắn xót xa trong đáy mắt , nói không nên lời . Nàng nhìn thấy ánh mắt ấy , cầm tay hắn gượng gạo trách .
_ Ngươi đừng nhìn ta bằng ánh mắt thương hại đó chứ ? Ta không sao .
_ Nương tử ! Nàng đau lắm phải không ?
_ Ân . Một chút . – Áp khuôn mặt mình vào bàn tay ấm áp của hắn , nàng cười nhẹ ,mi mắt cũng khép lại mơ màng . – Nhưng giờ đã hết rồi .
_ Nương tử ! Nước đã chuẩn bị xong , ta giúp nàng .
_ Tin ngươi được không đấy ? – Nàng nheo mắt dò xét .
Hắn cười khan , cầm khuôn mặt nàng lắc lắc trêu chọc .
_ Nàng yên tâm . Quân tử không lợi dụng kẻ đang gặp khó khăn đâu . Nhưng ... – Hắn cười gian nói - ... nếu nàng muốn ... vi phu cũng sẵn lòng phục vụ .
_ Dẹp ngươi đi !
Nàng liếc xéo đẩy tay hắn ra , nhưng hắn nhanh tay hơn , cầm lấy tay nàng chân thành nói .
_ Thôi ! Để ta giúp nào !
Không để nàng trả lời , hắn tự tiện giúp nàng cởi y phục trên người , mặc cho khuôn mặt nàng đang đỏ ửng cả lên . Hành động của hắn chỉ xuất phát từ tấm chân tình thật sự muốn giúp nàng chứ không hề mang một chút tâm tư nào xấu xa . Hắn nhẹ nhàng nhưng thật nghiêm túc , đôi con ngươi màu hổ phách vẫn sáng ngời và trong vắt như nước hồ mùa thu . Nhìn vào đôi mắt ấy khiến người ta cảm thấy ấm áp và an tâm . Nàng cũng vì thế cũng bớt đi những ngượng ngùng e ấp khi từng đường nét trên cơ thể dần phô bày trong đôi mắt ấy . Hắn cười thỏa mãn khi thấy hết biểu tình trên khuôn mặt nàng . Nàng vì điều gì mà ngượng ngùng ? Chẳng phải những gì nên thấy và không nên thấy , hắn đều được chiêm ngưỡng hết rồi sao ? (caca bt quá nha ! )
Hắn cười sủng nịnh rồi nhẹ nhàng bế thốc nàng lên đi đến thùng gỗ to đặt giữa phòng kia . Đặt nàng vào trong , hắn dùng nước giúp nàng thanh tẩy cơ thể . Bàn tay hắn giúp nàng lau hết đi những vẩn đục , xoa dịu đi những vết thương trên thân thể tuyệt mỹ kia . Mắt hắn như mờ đi khi nhìn những vết thâm tím trên bờ vai trắng mịn của nàng . Hắn tức giận hay đau lòng ? Có lẽ là cả hai . Bờ môi rung rung , hắn đặt lên những dấu vết ấy một nụ hôn . Hắn xót xa , hắn như muốn nuốt đi hết , muốn nhanh chóng xóa đi hết những dấu vết ấy .
Thân người nàng trở nên cứng ngắt khi bờ môi hắn vừa chạm vào . Nàng cảm thấy sự xúc động của hắn trong nụ hôn này . Nàng không phản đối cũng chẳng tỏ thái độ . Bàn tay đưa ra sau vuốt nhẹ gương mặt hắn, quan tâm hỏi .
_ Thiên Doanh ! Ngươi làm sao vậy ? Đừng nói với ta là ngươi còn phiền lòng chuyện lúc nãy đó . Chuyện đã kết thúc rồi . Ngươi đừng bận tâm đến cũng đừng nghĩ đến nó nữa , có được không ?
Lúc này nàng đã quay người lại đối mặt với hắn , bàn tay vẫn vuốt gương mặt hắn , nàng chân thành nói . Đôi mắt hắn long lanh cười sủng nịnh với nàng .
_ Ta ...ưm ...
Không để hắn trả lời, nàng đã kéo hắn xuống và đặt vào môi hắn một nụ hôn . Hắn kinh ngạc trợn cả hai mắt nhìn thẳng vào đôi mắt đã nhắm tịt lại của nàng . Hắn cười thích thú khi phát hiện nét mặt tỏ ra đắc ý của nàng . Chưa kịp phản ứng thêm , một lần nữa hắn bị nàng trêu chọc khi bờ môi căng mọng kia rời đi , nàng làm mặt xấu lè lưỡi nói .
_ Tướng công à ! Phần thưởng ngày hôm nay của ngươi đó . Vất vả cho ngươi rồi .
_ Chưa đủ đâu nương tử à !
Hắn cười gian xảo nói rồi bá đạo chiếm lấy cánh môi hồng kia . Nàng không phản đối , tay quàng qua cổ hắn , nhiệt tình đáp trả . Nụ hôn ngọt ngào đầy say mê . Phải nói rằng vị ngọt của nàng truyền sang đầu lưỡi làm hắn tham luyến , và khao khát nuốt trọn hết thẩy vị ngọt kia .Hắn tách nhẹ hàm răng của nàng , len lỏi chiếc lưỡi ẩm ướt của mình vào tận nơi không người . Hai chiếc lưỡi như hai con xà quấn quít dây dưa trêu đùa cùng nhau . Mãi đến khi cảm thấy hơi thở trở nên khó nhọc , hắn mới luyến tiếc rời xa làn môi ngọt ngào kia . Cả hai chụm đầu vào nhau vừa thở hổn hển vừa cười hạnh phúc . Hắn cười gian xảo nói , phả hơi thở ấm nóng vào khuôn mặt nàng .
_ Nương tử ! Ta cũng muốn tắm mát .
Không để nàng gật đầu , hắn đã nhanh chóng thoát y rồi bước nhanh vào thùng gỗ . Vì những gì hắn đã làm cho mình , nàng chủ động muốn giúp hắn tắm . Tấm lưng hắn thật dài và rộng , thật vững chãi , cả khuôn ngực rắn chắn nhưng cũng thật ấm áp này nữa . Tất cả mọi thứ của hắn , đều đem đến cho nàng cảm giác an tâm và bình yên . Nàng yêu hắn . Phải . Lần này nàng phải thừa nhận rằng Thiên Doanh hắn đã chiếm một vị trí quan trọng trong tim này . Hắn có biết rằng ,lúc nguy hiểm nhất người nàng nghĩ đến đầu tiên chính là hắn không ? Hắn có biết nàng đã vui mừng đến mức nào khi hắn xuất hiện . Và hắn có biết rằng những gì hắn làm cho nàng , nàng đều khắc cốt ghi tâm không ? Phải chăng thử thách lần này để nàng chấp nhận rằng cuộc sống của nàng là không thể thiếu hắn được ? Hắn là tất cả của nàng . Và nàng hạnh phúc vì trở thành nữ nhân của hắn .
Để hắn đối mặt với mình , nàng thì thầm vào tai hắn lời nói khi nãy rời khỏi phủ tể tướng .
_ Tướng công ! Ta yêu ngươi .
_ Nương tử ...
Hắn kinh ngạc nhìn thẳng vào đôi mắt đen tràn đầy yêu thương trìu mến của nàng dành cho . Niềm hạnh phúc như nhân đôi , hắn cười mãn nguyện thì thầm nói .
_ Ta cũng vậy .
Rồi hắn cúi xuống trao cho nàng thêm một nụ hôn ngọt ngào mà sâu lắng . Cả hai như mê luyến hơi thở của nhau , quấn lấy nhau không rời .Hắn nhanh chóng bế nàng rời khỏi thùng gỗ tiến đến nơi thoải mái kia . Đặt nàng xuống nhưng hai bờ môi vẫn chưa chịu rời nhau . Từng chút một ... từng chút một ... của nàng đều khiến hắn khao khát , khiến hắn say mê .Và nụ hôn của hắn như nâng niu tất cả mọi thứ thuộc về nàng . Hắn là không thể chế ngự nổi bản thân . Của nàng chỉ dành riêng cho hắn và hắn chỉ muốn vào tận cùng của nàng để cùng nàng trải qua từng khắc xuân thu tuyệt diệu này . Một lần nữa , căn phòng lại tràn ngập âm thanh của tiếng thở dốc cùng những tiếng rên rỉ trầm bổng như say lòng người .
Đóng cửa phòng , Thiên Doanh tiêu sái đến bên giường , nơi ngự trị của một nữ thần trong lòng hắn .Bàn tay hắn vuốt nhẹ những sợi tóc còn vương trên khuôn mặt xinh đẹp kia , ánh mắt hắn ấm áp và dịu dàng vô cùng . Dọc theo khuôn mặt nàng , bàn tay hắn như khựng lại trước những vết thương sưng đỏ cả lên . Hắn xót xa trong đáy mắt , nói không nên lời . Nàng nhìn thấy ánh mắt ấy , cầm tay hắn gượng gạo trách .
_ Ngươi đừng nhìn ta bằng ánh mắt thương hại đó chứ ? Ta không sao .
_ Nương tử ! Nàng đau lắm phải không ?
_ Ân . Một chút . – Áp khuôn mặt mình vào bàn tay ấm áp của hắn , nàng cười nhẹ ,mi mắt cũng khép lại mơ màng . – Nhưng giờ đã hết rồi .
_ Nương tử ! Nước đã chuẩn bị xong , ta giúp nàng .
_ Tin ngươi được không đấy ? – Nàng nheo mắt dò xét .
Hắn cười khan , cầm khuôn mặt nàng lắc lắc trêu chọc .
_ Nàng yên tâm . Quân tử không lợi dụng kẻ đang gặp khó khăn đâu . Nhưng ... – Hắn cười gian nói - ... nếu nàng muốn ... vi phu cũng sẵn lòng phục vụ .
_ Dẹp ngươi đi !
Nàng liếc xéo đẩy tay hắn ra , nhưng hắn nhanh tay hơn , cầm lấy tay nàng chân thành nói .
_ Thôi ! Để ta giúp nào !
Không để nàng trả lời , hắn tự tiện giúp nàng cởi y phục trên người , mặc cho khuôn mặt nàng đang đỏ ửng cả lên . Hành động của hắn chỉ xuất phát từ tấm chân tình thật sự muốn giúp nàng chứ không hề mang một chút tâm tư nào xấu xa . Hắn nhẹ nhàng nhưng thật nghiêm túc , đôi con ngươi màu hổ phách vẫn sáng ngời và trong vắt như nước hồ mùa thu . Nhìn vào đôi mắt ấy khiến người ta cảm thấy ấm áp và an tâm . Nàng cũng vì thế cũng bớt đi những ngượng ngùng e ấp khi từng đường nét trên cơ thể dần phô bày trong đôi mắt ấy . Hắn cười thỏa mãn khi thấy hết biểu tình trên khuôn mặt nàng . Nàng vì điều gì mà ngượng ngùng ? Chẳng phải những gì nên thấy và không nên thấy , hắn đều được chiêm ngưỡng hết rồi sao ? (caca bt quá nha ! )
Hắn cười sủng nịnh rồi nhẹ nhàng bế thốc nàng lên đi đến thùng gỗ to đặt giữa phòng kia . Đặt nàng vào trong , hắn dùng nước giúp nàng thanh tẩy cơ thể . Bàn tay hắn giúp nàng lau hết đi những vẩn đục , xoa dịu đi những vết thương trên thân thể tuyệt mỹ kia . Mắt hắn như mờ đi khi nhìn những vết thâm tím trên bờ vai trắng mịn của nàng . Hắn tức giận hay đau lòng ? Có lẽ là cả hai . Bờ môi rung rung , hắn đặt lên những dấu vết ấy một nụ hôn . Hắn xót xa , hắn như muốn nuốt đi hết , muốn nhanh chóng xóa đi hết những dấu vết ấy .
Thân người nàng trở nên cứng ngắt khi bờ môi hắn vừa chạm vào . Nàng cảm thấy sự xúc động của hắn trong nụ hôn này . Nàng không phản đối cũng chẳng tỏ thái độ . Bàn tay đưa ra sau vuốt nhẹ gương mặt hắn, quan tâm hỏi .
_ Thiên Doanh ! Ngươi làm sao vậy ? Đừng nói với ta là ngươi còn phiền lòng chuyện lúc nãy đó . Chuyện đã kết thúc rồi . Ngươi đừng bận tâm đến cũng đừng nghĩ đến nó nữa , có được không ?
Lúc này nàng đã quay người lại đối mặt với hắn , bàn tay vẫn vuốt gương mặt hắn , nàng chân thành nói . Đôi mắt hắn long lanh cười sủng nịnh với nàng .
_ Ta ...ưm ...
Không để hắn trả lời, nàng đã kéo hắn xuống và đặt vào môi hắn một nụ hôn . Hắn kinh ngạc trợn cả hai mắt nhìn thẳng vào đôi mắt đã nhắm tịt lại của nàng . Hắn cười thích thú khi phát hiện nét mặt tỏ ra đắc ý của nàng . Chưa kịp phản ứng thêm , một lần nữa hắn bị nàng trêu chọc khi bờ môi căng mọng kia rời đi , nàng làm mặt xấu lè lưỡi nói .
_ Tướng công à ! Phần thưởng ngày hôm nay của ngươi đó . Vất vả cho ngươi rồi .
_ Chưa đủ đâu nương tử à !
Hắn cười gian xảo nói rồi bá đạo chiếm lấy cánh môi hồng kia . Nàng không phản đối , tay quàng qua cổ hắn , nhiệt tình đáp trả . Nụ hôn ngọt ngào đầy say mê . Phải nói rằng vị ngọt của nàng truyền sang đầu lưỡi làm hắn tham luyến , và khao khát nuốt trọn hết thẩy vị ngọt kia .Hắn tách nhẹ hàm răng của nàng , len lỏi chiếc lưỡi ẩm ướt của mình vào tận nơi không người . Hai chiếc lưỡi như hai con xà quấn quít dây dưa trêu đùa cùng nhau . Mãi đến khi cảm thấy hơi thở trở nên khó nhọc , hắn mới luyến tiếc rời xa làn môi ngọt ngào kia . Cả hai chụm đầu vào nhau vừa thở hổn hển vừa cười hạnh phúc . Hắn cười gian xảo nói , phả hơi thở ấm nóng vào khuôn mặt nàng .
_ Nương tử ! Ta cũng muốn tắm mát .
Không để nàng gật đầu , hắn đã nhanh chóng thoát y rồi bước nhanh vào thùng gỗ . Vì những gì hắn đã làm cho mình , nàng chủ động muốn giúp hắn tắm . Tấm lưng hắn thật dài và rộng , thật vững chãi , cả khuôn ngực rắn chắn nhưng cũng thật ấm áp này nữa . Tất cả mọi thứ của hắn , đều đem đến cho nàng cảm giác an tâm và bình yên . Nàng yêu hắn . Phải . Lần này nàng phải thừa nhận rằng Thiên Doanh hắn đã chiếm một vị trí quan trọng trong tim này . Hắn có biết rằng ,lúc nguy hiểm nhất người nàng nghĩ đến đầu tiên chính là hắn không ? Hắn có biết nàng đã vui mừng đến mức nào khi hắn xuất hiện . Và hắn có biết rằng những gì hắn làm cho nàng , nàng đều khắc cốt ghi tâm không ? Phải chăng thử thách lần này để nàng chấp nhận rằng cuộc sống của nàng là không thể thiếu hắn được ? Hắn là tất cả của nàng . Và nàng hạnh phúc vì trở thành nữ nhân của hắn .
Để hắn đối mặt với mình , nàng thì thầm vào tai hắn lời nói khi nãy rời khỏi phủ tể tướng .
_ Tướng công ! Ta yêu ngươi .
_ Nương tử ...
Hắn kinh ngạc nhìn thẳng vào đôi mắt đen tràn đầy yêu thương trìu mến của nàng dành cho . Niềm hạnh phúc như nhân đôi , hắn cười mãn nguyện thì thầm nói .
_ Ta cũng vậy .
Rồi hắn cúi xuống trao cho nàng thêm một nụ hôn ngọt ngào mà sâu lắng . Cả hai như mê luyến hơi thở của nhau , quấn lấy nhau không rời .Hắn nhanh chóng bế nàng rời khỏi thùng gỗ tiến đến nơi thoải mái kia . Đặt nàng xuống nhưng hai bờ môi vẫn chưa chịu rời nhau . Từng chút một ... từng chút một ... của nàng đều khiến hắn khao khát , khiến hắn say mê .Và nụ hôn của hắn như nâng niu tất cả mọi thứ thuộc về nàng . Hắn là không thể chế ngự nổi bản thân . Của nàng chỉ dành riêng cho hắn và hắn chỉ muốn vào tận cùng của nàng để cùng nàng trải qua từng khắc xuân thu tuyệt diệu này . Một lần nữa , căn phòng lại tràn ngập âm thanh của tiếng thở dốc cùng những tiếng rên rỉ trầm bổng như say lòng người .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.