Vương Gia Lạnh Lùng Chỉ Sủng Vương Phi Bị Bỏ
Chương 53: Hoàng đế đích thân tới Cảnh Dương cung – 1
Lộ Dung Thuỷ Tích
24/11/2013
Tiếng đàn cổ thanh thuý cùng tiếng ca mềm mại ôn nhu từ Cảnh Dương cung truyền tới.
Khoé môi Liệt Tuấn tràn đầy sủng nịch, trái tim nổi lên lo lắng, từng trận hương thơm đánh úp lại, chẳng biết tại sao, mùi hương hôm nay thật là mị hoặc, cước bộ nhẹ nhàng, được công công bên cạnh dẫn đường, tiến vào đình các, trong đình có vài cung nữ, yên tĩnh đứng một bên.
Lúc Liệt Tuấn đi vào, cung nữ bất tri bất giác thất kinh, sắc mặt tái nhợt.
"Hoàng Thượng…" toàn bộ cung nữ, thái giám sợ hãi phát ra tiếng.
"Bình thân!" Ánh mắt Liệt Tuấn lạnh băng đảo qua toàn bộ nô tài, dừng lại trên người Tình nhi.
"Ngươi là Tình nhi?"
"Hồi Hoàng Thượng, là nô tỳ." Khuôn mặt nhỏ nhắn của Tình nhi nháy mắt trắng bệch.
"Chủ tử của ngươi đang ở đây sao?" Liệt Tuấn lạnh nhạt nhìn nha đầu bên người Lý Mị Nhi trong tin đồn, nghe nói Mị Nhi đối với nàng hết sức sủng ái, không giống như là nha đầu, tựa như là tình nghĩa tỷ muội.
"Hồi Hoàng Thượng, tiểu thư được Lệ Quý phi mời tới, hiện tại đang ở bên trong."
Lúc này công công nhận được ánh mắt của Liệt Tuấn "Các ngươi đều lui ra đi."
Tất cả thái giám, cung nữ, nhanh chóng rời khỏi.
"Muội muội.. thật sự là… nghìn xưa đến nay có một không hai, tỷ tỷ cảm thấy không bằng." Lệ phi cười khanh khách nhìn Tiếu Tuyết.
"Tỷ tỷ, tỷ thật quá khen Mị Nhi rồi." Tiếu Tuyết không được tự nhiên đỏ bừng mặt.
"Ha ha, khó trách Hạo Vương gia sủng ái muội như vậy."
"Tỷ tỷ, tỷ cứ tự nhiên chọc muội đây, muội không ngại đâu, dù sao hiện giờ cũng không ai nhìn thấy."
Kỳ thật, cách đó không xa Liệt Tuấn nghe bọn họ nói chuyện một chữ cũng không bỏ sót, khuôn mặt khẽ thay đổi.
"Nghe nói Hoàng Thượng rất sủng ái tỷ, đây là ba ngàn sủng ái tập trung vào một người nha, muội muội hâm mộ còn không kịp đây!" Tiếu Tuyết hoàn toàn không biết nàng nói như vậy tạo ra tác dụng gì, chỉ là nàng bốc đồng nói đùa.
"Haizz…! Ba ngàn sủng ái tập trung vào người à!" Lệ phi sắc mặt chần chừ, môi nhếch nhẹ, không nói nên lời.
Tiếu Tuyết cảm thấy kỳ quái, chẳng lẽ lời đồn là sai, bất quá, tên Hoàng Thượng này hình như đối với tần phi khác cũng không có sủng ái gì hơn.
"Tỷ tỷ, Hoàng Thượng là đứng đầu vạn người, được hưởng ân sủng của Hoàng Thượng tất nhiên là không dễ, nhưng tỷ tỷ thiện lương như vậy, Hoàng Thượng sẽ rõ, kỳ thật quân Vương cũng có rất nhiều bất đắc dĩ của bọn họ!"
"Mị Nhi?" Nàng thật đắc biệt - kinh ngạc, Lệ phi chỉ có thể hình dung như vậy.
"Đúng vậy, lịch sử đều viết như vậy, đế Vương vốn vô tình, hầu như không có ai thoát khỏi." Tiếu Tuyết ngây thơ nói ra, vì muốn an ủi Lệ phi, đã quên mình hiện là thân phận gì.
"Muội muội… muội…" Đôi mắt Lệ phi kinh ngạc, khẽ nhếch môi đỏ mọng, thật là không tin lời nói như thế lại xuất ra từ miệng Lý Mị Nhi.
Chẳng những là Lệ phi không tin, xa xa Liệt Tuấn cũng không tin, nàng rốt cuộc là nữ nhân như thế nào, vì sao luôn không giống người thường như vậy, từng chút từng chút ăn mòn tâm lạnh như băng của hắn, từng chút từng chút trầm luân.
"À, ha ha ha…. Muội tùy tiện nói thôi, là đoán mò ấy mà!" Tiếu Tuyết kịp phản ứng xấu hổ cười cười, tay khẽ rung, không để người ngoài phát hiện, bằng không chính mình sẽ bị xem là quái vật ngàn năm, cổ đại đều là người mê tín mù quáng.
"Giờ Hạo Vương gia đâu?" Lệ phi có điểm kỳ quái hỏi.
"Haizz… Phải nói như thế nào đây, kỳ thật muội cảm thấy bây giờ tựa như là đang nằm mơ, muội thân là một nữ tử bình thường, cũng từng hi vọng cuộc sống của chính mình thật bình thường đã là tốt rồi, không nghĩ tới cùng Hạo đi đến hôm nay." Tiếu Tuyết buồn bực nói ra.
Lệ Quý phi lại kinh ngạc nhìn Tiếu Tuyết, trên mặt tò mò càng ngày càng đậm.
"Lệ tỷ tỷ, tỷ có biết trong lòng muội tình yêu là thế nào không?" Tiếu Tuyết muốn đem suy nghĩ của chính mình nói cho Lệ phi nghe. Thứ nhất chính nàng thật sự xem Lệ phi là bằng hữu, thứ hai chính nàng cũng đang phải kìm nén, chỉ là muốn tìm người để thổ lộ, chọn trúng Lệ phi có lẽ là do duyên phận đi.
"Trong lòng muội tình yêu là cần phải xuất phát từ hai bên, nhất định phải tín nhiệm lẫn nhau, tôn trọng đối phương, tự do ngang hàng, nhất định phải từ trong tâm đến đôi mắt đều chỉ có đối phương, chỉ có đối phương mà thôi, mặc kệ là thân phận gì." Tiếu Tuyết yên lặng nói ra khái niệm tình yêu ở hiện đại nàng từng thấy, tâm nàng rất lạnh, đi vào thế giới xa lạ này, có lẽ những điều này là xa xỉ mà thôi.
Một bên Lệ phi rung động, xa xa Liệt Tuấn lại rung động đến trợn mắt há hốc mồm.
Khoé môi Liệt Tuấn tràn đầy sủng nịch, trái tim nổi lên lo lắng, từng trận hương thơm đánh úp lại, chẳng biết tại sao, mùi hương hôm nay thật là mị hoặc, cước bộ nhẹ nhàng, được công công bên cạnh dẫn đường, tiến vào đình các, trong đình có vài cung nữ, yên tĩnh đứng một bên.
Lúc Liệt Tuấn đi vào, cung nữ bất tri bất giác thất kinh, sắc mặt tái nhợt.
"Hoàng Thượng…" toàn bộ cung nữ, thái giám sợ hãi phát ra tiếng.
"Bình thân!" Ánh mắt Liệt Tuấn lạnh băng đảo qua toàn bộ nô tài, dừng lại trên người Tình nhi.
"Ngươi là Tình nhi?"
"Hồi Hoàng Thượng, là nô tỳ." Khuôn mặt nhỏ nhắn của Tình nhi nháy mắt trắng bệch.
"Chủ tử của ngươi đang ở đây sao?" Liệt Tuấn lạnh nhạt nhìn nha đầu bên người Lý Mị Nhi trong tin đồn, nghe nói Mị Nhi đối với nàng hết sức sủng ái, không giống như là nha đầu, tựa như là tình nghĩa tỷ muội.
"Hồi Hoàng Thượng, tiểu thư được Lệ Quý phi mời tới, hiện tại đang ở bên trong."
Lúc này công công nhận được ánh mắt của Liệt Tuấn "Các ngươi đều lui ra đi."
Tất cả thái giám, cung nữ, nhanh chóng rời khỏi.
"Muội muội.. thật sự là… nghìn xưa đến nay có một không hai, tỷ tỷ cảm thấy không bằng." Lệ phi cười khanh khách nhìn Tiếu Tuyết.
"Tỷ tỷ, tỷ thật quá khen Mị Nhi rồi." Tiếu Tuyết không được tự nhiên đỏ bừng mặt.
"Ha ha, khó trách Hạo Vương gia sủng ái muội như vậy."
"Tỷ tỷ, tỷ cứ tự nhiên chọc muội đây, muội không ngại đâu, dù sao hiện giờ cũng không ai nhìn thấy."
Kỳ thật, cách đó không xa Liệt Tuấn nghe bọn họ nói chuyện một chữ cũng không bỏ sót, khuôn mặt khẽ thay đổi.
"Nghe nói Hoàng Thượng rất sủng ái tỷ, đây là ba ngàn sủng ái tập trung vào một người nha, muội muội hâm mộ còn không kịp đây!" Tiếu Tuyết hoàn toàn không biết nàng nói như vậy tạo ra tác dụng gì, chỉ là nàng bốc đồng nói đùa.
"Haizz…! Ba ngàn sủng ái tập trung vào người à!" Lệ phi sắc mặt chần chừ, môi nhếch nhẹ, không nói nên lời.
Tiếu Tuyết cảm thấy kỳ quái, chẳng lẽ lời đồn là sai, bất quá, tên Hoàng Thượng này hình như đối với tần phi khác cũng không có sủng ái gì hơn.
"Tỷ tỷ, Hoàng Thượng là đứng đầu vạn người, được hưởng ân sủng của Hoàng Thượng tất nhiên là không dễ, nhưng tỷ tỷ thiện lương như vậy, Hoàng Thượng sẽ rõ, kỳ thật quân Vương cũng có rất nhiều bất đắc dĩ của bọn họ!"
"Mị Nhi?" Nàng thật đắc biệt - kinh ngạc, Lệ phi chỉ có thể hình dung như vậy.
"Đúng vậy, lịch sử đều viết như vậy, đế Vương vốn vô tình, hầu như không có ai thoát khỏi." Tiếu Tuyết ngây thơ nói ra, vì muốn an ủi Lệ phi, đã quên mình hiện là thân phận gì.
"Muội muội… muội…" Đôi mắt Lệ phi kinh ngạc, khẽ nhếch môi đỏ mọng, thật là không tin lời nói như thế lại xuất ra từ miệng Lý Mị Nhi.
Chẳng những là Lệ phi không tin, xa xa Liệt Tuấn cũng không tin, nàng rốt cuộc là nữ nhân như thế nào, vì sao luôn không giống người thường như vậy, từng chút từng chút ăn mòn tâm lạnh như băng của hắn, từng chút từng chút trầm luân.
"À, ha ha ha…. Muội tùy tiện nói thôi, là đoán mò ấy mà!" Tiếu Tuyết kịp phản ứng xấu hổ cười cười, tay khẽ rung, không để người ngoài phát hiện, bằng không chính mình sẽ bị xem là quái vật ngàn năm, cổ đại đều là người mê tín mù quáng.
"Giờ Hạo Vương gia đâu?" Lệ phi có điểm kỳ quái hỏi.
"Haizz… Phải nói như thế nào đây, kỳ thật muội cảm thấy bây giờ tựa như là đang nằm mơ, muội thân là một nữ tử bình thường, cũng từng hi vọng cuộc sống của chính mình thật bình thường đã là tốt rồi, không nghĩ tới cùng Hạo đi đến hôm nay." Tiếu Tuyết buồn bực nói ra.
Lệ Quý phi lại kinh ngạc nhìn Tiếu Tuyết, trên mặt tò mò càng ngày càng đậm.
"Lệ tỷ tỷ, tỷ có biết trong lòng muội tình yêu là thế nào không?" Tiếu Tuyết muốn đem suy nghĩ của chính mình nói cho Lệ phi nghe. Thứ nhất chính nàng thật sự xem Lệ phi là bằng hữu, thứ hai chính nàng cũng đang phải kìm nén, chỉ là muốn tìm người để thổ lộ, chọn trúng Lệ phi có lẽ là do duyên phận đi.
"Trong lòng muội tình yêu là cần phải xuất phát từ hai bên, nhất định phải tín nhiệm lẫn nhau, tôn trọng đối phương, tự do ngang hàng, nhất định phải từ trong tâm đến đôi mắt đều chỉ có đối phương, chỉ có đối phương mà thôi, mặc kệ là thân phận gì." Tiếu Tuyết yên lặng nói ra khái niệm tình yêu ở hiện đại nàng từng thấy, tâm nàng rất lạnh, đi vào thế giới xa lạ này, có lẽ những điều này là xa xỉ mà thôi.
Một bên Lệ phi rung động, xa xa Liệt Tuấn lại rung động đến trợn mắt há hốc mồm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.